Nhớ vòng tay nhẹ ngang lưng
Đêm qua em khóc một mình
Không gian tím nỗi nhớ anh dạt dào
Gió đưa chiếc lá bay vào
Qua song cửa sổ ôi chao lạnh lùng!
Nhớ vòng tay nhẹ ngang lưng
Chén trà thơm chút hương nồng môi anh
Giọt mưa rơi nhẹ qua mành
Tan trong nỗi nhớ vòng quanh nỗi buồn
Anh ơi! xích lại gần hơn
Cho em dựa mái tóc bên vai rồi...
Bóng đêm và bóng anh thôi
Ngoài khung cửa sổ đầy trời ướt mưa.
Khép đôi mi lại, em mơ
Cả không gian bỗng dư thừa từ đây
Chỉ cần tay nắm bàn tay
Đôi môi ấm sẽ thâơm ngây ngất hồn
Ngoc Bích