tủ thơ lưu - HB
Huyền Băng 19.07.2006 10:41:24 (permalink)
0
Tủ thơ lưu - HB (HB làm nháp cho các bạn nhé ! )

Đây là trang thơ lưu gồm những bài thơ mà chúng ta đã đăng ở một trang nào đó của thành viên bạn, chúng ta đem về đăng lại ở đây.
 
Mục đích: để thơ chúng ta không bị mất khi thành viên bạn ít vào hoặc vì lý do gì đó xóa đi.
 
Tiện ích: Các bạn thành viên cũng như khách viếng vào trang thơ chính và trang thơ lưu, có thể đọc hết những sáng tác thơ của bạn ở Việt Nam thư quán
 
(Với dạng lưu lại này, chúng ta chỉ vào xem, nếu thích bài thơ nào của tác giả chúng ta có thể copy về trang nhà của mình để đối đáp, hoặc qua trang chính của tác giả để đối đáp - thỉnh thoảng các mod mới vào đây để đọc xem có bài nào mình chưa đọc qua không!)





Tự ru

Đêm về ta lại ru ta,
À ơi hãy ngủ cho qua muộn phiền.
Ngủ trong giấc ngủ thần tiên,
Bướm bay, chim đậu, cành nghiêng đón chào.
Quên đời dù có ra sao,
Quên tình dù có nhuốm màu biệt ly.
Dong thuyền vượt khỏi bến si!
Đến miền đất hứa xanh rì cỏ non.

26/12/2005 16.32.03


HB
[sm=bed.gif]




Chân thật,

Thương ai nhỏ lệ trang đài?
Nhớ ai đứng giữa đêm dài rét run?
Thôi thôi đừng có thẹn thùng,
Thương người...cứ tỏ, nhớ người...đến thăm.
Để không thoáng chốc mươi năm...
Đời trôi duyên lỡ âm thầm khổ đau.

Trên trời có mấy vì sao,
Gôm vào trong mắt làm câu trao lòng.
Để khi đối diện tình trong,
Mặt ngòai cũng tỏ duyên nồng thắm se 
Tránh mai chiếc bóng phòng the:
Tiếc sao không ngỏ giờ đau một mình.
Nhớ thương xin chớ lặng thinh!
Lặng thinh ai biết tim mình ra sao?

Cứ nói thật,
Cứ tình trao.
Nếu không duyên nợ
Xa nhau cũng đành!
27/12/2006

HB





Chiếc ghế công viên.

Chiếc ghế kia trơ mình trong nắng gió,
Lạnh tái tê khi vắng bóng người thương.
Hởi ai kia thiếu nữ một chiều sương!
Hãy về lại bên tôi, đời hiu quạnh...
Để tôi cảm..., để tôi không còn lạnh
Để tôi vui ... yêu ấp kẻ chồn chân,
Để em trao hơi ấm của thiên thần.
Để tôi đỡ nâng em đời nghiệt ngã.
Chúng ta rồi không còn xa lạ...
Tựa vào nhau tô điểm bức tranh đời.

HB



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/AA323E3C62C647C7982700627CC7EE69.jpg[/image] 
 





Tương tư,

"Nắng mưa là bệnh của trời,
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"

Biết yêu là lụy đôi đàng
Nhưng thôi đành lụy, ngân đàn cung thương.
Nhớ người quán vắng chiều sương,
Ra vào thắp thỏm "khỏi tương" mịt mù.
Mong ai như ánh trăng thu,
Lung linh huyền dịu - âm u không còn.
Để đời xanh mãi cỏ non,
Để tình ta đẹp, lối mòn chung đôi.

HB







Chào thuyquyen,
(thuyquyen một thành viên thư quán)

Chào thuyquyen với những vần thơ lãng mạn,
Những vần thơ ướt đẳm những giọt mưa!
Tên lạ lùng tưởng rằng đã như chưa...
Nhưng dáng vóc rủ rượi mưa thì giống
Giống một nàng thơ trong cõi mộng.
Hãy quây quần ta hâm nóng đời nhau,
Hãy chuốt trau những giòng chữ ngọt ngào
Góp thi tứ cho vườn thơ đượm sắc.

15/12/2005 17.38.25





Hãy thương!

Tim ai chẳng vỡ đôi lần
Sầu ai chẳng chất đầy lòng đó sao!
Đời người trăm cuộc bể dâu,
Nước bèo tan hợp trước sau cũng lìa.

Phu thê duyên nợ khó chia,
Là phần tiền định đã se khó rời.
Chuyện xưa ta hãy quên thôi,
Tình dù có đẹp, đời thời đã xa.

Xem tình như một bài ca
Khi buồn ta hát, cho qua nỗi buồn.
Đêm về có nhớ có thương,
Thương chồng cực khổ trăm đường nắng mưa.
(Thương người chăm chút cho chồng sớm trưa...)
7/11/2005 14.28.20
(Nói cùng TTKH)
Huyền Băng,






Thăm Mạnh Hùng chút nghen:

Trả lời giùm:

Gởi lại cho anh một góc trời,
Trời thương của một thuở mộng mơ.
Phượng hồng bên cổng đua nhau nở,
Điểm tô cho một mối tình thơ...

Gởi lại cho anh nắng cuối đường,
Bên hàng me lá rủ lời thương.
Tản mạn tụng bay lùa trong gió,
Vuốt ve từng sợi nhớ sợi thương.

Trả lại cho anh ánh mắt nào,
Một thời say đắm ngọt ngào trao.
Tình tan, mộng vỡ , tim hư nát,
Giờ đây còn lại giấc chiêm bao.
HB





Vọng lữ khách

Quê mình hạ đến nắng hoa bay
Mẹ đợi bên hiên nhắc, trông hoài...
Một đứa con xa miền sương gió
Dõi theo én nhạn khuất chân mây
Năm dài tháng tận không thể đợi
Quảng ngắn đời người, mẹ bỏ đây!
Hởi người lữ khách bao giờ sẽ...
Qùy bên mộ mẹ: chuyện ngắn dài.

HB
(niềm riêng)





Lời của sóng,


(Viết để chia xẻ nỗi buồn của Khải Nguyên vào những ngày đầu bước chân vào vnthuquan)

Ai đứng đó như Trương Chi hoài vọng,
Ta nằm đây con sóng bạc trôi dài
Nói cùng ta những thương nhớ ai hoài
Ta sẽ giúp buồn tan theo con sóng.

Đây gió biển với trời chiều lồng lộng.
Kia vầng trăng vừa lấp loé đỉnh xa.
Dìm nỗi buồn cùng những cuộc phong ba
Vào sâu thẳm để đời ta hồng thắm.

Mai nắng lên, cuộc đời rồi sẽ ấm,
Thương đau đi, tình mới ắt đâm chồi.
Dòng đời trôi ta cứ mặc nó trôi
Đừng ngoảnh lại thêm bồi hồi đau xót.

Biển là biển của đất trời - thanh thoát!
Đường là đường của vạn dấu chân qua
Thảnh thơi vui, ta bước bước của ta
Ngắm mây trắng trời cao ta đối vịnh.

