 
    
  
    
    
    
        
        
     MƯA ĐÊM THU.
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
  MƯA ĐÊM THU  
   
  lòng buồn theo tiếng mưa rơi 
  hạt lăn trên má hạt nơi cánh đồng 
    lúa giờ đang thắm vàng bông 
  màu non xanh cốm trong lòng hạt thơm. 
   
    gió theo mưa với chập chờn 
  khi lay ngọn lá lúc vờn rèm buông 
    ồn ào trong tiếng mưa tuôn 
  tiếng con chim nhỏ trong vườn cây thưa. 
   
    nằm buồn khẽ đếm hạt mưa  
  tiếng to đếm gấp tiếng thưa đếm dần 
    mưa đêm chồng chất  bâng khuâng  
  bao nhiêu mộng thắm theo chân nhau về. 
   
    anh còn nhớ giọt mưa quê  
  mùa thu cơn lũ đem về nước to  
    làm cho mất lối chân cò  
  lúa thu ngập nước nặng cho mùa màng. 
   
    đêm nay em chẳng thở than 
  lo mưa đêm mãi sợ tràn bờ đê  
    kỷ niệm xưa đợi anh về  
  cơn mưa sau tạnh -nắng về đẹp hơn. 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 15:34:42 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              mùa thu....lãng mạn... 
    
    
  ai dấu mơ gì trong sắc thu 
  cho vàng mặt đất mộng phiêu du 
  vầng trăng mơ mộng ngàn năm đợi 
  gió hát vi vu trải  sương mù 
    
  Lá nhuộm thắm xanh màu kỷ niệm 
  hoa vàng sắc nắng quyện hương thu 
  trao câu trăng hẹn thề non nước 
  gửi bóng mắt vương  tóc rối mù. 
    
  thời gian mải bước -già thương nhớ 
  bạc nỗi mong chờ gửi sóng xưa 
  ánh mắt chiều buông sầu lối vắng 
  ngàn sao nháy mộng chốn song thưa 
    
  nhớ ai-khúc hát chiều thu ấy 
  giọng tự con tim ấm giọt mưa 
  mắt đắm theo lời ca hẹn ước 
  tay vui bàn phím nhạc như đùa  
    
  nắng mải tìm chi -trong lá thắm 
  sầu ai chất nặng gánh  đêm mưa 
  mùa thu...vàng thắm tay ai dệt 
  lãng mạn...tâm tư  vạn say xưa... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 15:35:33 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
cogaidragon 
   
  lòng buồn theo tiếng mưa rơi 
  hạt lăn trên má hạt nơi cánh đồng 
    lúa giờ đang thắm vàng bông 
  màu non xanh cốm trong lòng hạt thơm. 
   
    gió theo mưa với chập chờn 
  khi lay ngọn lá lúc vờn rèm buông 
    ồn ào trong tiếng mưa tuôn 
  tiếng con chim nhỏ trong vườn cây thưa. 
   
    nằm buồn khẽ đếm hạt mưa  
  tiếng to đếm gấp tiếng thưa đếm dần 
    mưa đêm chồng chất  bâng khuâng  
  bao nhiêu mộng thắm theo chân nhau về. 
   
    anh còn nhớ giọt mưa quê  
  mùa thu cơn lũ đem về nước to  
    làm cho mất lối chân cò  
  lúa thu ngập nước nặng cho mùa màng. 
   
    đêm nay em chẳng thở than 
  lo mưa đêm mãi sợ tràn bờ đê  
    kỷ niệm xưa đợi anh về  
  cơn mưa sau tạnh - nắng về đẹp hơn.
      Bài thơ đẹp quá!       
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MÃI DẤU YÊU 
   
  anh vẫn  còn nhớ những dòng trôi  
  con sông hát hai bờ cây nghiêng ngả  
    nước nhuộm phù xa với niềm trăn trở  
    để đất bồi cho cây mãi xanh tươi  
     
     mùa thu nào đã dệt mộng trong tôi  
    bờ đê thả những cánh diều mơ ước  
     bao lần tiễn những buổi chiều thân thuộc  
    non đoài xa khi nắng tím  nhạt màu  
     
    chung mắt nhìn những con sóng theo nhau  
    mây trên cao nhuộm nắng màu lấp lánh  
    vui khúc ca thanh thanh nét nhạc  
    con kênh xanh theo dòng chảy nhẹ nhàng  
      
     xa mãi rồi...sao mới được ba năm 
     kỷ niệm xưa vẫn nét nguyên khờ khạo 
     con tim xưa đã nhuộm màu dông bão 
     tuổi xanh ơi...sao chẳng lại thưở đầu. 
    
