THƠ CỦA NGUYỄN ĐĂNG THƯỜNG
meocon_thongminh93 20.07.2006 20:38:36 (permalink)

Gần Chicago, thuộc Illinois... (Một bài thơ cắt dán)
Tôi sẽ chẳng còn sống nếu tôi quên là tôi tồn tại. Sống, trước hết, là biết rằng mình sống. Kìa, tôi vừa đạp nát một cánh hoa trên đường đi. Tôi muốn ăn trộm những đoá mimosa ở công trường Mississippi và đốt trụi những đoá anh đào trong vịnh Lincoln. Cuốn trôi, cuốn trôi đi, con sông rộng với những bắp thịt bằng nước, bằng thép màu xám lớn dợn, dịu dàng hơn những bắp thịt ở hai cánh tay tôi...

Chính tại đường Chateaubriand tôi đã trông thấy lần đầu tiên những tia sáng của hơi nóng. Ôi, một cánh hoa ngộp thở được phóng ra từ gót giầy. Bạn đã bóp nghẹt một bông hồng, phải không Stanley? Stanley Kowalski, tôi đang nói với bạn. Bạn sẽ mệt vì câu trả lời, phải không Stanley? Phải chắc chắn là như vậy. Tôi đã kiệt lực, Stanley Kowalski đã kiệt lực như một bông hồng bị sét đánh trúng...

Đó là một cái tên hay. Buddy, nghe thật nhanh, thật dịu, thật vang...

Đó là một cái tên làm ấm lòng, Buddy, Buddy ở Libertyville

gần Chicago

thuộc Illinois...


---------------------
Ghi chú:
Bài thơ trên đây được cắt dán với các câu văn rời rạc có thể là từ một bài điểm phim của tuần báo L'Express do tôi chuyển ngữ, hoặc từ một bài phỏng vấn (Marlon Brando) do một chuyên san điện ảnh dịch và đăng vào đầu thập niên 60 ở Sài Gòn, tôi đã tìm thấy lại trong hồ sơ tư liệu cá nhân và chỉ nhớ mài mại vì đã không ghi xuất xứ.
NĐT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2006 20:40:03 bởi meocon_thongminh93 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9