HB





Hãy làm rạng rỡ! (thân hoạ bài Tiên Rồng của TMH)


Nâng cao khí phách giống tiên rồng,
Dựng nghiệp khai cơ thuở Lạc Long.
Xương núi, máu sông xây đất nước
Trẻ già trai gái chẳng nề công
Vươn cao bất khuất tiêu hồn giặc!
Nén hết cam go mặc núi, sông...*
Chân cứng đá mềm ta vững bước
Thi tài, góp trí rạng trời hồng.

HB

*Núi hiểm sông, sâu ta cũng mặc...






Đôi lời đến em... diên vỹ


Thơ em nhè nhẹ buồn tênh,
Thơ em đọc phải chênh vênh bủi ngùi.
Thơ em mằn mặn tím môi,
Thơ em như ủ men côi tháng ngày.
Thơ em ai đọc cũng say,
Thơ em chị đọc buồn thay kiếp người.

Kiếp người kiếp sống mong manh,
Kiếp người vô định ai rành mai sau.
Kiếp người lận đận hư hao,
Kiếp người tan tụ như bao cụm bèo.
Kiếp người chỡ hết cô liêu,
Kiếp người mong một lòng yêu thật thà.

Chị mong ngày tháng trôi qua,
Mơ em mãi đẹp như là hôm nay.

HB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 11:00:59 bởi Huyền Băng >
Attached Image(s)
#1
    Huyền Băng 04.08.2006 22:54:52 (permalink)
    0
    đáp lời thơ Phong Van



    Còn mùa thu còn em còn anh
    Còn tất cả chỉ tình yêu là mất
    Kỉ niệm chợt về trong cơn mưa quay quăt
    Nỗi nhớ nhỏ dần rồi chết ở trong tim....
    Phong Van


    "Còn mùa thu còn em còn anh"
    Còn tất cả và tình yêu không mất
    Vì một điều rất thật
    Tình tuy xa nhưng kỷ niệm luôn còn
    Đường chia hai, tim tuy có héo hon
    Nhưng không chết, tim ơi, tình không chết...

    HB








    đáp cùng Xương rồng đen


    Ngày không anh...tim buồn không muốn thở
    Đời không anh trăn trở kiếp rong buồn
    Về đi anh mình xây lại đoạn đường
    Quên bỏ hết những giận hờn non trẻ
    Xương rồng đen



    Nhưng được không khi đường hai ngả rẽ
    Anh và em mỗi kẻ một hướng đời...
    Nuốt buồn thôi, anh là áng mây trôi.
    Vào miên viễn bỏ đời em mặn đắng !

    HB







    Hoa tim vỡ

    Hoa tim vỡ không riêng là của Khánh,
    Của muôn người, mọi kẻ biết từ "yêu"
    Khi bên nhau trong những bước đường chiều
    Sợ chia cách, sợ tình tan theo nắng nhạt

    Và một lúc vô tình chân bước lạc,
    Người xa người tim vỡ tựa hoa kia
    Dẫu có đau, nhưng trời hởi!.. phải lìa,
    Không duyên nợ thì thôi đành, ai nhé...

    Và người đi để hồn tôi quạnh quẽ,
    Đếm trăng sầu hết khuyết lại tròn đây...
    Một bàn tay lạc lõng, mất bàn tay...
    Trong đêm vắng ai hoài không chỗ níu

    Em có về đây, hong đời ta chút xíu,
    Ấm tình xưa - sống lại tim gầy
    Hay em về dẫm nát đám cỏ may
    Làm tan biến người thơ trong lối cũ.

    Huyền Băng







    Quê tôi (Vui cùng Trăng Quê)

    Quê tôi nước ngọt đồng xanh,
    Tuổi thơ bắt bướm chạy quanh ngoài đồng.
    Quê đêm gió mát trăng trong,
    Êm đềm mái đẩy xuôi giòng Tiền giang.
    Quê thương, xoài đừng hai hàng,
    Sẽ luôn nhớ mãi, dù ngàn dặm xa.









    Viết cho ai người cùng quê...

    [b]Quê ta đất rộng trời thanh,
    Hương cau thơm ngát, trầu quanh sân nhà.
    đà đám "sẽ" bay qua...,
    Con trâu kỉu kịt, thẩn tha ăn đồng.
    Diêù kia tung cánh trời hồng,
    Biếc xanh, xanh biếc một dòng sông trôi.
    Tuổi đời trải được mấy mươi,
    Thơ thơ, thẩn thẩn quên đời hư hao.
    Con đường nắng bổng nhạt màu,
    Thả rơi vài giọt mưa rào ướt ai.
    Trên đường tay vẫn trong tay,
    Đồng tâm, hiệp ý, bước hoài dưới mưa.

    Quê ta đẹp lắm bóng dừa,
    Hương hoa : lài, bưỡi theo mưa thơm lừng.
    ai xuôi ngược biền bưng,
    Con dân nước Việt xin đừng quên quê!
    Đò ngang luôn đợi khách về,
    Nhỏ to tâm sự tràn trề mến thương.
    Êm nghe tiếng mẹ canh trường
    Đềm êm vỗ giấc: "con thuơng, ngủ nào!"
    Khua chèo thuyền lướt đêm sao,
    Nước trôi mặc nước thuyền vào đêm thâu.
    Ven bờ lau sây buồn rầu:
    Sông khuya đò vắng, ai nào đợi ai...?

    Quê ta đẹp mãi đẹp hoài,
    Hương xuân đầm thắm, hoa mai nở vàng.
    về nhớ đợi đông tàn,
    Ai ai cùng đón xuân sang bên thềm.
    Không pháo nổ, hơi lặng yên...
    Nhớ công cha mẹ, bàn thiên đón mời.
    Sẽ tề tụ, từ khắp nơi,
    Không quên ngày Tết, dẹp đời thường đi.
    Lớn, người Việt, thích lễ nghi,
    Nỗi niềm tôn kính cậu - dì - bác - cô
    Thành tâm kính chúc tiền vô,
    Người người mạnh khoẻ, trẻ nô - vui vầy.. HB


     






    (tâm tình diên vỹ)
    giá như ...

    giá như được ngủ yên trong lòng đất
    để nghe lá hoa tâm sự về đêm
    giá như linh hồn thoát đời trần tục
    để cùng gió mây ca hát bên thềm..

    ôi cuộc sống có là chi đâu hở...?
    sao người đời tranh những hơn thua..
    ta chán quá...! thèm thoát ly cuộc sống
    để bên tai thôi những chuyện ghét ưa...

    ôi sỏi đá, ta thèm là mi quá
    để vô tình lăn giữa trần gian
    ôi ngọn gió...phải chi ta hoá kiếp
    để ngược xuôi trăm vạn hướng an nhàn...

    trần tục quá, cuộc đời trần tục quá
    sao hồn ta vướng víu những ai bi...
    chán nản quá, cuộc đời chán nản quá...
    linh hồn ơi..sao chẳng chịu thoát ly..?


    (tâm tình HB)

    Linh hồn ơi sao chẳng chịu thoát ly,
    Khi cuộc sống còn nhiều trần tục quá!
    Phải chi mình là những người xa lạ,
    Cấu cào nhau và nuốt xé thịt nhau...

