Thơ Bạch Vân Nam
Sa Mạc Giữa sa mạc hoang vu Lạc loài đôi chân nhỏ Cát bay xa ngàn dặm Một linh hồn cô đơn Ai bước lên sa mạc Che dấu lòng đen bạc Mây hoa trắng lưng trời
Chưa khóc sao lệ rơi Đã băng qua bão cát Kiệt sức nằm chân đồi Nhìn nắng vàng thật đẹp Khuyên rằng nên đừng qua Sa mạc đen …quyến rũ Đưa nỗi buồn trong ra Nước mắt không dám chảy Khơi u sầu tim ta 16/10/2007 Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2007 11:02:12 bởi Bach Van Nam >
Trả Lại Những Gì Đẹp Nhất Ly rượu ly bôi ngày ta giao kết Xin gởi lại người mong hãy thứ tha Lúc uống mặn nồng khi trả xót xa Không kèn trống, im lìm nghe đơn độc Tiếng cười nói hồn nhiên bao thương nhớ Câu hẹn thề từ đáy dạ thành thơ Đông sắp về một kẻ đứng bơ vơ Gã Từ Hải si tình thân chết đứng Lê gót chân nặng nề ngao ngán Nếu yêu người con gái khác mai sau Anh không uống rượu hồng nghe câu hứa Vì một lần tan vỡ bởi thề sâu 17/10/2007 Bạch Vân Nam Viết Về một đêm KN
Nến Hồng
**
Gió mùa, gió bấc thổi qua
Giật mình trông lại phong ba bạc đầu
Nhớ từng mảnh ghép mẹ khâu
Nặng quằng vai áo sẫm màu nắng sương
**
Lá rơi xao xác con đường
Mắt cha lắp lánh vầng dương rạng ngời
Con là hương lúa thơm thơ
Mẹ dòng suối mát hiền hoà dưới trăng
**
Nhạc đàn khải tấu vang vang
Nến xanh vàng trắng chứa chang ân tình
Lửa hồng thắp sáng lung linh
Hoa vàng trước gió nghiêng mình đón xuân.
****
**
Chúc sinh nhật bé Minh Nguyệt vui vẻ
18/10/2007
Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2007 18:03:38 bởi Bach Van Nam >
Chạnh Lòng Trăng nhìn khe cửa sóng lòng khơi Chưa rõ gì nhau dạ rối bời Cành hoa trước gió sương khua động Môi hở tay mềm nhớ tả tơi . 2007 Đường Quen Mưa chiều ngang quãng đường xưa Vàng xanh sỏi đá chen vừa bàn chân Luyến lưu nhịp bước bâng khuâng Dường như anh đã nợ nần chi em. 2007 Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 11:34:12 bởi Bach Van Nam >
Ngộ Vực sâu thăm thẳm đá chông chênh Đời nhẹ như mây nước buồn tênh Định nhổ neo thuyền buôn tay láy Xếp buồm mặc sóng vỗ lênh đênh Gió thổi từng cơn biển bạc đầu Vầng dương xa khuất nắng âu sầu Bất chợt nụ hồng lay trước gió Trăng non đầu liễu lá lao xao Tôi nở nụ cười đêm tinh tú Nằm nghe văng vẳng tiếng hời ru Xưa cũng một thời yêu tiếng hát Mãng nguyện bọt bèo nước - trăng - thu. 2007 Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2007 17:21:14 bởi Bach Van Nam >
Trông Theo Chiếc Lá
***
Xanh
vàng
lá úa rơi
nỗi buồn lại khơi
lạc loài thân cánh mỏng
rười rượi nước xuôi dòng
cành cây gió ríu rít
chạnh lòng nhớ
người xưa
bến
bờ.
Đêm khuya nghe sóng thì thào
ngắm trăng cảm cảnh mà đau lòng người
chân trời tấm cỏ xanh tươi
đếm thu thay lá giơ mười ngón tay
muộn phiền nào biết hỏi ai
trách thân hay trách người nay lạnh lùng
lỗi lầm nuôi mộng gối chăn
mây trôi bèo dạt trăm năm lỡ làng
chiều nào bước xuống đò ngang
muốn quay trở lại bỗng chàng nơi xa!
nhìn chiếc lá đua nhau về cội
mới thấy cuộc đời chơi vơi
mùa thu nay dừng lại
mùa đông xưa đã về
tôi ngồi lặng lẽ
mẹ cười
mây
bay
2007
Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 13:33:19 bởi Bach Van Nam >
Nắng Mai Chim hót rộn ràng dưới nắng mai
Lung linh hoa sứ đọng sương đài
Sắp tết gió lồng hương bưởi , cúc?
Lành lạnh làn da rát mặt, ngài
Bất chợt trên trời có bóng quê
Mẹ đang may áo chờ con về
Những ngón tay gầy nâng tấm vá
Tôi ngồi lặng lẽ ngóng phương xa
Đêm tối vội vàng phủ bóng đen
Nhà tranh leo lét ánh ngọn đèn
Chân bước thập thò khe cửa lá
Mẹ còn xỏ chỉ kết áo len
2007
Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2007 18:52:50 bởi Bach Van Nam >
MỎ CÀY CHIỀU THỨ BẢY Tôi đã về em không thấy ra Cây mận bờ ao khế cạnh nhà Hàng cao chót vót đong đưa gió Cơn khát gặp nàng nhớ diếc da Ngày xưa em đứng nhìn tôi cười Xuân xanh vừa chớm tưổi đôi mươi E ấp thẹn thùng chưa dám nói Giờ nhấc cành hoa luyến tiếc người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2007 19:26:32 bởi Bach Van Nam >
Ngôi Sao Cô Đơn Trên trời lấp lánh những vì Sao
Tựa nến lung linh đủ sắc màu
Màn đêm buông xuống tôi thường thấy
Tự hỏi chòm Sao có lúc nào?
