Trên một điệu ru Thằng bé con tôi ngủ
Nó chưa biết là đàng sau nó
Trút xuống tiếng ầm vang của vực thẳm
Những ngày xưa và những ngày sắp đến.
Nó hãy còn như một vỏ sò
Nằm sâu dưới đáy biển,
Còn đỏ hồng và cong
Với đôi tai trong suốt.
Nó hãy còn sống im lặng
Bằng sữa và bằng buổi bình minh
Như người này người nọ nó lắng nghe
Tiếng bước chân, âm thanh lời nói.
Thế rồi một ngày nọ, nó lên đường,
Mà tôi không sao theo được:
Sao? Mọi thứ đều là chia ly
Và mọi thứ ta đều tìm thấy lại.
Mọi thứ.
Mọi thứ, ấy là thời sinh nở
Và thời bay về phía ánh sáng;
Và như thế chuyến đưa thư của gió
Đem đến phấn hoa của cây phỉ.
Thằng bé con tôi ngủ
Cùng ngủ là thành phố Varsovie rộng lớn,
Thế nhưng bước chân đi vẫn tiếp diễn
Những ngày đã qua và những giờ sắp đến.