     tiếc nhớ gì...có trở lại được đâu 
     ký ức  giữ  trong khung đầu mơ mộng 
     dấu yêu ơi...là niềm tin cuộc sống 
     cho mộng tôi mơ...mãi thưở ban đầu   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 15:36:47 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
DÒNG SÔNG XƯA  
  ________ 
                   VỀ CỬA LÂN      
Hai tám năm rồi mới về cửa Lân 
  Vui buồn nhòa lẫn với mưa xuân 
  Bến bờ còn đó người đâu vắng 
  Sông rộng trời xa gấp mấy lần. 
   
  Có còn e ấp nụ tầm xuân 
  mưa cửa sông buồn níu bước chân 
  Khóm rơi ngoài bãi hoa trôi dạt 
  Bụi dứa ven đường lá lả lơi. 
   
  Sông vắng cánh buồm dạ chơi vơi 
  én buồn không liệng gió mù khơi 
  Câu thơ ngày trước ai còn nhớ 
  Xuân đến, xuân đi đẵm đất trời. 
   
  Muốn gửi gió mưa nhắn mấy lời 
  Rằng tôi thương nhớ lắm người ơi! 
  Chân trời góc bể ai phiêu bạt 
  Sấm động chớp nguồn ngóng cố hương. 
   
  Mưa đẵm trời tóc rối thôi vương 
  Cửa biển đục một màu xuân lạnh 
  Lối cũ người xưa giờ hưu quạnh 
  Xa cuối làng, chùa ai đó thỉnh chuông. 
   
  Ngoảnh lại nhìn trời mưa vẫn vương 
  Hẹn ngày trở lại với quê hương 
  Mẹ còng lưng tiễn nơi đầu ngõ 
  Lệ đẫm trong mưa đỗi nghẹ ngào. 
   
  Lạy mẹ con đi ruột như bào 
  Xa khơi bão nổi dạ nao nao 
  Chân trời mờ mịt đường xa ngái 
  Thương mẹ con đi nước mắt trào.                  Đồng Châu, 11 - 14.02.Canh Thìn 
                         Đoàn văn Nghiêu    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TẶNG KHÁI NGUYÊN 
               
   cầu mong  
   
   
  người ghé  thăm nhà  chẳng bút nghiên 
  chỉ vui để lại nụ cười duyên 
  và câu nhắn gọn thơ hay quá 
  đã giúp cho tôi  vợi nỗi phiền. 
   
  cơn mưa khắc khoải đêm thu ấy 
  khi ở quê  nghèo sợ nước lên  
  tâm hồn khắc ghi sầu mưa đổ  
  cầu mong no ấm  đỡ mẹ hiền.. 
   
   
  cám ơn  thi hữu nhiều nha-hôm nay mới hồi đáp cho người...chúc người -mãi vui. 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 23:31:53 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TẶNG BÁC NGYEU 
  _______ 
          CỬA LÂN 2  
   
    cửa lân nước chảy giữa trời xuân  
  gió vẫn lạnh căm áng mây vần 
  hoa đào nở muộn sầu sương muối 
  nắng ấm chưa về -với chúa xuân. 
   
  thân trai ngàn dặm tìm chân lý 
  thoắt một mộng đời ba chục xuân  
  quê người ngắm sông -tìm tri kỷ 
  thương mãi một thời với cửa lân. 
   
  hồn quê gợi nhớ tình son trẻ 
  lệ đổ trong hồn lúc vào xuân  
  quê cũ dấu im - tình xa cũ 
  nhớ nẻo tìm về...run bước chân. 
   
   
  chúc thi hữu vui nhiều và ghé choi nhà cho hậu nhân được nâng tầm học hỏi 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 23:32:26 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Đêm  
   
   
  Đêm giăng mắc một nửa vành trăng muộn  
  Mưa ru tình buông tiếng khóc đơn côi  
  Thời gian xuôi mà lòng người chảy ngược  
  Gom đêm dài thao thức với trang thơ  
   
  Ngăn cách chúng mình đâu có không gian  
  Đâu chỉ có tháng năm dài mê mải  
  Em đã đợi suốt tuổi xuân đau khổ  
  Suốt con đường thay áo bao mùa qua  
   
  Mưa mãi rơi ... còn em lau nước mắt 
  Tìm cuối trời chiếc lá lạc mất thu  
  Ước mình là cánh chim trắng phiêu du  
  Lang thang mãi vùi thân miền cát trắng  
   
  Trong đêm nay em không còn nhớ tuổi 
  Muốn neo lòng nơi dòng sông phẳng lặng  
  Tắm bình yên xa dòng đời dữ dội  
  Được trở về như ngày chưa biết yêu  
   
  Trăng héo úa theo ai giờ mỏi mắt 
  Gió vô tình gieo khúc hát nơi xa  
  Đêm trường sinh mang tình yêu thức dậy  
  Mưa ru tình ... ru em tìm bên anh . 
   
