Em xin giới thiệu một bài thơ khác của Nikolai Rubtsov:
ТИХАЯ МОЯ РОДИНА
В. Белову
Тихая моя родина!
Ивы, река, соловьи...
Мать моя здесь похоронена
В детские годы мои.
- Где тут погост? Вы не видели?
Сам я найти не могу. -
Тихо ответили жители:
- Это на том берегу.
Тихо ответили жители,
Тихо проехал обоз.
Купол церковной обители
Яркой травою зарос.
Там, где я плавал за рыбами,
Сено гребут в сеновал:
Между речными изгибами
Вырыли люди канал.
Тина теперь и болотина
Там, где купаться любил...
Тихая моя родина,
Я ничего не забыл.
Новый забор перед школою,
Тот же зеленый простор.
Словно ворона веселая,
Сяду опять на забор!
Школа моя деревянная!..
Время придет уезжать -
Речка за мною туманная
Будет бежать и бежать.
С каждой избою и тучею,
С громом, готовым упасть,
Чувствую самую жгучую,
Самую смертную связь.
Quê hương của tôi yên ả Quê hương của tôi yên ả
Rặng liễu, dòng sông, họa mi…
Mẹ tôi cũng nằm lại đó
Khi tôi tuổi còn thiếu nhi.
- Nghĩa địa tôi tìm không được
Ở đâu? bác có thấy không?
Dân làng trả lời khe khẽ:
- Nghĩa địa ở bên kia sông.
Dân làng trả lời khe khẽ,
Đoàn xe khe khẽ qua nhanh.
Ngôi tu viện nhà thờ cổ
Mái vòm lấp lánh cỏ xanh.
Nơi xưa tôi bơi bắt cá
Giờ thành nhà chứa cỏ khô:
Giữa những đọan sông uốn khúc
Giờ có con kênh lững lờ.
Nơi đầm lầy đầy bùn đất
Nơi xưa tôi thích tắm lâu…
Quê hương của tôi yên ả,
Tôi chẳng quên điều gì đâu.
Hàng rào mới trước trường học,
Sân trường vẫn xanh lao xao.
Ngỡ con quạ nào vui vẻ
Lại đến đậu trên hàng rào!
Ngôi trường của tôi bằng gỗ!..
Đã đến lúc ra đi rồi -
Con sông phủ đầy sương khói
Sẽ còn chạy mãi sau tôi.
Tôi cảm thấy mình gắn bó
Mối dây nóng bỏng thân thương
Với từng đám mây, nhà gỗ,
Và mỗi tiếng sấm sắp buông.
L. Hải Hà dịch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 17:16:37 bởi Hải Hà >