    Nhưng hởi ơi cùng chung giọt máu đào,
    Mà thù hận ngút trời như khó giải.
    Sự xấu xa làm lòng người kinh hải
    Có nên chăng và có tốt hơn chăng..

    Hãy cho ta một thoáng dưới bóng trăng
    Quên hiện thực quên đời nhiều gian dối...
    Để ta mơ, và ta không mòn mỏi...
    ừ tình đây một chút ấm cho lòng.

    Ánh trăng vàng ai múc đổ xuống sông,
    Giòng sông động trăng tan buồn vô hạn
    Những tưởng ngày qua...thâm tình kết bạn
    Ngỡ ngàng ta bạn... chẳng hiểu nhau

    Ôi biết làm sao !
    Chia xẻ với em cưng (diên vỹ),

    HB






    Ước gì em... ngư nữ,

    Chiều hôm nay trời rất xanh và biển cũng rất xanh
    Thả hồn vào chốn mênh mông cô quạnh
    Thấp thoáng thấy dáng ai trên gềnh đá
    Một ngư nữ ngồi xoả tóc ngóng trăng thanh

    Ôi thoạt ẩn hiện như một bức tranh,
    Anh ước gì em là ngư nữ!
    Để tàu anh đến bên em chiều tư lự
    Hai đứa mình tâm sự giữa biển khơi...

    Vài giòng góp vui với Chu Văn Nhân.

    HB

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 11:03:04 bởi Huyền Băng >
    #2
      Huyền Băng 26.09.2006 11:14:05 (permalink)
      0
      Rất tiếc: (nói cùng bạn Đông Hòa)
          Rất tiếc chưa lần hội bạn thơ,
          Nhưng luôn trên web, đứng, ngồi chờ
          Thi nhân bạn hữu "on - line" đó!
          Tin tức vui hòa, kết mối tơ*

          Trong thơ:(cùng tất cả các bạn)
              Tỏ nỗi vui buồn- đau - trăn trở
              Ai thông, ai cảm - dổ vu vơ...
              Tình thơ là thế tình thanh khiết
              Tay lớn nối vòng : thơ - để mơ...

              HB




              Cám ơn,

              Cám ơn ai (TQ) đã hiểu đây,
              Cám ơn đó (B) đã đáp lời tui ‘kiu”
              Trăng Quê ôi thật đáng “iu”
              Xa trăng nghìn dặm lòng xiêu võ vàng
              Đêm khuya ngắm cảnh mơ màng
              Mong cho trăng đến tôi nàng kết thơ
              Đường trăng lối nhỏ thửng thờ
              Chân không vấp vướng ai mờ chẳng vui …

              (TQ) Trăng Quê
              (B) Binh_SVATY





              Đồng tâm (mộng rất thường...)

              Đẹp nhất câu trên kính dưới nhường,
              Sống cho tao nhã để lưu hương.
              Yêu người, yêu đất, yêu chân thật.
              Mong mỏi gì đây, mộng rất thường!

              Hiệp ý những ai người tử tế,
              Chung xây khắp chốn những lời thương.
              Đồng tâm - vĩnh kết: vang danh Việt,
              Hiển hách - hiên ngang vạn nẻo đường.

              HB






              Thói thường,
              Chẳng phải kẻ xấu người xinh !
              Chẳng qua là giống đa tình lẳng lơ...
              Người thương bên cạnh ưởm ờ,
              Người xa mắt dõi cứ mơ tưởng là...

              Đến khi kề cận một nhà..
              Đẹp xinh thế mấy cũng là xấu thôi...
              Cho nên đừng có ỉ ôi,
              Không duyên, chẳng nợ, ừ thôi... tan hàng.


              HB





              Vài ý niệm về bức ảnh trăng của Nguyên Hùng

              Trăng ơi là trăng..

              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/763FAF7413D24B328C5F436905AA18CE.jpg[/image]

              Xa tít đằng kia bóng chị hằng,
              Vắt vẻo trời xanh buông ánh trăng.
              Đón chút hương mai cùng gió sớm
              Khoả hồn thi sĩ thoát trầm - thăng




              Lúc ghé lại gần:




              Này lại lại đây hởi cô hằng,
              Cho tôi ghé nhỏ nói cùng trăng.
              Bao nhiều huyền bí nàng đong đấy!
              Say đắm nhân trần: thơ với văn...
              (Say đắm nhân trần, cô biết chăng?)



              người là gió đến đi bất chợt
              người là mây phiêu lãng rong chơi
              ta ngọn cỏ ...bên đời mong đợi
              xuân đến, đông tàn ....mỏi mòn hơi ...!
              diên vỹ


              Gió đến mùa rồi gió quay về
              Mây phiêu lãng cuối trời rồi trở lại
              Em ngọn cỏ tươi non ngồi ngóng đợi
              Chút hương đồng ta chất ngất đê mê.

              Em biết không khi xa vắng đường quê
              Ta vẫn nhớ những đêm trăng tỏ
              Ta và em đùa vui, gió - cỏ
              Lồng vào nhau ôi cảnh đó tuyệt vời

              Lại đây em cùng nghe tiếng hò hơ
              Theo con nước cùng thuyền trôi đêm vắng..

              HB

              Cỏ nói đợi gió, mà gió kiếm chẳng thấy cỏ đâu?
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 11:04:34 bởi Huyền Băng >
      Attached Image(s)
      #3
        Huyền Băng 11.10.2006 22:06:29 (permalink)
        0
        Hãy đến cùng tôi,

        Cho tôi chia sớt một chút buồn,
        Nỗi buồn cô quạnh kẻ ly hương.
        Quên đi ngày tháng đông lạnh ấy,
        Ấp ủ tình nồng vơi nhớ thương.

        ***

        Xin hãy theo tôi đến cuối đường,
        Nơi đây nắng rải, gió luôn vương.
        Tung trong nắng gió cùng nhau hát,
        Mềm môi ta nhấp chén quỳnh tương.

        [sm=hugs.gif]




        Ngồi câu

        Lối nhỏ gập ghềnh bác thả câu,
        Trầm tư bác đợi cá quay đầu.
        Vô ưu thả hết sầu theo nước
        Tĩnh lặng ôn đời trước với sau
        Bóng mú kia rồi: mau đớp lưỡi
        Lão Ngư đứng đó đã bạc đầu
        Tử Nha thất thập cần câu động
        Riêng lão hơi tàn chẳng thấy đâu!

        HB

         
        [sm=rain.gif]




        gởi Nguyentuongvan một vài câu chia xẻ cho một cuộc tình,

        Rồi ngày tháng sẽ qua,
        Rồi vết thương lành lại.
        Rồi tình thành kỷ niệm,
        Rồi buồn thành mây bay


        HB
        [sm=flower.gif]





        Coi chừng lạc lối!

        Không có cuộc đời nào bế tắt,
        Đến cùng đường lối sẽ mở ra thôi!
        Cây đã ươm, mầm tất phải sanh xôi,
        Sống hay chết là do người vun quén

        Như cô bé quàng chiếc khăn màu đỏ,
        Mẹ dặn đi đi thẳng đến nhà bà,
        Nhưng bé quên thơ thẩn giữa đường hoa
        Sói đến trước ăn thịt bà, chờ bé....

