Cánh Buồm Thao Thức
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 11 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 151 bài trong đề mục
Nguyên Hùng 20.08.2006 16:15:54 (permalink)
0
VIẾT CHO EM NHÂN NGÀY SINH

Anh muốn tặng hoa mà chẳng có hoa
Muốn tặng bài thơ mà vần chửa có
Thôi đành vậy: một con 10 tươi đỏ
Nói cùng em giây phút chẳng nên lời.

Con số 10 mà không dễ chia đôi
Như niềm tin hai đứa mình cộng lại
Giành cho em là 9 phần thân ái
Em cho anh chỉ 1 đã tiếc nhiều!

Anh từng quen con số 10 thân yêu
Những năm nào về vui trên trang vở
Hoa 10 giờ mỗi trưa hồng trước ngõ
Đêm tháng 10 êm ái giấc say sưa...

Rồi qua đi những điểm 10 năm xưa
Rồi xa đi hoa 10 giờ hẹn đón
Sáng tháng 10 hết được quyền dậy muộn
Những niềm vui nho nhỏ rụng theo nhau...

Nhưng khi yêu ta bỗng thấy mình giàu
Cái đã mất trở về bên cái mới
Cái chưa có tự hình thành, tươi rói
Và niềm tin ngỡ tắt lại bùng lên...

.................. *

Anh tặng em
................ một đài hoa không tên
Là trìu mến 10 ngón tay xòe hứng
Hãy vì yêu mà em ơi, đừng bướng
Áp má vào làm nhụy ngọt, nghe em!

Ngày 9-1-....

Nguyên Hùng

-----------------
Repost:


Chú Bé, Cậu Bé

Các Bé xướng siêu, hoạ cũng hay
Hữu duyên đăng nhập lại cùng ngày
Dùng còi Chú bé công an thổi
Khuấy bút Cậu con bộ đội lay
Khổ cụ thân già nghe lõm bõm
Cực ông đầu bạc ngó loay hoay
Nhầm ra bên nội thành bên ngoại
Sự thật thế nào, chỉ bó tay.

HBĐ

Hai Bé

Bé mà xướng họa rõ là hay
(Thọ giáo “hai em” ước một ngày)
“Thỏ thẻ” đứng ngoài người chỉ, giật
“Nhún nhường” ngồi cạnh kẻ khều, lay
Giống tên, báo hại già nhầm nhọt
Cùng tuổi, khổ thân trẻ hí hoay
Bác Lá thật vui, kêu “nội - ngoại”
Bé nào ngoan nhỉ, hãy giơ tay!


20.8.06
Nguyên Hùng


Bạn Nguyên Hùng mến,

(có phải chính bạn đã nêu câu hỏi : dường như ngoài thơ Ðường thì thơ 7 chữ khỏi theo luật?...)
Lá Chờ Rơi


Quý thay bác Lá Chờ Rơi
Tuổi cao mà vẫn không ngơi tìm tòi

Ước nhỏ nhoi khi tôi bảy chục
Thơ Đường vui một lúc dăm bài
Thầm khen bác Lá thật tài
Bao năm xa cách, chẳng mai một vần
Chờ một lần nhâm nhi cùng bác
Để bên nhau xanh - bạc tương phùng
Nhỏ to bác cháu ta cùng
Nâng ly rượu nhạt chúc mừng cho nhau
Nghĩa trước sau rằng ta cần giữ
Sống vì nhau – nghĩa cử trên đời
Chưa quen chưa thấy thì thôi
Biết rồi chẳng lẽ ta ngồi mình ta?


17.8.06
Nguyên Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2006 21:24:45 bởi Nguyên Hùng >
#76
    tietkimquyduc 21.08.2006 18:18:19 (permalink)
    0
    Xin cám ơn bạn Nguyên Hùng đã ghé thăm nhà tôi và để lại 'chút hương'.
    Xướng họa tếu cũng vui đấy. Sẽ qua thăm bạn và tặng lẵng hoa hợp gu bạn. Xin mời đến home 'Thơ THIỀNG ĐỨC tếu vui' có nhiều hoa thơm
    cỏ lạ. Welcome NH.
    #77
      tietkimquyduc 21.08.2006 18:37:33 (permalink)
      0
      GẶP NHAU...CƯỜI
      (Họa thơ bác Công Quỳ U 75, nhà giáo).

      Bảy mươi nhớ lắm tuổi đôi mươi
      Lúc đó sao mà thật 'tốt tươi'
      Sức khoẻ như voi luôn 'mạnh giỏi'
      Sử kinh tợ mọt chẳng chây lười
      Tương lai,sự nghiệp không thua bạn
      Nhà cửa,vợ con gắng vượt người
      Hồi ức lạc quan dù lão tới
      Chơi thơ hò hẹn gặp nhau...cười...

      THIỀNG ĐỨC
      (Đăng ký sân chơi từ 9/7/2006,
      do yếu tay nghề VT nên nay 15/8/2006 mới ra mắt được.
      Sorry, xin 'tới tới' nhé quý Thi hữu!)

      -Xin mời họa, để tạo một dòng thơ yêu đời...cho đở buồn.
      Thơ tình đau khổ đọc chán đời quá! Xã hội là 'bể khổ' chăng?
      Sorry.
      -Thơ tình NH còn yêu đời lắm.
      #78
        Nguyên Hùng 22.08.2006 22:11:20 (permalink)
        0
        Hoa hẹn ước

        Nơi anh ở có chậu hoa mười giờ
        Từng trưa nở phô sắc hồng tươi thắm
        Biết bao lần bồi hồi anh lặng ngắm
        Ngỡ đây rồi hình bóng những ngày qua.

        Nửa năm trời cuộc sống tại miền xa
        Cười không nổi, cái nhìn thành khô cháy
        Khát khao em, anh nhớ hoài độ ấy
        Những hẹn hò, những buổi dắt nhau đi.

        Em và anh từng chung nhau những gì
        Anh gói gọn mang theo mình tất cả
        Là những tối nồng say nhưng nghiệt ngã
        Là những chiều hai đứa lặng nhìn nhau.

