Cõi thiên định Nhìn từng đời
riêng tôi thấy những nốt nhạc lạ ma hóa
Tôi thấy tôi là côn trùng sáng lấp léo giữa
vùng người ô tạp nhồi nhét tương tư chính mình
tôi ghét chúng và mơ tôi vứt tôi vào rác rủa & đi tìm lại
đang nở đua gọi lời bí mật ?
khí hậu quán triệt vùng
sóng địa người anh em đang phải chết hay sống
riêng tôi nở ra mùi hương máu cụt thời
mặt trời hút
sông biển cắt ô vuông vụn ráp nối lạc lời tri âm
ào ào tôi phải đi. Đoạn mật niệm thiền trông rao bán nhân tính
tôi quyết định phải sống đề huề
để định vị bao giờ tôi định nghĩa giọt thời gian.
Khuôn mặt tôi tẩy rữa sạch
sẽ rứt từng khối thịt khô cứng. Tôi cứa vào
mạch máu tôi chảy hoài…
mãi định đông lạnh ghiềm xác
để điều bất tử sống trong từng nét ngang đau điến
Và mưa rừng cứ vẫn cháy ra từng thỏi than đen
ai đã nhắm mắt giết rừng người oan tội.
Tôi chà vào hàm răng trắng
dư luận im nở như nụ cười trên đô thị cong cứng
dòng sông êm. Tôi là tấm thảm có những kẻ đã bắt chước
Họ bay hết tuổi dậy thì che lối mòn đạn dược
vào thân hình tuyệt thể tiên nữ
đã đảo cuộc chiến tranh tàn khóc
dấu gạch – hỏi nặng dài sắp xếp hàng dọc
sẽ phải lăn đến nơi nào hay lăn mãi.
Đứt đoạn tiếng cười điều đau về một tình yêu bất biến
con vịt bầu đĩ đợm kêu âm thẳng tấp
tôi thấy trời thì rộng lớn tài sản lại thủng vào
một vị thế sắp xa dần chúng ta uy quyền sinh nở
ổ một trái tím hút nhốt vạn trái nằm mồ
nơi cần cái lưỡi thẳng tấp.
Mỗi cái la hét trên lá quẻ dài thả tôi rơi xuống
từng vạch ngang …
kết nối nhau ái tính
mặt thiết trong đơn côi.