Trích đoạn: Lưu Vĩnh Hạ
TẤM VÉ SỐ CÒN LẠI
Em lang thang bước qua từng con phố
Bán sang giàu may mắn cho người ta
Buổi cơm trưa vỏn vẹn khúc bánh mì
Chén nước lã xin người...em uống vội
Cuộc đời em sống bằng những con số
Giữa lòng người phù phiếm kiếp nhân sinh
Lấy thơ ngây đổi lấy những nhục hình
Tấm vé số trên tay mời khách lạ
Chưa tới gần người đuổi xua vội vã
Lúc nhẹ nhàng khi lớn tiếng mắng la
Phận của em là đứa trẻ không nhà
Em chỉ biết cúi đầu đi lặng lẽ
Có những lúc tủi buồn đôi dòng lệ
Mưa nhạt nhòa theo nước mắt em rơi
Mái hiên người khúm núm đứng lẻ loi
Bánh mì trưa còn thừa em lót dạ
Em nào trách cuộc đời là nghiệt ngã
Sống âm thầm phận đứa trẻ mồ côi
Đem vinh hoa may mắn đến cho người
Riêng hiu hẩm một đời em nhận lảnh
Đời của em những khúc quanh lận đận
Lấy màn trời chiếu đất gói yêu thương
Dám mơ đâu cắp sách đi đến trường
Như bao trẻ ấm êm trong hạnh phúc
Khuya mưa rơi lạnh lòng em thao thức
Ngọn đèn đường hiu hắt giữa màn đêm
Em co ro bó gối trên bậc thềm
Nhìn tấm vé chẳng người mua còn lại
Mưa vẫn rơi trên mái đầu thơ dại......
Lưu Vĩnh Hạ
: Bài thơ đưa vào TV :
Mến chào bạn Lưu Vĩnh hạ, tình cờ thấy tựa đề "vé số" tôi ghé vào đọc và thật cảm kích sự cảm thông của bạn đối với những đứa trẻ phải bôn ba bán vé số giữa giòng người lảnh cảm. Hai năm về trước tôi có ghé quê hương và cũng được thấy cảnh tượng tương tự sau mười mấy xa vắng, tôi xin mạn phép dán bài thơ đã cũ để gởi lòng chia sẻ.
Mồng Một Tết Mười mấy năm tôi không về đất mẹ
Nhưng năm nay tôi ghé lại một lần
Nhân dịp tết nên lòng dạ lâng lâng
Với mong đợi đón mùa Xuân thật sự
Có một chuyện tôi chẳng nào quên được
Về một em bé nhỏ độ ba, năm
Áo rách vai da úa nắng đen ngăm
Tay cầm sổ và một chồng vé số
Em lang thang khắp vỉa hè bao phố
Bổng gặp tôi em thỏ thẻ chào mời
"Chú ơi chú số Gà còn mấy tờ,
Chú hãy giúp mua giùm con vài vé"
Tôi gật đầu "mua vài tờ thôi nhé,
Cứ đưa đại không cần số Gà đâu
Hãy để dành để bán kẻ cơ cầu
Vì tết Dậu chắc nhiều người sẽ kiếm"
Em bỏ đi chào mời ngay người khác
Nét mặt em đậm những nét cùng bần
Bao chấp nhận hòa nụ cười bất cần
Với những lời đuổi xua và từ chối
Hai hôm sau mồng một tôi ăn tối
Cũng dáng gầy nét xậm ở bờ môi
Lại chính em lại kề sát bên tôi
Nâng chồng số mắt van xin mua vé
Tôi bèn gọi "hãy lại đây em bé"
Tôi hỏi em "bán vé số lâu chưa?"
Xoe tròn mắt em mạnh tiếng và thưa
"Dạ, thưa chú được ba năm rồi chú"
Tôi bàng hoàng hỏi em bao nhiêu tuổi
Em mỉm cười "dạ con mới lên năm"
Dạ tôi thốn, đành ngậm phút lạnh câm
Nhìn em nhỏ tôi xót xa tận đáy
Tôi gật gù bảo rằng "con hay đấy!"
Nhỏ chừng nầy mà đã biết kiếm tiền
Hỏi một ngày con lời được bao nhiêu
"Dạ, không nhiều nhưng cũng vài ba chục"
Lòng buồn rượi nhưng tôi thầm thán phục
"Thôi như vầy, chú cho cháu một trăm,
Năm mươi tờ con cứ thế mà cầm,
Làm sao đó là tùy con quyết định"
Em cúi đầu cám ơn tôi rối rít
"Mua giùm con" mấy tiếng vẫn âm vang
Giữa đêm Xuân của nhộn nhịp bát ngàn
Tôi và em cùng mang niềm đau xót!
BTN
: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 09:41:47 bởi Viet duong nhan >