        Không phải lòng anh yên ắng những cơn đau
        Anh trót để mấy lần liền thất hẹn
        Vì thương anh em không còn nhắc đến
        Nhưng anh thường vẫn nhớ, dẫu nguôi ngoai.

        ....................*

        Hoa trước nhà vẫn hẹn sắc hồng tươi
        Trưa không ngủ anh mơ ra ngoài đó
        Giữa bâng khuâng giữa bồn chồn thương nhớ
        Bông hoa lòng em gửi mãi tươi nguyên.


        Nguyên Hùng
        ---------------------

        Thưa bác Thiềng Đức, cám ơn bác đã ghé thăm và động viên. Khi có điều kiện, nhà em sẽ xin phép được theo các bác học thơ ĐL.


        Họa thơ Thi hữu ở Hà Nội)

        Bướm đêm số kiếp phải ăn sương
        Nhục nhã đời hoa nép vệ đường
        Nghèo đói đẩy 'tiên' ra ngọn sóng
        Lầm than dồn 'nữ' đến chân tường
        Phấn son tô điểm che bùn đất
        Cơ thể phơi bày lộ sắc hương
        'Kiều' chẳng đắn đo lo được mất
        Bán mình cứu khổ ghét hay thương?...

        THIỀNG ĐỨC
        -Xin mời họa.


        Bệnh đái đường

        Đáng chê cái đám mới “sương sương”
        Bia bọt đem ra xối cả đường
        Dạng cẳng tụt quần buông quệt đất
        Thò vòi phun nước bắn loang tường
        Mặc xe cơ giới kinh vì cảnh
        Kệ khách bộ hành hãi bởi “hương”
        Văn hóa kiểu gì sao khiếp thế
        “Đái đường” bệnh ấy chẳng ai thương!


        21.8.06
        Nguyên Hùng


        Trích đoạn: HOA HUYỀN

        Duyên Thơ
        Lánh xa trần tục vẫn yêu thơ
        Nhờ "nhịp cầu thơ" kết nối sơ
        Dưỡng tánh dừng chân bên vực mộng
        Tu tâm dạo gót lạc vườn mơ
        Trần gian vui bước ươm tằm nhộng
        Cõi phật tìm về nhả kén tơ
        Thán phục chuông chùa ngân thánh thót
        Hữu duyên nợ bút khó phai mờ...


        Một đám rỗi nghề

        Một đám rỗi nghề kết hội thơ
        Không chia già – trẻ với thân – sơ
        Bạn vào thăm quán: mời chè mận
        Khách đến viếng nhà: đãi mứt mơ
        Trưa nghỉ tứ thơ như dính nhợ
        Tối nằm câu chữ cứ vương tơ
        Vợ thương không trách vì quên việc
        Nhưng nợ vẫn ghi để phạt mờ…


        22.8.06
        Nguyên Hùng
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 22:20:15 bởi Nguyên Hùng >
        #79
          Nguyên Hùng 23.08.2006 09:28:00 (permalink)
          0

          Trích đoạn: tietkimquyduc

          GẶP NHAU...CƯỜI
          (Họa thơ bác Công Quỳ U 75, nhà giáo).

          Bảy mươi nhớ lắm tuổi đôi mươi
          Lúc đó sao mà thật 'tốt tươi'
          Sức khoẻ như voi luôn 'mạnh giỏi'
          Sử kinh tợ mọt chẳng chây lười
          Tương lai,sự nghiệp không thua bạn
          Nhà cửa,vợ con gắng vượt người
          Hồi ức lạc quan dù lão tới
          Chơi thơ hò hẹn gặp nhau...cười...

          THIỀNG ĐỨC


          MONG
          (Kính họa bác Thiềng Đức)

          Thương những bác già đã bảy mươi
          Vẫn tìm đến Net để “làm tươi”
          Đường thi xướng họa thì luôn cố
          Thư Quán vào ra lại chẳng lười
          Năng động cỡ này còn mấy cụ
          Trẻ trung mức ấy được bao người
          Mong sao bô lão luôn vui vẻ
          Để chốn giao du rộn tiếng cười.


          23.8.06
          Nguyên Hùng


          MƠ HAI NÀNG TÁM

          Số rằng : thọ đến tám mươi ba
          Lá sẽ rơi trong trận gió lùa
          Thu đến thu đi người dẫu oải
          Thơ mình thơ bạn bút chưa tà
          Mơ duyên cá nước bền hai tám
          Ngại số rồng mây chẳng một nhà
          Hi vọng Nam Tào khi nhậu xỉn
          Xem lầm tính lộn sẽ may ra ...!

          Lá chờ rơi

          8 THAY 3

          Bác Lá cứ chờ quá tám ba
          Thêm mươi năm nữa mới rơi à
          Bay lui bay tới người chưa mỏi
          Gõ ngược gõ xuôi phím chẳng tà
          Trí lực còn sung hơn khối kẻ
          Thơ ca vẫn tỉnh vượt nhiều nhà
          Nam Tào gặp bác về xem lại
          Số 8 thay vào, 3 gạt ra.


          23.8.06
          Nguyên Hùng


          LẠC VÌ SAO

          Con thuyền giọt lệ khuất xa mờ
          Cái gió đong buồn lạc vẩn vơ
          Bến nhớ sầu xô hằn vết má
          Cồn đau đất lở ngấn màu mơ
          Thay lòng viễn xứ nguôi niềm khách
          Trở dạ trời quê thấm nỗi xưa
          Cứ xoáy hồn thơ dâng biển cả
          Sao về bão tố dập hoang bờ !

          Kim Giang


          VÔ BỜ

          Giang rộng mênh mông sương phủ mờ
          Thuyền con trôi lạc giữa vu vơ
          Sông Vàng lãng đãng đôi bờ mộng
          Lữ khách chờn vờn những bến mơ
          Gò nổi lưa thưa dường đã khác
          Bãi bồi loáng thoáng chẳng như xưa
          Đi hoài đi mãi mà không tới
          Chợt hiểu ra sông chẳng có bờ!


          23.8.06
          Nguyên Hùng
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2006 17:41:45 bởi Nguyên Hùng >
          #80
            tietkimquyduc 24.08.2006 01:22:20 (permalink)
            0
            Như đã hẹn, nay TĐ xin đáp lễ giao lưu bằng bài thơ 'Hoa cần nắng'
            sau khi xem qua bài 'Hoa hẹn ước' của NH.

            Em cần anh như hoa cần nắng
            Anh cần em như thơ cần trăng
            Không có anh, đời (em) thành Cung Quảng
            Không có em, anh nhớ Chị Hằng

            Không có anh như âm thiếu dương
            Thế giới này như cảnh đêm trường
            Em cần anh như hoa cần nắng
            Anh cần em cùng đến Thiên đường...

            TĐ viết 24/5/2005.
            Cũng ướt át quá phải không? OK?
            Bài họa 'Mong' rất hay! Có gửi cho bác Lá chưa? và nhớ gửi qua nhà tôi
            với nhé.
            (Viết 7 chữ, 8 câu này tôi tạm gọi là 'Tân Đường luật', thoải mái thôi).
            Đã có ý kiến với nhóm 'Tân Hình Thức'. See you...Thanks.
            #81
              Nguyên Hùng 30.08.2006 13:25:35 (permalink)
              0
              Viết tặng vợ nhiều năm sau


              Tình ta dù mọc râu
              Vẫn căng tròn quả thị
              Hai ta luôn thủ thỉ
              Như buổi đầu yêu nhau.

              Tóc bà bạc trắng đầu
              Râu tôi dài phủ ngực
              Nhưng ta còn dư sức
              Trèo đèo, lội băng sông.

              Giữa giá lạnh đêm đông
              Còn đủ làm nhau ấm
              Tình ta như rượu ngấm
              Càng nồng nàn, càng êm.

              Nắng đã tắt trước thềm
              Bướm chim đi tránh rét
              Chỉ còn ta vẫn Tết
              Chờ xuân về trao nhau.


              Nguyên Hùng
              ---------------------------
              Repost:


              Tư Lú Ra Hà Nội

              Tư Lú hôm nay tới thị thành
              Nhà cao , tấp nập ngựa , xe nhanh
              Áo xanh , yếm đỏ vài cô lượn
              Mũi hếch , mắt hoa mọc mấy nhành
              Muốn gọi xe ôm nhưng sợ lạc
              Đành kêu cửu vạn nếu tinh anh
              Đường xa xa mấy không cần biết
              Thăm bạn - không xe - cõng mới lành

              SM


              KHUYÊN BẠN

              Sao Mai cố gắng đến Sài thành
              Hai tiếng bay thôi, sẽ rất nhanh!
              Đón bạn xa về, loan mấy cỗ
              Trao người mới đến, phượng dăm nhành
              Nghỉ ngơi mỗi tối lầu Thi Yến
              Tao ngộ hàng ngày quán Tửu Anh
              Công việc cả đời, không sợ hết
              Ăn chơi phải chọn lúc… ngon lành!

              24.8.06
              Nguyên Hùng


              LÒNG NGƯỜI
              (Một kinh nghiệm,một lời khuyên)

              Lòng biển,lòng sông có máy dò
              Lòng người thăm thẳm lấy gì đo
              Giả chân ngụy tạo tình lừa lọc
              Xấu tốt đan chen nghĩa mịt mù
              Lý trí,tư duy thường ảo hóa
              Lương tâm,chánh đạo đáng âu lo
              Thương thù vây chặt do tham dục
              Quả báo luân hồi định sẵn cho...

              THIỀNG ĐỨC


              LÒNG VỢ

              Nhớ buổi ra đi vợ dặn dò:
              “Xa nhà tiền bạc chớ so đo
              Học hành, ngâm cứu nên vừa phải
              Du lịch, vui chơi cứ tít mù
              Con nhỏ dẫu khờ nhưng chớ ngại
              Mẹ già tuy yếu cũng đừng lo
              Cần gì anh nhớ thư về nhé
              Em sẽ mua liền để gửi cho”.

              24.8.06
              Nguyên Hùng


              HẮN YÊU

              Đêm qua hắn mộng thấy người yêu
              Nên cứ tươi vui suốt buổi chiều
              Cười nói bi bô sao giống trẻ
              Hát hò ríu rít như đang phiêu
              Chân tay cuống quýt trông thừa thải!
              Mắt nắng ngời lên tựa lửa thiêu
              Tình vốn diệu kỳ là thế đấy
              Dù trong xa cách vẫn mơ nhiều

              Tulip


              TƯ LÚ

              Có người trai tráng chẳng ai yêu
              Lú lẫn ngẩn ngơ suốt sớm chiều
              Xuống biển những mơ tà áo mỏng
              Lên rừng chỉ ước tấm khăn phiêu
              Ngắm hình bạn cũ tim như chảy
              Thấy bóng người quen dạ tựa thiêu
              Tình trao thì lắm, không người nhận
              Tội nghiệp chú Tư còn lú nhiều!

              25.8.06
              Nguyên Hùng


              Bức họa thi

              Ngắm dáng nàng trong bức họa thi
              Lòng như rạo rực nổi niềm gì
              Say sưa bóng sắc trên tranh vẻ
              Lịm đắm lời thơ cạnh ảnh ghi
              Bởi luyến chân dung thân nán lại
              Vì mê dòng phú trí rời đi
              Khen ai vẩy bút thần hoa mỹ
              Tạo dáng liêu trai nét tuyệt kỳ

              HTSA

              Xem thi hoa hậu

              Người đẹp đua nhau dự cuộc thi
              Chẳng hay rốt cục để làm gì?
              Ba vòng trên dưới: đo rồi đếm
              Mấy cảnh sáng chiều: chụp lại ghi
              Xem đoạn giao lưu mong bỏ bớt
              Nghe màn ứng xử muốn tua đi
              Đêm về khuyên nhủ cô con gái:
              Mai lớn không thi hoa hậu, kỳ!

              25.8.06
              Nguyên Hùng


              TÌNH THU

              Trời thu xào xạc lá vàng sân
              Lững thững hoàng hôn nắng nhạt dần
              Níu gió thì thầm xin kết bạn d
              Dừng mây thủ thỉ cố làm thân
              Xuân nồng ước muốn trao đôi bận
              Hạ thắm chờ mong nhận một lần
              Người hỡi mau về chung giấc mộng
              Thăng hồn luyến quyện đỉnh phù vân.

              NC


              NHÍM CON

              Nhím con ai thả chạy quanh sân
              Cùng tá tình say để gặm dần
              Người ghé vui đùa mong kết bạn
              Kẻ vào chọc ghẹo muốn làm thân
              Ra đề chủ xướng không e ngại
              Theo họa phụ vui chẳng khất lần
              Thương Nhím còn non, thơ lại giỏi
              Không đành đem nhắm rượu làng Vân.

              26.8.06
              Nguyên Hùng


              NGƯỜI XINH

              Tạo hóa ban em nét đẹp xinh
              Ngọc ngà áng Nguyệt sáng hiên Đình
              Long lanh bóng mắt hồn lam thủy
              Khuấy đảo nhân gian sóng sánh tình
              Tiên giáng trần ghen hờn má thắm
              Thần đồng ngậm kém vẻ thông minh
              Hương Hoa Hậu Việt - Tràn xao xuyến
              Lặng trái tim người - Sắc tuyết trinh.

              KG

              GHẸO

              Vẫn biết rằng em xinh rất xinh
              Cũng như trúc đứng góc sân đình
              Nhưng bài văn xướng dường chưa đẹp
              Dẫu tứ thơ bay quả rất tình
              Một khúc thân bài chưa xứng đối
              Hai phần thực luận chẳng phân minh
              Chê bai dễ vậy, làm thì khó
              Bài họa tôi đây: đáng mấy trinh?

              26.8.06
              Nguyên Hùng


              VỊNH VỢ

              Ăn nhiều lâu chết lại mau già
              Sáng tối tiền nong thán xuýt xoa
              Tiếc rượu khao thầy mồm lủm bủm
              Xót bia đãi bạn miệng lu loa
              Xun xoe thủ trưởng lời xoen xoét
              Hoạnh họe nhân viên giọng ngoắt ngoa
              Tuổi trẻ mắt mờ yêu tuốt tuột
              Đến giờ hối hận đã sa đà!

              HBĐ

              MÁCH NƯỚC

              Bê Đê có vợ giống bà già
              Nết chẳng hơn gì quỷ dạ xoa
              Mắng nhiếc chồng con phù mép dãi
              Cãi chày lối xóm ngoạc mồm loa
              Tô hồng, nịnh nọt luôn thừa ngọt
              Bôi xám, thâm thù lại quá ngoa
              Thương bạn, chỉ đường dùm bạn nhé:
              Vác bà ném xuống thác sông Đà!

              27.8.06
              Nguyên Hùng


              Bài xướng:-T/h Tuyết Trắng

              Làm thơ khó quá phải đi tầm
              Kiếm bạn tìm thầy khéo hỏi thăm
              Nhéo mũi cào da mày nhíu nhó
              Ôm đầu bức tóc mặt chầm dầm
              Trưa về rã rượi nên bồi thuốc
              Tối đến bơ phờ phải uống sâm
              Bởi vậy lần sau không dám học
              Than trời trách đất cứ lầm bầm


              Làm thơ không dễ

              Trò luận văn chương phải trích, tầm(*)
              Đông Tây kim cổ phải năng thăm
              Chăm gom lời đẹp đừng vương vãi
              Siêng nhặt ý hay sẽ ngấm dầm
              Vớ đoạn văn hay: vui tựa tết
              Gặp bài thơ đẹp: quý hơn sâm
              Thế mà thơ viết không hề dễ
              Được một bài “ngon” cũng dập bầm.

              29.8.06
              Nguyên Hùng



              TIỄN NGƯỜI SANG NGANG

              Thấp thoáng thu về nhuộm góc sân
              Từ đây mộng ước cũng phai dần
              Gượng cười chúc phúc người song hỷ
              Gắng uống quên sầu kiếp độc thân
              Tay níu bàn tay cầm một lúc
              Mắt tìm ánh mắt ngước đôi lần
              Ngậm ngùi đưa tiễn trao lời cuối
              Chiều xuống trời giăng ngập vũ vân.

              NC

              ĐỪNG MẦN DẠI

              Người ấy đi rồi, trống cả sân
              Bước chân từng đợi cũng xa dần
              Chạy theo không nỡ vì yên phận
              Đứng lại chẳng đành bởi tủi thân
              Nhớ cảnh chia xa như mọi bận
              Thèm lời tạm biệt tựa bao lần.
              Nhím Con, hãy ráng dằn đau khổ
              Đừng dại ra nằm đường Pháp Vân(*)!


              30.8.06
              Nguyên Hùng

              (*) đoạn đường cao tốc Pháp Vân - Cầu Giẽ, nơi thường xảy ra tai nạn giao thông
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2006 21:46:41 bởi Nguyên Hùng >
              #82
                Nguyên Hùng 14.09.2006 20:48:33 (permalink)
                0
                HÀ NỘI THU VỀ

                Thu về lãng đãng hồ Tây
                Giăng mờ mặt nước sương, mây la đà
                Thu về hối hả Hồng Hà
                Mênh mang dòng chảy phù sa đỏ ngầu
                Thu về theo hạt mưa ngâu
                Nửa trong nửa đục như màu tình yêu
                Thu về bay bổng cánh diều
                Triền đê xanh cỏ, ráng chiều vàng rơm
                Thu về dìu dịu hương thơm
                Từ hoa trái chín đỏ ươm ngoại thành
                Thu về cao vút trời xanh
                Tiếng chim rộn rã oằn cành sấu cong
                Thu về theo gánh hàng rong
                Chuối, hồng cùng với cốm Vòng quyện hương…

                Thu về gợi nhớ người thương
                Một thời chanh bưởi vấn vương tóc thề
                Bây giờ ai cũng yên bề
                Mà khi thu tới vẫn se sắt lòng
                Nhớ ngày em đi lấy chồng
                Heo may cũng nổi bão giông Bờ Hồ…


                14.9.06
                Nguyên Hùng
                ---------------------------------


                HỔNG THÈM SƯƠNG AI

                Hổng Thèm(có) Sương Ai sẽ được yên
                Hơi đâu để ý những thề nguyền
                Vài lời cửa miệng se tơ tóc
                Mấy chữ đầu môi kết nợ duyên
                Đã khiến sông tình tràn khổ lụy
                Như xui biển ái nổi ưu phiền
                Niềm yêu hẹn ước tan theo gió
                Để lại chờ mong với hận riêng

                HTSA

                KỶ NIỆM RIÊNG

                Biển nhớ thôi gào sóng lặng yên
                Nghe như đã lắng dịu lời nguyền
                Tâm si vượt thoát dây oan trái
                Trí nhược buông rời mối nghiệt duyên
                Hạnh phúc kèm theo bao khổ não
                Đam mê nối tiếp những buồn phiền
                Giờ còn tiếng nấc vô âm hưởng
                Với vết hằng sâu kỷ niệm riêng

                HTSA


                CHẲNG HỀ RIÊNG

                Không thèm sương…tớ? Hãy ngồi yên
                Nhìn kỹ tớ xem: chẳng tật nguyền
                Cung cúc làm ăn, không hữu sự
                Nhẹ nhàng giao tiếp, chẳng vô duyên
                Họa thơ cùng “ấy” - tìm vui thú
                Ngồi chat với ai - trút muộn phiền
                Đằng ấy “không sương” nhưng có nhớ
                Giữa hai mình kỷ niệm chẳng hề riêng?


                01.9.06
                Nguyên Hùng


                CHỈ THƠ THÔI

                Đừng giận em nhiều nhé chị ơi
                Lòng anh, biết chị chiếm ngôi rồi
                Em đà có chốn yêu thương lắm
                Chỉ tại nghèo văn vụng diễn lời
                Đôi lúc buồn chân quen bước tới
                Nhiều khi thấy bóng trót trêu cười
                Xin đừng quy kết "Tuồng..." thêm tội
                Em chả nem gì... Thơ chút thôi.

                Kim Giang

                NHỜ EM
                (Lời nhân vật chị trong bài họa)

                Bận tâm gì nhỉ, Kim Giang ơi
                Ông xã từ lâu chán chị rồi
                Sáng sáng tiếng chào không chút nhạc
                Chiều chiều chuyện gẫu chẳng bao lời
                Dù mừng sinh nhật, không còn hát
                Dẫu chúc ngày vui, cũng hết cười
                Vì lẽ từ lâu anh kết “phở”
                Nhờ em thay chị làm “cơm” thôi.


                01/9/06
                Nguyên Hùng


                VỊNH CHỒNG

                Gia trưởng, tham ăn lại cậy quyền
                Đi làm về muộn cứ liên miên
                Lưng gù, chân ngắn, răng xiên xọ
                Trán hói, đầu to, mắt láo liên
                Rượu một vài li lời khoác lác
                Bia vài ba vại nói huyên thuyên
                Ra đường thấy gái nhìn hau háu
                Như muốn ăn tươi nuốt sống liền.

                HBĐ

                ƯỚC CHI

                Một đám quan tham lại lộng quyền
                Bao năm quốc nạn cứ triền miên
                Tội to chẳng khác quân cường đạo
                Xử nặng chi bằng súng trọng liên
                (Thói nhũng ngăn hoài mà chẳng giảm
                Bệnh danh chữa mãi vẫn không thuyên)
                Ước chi túm hết phường quan ấy
                Đem cột gốc cây, bắn chết liền.


                02.9.06
                Nguyên Hùng


                Cũng đành

                Nhân thế thơ nào mới gọi hay
                Chẳng qua viết đại mấy câu này
                Lời thành khó nuốt nên đành vậy
                Tiếng dối không ưa thế cũng hay
                Cố rặng lòng sầu thêm đắng ngắt
                Ráng la dạ xót lắm chua cay
                Thôi thì ráng nhịn vài giây nữa
                Chừng thử coi ai sẽ rớt đài

                Đông Hòa
                03.09.06

                MONG

                Ngẫm cái sự đời kể cũng hay
                Ai xui lạc bước đúng nơi này
                Quen bao bằng hữu lời sao đẹp
                Gặp những tri âm ý thật hay
                Buồn: giỡn dăm bài cho đỡ chát
                Bực: đùa vài cữ để quên cay
                Mong ta thi hứng còn bay bổng
                Kẻo một sớm mai chợt “tắt đài”.


                03.9.06
                Nguyên Hùng


                Thả Nổi Cơn Mơ

                Thả nổi cơn mơ mây lãng trôi
                Bên dòng suối mát lá thu rơi
                Bâng khuâng cất bước đang dào dạt
                Ngơ ngác ngả lưng đã rã rời
                Rực rỡ cánh rừng khoe vạn sắc
                Êm đềm mặt nước vẫn xanh thôi
                Thảm mầu ai khéo thêm dệt thế
                Thu đến trời thơ cũng tuyệt vời

                Nguyên Đỗ

                Thả Nổi Cuộc Đời

                Thời gian vàng bạc cứ vèo trôi
                Trí lực trời ban vương vãi rơi
                Hút chích hàng ngày quen khó bỏ
                Gái trai mỗi tối nghiện sao rời
                Trốn nhà hú hí hoài không dứt
                Theo bạn đua đòi mãi chẳng thôi
                Nhiều trẻ bây giờ buông thả thế
                Một đời tử tế thật xa vời.


                05.9.06
                Nguyên Hùng


                Buồn Thu

                Thu ơi! Xao xác lá vàng rơi
                Thu tới lâu chưa hãy trả lời
                Thu gọi heo may đầy khắp ngõ
                Thu mang sương khói phủ trùng khơi
                Thu về thoang thoảng sầu lưng dạ
                Thu đến mênh mang nhớ biếng vơi
                Thu héo trên môi người quả phụ
                Thu buồn cô lữ lệ tuôn rơi...

                Đông Huyền

                Đông

                Đông rồi… hết lá lấy chi rơi
                Đông muốn nhờ ai nhắn mấy lời
                Đông tím hanh buồn trùm khắp nẻo
                Đông huyền cô quạnh phủ ngàn khơi
                Đông vàng xơ xác sườn đồi lở
                Đông thẫm lặng lờ mặt nước vơi
                Đông lạnh trắng mờ từng tiếng nói
                Đông qua Xuân tới, lệ thôi rơi.


                06.9.06
                Nguyên Hùng


                Tiếng Thương Yêu

                Ôi tiếng thương yêu rất tuyệt vời
                Xin đừng vội bỏ hỡi Người ơi!
                Trăm năm hạnh phúc chim tung cánh
                Một thoáng sầu đau hoa rụng rơi
                Tình nghĩa đá vàng đâu dễ chuyển
                Thương yêu son sắt khó mà vơi
                Ái ân nồng thắm duyên chồng vợ
                Sức sống nguồn thơ của cuộc đời

                Nguyên Đỗ


                Tiếng Thương Yêu
                (Dành Cho Vợ Lắm Điều)

                Bà xã, hơi đâu cố vẽ vời
                Suốt ngày chỉ tán chuyện trời ơi
                Tỵ người có thế quyền thăng tiến
                Mừng kẻ hết thời ghế tuột rơi
                Hết phán ông này người ốm mập
                Đến bình bà nọ ngực đầy vơi
                Chuyện nhà chẳng biết lo cho trót
                Ngồi đó ba hoa đủ sự đời!


                05.9.06
                Nguyên Hùng

                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2006 12:55:05 bởi Nguyên Hùng >
                #83
                  Nguyên Hùng 19.09.2006 09:59:25 (permalink)
                  0
                  Thi sỹ bận làm gì?

                  Thư quán gần đây bỗng lặng buồn
                  Thì ra thi sỹ bận đi… buôn
                  Người mải tìm trầm vùng núi Quảng
                  Kẻ đang mò ngọc biển Đồ Sơn…



                  Nhân tiện, N.H. xin repost mấy dòng sau để gọi người:

                  Mấy dòng tản mạn về biển

                  1.
                  (Tặng Thanh Ngọc)

                  Không gió thổi, biển làm gì có sóng
                  Không có em, anh đơn lẻ trên đời
                  Vành Trăng kia dẫu vàng rực giữa trời
                  Sóng lúc trắng, lúc thẫm xanh màu ngọc.

                  2.
                  (Tặng tác giả “Khao khát”)

                  Anh đã viết cả ngàn lần về biển
                  Về tình yêu không có bến bờ
                  Vẫn khát khao như chưa từng được nếm
                  Vị mặn mòi của biển cả - nàng thơ.

                  Anh đã viết cả ngàn lần về biển
                  Vẫn khát khao trước mây nước ngàn trùng
                  Những câu thơ chất đầy trải nghiệm
                  Vẫn nổi sóng khát khao yêu đến tận cùng…

                  3.
                  (Tặng tác giả “Khao khát”)

                  Biển ngủ rồi
                  Nhưng ta vẫn thức
                  Chờ Trăng lên từ biển - phía chân trời.

                  Dẫu đêm nay Trăng đã khuyết nhiều rồi
                  Không tròn sáng, không còn thơ mộng mấy
                  Thì vẫn hơn cả ngàn sao đang nhấp nháy
                  Gọi mời ta bằng ánh mắt đưa tình...

                  Biển ngủ rồi, ta chưa hết chòng chành
                  Con sóng giữa lòng ta vẫn dâng trào lên mãi
                  Thuyền buông neo, người nằm im trên bãi
                  Mà cánh buồm tình ái vẫn ra khơi...


                  Nguyên Hùng

                  ------------------------
                  Repost:


                  Thu Gợi

                  Đã mất em rồi với tháng năm
                  Thương yêu đọng mãi nhói âm thầm
                  Vòng tay âu yếm còn in trí
                  Ánh mắt ân cần vẫn ghi tâm
                  Nắng ngã huyên thiên bao viễn cảnh
                  Mây lờn lãng đãng mọi uyên thâm
                  Trời Thu lạnh lẽo làm tim buốt
                  Giết chết hồn ta một vết bầm.

                  BTN

                  Không em

                  Em đi như thế đã bao năm
                  Anh ngủ anh ăn giữa lặng thầm
                  Chay tịnh hằng đêm thành tĩnh trí
                  Thanh bần mỗi bữa hóa từ tâm
                  Thu qua thôi sợ môi hồng lạt
                  Đông tới hết lo má tím thâm
                  Anh sống kiếp tu từ độ ấy
                  Không em, cũng hết nỗi đau bầm.


                  19.9.06
                  Nguyên Hùng

                  Nỗi niềm người xa quê

                  Bỏ xứ tha phương nỗi nhớ bầm
                  Quê nhà máu mủ nặng tình thâm
                  Giỗ cha nhang khói không như ý
                  Tết mẹ bánh quà chẳng thỏa tâm
                  Thương vợ cũng đành thương lặng lẽ
                  Nhớ con chỉ biết nhớ âm thầm
                  Xa quê năm tháng như dừng lại
                  Chỉ một ngày thôi bằng cả năm.


                  20.6.06
                  Nguyên Hùng

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2006 13:35:38 bởi Nguyên Hùng >
                  #84
                    Nguyên Hùng 23.09.2006 16:24:15 (permalink)
                    0

                    Ước

                    Bước chầm chậm những bước đi cẩn nhắc
                    Tránh đá mòn gai nhọn vướng vào chân
                    Nhưng vì sao vẫn còn sướt buốt gân
                    Đường vẫn phẳng sao có lần lại đổ

                    Miển thủy tinh đâm vào tim loang lổ
                    Chết tâm hồn giữa xác sống tinh anh
                    Khoảng trời kia vẫn mang một màu xanh
                    Sao chỉ ta đứng giữa quanh tối sẩm

                    Lần này thôi rồi suốt đời im ngậm
                    Chẳng bao giờ nhắc nữa nhớ thương ơi
                    Con đường nào rồi cũng ngã vậy thôi
                    Xin thời gian cho tôi yên bình nhé!


                    Tắt đi cầu nguyện

                    Nếu ước mơ mà có thật
                    Thì đâu còn mơ ước nữa hả anh,
                    Dù rằng bao kẻ còn quanh
                    Nhưng thôi ,...sóng biển mong manh lắm hà
                    Tin là nhận nữa xót xa
                    Chỉ thơ chân thật với ta suốt đời
                    Cái gì cũng chỉ một thời?!
                    Ừ thì chắc vậy nên thôi. Một mình.


                    Vọng Nguyệt

                    Em vừa ước, rồi lại không ước nữa
                    Nhưng vì sao, em sợ lắm rồi à?
                    Trong thơ em thấp thoáng nỗi xót xa
                    Anh muốn biết ai làm em buồn thế.

                    Trên đường đời bước chân em nhè nhẹ
                    Miểng thủy tinh lỡ xước có hề chi
                    Ngoài khơi xa tiếng sóng khẽ thầm thì
                    Rằng cuộc sống vẫn mênh mông tình biển.

                    Một ngày nào, anh xin mời em đến
                    Ngôi nhà anh trên đỉnh sóng thời gian
                    Cùng chao đưa cho băng tuyết dần tan
                    Cùng vọng nguyệt từ trên trời, dưới biển.


                    22.9.06
                    Nguyên Hùng

                    #85
                      Nguyên Hùng 23.09.2006 16:30:16 (permalink)
                      0

                      HÀ NỘI THU VỀ

                      Thu về lãng đãng hồ Tây
                      Giăng mờ mặt nước sương, mây la đà
                      Thu về hối hả Hồng Hà
                      Mênh mang dòng chảy phù sa đỏ ngầu
                      Thu về theo hạt mưa ngâu
                      Nửa trong nửa đục như màu tình yêu
                      Thu về bay bổng cánh diều
                      Triền đê xanh cỏ, ráng chiều vàng rơm
                      Thu về dìu dịu hương thơm
                      Từ hoa trái chín đỏ ươm ngoại thành
                      Thu về cao vút trời xanh
                      Tiếng chim rộn rã oằn cành sấu cong
                      Thu về theo gánh hàng rong
                      Chuối, hồng cùng với cốm Vòng quyện hương…

                      Thu về gợi nhớ người thương
                      Một thời chanh bưởi vấn vương tóc thề
                      Bây giờ ai cũng yên bề
                      Mà khi thu tới vẫn se sắt lòng
                      Nhớ ngày em đi lấy chồng
                      Heo may cũng nổi bão giông Bờ Hồ…

                      14.9.06
                      Nguyên Hùng

                      Hôm nay đọc lại bài thơ trên NH thấy nhiều chi tiết thừa. Vì vậy xin được sửa lại & giới thiệu một ver. khác:

                      HÀ NỘI THU VỀ

                      Thu về lãng đãng hồ Tây
                      Mờ giăng mặt nước sương, mây la đà
                      Thu về hối hả Hồng Hà
                      Mênh mang, cuồn cuộn phù sa đỏ ngầu
                      Thu về theo hạt mưa ngâu
                      Nửa trong nửa đục như màu tình yêu
                      Thu về bay bổng cánh diều
                      Tiếng chim ríu rít giữa chiều phố đông
                      Thu về theo gánh hàng rong
                      Chuối, hồng thơm quyện cốm Vòng, lá sen…

                      Thu về tôi lại nhớ em
                      Một thời hương bưởi đọng trên tóc thề
                      Bây giờ dẫu chẳng là gì
                      Vẳng nghe sấu rụng vẫn se se lòng
                      Nhớ ngày em đi lấy chồng
                      Heo may cũng nổi bão giông Bờ Hồ…

                      14.9.06


                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 23:00:27 bởi Huyền Băng >
                      #86
                        Nguyên Hùng 23.09.2006 17:56:03 (permalink)
                        0

                        Nhớ Tình Xưa

                        Tình xưa bỗng sống lại trong mơ
                        Thấp thoáng chiêm bao xa thoảng mờ
                        Lắng dạ ưu tư mong người cũ
                        Chao lòng ngơ ngẩn nhớ ngày thơ
                        Xót tình dang dỡ đời hương phấn
                        Tiếc mộng không thành duyên tóc tơ
                        Ai hỡi ! Xin quên xưa kỷ niệm
                        Để hồn vơi lệ lúc vu vơ

                        Đông Hòa
                        23.09.06

                        Tơ Tưởng Cho Lắm!

                        Đã già lại yếu vẫn còn mơ
                        Mơ lắm cho nên mắt sớm mờ
                        Mờ sáng chưa ăn đà viết truyện
                        Truyện trưa vừa post lại làm thơ
                        Thơ tình rải khắp như chăng nhợ
                        Nhợ nghĩa cuộn tròn tựa kết tơ
                        Tơ tưởng cho nhiều rồi kiệt sức
                        Sức tàn lực kiệt hóa bơ vơ.


                        23.9.06
                        Nguyên Hùng

                        r


                        Cảnh Tây Hồ

                        Chiều phủ mù sương nắng hững hờ
                        Gió va từng ngọn sóng bờ xô
                        Bè con một mảng lừ đừ tiến
                        Mái ngói muôn màu lấp ló nhô
                        Rũ lá phượng già chao mặt nước
                        Tìm thơ đôi trẻ dạo bờ xa
                        Bán hoa dăm ả bên đường ngóng
                        Khách đến hay không vẫn cứ chờ

                        Đông Huyền

                        Một góc Trăng
                        ("Phổ ảnh" của TQ)

                        Một góc hồ Tây gió thổi hờ
                        Nhẹ đưa cành phượng tán lô xô
                        Giữa hồ bè nhỏ trôi chầm chậm
                        Sau bến nhà cao đứng nhấp nhô
                        Nhà nổi giương ô chờ nắng sớm
                        Hoa tươi bày sọt đón sương xa
                        Khách quan, mời thưởng hoa cùng rượu
                        Đừng để Trăng em phải ngóng chờ!


                        22.9.06
                        Nguyên Hùng


                        Sông em
                        (Cho G)

                        Có một dòng sông ơi thiết tha
                        Êm đềm dâng nặng cánh phù sa
                        Đôi bờ ghi khắc tình sau trước
                        Con nước tri ân nét đậm đà
                        Đò trải ước mơ từng sóng cuộn
                        Thuyền giăng khao khát mỗi bờ xa
                        Dù cho bão nổi, qua mùa lũ
                        Có một dòng sông mãi vẫn là…

                        HoaTiNa


                        Ta sẽ là…
                        (Tặng HoaTiNa, tác giả “Em vẫn là Em”)

                        Có một loài hoa ôi khó tha
                        Tên nghe từa tựa búp… ti-sa
                        “Đường xưa” mùi lá còn thoang thoảng
                        Phố cũ hương cây vẫn đậm đà
                        “Nơi ấy” “tình đầu” đang “thổn thức”
                        “Bao giờ” “hoài niệm” sẽ mờ xa?
                        “Phương này” “trăng khuyết” soi “tiên nữ”
                        “Mơ tưởng” “rồi mai…” ta sẽ là…


                        23.9.06
                        N.H.

                        Ghi chú:
                        Những từ trong ngoặc kép là tên một số bài thơ của HoaTiNa trong topic “Em vẫn là Em”.
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 12:27:27 bởi Huyền Băng >
                        #87
                          Nguyên Hùng 25.09.2006 22:00:41 (permalink)
                          0
                          Mai này,
                          con hãy nhớ...


                          Con là mầm của ba
                          Nhú lên từ lòng mẹ
                          Và cuộc đời lặng lẽ
                          Nuôi con dần lớn khôn

                          Hãy nhớ lấy nghe con
                          Sau từng trang con học
                          Là bàn tay khó nhọc
                          Nuôi hạt lúa củ khoai
                          Là tiếng cô giảng bài
                          Ngọt lành như nước suối
                          Là bữa cơm ăn vội
                          Cho ngày làm dài thêm
                          Là giấc ngủ bình yên
                          Được canh từ biên giới
                          Là tấm lòng chờ đợi
                          Trộn lẫn những buồn, vui

                          Con sẽ lớn thành người
                          Từ cuộc đời vậy đó
                          Mai này con hãy nhớ
                          Cội nguồn con sinh ra.

                          Con là mầm của ba
                          Lớn lên từ lòng me
                          Mãi mãi là như thế
                          Con ơi đừng lãng quên.

                          Mỹ Tho, 11-84
                          Nguyên Hùng


                          r
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 23:04:38 bởi Huyền Băng >
                          #88
                            Nguyên Hùng 28.09.2006 13:27:23 (permalink)
                            0

                            Nhớ quen hơi

                            Anh nhớ em nhiều, nhớ chẳng nguôi.
                            Nhớ từng hơi thở, đã quen hơi
                            Nhớ khi trao, nhận lời hôn gió
                            Nhớ lúc cảm, say nét tuyệt vời.
                            Nhớ những thiết tha lòng cả thẹn
                            Nhớ lần vụng dại nụ hôn môi
                            Thế nhưng nhớ mãi thành đau khổ.
                            Nhớ thật nhiều, ghen cũng sục sôi

                            Trần Mạnh Hùng

                            Thương anh

                            Em thương anh lắm, nhớ khôn nguôi
                            Thương nhớ quá nhiều đến…cạn hơi
                            Thương ánh mắt nhìn khi gần gũi
                            Thương bàn tay vẫy lúc xa vời
                            Thương luôn dáng lầm lì nheo mắt
                            Thương cả “phom” giận dữ bặm môi
                            Nhưng nhớ nghe: người xưa đã dạy
                            Thương nhiều, khi giận hóa dầu sôi!


                            Nguyên Hùng
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2006 13:42:35 bởi Nguyên Hùng >
                            #89
                              Nguyên Hùng 28.09.2006 13:29:23 (permalink)
                              0

                              ĐÔI LỜI THỎ THẺ

                              Hoàn môn chàng hé để em vào
                              Thân mọn xin đừng chấp thấp cao
                              Lối cũ ai còn thăm gốc mận(*)
                              Đường xưa người vẫn nhớ hoa đào
                              Đưa tay sao nỡ buông tình cạn
                              Nắm áo chi đành thả nghĩa sâu
                              Hương cũ đã luồn qua cửa khác
                              Đêm tàn lệ nhỏ bóng quỳnh giao

                              Ốc rạ

                              Tranh thủ lúc chủ nhà đang bận đi ngắm trăng, NH xin được ghé vào đóng vai ngài một lúc nhỉ?

                              Mời Ốc vào

                              Cửa ngỏ không cài, mời Ốc vào
                              Nhớ đi cẩn thận, bậc hơi cao
                              Đến rồi, hãy hát câu quan họ
                              Ngồi lại, cho nghe điệu ả đào
                              Câu nệ mà chi lời nặng nhẹ
                              Chấp nê gì chứ nghĩa nông sâu
                              Nơi đây không kể cao hay thấp
                              Ai miễn có lòng, đều kết giao.


                              25.0.06
                              N.H.
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 11 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 151 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9