Mẹ bảo trên trời giống thế gian
Có vui, có khổ, cảnh bẽ bàng
Vệt sáng giữa nền xanh nhấp nháy
Là nhà một kẻ hưởng giàu sang
Đêm sắp sửa tàn gió rát da
Nhìn mây bên núi trôi là đà
Lạ lẵm với người ta quen biết Rười rượi mặc đời giữa phong ba Có phải ta là ngôi Sao Mai Đơn độc nơi cao vỡ mộng dài Nhớ bóng dáng nàng Sao Hôm ấy Dưới trần cũng khổ cõi thiên thai 2007
Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 16:07:58 bởi Bach Van Nam >
Buồn Ơi! Chiều buồn chẳng biết làm chi!
Cành non lá mỏng hại gì thân ta
Nụ xanh trên cuống nhú ra
Tay ai nỡ ngắt thân già quặn đau
Chiều buồn cánh én cao cao
Mây đen quây phủ xuân nào có em Cách vài canh nữa là đêm Nghe thương bến lạ bên thềm nhớ nhung. 2007
Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2007 15:48:13 bởi Bach Van Nam >
Mơ Trăng ** Trăng về khuya, giữa cõi mộng thường
Cô nàng trau chuốt chuyện yêu đương Gởi trong cơn gió niềm tâm sự
Chàng đắm say tình ngây ngất thương
Sao nào rơi, ánh mắt nhìn trời
Thì thầm câu ước nguyện Sao ơi!
Sáng lên cho dáng nàng thêm đẹp
Em mãi là hoa của cuộc đời.
Bàn tay chưa nắm, bước em đi
Ta nghe lưu luyến hẹn câu gì
Cửa vô tư khép trông vội vã
Tơ tưởng Vầng Trăng thật diệu kỳ
Con đường mưa, lóng lánh giọt sầu Im lìm không thấy giọng em đâu Bỗng dưng tê buốt làn da lạnh Ta bắt đầu yêu tự khi nào ! ** 2007 Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2007 11:19:49 bởi Bach Van Nam >
Quê Ngoại
Nhịp cầu nho nhỏ bắt qua sông
Nhà ngoại vườn hoa đỏ, tím, hồng
Dâm bụt, hàng dừa , bông bưởi trắng
Ngỏ vào bờ đắp uốn cong cong
Ông ngồi nhìn lúa sóng gợn xanh
Quang cảnh tuyệt nhiên của cánh đồng
Đàn cò vể tổ bay nhàn nhã
Mây vẽ lên trời một bức tranh
Ông cười mủm mỉm vuốt chòm râu
Nghe ngóng nơi xa tiếng còi tàu
Lâu rồi thằng cháu thành người lớn
Vầng trán suy tư chợt tự hào
Đêm về, đất khách đếm thời gian Xuân đến rồi chưa? thu chín vàng Ông ngoại không còn thăm ruộng lúa Nghe buồn đọng lại tiếng ai vang 2007 Bạch Vân Nam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2009 13:21:11 bởi Bach Van Nam >
Tim Hoá Đá Tim ta hoá đá rồi chăng? Khiến đêm mỏi mắt trọc trằng vu vơ Tình yêu đã chết rồi cơ? Giai nhân đối mặt hững hờ ngó xa Người đi thương tiếc cành hoa Ngóng trông vô vọng buồn pha ngẹn ngào Trời mưa cánh vạc về nao Đường xưa nghoảnh lại biết bao chuyện sầu Ta nhìn có thấy mình đâu Hay trong cơn lạnh cạn bầu nhớ thương Hết rồi giây phút tơ vương Ngòai hiên đọng lại gió sương cuộc tình. 2007 Bạch Vân Nam
Lữ Khách Lang Thang Đi về làm khách Long An Uống cà phê sáng mơ màng khói bay Gót hồng nhè nhẹ khoan thai Dường như em đã dạn dày bước chân Dạo đàn lạt điệu bân khuân Hai cô xinh xắn tiến gần sát nhau Cho lòng lữ khách xôn xao Buông lời ông bướm ngọt ngào nhớ thương Chợt đâu nắng xuống con đường Đoá Quỳnh nương gió đưa hương dịu dàng Lưa thưa vài chiếc lá vàng Giờ chia tay cận hồn đang phương nào. Long An 09-12-2007 Bạch Vân Nam
Vấp Ngã Một con đường dài Đầy hoa thơm ngát Một đôi chân non Dẫm đi trên cát Mòn lối đường quen Bỗng nhiên gục ngã Chợt đau lạ lùng Như cây chết đứng Giữa trời nắng khô. Con đường trong giấc mơ qua Tưởng rằng là đẹp hoá ra gập ghềnh Ngõ vào vắng vẻ buồn tênh Mình ông đưa khách dập dềnh đò ngang Mặt đường gãy vụn Cuộc đời xới tung Vết thương nhức nhói Lỗ tai lùng bùng Thân nằm xuống đất Nặng nề đôi chân Ngả rồi đứng dậy Chịu đau một lần Còn hơn cứ mãi Đắm chìm men say Mênh mông giữa chốn đại ngàn Gần nhau như thể tấc gang tấm lòng Chắc vì duyên phận long đong Kề vai má tựa tình không mặn nồng Cứ hình dung Đời rất nhẹ nhàng Như cơn gió Thổi qua chiều vàng Cuốn trôi hết Nỗi buồn khô khang Thích làm mây trắng thong dong Rày đây mai đó phiêu bồng khắp nơi Dừng xem phong cảnh lạ đời Thuyền hoa trên bến trôi trôi giữa dòng. 2007 Bạch Vân Nam
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: