Những cơn bão tình
coffe đêm 17.07.2006 18:31:44 (permalink)
0
Ngọn nến sắp tàn

"- Alo...
Nào, lại vẫn là em
Đừng nói gì hết
Trong tim tôi, em giờ đây đã chết
Đừng làm phiền
Vì tôi đã có người khác, thế thôi!
Bye!"
.....
Xin em đừng khóc
Anh nào muốn thế đâu
Hãy ghét anh đi, cho lòng này bớt đau
Em chỉ xa anh
Còn anh sắp phải xa em và cuộc đời này nữa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2006 14:11:20 bởi coffe đêm >
#1
    NGYEU 17.07.2006 18:41:13 (permalink)
    0

    Xin em đừng khóc
    Anh nào muốn thế đâu
    Hãy ghét anh đi, cho lòng này bớt đau
    Em chỉ xa anh
    Còn anh sắp phải xa em và cuộc đời này nữa.



    N họa đôi dòng nghe.
    (Xin một lần trả nghĩa cho em)


    TIỄN EM SANG SÔNG

    Em đi rồi tôi thoáng chút bâng khuâng
    Mây nhởn nhơ bay, dòng sông càng thêm rộng
    Sóng nước lao xao, triền sông gió lộng
    Mà trong tôi ngột ngạt đến vô cùng.

    Thiếu vắng em, trai nản chí anh hùng
    Thơ buồn trải ngàn năm sông núi
    Trang nam tử phong trần cát bịu
    Vẫn mềm lòng khi vắng bóng giai nhân.

    Hoa héo tàn hay chưa đến mùa xuân
    Có sầu nhớ người đi, có thương lòng kẻ ở
    Con sông đào bên bồi bên lở
    Buồn - vui, sóng vỗ cả đôi bờ.

    Em sang sông rồi chỉ còn tôi với thơ
    Tôi gửi em nửa vần thơ thương nhớ
    Nửa vần thơ tôi đắp bờ sông lở
    Và xây cầu chờ, mai mốt em qua?

    Thẫn thờ nhìn bóng em khuất xa
    Tôi gửi vần thơ che trời nắng gió
    Nửa vần thơ nhuốm phù sa ngầu đỏ
    Gửi bên bồi - bên lở tặng người đi.

    Dịch Vọng, 14.06.06
    ĐOÀN VĂN NGHIÊU
    #2
      coffe đêm 18.07.2006 14:21:05 (permalink)
      0
      Ánh Trăng đêm vàng dịu êm, tròn và đẹp đến diệu kì. Có lẽ vì vẻ đẹp ấy của Trăng mà Biển đêm đêm dậy sóng. Trăng thì ở rất xa và Biển chỉ có thể giữ được bóng Trăng bên mình. Nhưng ngày lại qua ngày, Biển vẫn gào thét, cuộn dâng từng đợt thủy triều, mong được gặp Trăng dù chỉ một lần... Nhưng ngàn đời, Biển chỉ có thể giữ được bóng Trăng bên mình mà thôi...

      Chuyện tình của Biển

      Biển nặng lòng một nỗi niềm muôn thuở
      Yêu một người- nhưng chỉ một người yêu
      Cố vươn tới một vầng Trăng kì diệu
      Trăng kiêu sa, 'xa' và chẳng 'sa'...

      Những con sóng buồn một bài ca
      Thủy triều ơi! Làm sao mi có thể?
      Câu chuyện tình tự ngàn xưa Biển kể
      Mối tình đơn phương Biển dành trọn cho Trăng.

      Gã si tinh ngốc nghếch chẳng hiểu rằng
      Những đợt sóng của mình là thừa thãi
      Chỉ có thể giữ bóng Trăng mãi mãi
      Vậy mà sao... Biển lại làm tan đi...
      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9