Tập thơ " TAN THƯƠNG" - Nguyên Anh
Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 37 trên tổng số 37 bài trong đề mục
saochoihelen 06.08.2006 21:59:14 (permalink)
0
Hận
Gạt nước mắt, tự nhũ thôi đừng nhớ
Đừng buồn đâu vì em đã có chồng
Tôi đứng lặng và tự long thầm hỏi
“Có chắc rằng người ấy thật yêu em”.

Em ra đi đã tròn ba năm chẳn
Lẻ một ngày nỗi nhớ càng dâng cao
Tôi nhớ rõ nét mặt em ngày cưới
Thật vui tươi vì kiếm được tấm chồng.

Tôi đau khổ lòng tôi nát như pháo
Máu tim trào xác pháo đỏ rực hơn
Ngày mai này em sẽ là goá phụ
Vì tôi sẽ giết chết chồng của em.

_____________________________

hiiiiiiii



Em biết chứ chắc anh hận em nhiều lắm
Mà làm sao em giải thích được đây
Là con gái em phải vâng lời chứ
Có bao giờ " áo mặt khỏi đầu " đâu anh

Em mĩm cười ngày cưới cô dâu
Vì anh ơi trong em giờ khô cạn
Giọt nước mắt nào em đã khóc vì anh
Khóc thật nhiều rồi cũng được gì đâu

Ba năm rồi em vẫn mãi yêu anh
Mà anh ơi làm sao em có thể....
Dù bây giờ em góa bụa thì sao
Cũng không thể nào như ngày củ đúng không anh

Nên anh ơi em van anh cứ hận
Hận thật nhiều, em chấp nhận mà anh
Chỉ xin anh thôi đừng hành hạ
Xác thân mình xin hãy giữ dùm em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 22:09:25 bởi saochoihelen >
#31
    saochoihelen 06.08.2006 22:11:04 (permalink)
    0
    không hiểu sao toàn làm thơ hận trách con gái không vậy
    #32
      saochoihelen 06.08.2006 22:27:01 (permalink)
      0
      Nguyên Anh
      Bạn Thân





      Tôi bán thơ tôi …
      Tôi bán thơ tôi để nuôi em
      Nuôi em để rồi em phụ bạc
      Nực cười thật đấy! phải không em.
      Bao nhiêu tiền của dành em hết
      Thơ tình ráo mực còn nguyên đây
      Ai mua hãy lại mời mua đó
      Để tôi có tiền nuôi em tôi.

      Rao bán thơ …
      Ai mua thơ hãy lại đây mua
      Tôi bán thơ không phải vì tiền
      Mà tôi vì cuộc đời của em
      Số lọng đọng từ nhỏ đến lớn
      Dù cho em giờ phương trời nào
      Tôi vẫn bán để ngày nào đó
      Em sẽ về để hiểu cõi lòng tôi.

      _____________________________




      Em biết anh yêu em nhiều lắm chứ
      Nên mới đành rao bán cả tình thơ
      Nhưng anh ơi có cần anh phải thế
      Rao bán với đời rồi lại trách hờn em

      Anh không biết anh mang thơ mình đi bán
      Em đã đau thế nào vật vã ra sao
      Em chọn xa anh để tránh những đớn đau
      Dù em biết vẫn còn yêu anh nhiều lắm

      Nhưng anh ơi làm sao em sống nổi
      Khi mà anh cứ mãi... khi em sống nhờ anh
      Em biết mình thật rất rất nhỏ nhen
      Khi cứ lặng lẽ mà rời xa anh mãi

      Nhưng làm sao đây........
      Khi ánh mắt người đời
      Cứ nhìn vào và cứ xoáy nổi đau
      Dù em đã cố dặn mình hãy cố

      Lặng yên đi là được sống gần anh
      Nhưng em không không thể nào chịu được
      khi mà anh cũng rất giống người ta
      Cứ nhìn vào và cứ xoáy nổi đau
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 00:11:18 bởi saochoihelen >
      #33
        Nguyên Anh 15.08.2006 10:53:16 (permalink)
        0
        Tôi không hận em.
        Tôi hận người không phải vì tôi hận
        Mà tại vì tôi là một kẻ si mê
        Si mê nhiều chỉ vì yêu tha thiết
        Yêu một người mà tôi hận bấy lâu.

        Xin một lần được hôn lên má em
        Cũng giống thuở hai ta cùng cắp sách
        Để xoá hết những ác cảm hận thù
        Để đời đời tôi và em là bạn.
        Hết hận thù chắc chắn là bạn chứ?
        Tôi mong em sẽ là bạn của tôi
        Và hãy quên những chuyện xưa đã có
        Cứ để lành những vết thương lòng đau.
        #34
          Nguyên Anh 15.08.2006 10:58:51 (permalink)
          0
          Anh sợ …
          Tình mặn mòi rồi có ngày mờ nhạt
          Anh sợ nhất cái chuyện ấy đó em
          Em hãy nhanh, hãy nhanh lên em hỡi
          Vì thời gian nó không đợi mình đâu!
          Nó sẽ xoá hết mọi chuyện thù hận
          Nó làm mờ đi những kí ức xưa
          Rồi sau nay khi chúng ta gặp lại
          Chắc sẽ lạ và nhìn nhau không quen
          Anh sợ lắm! cái ngày như thế đây.
          Hãy nhanh lên! Hãy đến bên anh nào!

          Tình cờ
          Tình cờ sao ta lại quen nhau?
          Trong buổi trời chiều chim nín hót
          Gió bấc nơi nao thổi lộng về.
          Nảy nở mầm tình biết biệt ly.

          Tình cờ, sao ta lại xa nhau?
          Giống buổi trời chiều ngày mới gặp
          Hương thơm thoang thoảng đã mất hẳn
          Chỉ buổi trời chiều còn bóng ai.

          Bài thơ trên lá
          Lá vàng rơi, nhặt lá vàng rơi
          Viết dòng cảm xúc trên chiếc lá
          Thành một bài thơ tặng cho em
          Mong sao có một cơn gió nhẹ
          Đẩy đưa chiếc lá đến bên thềm.

          Lá vàng rơi, xin lá vàng rơi
          Để cho anh viết nhiều nhiều nữa
          Những bài thơ trên lá tặng em
          Anh mong sao, em giữ thật kĩ
          Những bài thơ trên lá anh trao.

          Anh xin … chừng ấy thôi!
          Anh không cần chuyện tình ta lãng mạn
          Anh chỉ xin chuyện tình ta bến lâu
          Anh không cần chuyện tình ta ướt át
          Anh chỉ xin nó thật là bình thường
          Anh không cần em yêu anh thật nhiều
          Anh chỉ xin em luôn nghĩ đến anh
          Đừng đùa cợt với tình anh như vậy
          Anh chỉ xin có chừng ấy thôi em!

          Em đã sai lầm!
          Nếu anh ở bên kia bờ vực thẳm
          Em có qua và giải cứu anh không?
          Hay là em sẵn sàng là vợ lẻ
          Cho một kẻ nhà giàu thích đua hoa.
          Rồi em chịu bao nhiêu là tủi nhục
          Đầy đoạ lên thân xác nhỏ hao gầy
          Và có ngày em sẽ nhận cay đắng
          Nhưng hối hận và tiếc nuối đã xa.

          Ngày mai
          Ngày mai, em bước vu quy
          Sẽ mặc áo cưới đi ngồi xe hoa
          Ngày mai, tôi sẽ ra đi
          Tìm mảnh lụa trắng làm tang cho mình

          Ngày mai, tôi liệm nụ cười
          Liệm hết tất cả kỉ niệm về em
          Ngày mai kỉ niệm về tôi
          Làm ơn hãy trả để khỏi vướn lòng.

          Giục giã
          Nhanh đi em! Lỡ ngày mai ly biệt
          Chưa kịp nói với nhau được nhiều lời
          Ba thu trôi chắc chăn tình sẽ nhạt
          Và như thế anh mới giục giã em.

          Nhanh đi em! Lỡ ngày mai ngày tận
          Câu yêu đương anh không thể trao em
          Cõi lòng anh, em không bao giờ hiểu
          Và như thế anh mới giục giã em.

          Nhanh đi em! Lỡ ngày mai tình chết
          Chẳng còn ai chon cất mớ tình đâu
          Thắp hương nồng cho tình ta sống dậy
          Và như thế anh mới giục giã em.

          Kẻ bạc tình thú tội!
          Tôi không muốn có lỗi với em đâu!
          Nhưng vì tôi đã động lòng mất rồi
          Tim tê dại vì cõi lòng người ấy
          Và đê mê với sắc đẹp của người
          Tôi mong em hãy nhận lời thú tội
          Thứ tha cho lỗi lầm này của tôi
          Hãy yên lòng đi tìm hạnh phúc mới
          Đừng bao giờ nhớ lại kẻ bạc tình …

          Bẽn lẽn
          Lá thư tình tôi viết đã nhiều làn
          Nhưng lần nào tôi cũng không đưa đi
          Vì lòng tôi bẽn lẽn giống con gái
          Sợ thư tình không đủ nghĩa chữ yêu.

          Tình vụng dại tôi trao cho em hết
          Cớ vì sao em không hiểu cho tôi
          Hay thư tình cũng bẽn lẽn giống lòng
          Nên vì vậy chữ yêu em không hiểu!

          Vô tình
          Em ơi! Có thấy chiếc xe tang
          Chở xác anh vào cái nghĩa trang
          Trong màu trắng tuyết của mùa hạ
          Trong màu trắng toát của khăn tang.

          Cả một vòm trời đều trắng hết!
          Cả một bầy người đều khóc thương
          Tiếng trống, tiếng kèn cùng tiếng tụng
          Tiễn đưa anh vào cái nghĩa trang.

          Lễ tang hôm ấy đều đông đủ
          Bạn bè, người than và họ hàng
          Nhưng thiếu một người là em đó
          Chẳng tiễn đưa anh về bên kia.

          Ngày buồn lại đến!
          Ngày buồn lại đến với đời tôi
          Em đã ra đi không tạ từ
          Nằm yên trong chiếc quan tài trắng
          Những dòng thơ tình chưa kịp trao!

          Ngày buồn lại đến với đời tôi
          Vì em ra đi không một lời
          Và quá thờ ơ chuyện duyên kiếp
          Rải bỏ tro tình xuống đại dương.

          Chắc những ngày sau là ngày buồn!
          Vì em có về với tôi đâu
          Làm sao tôi còn tâm trạng nữa
          Để mà ngâm thơ và tỏ bày.

          Người ta
          Tôi than thở, rên rỉ trong lời thơ
          Bởi vì tôi càng ngày xa tình ái
          Cứ lao đầu, kiệt sức mà ôn thi
          Thơi gian đâu mà lo lắng ai được!
          Mùa thi qua cuộc tình tôi cũng qua
          Người ta trách tôi là kẻ bạc bẽo
          Chẳng lời nào thăm hỏi đến người ta
          Người ta! Người ta! Nghe thật xa lạ!
          Cái tên mà tôi chẳng dám nói ra.

          Sang ngang.
          Chốn thương đau chôn xác anh rồi em!
          Hãy làm ơn thắp vài nén nhang nồng
          Cho linh hồn anh được sự cứu rỗi
          Để anh biết em vẫn còn yêu anh.

          Ngày tang anh, em có đến không em?
          Hay là em đã áo đỏ về nhà
          Hay là em đã cất bước sang ngang
          Bỏ lại anh một cái xác vô hồn.

          Lẽ tự nhiên
          Anh đến tìm hoa, hoa đã nở
          Anh đến tìm đò, đò đã sang
          Anh đến tìm em, em đã phụ
          Ngậm ngùi anh hỏi tại vì sao?

          Hoa đến mùa thì hoa phải nở
          Khách tìm đò thì đò phải sang
          Tình đã hết thì em phải phụ
          Tất cả đó là lẽ tự nhiên.

          #35
            Nguyên Anh 28.06.2007 21:10:59 (permalink)
            0
            Chia tay em mà tim anh đau
             
            Tình ta giờ đây như cánh chim
            Bay xa, bay xa khó kiếm tìm
            Một lần dang dở vạn lần lỡ
            Có còn yêu nhau hở con tim?

            Thôi đến nước này anh nói hết
            Chúng ta chia tay, tình đã chết
            Không phải lỗi anh hay lỗi em
            Mà tại tiểu thuyết đến đoạn kết.

            Em hãy đi tìm người mới đi
            Và bên người ấy không chia ly
            Cứ để mặc anh ở chốn này
            Nhìn em hạnh phúc dù ướt my.

            Thật ra anh vẫn yêu em lắm!
            Dù rằng tình mình quá xa xăm
            Dù rằng biết em cũng như thế
            Nhưng biết làm sao hở trăng Rằm?
            #36
              Nguyên Anh 28.06.2007 21:16:22 (permalink)
              0
              Đời buồn như chiếc lá

              Đời như chiếc lá trôi
              Thoảng qua một lần thôi
              Cũng như em và tôi
              Gần nhau rồi xa xôi.

              Nước mắt trên chiếc lá
              Phiêu bạc nơi xa lạ
              Cảm xúc có thăng hoa?
              Tại sao không trào ra?

              Chiếc lá trôi xuôi dòng
              Cuộc đời anh long đong
              Và em đã theo chồng
              Anh còn gì ước mong

              Dòng nước lại chảy mạnh
              Chiếc lá lại trôi nhanh
              Khoé my lệ đã chạnh
              Thôi em! cứ mặc anh.
              #37
                Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 31 đến 37 trên tổng số 37 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9