        Tôi luôn vỗ lòng mình, nhớ nhé !
        Chớ lạc đường, chớ mê mẩn phù hoa.
        Đường của ta, đường chân lý tuy xa.
        Nhưng gắng bước, trước sau rồi cũng đến.

        Hỡi những người bạn thân mến,
        Đến với nhau bằng tình cảm thật thà.
        Danh vọng gì rồi cũng sẽ chóng qua,
        Mê đắm lắm sẽ lạc đường sai lối.

        HB

         
        [sm=rose1.gif]




        Bắt chước soi gương,

        Soi bóng trong gương bóng đã tà,
        Trán nhăn đuôi mắt xếp mí ba
        Mắt xanh ngày cũ đâu còn nữa
        Tóc mây sương khói đã phôi pha

        Gật gù tự hỏi, tôi đấy hử !
        Đúng rồi năm tháng đã đi qua
        Bánh xe con tạo lăn thành vết
        Tiếc rẻ gì đây tuổi đã là...

        HB





        Đường thương - đôi mình.

        Sao em nở bỏ con đường
        Đường hoa đường mộng đường thương - đôi mình.
        Đường vương dáng nhỏ xinh xinh
        Ngã theo bóng nắng hình em lệ mờ
        Giận ai em cứ trách hờn,
        Đường xưa cứ bước, đường xa anh về...

         




        Rao nghèo,

        Khổ quá thân ai lại hỏng nghèo,
        Nợ nần, gạo chợ mãi đeo theo.
        Thấy ai mớ quán lòng như hát,
        Nhấp nhỏm muốn vào nợ mãi reo...
        Trả hết nợ nần đi cái đã...
        Trí yên, tâm vững, ruột không teo
        Tha hồ lững thững mà trêu ghẹo,
        Quán bán "than" sao mãi rao nghèo!

        HB
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 10:49:24 bởi Huyền Băng >
        #4
          Huyền Băng 11.10.2006 22:14:41 (permalink)
          0
          Nguyện Cầu

          Tiếng chuông cảnh tỉnh vọng âm vang,
          Len suốt vào tôi tận đáy lòng.
          Dưới chân Phật mẫu nghe yên lắng,
          Trầm mặc quên đời giữa quãng không.

          * *
          *

          Trên cao mây trắng mang lời nguyện,
          Dưới lũng rừng cây đứng khẩn cầu.
          Cầu cho thế giới tiêu mầm ác,
          Nguyện xin nhân loại thoát thảm sầu.

          Huyền Băng,





          Thân chào Maigia,


          Nhẹ nhàng buông tiếng tơ đồng,
          Âm vang réo rắt say lòng khách thơ.
          Vậy thì dệt tiếp trời mơ.
          Thêu thêm hoa gấm cho đời dễ thương.

          Huyền Băng

           




          Thân chào Trầm Hương đến cùng TQ

          Thương con,

          Thương con lệ mẹ hai hàng,
          Xa con tim mẹ héo hon não nề.
          Con ơi trần thế u mê,
          Nhưng đêm mẹ lại sẽ về cùng con.
          Ru con một giấc ngủ ngon,
          Để con mộng đẹp cho tròn tuổi xuân.
          Con ơi dù cách âm dương,
          Mẹ đây con đấy vẫn còn gần nhau...

          Huyền Băng

           




          Đừng lo lắng

          Đừng lo lắng, Nguyên Đỗ ơi đừng lo lắng,
          Hương thu về nàng thơ thẩn thơ chơi.
          Mãi ngắm hoa, mãi vãng cảnh ấy thôi,
          Rồi nàng sẽ trở về cùng Nguyên Đỗ.

          Thơ đi vắng - kẻ tình si sầu khổ,
          Nhưng lo chi khi nàng có quên đâu!
          Rong chơi xong, ngựa cũng phải quay đầu.
          Về chốn cũ vườn xưa tìm hương Đỗ.

          Huyền Băng

           




          tâm đắc với bài thơ của MM_Ngoc

          Nghe qua thật đúng đó mà!
          Đúng tình, đúng ý ai là thi nhân,
          Tình thân thì thật là thân,
          Tình yêu thì thật : ngu đần... quên ta.

          Khi vui: buồn bỏ cho qua,
          Khi làm thì cứ như là quên ăn.
          Khi phải ý tứ phân minh,
          Người thơ có sẳn chữ "trang" trong đầu.
          Khi cần có cái thẳm sâu,
          Khơi lòng trong chốn mịt mù tỏ chân.






          HB dạo vườn hoa của 7

          Tâm sự tràn trề biết tỏ ai,
          Lang thang vườn vắng ngắm đó đây!
          Rực rỡ đua chen hoa lớp lớp,
          Buồn tan, tình lắng, hết u hòai.
          Tâm sự cùng hoa:

          Hãy nói tôi nghe em nghĩ gì!
          Hay vô tư đứng chẳng buồn đi.
          Phó thác đời mình cho thượng đế,
          Vươn cánh khoe màu đẹp lối đi.

          Em chẳng bồn chồn, chẳng luyến lưu,
          Đời em một kiếp sống vô ưu.
          Nắng lên khoe sắc cùng mây nước,
          Tĩnh lặng hồn trong chẳng chước mưu

          Xin được như em sống một đời,
          Xoa dịu buồn thương khắp nơi nơi.
          Đến khi tàn úa không nuối tiếc,
          Chẳng uổng công ta một kiếp người.

          HB
           
           
          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/DF6A7380E79D48F09672319C6862F175.jpg[/image]




          vui với bac tu

          Đầy tớ bây giờ!


          Đầy tớ bây giờ sang quá chừng,
          Bước lên xế hộp: ngoảnh...tựa lưng.
          Hụ còi the thé sau và trước,
          Hất mặt, hàm vênh chủ chạy tưng.
          Quan lớn hám danh tìm mỹ nữ,
          Đèo bồng phụ tá kiếm gái xuân
          Đôi chân mòn mỏi tìm trung đảm,
          Kiếm được một ông hết sức mừng.

           




          Chào bạn toanphong

          Tôi vẫn..

          Tôi vẫn sống giữa cõi đời đen bạc,
          Tôi vẫn cười trước giả trá nhân gian.
          Tôi vẫn say trong điệu hát, tiếng đàn
          Tôi vẫn mộng một ngày mai tươi đẹp...


          HB
           
           





          vài câu thơ góp vui

          Có một lần... trở lại chốn xưa,
          Nhìn quanh đây đó, dưới bóng dừa.
          Những mong gặp lại người xưa cũ
          Bóng ác chìm dần, ai vẫn chưa....

          HB


          quote:

          nhớ chị quá ...

          người về đâu rồi hở
          hương sầu vương tóc mây
          ơ! đời ta bỗng vắng

          chờ ai ...ta chờ ai ....?
          hiên nhà ...chiều nay lặng
          im lìm tiếng ....cỏ hoa

          quẩn quanh cùng mây gió
          u sầu ...chợt quanh ta ...
          an bình trong tim nhỏ
          ......không còn như ngày qua...
           

          Cũng nhớ em lắm !

          chờ chị chút xíu coi nà !
          uh.. bận tí việc nên nhà bỏ không.
          này em đến đó thì trông,
          gìum chị sau trước để không vắng người
          n hà chị trống quá đi thôi !
          hỏi em kiếm được chỗ ngồi hay không?
          ớ..có cái ghế đẩu chinh chong
          em ngồi cẩn thận kẻo không lật dù
          muốn uống nước phải xuống lu
          lượm cái gáo nhỏ mà tu đở lòng
          ăn gì thì chứ thoảng trông,
          mở cái trạng bếp: bánh phồng, ngô, khoai...

          em cứ tóp tép lai rai...
          hỏng mai thì mốt chị hai cũng về
          thưởng em một chén chè kê
          một xâu bánh tét, một ề lạc rang.
          ngồi không thì nhớ học ngoan
          mai mốt lên đàng đỗ đạt thành danh
          Thấy em rộng mở trời xanh,
          Chị vui lìa đời... cười mĩm... "em tôi" !

          Chị về rồi đây... !
          HB
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 10:45:58 bởi Huyền Băng >
          Attached Image(s)
          #5
            Huyền Băng 23.01.2007 14:57:42 (permalink)
            0

             

            cảm tác với cành hoa mai tuyệt đẹp của Đuyên hồng


            Mừng xuân,
             
            Mai nở mừng xuân đến mọi nhà
            Người người hớn hở đón trăm hoa
            Bình an ai cũng mong vui hưởng
            Đau ốm luôn mơ được chóng qua.
             
            Xuân đến xuân đi rồi xuân lại
            Bèo trôi duyên lỡ phải chia xa
            Không lo cứ mặc tình thế sự
            Hoà bình ta chuộng, ai cùng ta...?
             
            HB






            chúc xuân HNLC
            Ngày xuân thăm bạn...
             
            Chợt thấy đáo vườn lại hút xa!
            Heo nái leo cây lại vắng nhà
            Xuân về vui quá quên thơ thẩn
            Ngày trôi chén chú...kết tình hoa
             
            Ghé bước qua đây chút gọi là
            Chúc xuân tuy muộn bạn...gần xa?
            Năm heo chính vị chi của bạn
            Khởi sắc lộc tài, khổ nạn qua !
             
            HB
             



             
            khi tất cả là phù du

            bài thơ tặng nhóc !


            khi tất cả là phù du
            thì cuộc sống có còn gì là ý nghĩa
            người vô tình, cái đau trong ta càng thấm thía
            chợt giật mình, ta khóc với đêm thâu
            ....
            diên vỹ



            Em tặng nhóc nào đây mà sao chị đọc nghe thấm thía quá !
             

            Biết là cuộc sống phù du,
            biết thiên thu gọi: tình lu nghĩa mờ...
            Nhưng người luôn mãi cứ mơ
            chắt chiu xây đắp tình thơ ngập đồi
            Lúc trông ngóng, lúc bồi hồi,
            mơ ai hiện đến nói lời thủy chung!
            Mong rằng tuy cách nghìn trùng,
            Em đau ta sẽ chung lòng xẻ chia...
             
            HB
             



             

            Chờ con
             
            Đôi mắt kia xa thẳm
            Mong đợi đứa con về
            Con... đường xa vạn dặm
            Mỏi mòn mẹ gầy trông!
             
            Tóc mây mẹ trắng ngần
            Trán mẹ già thêm nhăn
            Năm tháng hằn trên má
            Mẹ buồn ngồi lặng câm
             
            Hết ngày rồi lại năm
            Con về bên gối mẹ,
            Mẹ buồn nhìn xa xăm
            "Con tôi ở bên đó,
            ..lâu rồi không về thăm"
            Cô cho tôi nhắn nó
            sức già không đến trăm!
            ................
             con rơi rơi nước mắt,
            Mẹ quên rồi bao năm,
            Con già đi quay quắt
            Mẹ nhớ hình xa xăm
            Vổ về trong tiếng nấc
            Mẹ ơi!... con về thăm!
             
            Viết về một người mẹ xa con qua nhiều năm tháng, luôn trông ngóng con trở về, trong mắt mẹ là đứa con bé nhỏ ngày xưa chứ không phải là hình ảnh bây giờ, hình ảnh của 20 - 30 năm sau....
            HB
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2008 10:47:34 bởi Huyền Băng >
            #6
              Huyền Băng 06.07.2007 20:44:41 (permalink)
              0
              Ngược Dòng 

              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/0B6FA678B97B4F1293FD906453461CF2.jpg[/image]
               
              Mai
               

              Qua rừng, đẹp quá một màu vàng!
              Đâu đó oanh kêu giọng hót vang
              Có phải xuân về mừng nguyên đán
              Tưng bừng hoa nở ngập trần gian
               
              Lung linh trong gió đài trang mảnh
              Thoang thoảng mùi hương vốn nhẹ nhàng
              Sức sống nhường hoa , người lặt lá
              Hoa tàn, lá rộ lúc mồng* sang 
               
              *Tuy là lá bị lặt, nhưng cứ đến mồng hai, mồng ba là lá lại bắt đầu đầm chồi, và đâm rất lẹ.
              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/994E63B0E901485983C6FCFE3C939045.jpg[/image]






              Cung oán

              Liễu ảnh sâm si yểm hoạ lâu
              Hiểu oanh đề tống mãn cung sầu
              Niên niên hoa lạc vô nhân kiến
              Không trục xuân toàn xuất ngự câu
              Tư Mã Lễ

              Dịch nghĩa
              Nỗi hờn trong cung

              Bóng liễu lơ thơ phủ lầu hoạ
              Sáng sớm tiếng oanh hót xua nỗi buồn ngập cung điện
              Hàng năm hoa cứ rụng chẳng ai màng tới
              Liên miên mỗi độ xuân chảy ra theo dòng ngự
              ...
              NguyễnTâmHàn


               
              HB họa theo bài dịch của NguyễnTâmHàn 
               
              Liễu lơ thơ rũ phủ cung lâu
              Oanh yến hót vang tiễn biệt sầu
              Hoa rơi năm tháng không người ngắm
              Xuân thì theo nước  ứơt chìm sâu
               
              HB






               
              Hoạ cùng Quãng Nhẫn trong Chuyện Tình 

              .....
              Cầm tay..ừ đời lận đận
              Vì ai mà lỡ cuộc thề
              Tóc mai nhuốm màu sương khói
              Bỗng nhiên hai đứa cười huề

              Rằng..em còn cô cháu gái
              Bấy lâu lỡ bước xuân thì
              Để rồi em còn mai mối..

              Thẩn thờ anh nhìn thu đi...

              Quãng Nhẫn

              Ngại ngùng!

              Xa rồi cái thời con gái
              Mắt xanh biên biếc rạng ngời
              Bạc màu sương pha trên tóc
              nhưng tình vẫn đó chẳng phai

              ngỏ lời  xem ai còn giữ
              chút tình xưa cũ còn hay...?
              nếu ừ ! tìm ai đau nhói
              mặc dù đường đã chia hai...



              HB
               





               
              Trong...Đường mãi sáng của TG Vũ Kim Thanh


              Thơ đây vốn ngọt tựa đường hoa* (mật hoa)
              Kẻ tung người hứng giữ tâm hòa

              Mới hay nhân ái tìm đâu khó!
              Đã biết kính nhường đáng ngợi ca
              Cau bảy, ai thương  cố bổ ba
              Thi hữu vòng tay nối một nhà  
              Sớm hôm bậu bạn quên cô lẻ
              Đầu non, cuối bãi chẳng thấy xa!
              25.02.2008





              trong Từ Hoàng Vu ta đến của Huyền Không
               

              Thân chào Huyền Không trở lại vườn thơ,....
               
               
              Chừ xuân đã đến hiên sau
              Chừ hoa nhân ái rực màu trong xuân
              Chừ sao còn mãi lần khâng
              Chừ không ngắm bóng trăng ngân thả dòng...
              Chừ đây trút cạn nỗi lòng
              Chừ hờn quên hết thong dong vui đùa!
               
              Thả dăm câu chữ trên đồng,
              Hoang vu ai đứng mênh mông giữa đời
              Chúc xuân xin có đôi lời
              Bình an - Hạnh phúc rạng ngời ngôi gia.
               
              Chúc bạn luôn vui, và có nhiều thi hứng

              Huyền Băng





              trong Nỗi Niềm Tha Hương của Minh Tuấn
              Diệu kỳ,
               

              Chỉ là loại hoa dại
              Nhưng đường nét tinh vi
              Bàn tay ai khéo thế
              Tạo nét đẹp diệu kỳ
              Hoa cỏ ngoài đồng nội
              Nay tàn mai héo đi
              Loài người là vốn quý
              Lo sợ mà làm chi!!
               
              Huyền Băng





              Mưa tháng sáu,
               
              Tháng sáu trời mưa không dứt
              Mây xám đầy trời cành lá chao nghiêng
              Em tôi một chiếc lá chưa đầy tuổi biết..!
              Oằn ọai trên cành, nuối tiếc những ngày xanh
              Định mệnh gì óai oăm úa tàn màu lá
              Đời em tôi, ôi chíếc lá mong manh...
              Mong gió thôi xao động,
              Mong mưa chỉ giúp em trở lại màu xanh
              Để tôi được nhìn em vui trở lại
              Lao xao bên cành, dù biết rất mong manh...
               
              HB
               






              Khóc lá bay
               
              Lá rụng chiều vàng gieo tiếc thương,
              Còn đâu đường cũ bóng chiều vương
              Buông tay lá ngã hồn tiêu tán
              Lá ở lại cành nước mắt tuôn
               
              Lá cuốn về đâu cuối nẻo đường?
              Chia tay gió thổi khúc tiêu tương
              Có xa xa lắm hay là vẫn...
              Quanh quẩn đâu đây trong khói sương...
               
              Huyền Băng
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 00:34:46 bởi Huyền Băng >
              Attached Image(s)
              #7
                Huyền Băng 26.08.2008 20:59:53 (permalink)
                0
                 

                KHỔ LÀM SAO...?

                Cửa mở người vào ,mặc vắng ta
                Câu thơ để lại nết chan hòa
                Vách treo đầy chữ ai quên nhớ
                Bảng đóng bài ghi mấy khúc ca.

                Cần chi lo lắng chốn văn đàn
                Ta bận người qua góp thở than
                Văn viết xem thường nơi đáp lễ
                Thơ ghi cốt khắc nghĩa tim vàng.
                 
                Minnh Tuấn

                Hôm nay hưởn chút chị HB ghé thăm MT nà! Nối vần của MT chị làm mấy câu nhá...

                "Thơ ghi cốt khắc nghĩa tim vàng"
                Để mong ngày mới ước mùa sang
                Tình thơ mãi đẹp như hoa bướm
                Dệt thảm trần gian trải mộng vàng
                 
                Mộng đẹp người người luôn thân ái
                Quên hờn bỏ giận dễ nguôi ngoai
                Góp lời ru gió vào sương sớm
                Thanh thảng lòng ai trong nắng mai

                Chị HB 











                 
                (Nối ý Nguyễn Khánh Chân)
                 
                Kiếp người nửa kiếp đã mệt rồi
                Giờ đây còn lại kiếp rong chơi

                Hôm nay trên net, mai trên biển
                Tha thẩn vườn thơ..., lúc núi đồi!
                 
                Ai hay mấy vạn... hết một đời!
                Cố gắng làm vui, góp ý tươi
                Để mai giả biệt còn chút vốn
                Quảy quảy lên vai đến cõi trời.
                 
                Huyền Băng,
                 
                25.08.2008









                Buồn cười
                 
                Đọc đoạn thơ NGYEU bổng bật cười,
                Thương cho chị ấy phải kém vui
                Ngày ngày tối mặt vì chăm sóc...
                Anh lại an nhiên thơ thả...
                ... đầy trời !
                 
                Chớ..!
                Chớ buồn, chớ giận anh... chị ơi!
                Thơ chỉ là thơ chép ý lời
                Lời hay ý đẹp vào trang sách
                Có hơi tha thẩn..., cũng chị thôi.
                 
                Cứ...!
                Cứ bước chân vui cứ mĩm cười
                Cứ chăm chu đáo để tìm vui
                Ba sinh vẹn nghĩa anh luôn nhớ
                Khắc cốt ghi tâm chẳng tỏ lời...
                 
                Hãy...!
                Hãy nhìn ánh mắt thấy tình thôi
                Bao năm ấm lạnh cùng chia sẻ
                Chẳng nhẻ kể hòai
                Chúng bạn cười...
                 
                Nên...!
                Thả gió vào trăng cho phong phú
                Kết liễu làm mành như lã lơi
                Thêm râu cho bướm thêm xinh xắn
                Góp vốn nhân gian những nụ cười...
                 
                 
                Của...!
                Của chồng công vợ đã rõ nơi...!
                Thơ của anh là của chị rồi
                Anh giăng khắp ngã gây tình mến
                Vốn liếng chị tăng đôi, gấp đôi..!
                 
                Đôi dòng họa vui với NGYEU







                 

                Thơ không tuổi,
                 
                Thơ có bao giờ có tuổi đâu
                Thơ luôn thiên biến vạn sắc màu
                Thơ rơi tâm sự không... già, trẻ
                Thơ gợi cho người những nỗi đau
                 
                Thơ xóa buồn xưa tủi hận nào..!
                Thơ ấm lòng ai lúc đêm thâu
                Thơ giăng thi tứ cho ai mở
                Thơ nối nhịp cầu... vui có nhau
                 
                HB





                Đêm
                Lung linh ngàn tinh tú
                Thắp sáng ước mơ em
                Huyền dịu tỏa trong đêm
                Soi lòng em ấm áp
                 
                Đêm
                Vằng vặc những trăng sao,
                chắc hẳn không bảo táp
                gởi những gì tươi đẹp
                vào tinh cầu nơi em
                 
                Đêm
                Gió nhẹ lướt môi mềm
                Sương lay trên nhánh tóc
                Thơ rơi vào gác ngọc
                Tỏ lời êm dịu êm
                 
                 
                Hihi 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2011 09:26:06 bởi Huyền Băng >
                #8
                  Huyền Băng 30.07.2009 22:13:09 (permalink)
                  0
                  (nối lời Chuông Gió)
                   
                  Mong chờ...
                   
                  Mất ai hồn phách lạc về đâu
                  Trăm nhớ nghìn thương vạn nỗi sầu
                  Âm dương đôi ngã bao giờ gặp
                  Thờ thẩn đường chiều khóc bể dâu
                   
                  Ta mong ngày tháng sẽ trôi mau
                  Tháng bảy mưa ngâu quạ bắt cầu
                  Người nương theo gió về thăm lại
                  Một mãnh tình chung - ta - trước sau...
                   
                  Huyền Băng
                   













                   

                    Đâu rồi nhỉ!
                     
                    Sáng nay chim ríu rít,
                    Nghe tưởng tiếng em tôi
                    Giật mình tôi choàng tỉnh
                    Chỉ là tiếng chim thôi...
                     
                    Em tôi giờ đâu nhỉ
                    Vắng bặt một khỏang trời
                    Em có còn dạo net
                    Hay bận rộn tơi bời
                     
                    Vui hay buồn ta nhỉ!
                    Không chat chít nói cười...!
                    Buồn vui cùng xem lẫn
                    Vì biết em vui đời...
                     
                    Cây vươn chồi nảy nụ
                    Đem ý sống cho đời
                    Em ươm mầm, ấp mộng
                    Mong ngày mai an vui
                     
                    Xuân lại về bến đợi
                    Mới đó bốn năm trôi
                    Còn bao nhiêu năm nữa
                    chỉ là giấc mơ thôi...
                   
                  Nhớ diên vỹ











                   
                  Hi Chân Phương,
                   
                  Ảnh Chân Phương đẹp lắm, chị rất thích những cánh hoa mỏng manh màu sắc đơn sơ  như thế.
                   
                  Chị có mấy câu cho bức ảnh em nè!
                   
                   

                    Dịu dàng em hoa đồng cỏ nội
                    Thanh tao cười vội với nắng vàng
                    Ngày sang em có thể úa tàn
                    Nhưng vẫn cố khoe hương cùng sắc thắm
                     
                    Để khách lãng du nghe đầm ấm
                    Ngắm hoa em, cây cỏ gió trăng
                    Thảnh thơi không chút băn khoăn
                    Thả hồn thơ... mộng... vút tầng mây cao


                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/3972DCD7A7FD4005B08FA1699E7F4B21.jpg[/image]











                  (ảnh Tú_yen đem vào)


                    Tình quê,
                     
                    Dịu dàng giòng sông Hậu
                    Mênh mang mênh mang trôi
                    Hàng dừa soi bóng đợi
                    Người đi xa, xa xôi
                    Ngàn mây như réo gọi
                    ...Tình quê ươm trong tôi
                    Sàn nhà ai nắng rọi
                    Thuyền sẽ về...bên thôi!
                     
                    Huyền Băng





                    Cõi dịu êm,
                     
                    Nơi đây có một vườn trầu
                    Vàng ươm như mộng từ đầu... cuối thôn.
                    Trải bao con nước dập dồn
                    Kia cô má thắm môi son vẫn chờ
                    Nắng chiều thả ít mây mơ
                    Sương đêm từ tốn ướp thơ rũ mềm
                    Lắng nghe một chút dịu êm
                    Tấu thơ thành nhạc vui miền thần tiên
                     
                    Huyền Băng
                     



                    Mệt Mỏi Rồi Ư ?! 
                      

                    ........................................... 
                    Mệt mỏi rồi ư !_ một quãng đời ?!
                    Lỡ rồi !_ biển động hướng ra khơi !
                    Lênh đênh trong cõi vô thường ấy.
                    Chẳng có bao giờ đến được nơi...!
                     
                    Hòang Thị


                        Mặc thế nhân!
                         
                        Mệt mỏi ai ơi mệt rã rời...
                        Vàng rơi chiều rụng nỗi buồn khơi
                        Dăm ba sợi tóc vương mây khói
                        Lảng đảng hồn ta theo sóng trôi
                         
                        Mệt mỏi ai ơi mệt cả đời...
                        Tìm đâu hướng đúng để mà bơi
                        Mênh mông giữa biển lòng ngao ngán
                        Cố đuổi...thời gian mình hụt hơi
                         
                        Mệt mỏi ai ơi mệt quá rồi!
                        Đồi cao ta đứng ngắm muôn nơi
                        Chiều buông ta thấy lòng hiu quạnh
                        Ngã lưng trên cát tìm thảnh thơi...
                         
                        Sương đêm đổ xuống ướt cánh đồi
                        Ta mơ giấc ngủ dài không ngơi
                        Để ngày mai đến ta không thức
                        Mặc thế nhân ai tỉnh... ai chơi...
                         
                        HB

                        22.11.2009
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2009 05:28:36 bởi Huyền Băng >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    Huyền Băng 04.09.2011 09:27:04 (permalink)
                    0

                    Bên sông,

                     
                    Bên sông nai mời gọi
                    Mặc khách với tao nhân
                    Thả hồn thu bến đợi
                    Kể chuyện tình trăm năm...
                     
                    Cùng nhau cùng thơ thẩn
                    Cạnh suối mát trăng trong
                    Vàng rơi như điểm xuyết
                    Bức tranh đời thi nhân
                     
                    Uống sương rơi từng giọt
                    Xóa muộn phiền bao năm
                    Nắm tay ta cùng mộng
                    Mơ vui dài đến trăm...!!!
                     
                    Biết chỉ là ảo vọng
                    Nhưng dại gì không mơ
                    ...đời sẽ luôn tươi thắm
                    Nếu không... thì xác xơ...!
                     
                    Huyền Băng
                     
                     
                    Chút ý tưởng với bức tranh của Triart







                    Em
                     
                    .... quay cuồng trong luân vũ
                    quanh em không còn vũ trụ
                    hướng về tâm em tìm chút thảnh thơi
                    bước chân em nhẹ loáng bước... say đời
                    bao mê đắm ta ngẩn người phút chốc
                     
                    HB
                     




                     
                    Cảm xúc qua bức tranh của Triart
                     
                    Tìm chút hương yêu,
                     
                    Lưng đồi ai đó đứng chơi vơi
                    Mỏi mắt trông ai tận cuối trời
                    Vài áng mây buồn giăng hiu hắt
                    Mấy cụm khói chiều buông tã tơi
                     
                    Kỷ niệm ngày xưa vàng thu...rơi
                    Xôn xao gió gọi tiếng yêu hời
                    Tay trong tay ấm mùa thương ấy
                    Bây giờ chia cách... đã hai nơi...
                     
                    Ai nhóm dùm ai bếp lửa chiều
                    Để nghe ấm lại, bớt cô liêu
                    Để đêm trăng tỏ mình... đôi bóng
                    Ta - mình, sống lại chút hương yêu!!!
                     
                     
                    Huyền Băng 

                     
                     


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/A19889A745824511A27569E524755372.jpg[/image]  

                     
                    phá Triart 





                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/931EF9FA62E04C2589BC99525067C240.jpg[/image]

                     
                    ngẩu hứng từ Vườn tao ngộ Việt Nam Thư quán
                     


                    nói cùng dzuy Lynh

                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/279F238C104A41D1A32FBBAB6C3155B3.jpg[/image]
                     


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/0F2B7CC5CB2F42E59E90D8D410501E3E.jpg[/image]




                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/AA9A9002C7BF48DAAE0C90ADEFBDE27D.jpg[/image]


                    Cảm hứng từ tranh và bài thơ Giật mình của Sông Hương


                    giật mình


                    Thu đến rồi sao một buổi chiều !
                    Thả mình theo gió ta phiêu diêu
                    Bến sông hiu quạnh kia bờ đáp
                    Thảm cỏ ven sông đấp mộ yêu

                    Thoả ước rằng đây chốn cuối cùng
                    Cỏ cây mây nước hồn mông lung
                    Ngẩng trông  trên đó cành lá đỏ
                    Nhắm mắt ta đi vào hư không

                    Sương gió chiều nay có lạnh không?
                    khi lìa cõi tạm mấy mươi năm
                    Tìm đâu... đây đó lời ru cuối!
                    Làm gói hành trang chốn xa xăm.

                    Huyền Băng
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2012 07:02:33 bởi Huyền Băng >
                    Attached Image(s)
                    #10
                      Huyền Băng 17.03.2012 07:05:37 (permalink)
                      0
                      Có đôi khi...

                      Có đôi khi tâm hồn mình lẩn thẩn
                      Trí lang thang lòng lẩn quẩn nơi đâu
                      Đứng rồi ngồi tâm trạng luôn xuyến xao
                      Chẳng định được phải làm gì cho ngày mới

                      Mộng thì xa, tầm tay không thể với
                      Bước đường trần.. lầy lội lẫn chông gai
                      Cố vươn lên để thoát những ai hoài
                      Nhưng không dễ người ơi thời không dễ!

                      Chuyến tàu kia bên bến ga không thể trể
                      Vội vàng thôi quên hết những khó khăn
                      Bước lên tàu rồi ôn chuyện xa gần
                      Vui vì đã vượt qua ngàn gian khó !

                      Khi tâm động, hồn ai như bí ngỏ
                      Lắng hồn đi, lối nhỏ lại hiện ra
                      Đường thân thương hoa cùng nắng chan hoà
                      Thêm xíu gió hồn thơ ngây ngất lai...

                      Huyền Băng

                      Chia sẻ cùng Thương Giang những giây phút lang mang, vô định của đời người...





                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/C2CCF0F6A2F74FB385B78F2FCFE225E0.jpg[/image]

                      __________________________
                       
                      Viết cho diên vỹ
                      Ngông!

                      Ghé qua em với chút tình ngông dại
                      Tôi và em đánh mất bao con đường
                      Nói rằng thương, ừ ... cứ là thương ...
                      Theo cánh gió bay vào vùng miên viễn
                      Tình đơn sơ như cánh hoa điên điển
                      Như con nước lớn ròng theo dòng chảy thời gian
                      Có chút mênh mang có gì sâu lắng
                      Rồi cũng tan theo vạt nắng cuối trời
                      Em tôi, sáng hôm nay thơ thẩn đừng bên đời
                      nghe ai hát những lời tình tự
                      thả trôi mộng để cố quên mọi sự
                      nhưng mộng đời thật sự vẫn song song
                      Thôi thì ta, chấp nhận mối tình ngông
                      không đoạn kết, không trang ký ức ...!

                      Huyền Băng
                       
                      Ta đã quên!

                      Ta đã quên mình là ai đây nhỉ!
                      Đứng bên đời ngó năm tháng làm chi?
                      Ta đã trải qua bao nhiêu niên kỷ
                      Tìm kiếm gì, hay ôm những tình si !

                      Đất có lở vì giọt châu ai rớt
                      Ta xa vời đâu hiểu được nguồn cơn
                      Ta bất lực nhìn em buồn vô vọng
                      Gởi về em một xíu gió mơn...

                      Nương cánh gió ta nghe em thủ thỉ
                      Nghe xong rồi ta lại cứ quên
                      Làm sao nhớ để ủi an tri kỷ
                      Giúp em cười, tìm thanh tú mắt mi !!!

                      Huyền Băng
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2013 09:34:23 bởi Huyền Băng >
                      Attached Image(s)
                      #11
                        Huyền Băng 23.10.2013 10:14:13 (permalink)
                        0
                        Khí phách !  
                          
                        Một thuở vung gươm diệt bạo cường  
                        Mênh mang một cõi đấp tình thương  
                        Mong mưa gió thuận ngàn dân hỉ!  
                        Ước núi sông hòa chẳng tai ương  
                          
                        Kiếm khách ngày xưa cưởi ngựa hồng  
                        Vung roi vó ngựa mịt trời đông  
                        Kiếm khách thời nay ngồi vi tính  
                        Một cái vung tay, ấy cũng xong  
                          
                        Cho hay kim cổ thời cũng vậy  
                        Diệt ác trừ gian ấy chữ đồng  
                          
                        HB  

                        Đọc bài thơ này của bạn, HB bổng nhớ lại một người bạn thuở xa xưa, nhạc sỹ Anh Thy, cũng đã mất ở Sông Cầu do lật xe. .. 
                          
                        Nhớ Chú _ Anh Thy,  
                          
                        Mấy mươi năm đọc  lời thơ ... chạnh nhớ !  
                        Người bạn xưa, gọi bằng chú ... Anh Thy 
                        Tuổi cách nhau chẳng mấy chỉ là vì ... 
                        Cái thuở ấy ... thuở ngại ngùng mới lớn  
                        Ăn quà vặt, chú rầy, hai đứa vẫn cười giởn  
                        Như chiêm bao thoáng đã mấy mươi năm 
                        Chú ra đi, "nó" cũng hóa xa xăm!  
                        Cháu ngồi nhớ mà lòng buồn vô hạn  
                        Dòng đời trôi, tình người theo năm tháng  
                        Hoang oải lòng buồn chất, nặng nặng thêm... 
                        Ấy mới hay, cuộc sống dài chưa chắc đã dịu êm 
                        Cây "năm tháng" nhận thêm nhiều vết cứa ... 
                          
                        Huyền Băng 
                           ]*Anh Thy tác giả nhạc phẩm Hoa Biển  

                        bài
                        Tháng năm... Mưa bắt đầu rơi trên đất mẹ những giọt mưa gợi buồn xa xăm giọt mưa khép lại âm thầm cuốn trôi, cuốn trôi tất cả theo dòng thời gian hãy quên đi đừng vương mang cho buồn đấp mộ cho tình thăng hoa nguyện cho mưa thuận gió hoà sanh linh thoát cảnh điêu linh đoạ đày tay ta ngắn lắm vòng tay nhưng cùng nối lại.. đường dài năm châu xin con tạo bớt cơ cầu... nhà nhà xum họp, tinh cầu sáng vui ! HB
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2019 23:12:50 bởi Huyền Băng >
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9