   
   
  ---------------------------------- 
  Một đêm thao thức với gió trăng Một đời lẻ bóng với thiên thu Một tình bất tận với ngàn năm Một kiếp phong trần ta với ta ...    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
quote: 
   
  ƯỚT THƠ  
   
  thuyền tình ai chở nặng thơ  
  để cho tay lái xa bờ chông chênh  
  sóng xô đôi mạn gập ghềnh  
  gặp chiều mưa đổ...bất thần ướt thơ.  
   
  mấy ngày phơi nắng trên bờ  
  khi khô trang giấy lời thơ đã nhòa  
  bực lòng chẳng dám nói ra  
  vì cơn mưa ấy để ta đôi đường  
   
  bởi người trao gửi tình thương  
  chót tin trang giấy gói đường mộng xanh  
  ngờ đâu mưa đổ tan tành  
  mộng xanh mưa xóa...thơ anh thật buồn... 
       NHỮNG CÂU THƠ ƯỚT       
Thuyền tình anh lỡ ướt thơ  
  Sao em đã vội hững hờ ngoảnh đi  
  Sóng gềnh vỗ mạn xô bờ  
  Sóng đời dội nát câu thơ thủa nào  
  Lênh đênh một kiếp ba đào  
  Thuyền tình thơ lỡ không vào bến em  
  Xa rồi một bóng thân quen  
  Câu thơ ướt để mắt hoen lệ sầu  
  Tình như nước chảy qua cầu  
  Thơ buồn còn đó em đâu bây giờ?  
  Thuyền tình thơ laị ngẩn ngơ  
  Thầm mong em đến hong thơ ấm lòng  
  Vẫn biết mong để mà mong  
  Đành gom thơ ướt chất lòng thuyền ta  
  Để người đi dặm đường xa  
  Yên lòng vui với bướm hoa cuối trời.  
  Ngược dòng thuyền lại chơi vơi  
  Ta mang thơ ướt hong trời gió mưa.  
  Người ơi! giờ đã vui chưa  
  Có hay thuyền đợi sớm trưa mặc lòng.  
  Sầu ai kiếp bưởi đèo bòng  
  Tại câu thơ ướt cho lòng chia phôi  
  Cuối trời sao đã đổi ngôi  
  Thuyền tình tôi vẫn nổi trôi thơ tình.         Dịch Vọng, 19.07.06  
  ĐÒAN VĂN NGHIÊU        
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
TẶNG BÁC NGYEU  
  _______  
  CỬA LÂN 2  
   
  cửa lân nước chảy giữa trời xuân  
  gió vẫn lạnh căm áng mây vần  
  hoa đào nở muộn sầu sương muối  
  nắng ấm chưa về -với chúa xuân.  
   
  thân trai ngàn dặm tìm chân lý  
  thoắt một mộng đời ba chục xuân  
  quê người ngắm sông -tìm tri kỷ  
  thương mãi một thời với cửa lân.  
   
  hồn quê gợi nhớ tình son trẻ  
  lệ đổ trong hồn lúc vào xuân  
  quê cũ dấu im - tình xa cũ  
  nhớ nẻo tìm về...run bước chân.  
   
   
  chúc thi hữu vui nhiều và ghé choi nhà cho hậu nhân được nâng tầm học hỏi 
         Trời đất! Nghe gì mà xa quá vậy 
  N chỉ góp thơ cho thêm vui xuân mà. 
  Chúc vui. 
  ĐVN 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              cám ơn các bạn nha-mình đùa cho vui thoi <bac ngyen >thông cảm -chớ có giận rồi để buồn cho thơ... 
   
                 SAO ANH  HỎI VẬY 
   
   
   lời anh hỏi khiến lòng em e ngại 
  người xứ đoài đâu phải là em  
  câu hỏi anh như quá thân quen  
  và trong quen với lòng em thấy lạ. 
   
  quê anh  phải bên dòng sông êm ả  
  gió vi vu bên dòng chảy đôi bờ  
  đất linh thiêng lên rất lắm cảnh chùa 
  em đã tới trong những mùa lễ hội. 
   
  dù quê đâu cũng cho mình cơ hội  
  đã quen nhau trong dòng chảy thơ buồn 
  những vần điệu dệt những sợi cô đơn 
  thành vải buồn khoác trong tình bè bạn. 
   
  ngày mai đây có thể là sán lạn 
  sẽ không quên trong quá khứ đã tàn 
  biết tình đẹp khi đôi lứa dở dang 
  biết tình tan chỉ như làn gió thổi  
   
  ta gặp nhau trong một thời sôi nổi 
  câu thơ tình gửi gấm những đầy vơi  
  mộng thơ xinh theo mãi dòng trôi 
  đời muôn sóng biết đâu là bến đợi  
   
  và con sông đã mang theo lời hẹn 
  cơn gió ngàn đâu giữ được hương say 
  giọt mưa tuôn đâu có sợ đêm dài 
  trong bóng tối sẽ dấu hoài mộng ảo. 
   
  viết cho anh khi tim hồng tan bão 
  chỉ mong anh hãy tỉnh táo đường trần  
  ngày mai này em cất bước sang sông 
  rời bến mộng  để xa dần kỷ niệm. 
   
   
  <vì ướt thơ 
     nên bây giờ 
     sang sông em phải qua bờ bến anh...> 
   
      phải vậy không bác NGYEN.... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 15:39:12 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TƠ NGUYỆT 
   
  chẳng có tội chi tuổi học trò  
  cơm ăn áo mặc chẳng phải lo 
  thầy sợ nghịch ngợm cho xen kẽ 
  tiểu quỷ bên tôi  thấy  rất  lo. 
   
  thế rồi chuyện đời ai mà biết  
  hai đứa quen nhau vời hẹn hò  
  ơn thầy sắp xếp như tơ nguyệt  
  khi đã yêu rồi vẫn còn lo 
   
   
   
   ai nhớ 
  _______ 
   
   
    đã gọi là những tiểu yêu 
  suốt ngày nghịch ngợm những điều quỉ ma 
    ngồi bàn học cạnh người ta 
  dám trao quả bưởi hôm qua vượt tường 
   
    ai thèm nhớ những bướng ương 
  chỉ vì TƠ NGUYỆT phải thương quỉ đùa  
    bây giờ trông cảnh gió thưa 
  muốn gặp không biết quỉ đùa đi đâu 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 15:39:42 bởi YeuDieuLongNu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
viết cho anh khi tim hồng tan bão  
  chỉ mong anh hãy tỉnh táo đường trần  
  ngày mai này em cất bước sang sông  
  rời bến mộng để xa dần kỷ niệm. 
         MAI NÀY EM SANG SÔNG      
Bão tan rồi mai em bước sang sông 
  Hà thành buồn nhớ, phố kém đông 
  Để lại mình anh khung trời trống 
  Giữ lại chi em kỷ niệm hồng. 
   
  Thế là mai mốt em lấy chồng 
  Đợi chờ, hò hẹn cũng bằng không 
  Nghe tin lòng thấy như sấm động 
  Giữa hạ sao lòng gía lạnh đông.      19.07.06 
  ĐVN    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
MAI NÀY EM SANG SÔNG  
   
  Bão tan rồi mai em bước sang sông  
  Hà thành buồn nhớ, phố kém đông  
  Để lại mình anh khung trời trống  
  Giữ lại chi em kỷ niệm hồng.  
   
  Thế là mai mốt em lấy chồng  
  Đợi chờ, hò hẹn cũng bằng không  
  Nghe tin lòng thấy như sấm động  
  Giữa hạ sao lòng gía lạnh đông.  
   
  19.07.06  
  ĐVN 
         quả là <gừng càng già càng cay > thơ của huynh hay quá mất thôi 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
dù quê đâu cũng cho mình cơ hội  
  đã quen nhau trong dòng chảy thơ buồn  
  những vần điệu dệt những sợi cô đơn  
  thành vải buồn khoác trong tình bè bạn. 
   ________________________________________________________       
  áo anh mặc bằng vải tay em dệt    
  những nghĩa tình trong sợi tâm tư    
  những câu thơ  dăng trang vạn nghĩa từ     
  mảnh vải buồn gấm nhung nào sánh  được 
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: