Thử dịch thơ Nga
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 36 bài trong đề mục
Nguyên Hùng 29.07.2006 18:05:06 (permalink)
Cám ơn admin và các Mod đã mở thêm box Thơ dịch để topic này có chỗ trú chân, tránh sự chiếm dụng đất một cách bất hợp pháp.

Nhờ các mod dùng chức năng di chuyển topic của Forums (hẳn là Forums có chức năng này) để khuân dùm topic này qua bên đó. N.H xin chân thành cám ơn trước.

Tranh thủ một lần post:

Bài 7.

KHÔNG ĐỀ
(Alexandr Blok)

Gió cứ thổi
Tuyết cứ rơi
Và lòng tôi bỗng nhớ về nơi ấy
Miền đất năm nao bến bờ xa ngái…
Nhưng ký ức lu mờ dưới tuyết trắng mênh mang…

Tiếng cỏ khô sột soạt khô khan
Dưới những bước chân nặng nề vì bệnh cũ
Đêm cứ thế dài theo con đường nhỏ
Và tôi đi trong tuyết phủ, đi hoài…

Chỉ có đêm và rừng, và tuyết. Và tôi
Lòng trĩu nặng hồi ức buồn một thuở
Bỗng bất chợt hiện lên ngôi nhà nhỏ
Và tiếng hát vang ngân của bé gái giữa rừng.


Nguyên Hùng dịch từ tiếng Nga:

Ветр налетит, завоет снег,
И в памяти на миг возникнет
Тот край, тот отдаленный брег...
Но цвет увял, под снегом никнет...

И шелестят травой сухой
Мои старинные болезни...
И ночь. И в ночь - тропой глухой
Иду к прикрытой снегом бездне...

Ночь, лес и снег. И я несу
Постылый груз воспоминаний...
Вдруг - малый домик на поляне,
И девочка поет в лесу.

6 января 1912
(Александр Блок)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2006 18:06:56 bởi Nguyên Hùng >
#16
    Trăng Quê 29.07.2006 21:20:25 (permalink)


    Trích đoạn: Nguyên Hùng

    Cám ơn admin và các Mod đã mở thêm box Thơ dịch để topic này có chỗ trú chân, tránh sự chiếm dụng đất một cách bất hợp pháp.

    Nhờ các mod dùng chức năng di chuyển topic của Forums (hẳn là Forums có chức năng này) để khuân dùm topic này qua bên đó. N.H xin chân thành cám ơn trước.



    Hình như " tham lam" đôi khi cũng tốt xếp nhỉ? hi..hi
    Thôi thư hai ra xếp lo hối lộ em kiếm đất cho xếp đi nhé . Cảm ơn các Admin và Mod đã thấu lời thỉnh cầu của TQ!
    Chưa chi Nguyên Hùng " đanh đá" mắng " oan" à . Mà cũng còn phải khao hai bài chui vào thư viện nữa
    #17
      Nguyên Hùng 31.07.2006 10:29:30 (permalink)
      Ngôi sao
      (Lời một bài hát)

      Nhiều lần ta tự hỏi mình:
      Ta sinh rồi lớn là giành cho ai?
      Cho ai mây lượn, mưa rơi?
      Ta chờ gì nhỉ giữa đời hôm nay?
      Cánh đâu mà đến với mây?
      Sức đâu với, dẫu sao ngay trên đầu?

      (Ta chờ… và sẽ không lâu
      Lên đường cùng với một bầu ước mơ
      Sao ơi, sao hãy đợi chờ
      Soi niềm hy vọng bất ngờ trong ta!)

      Còn bao đường đất phải qua?
      Bao nhiêu đỉnh núi chặn ta trên đời?
      Bao lần lên được lại rơi?
      Bao lần ta phải về nơi ban đầu?
      Bao lần tự vấn không đâu:
      Vả chăng “cố đấm chịu đau” là mình?


      Nguyên Hùng dịch

      Bản gốc:

      Звезда

      Очень много раз я себе задавал вопрос:
      Для чего родился на свет я, взрослел и рос?
      Для чего плывут облака, и идут дожди?
      В этом мире ты для себя ничего не жди.
      Я бы улетел к облакам, да крыльев нет,
      Манит меня издалека тот звездный свет.
      Но звезду достать нелегко, хоть цель близка,
      И не знаю, хватит ли сил для броска...

      (Припев) Я подожду ещё чуть-чуть
      И собираться буду в путь
      Вслед за надеждой и мечтой,
      Не догорай, звезда моя, постой...

      Сколько же ещё мне дорог предстоит пройти?
      Сколько покорить мне вершин, чтоб себя найти?
      Сколь же с отвесной скалы мне падать вниз?
      Сколько начинать все с нуля и есть ли смысл?
      #18
        Hải Hà 04.08.2006 21:59:35 (permalink)

        ИСЧЕЗЛИ СОЛНЕЧНЫЕ ДНИ

        Исчезли солнечные дни,
        И птицы улетели,
        И вот одни проводим мы
        Неделю за неделей.
        Вдвоём с тобой, вдвоём с тобой
        Остались ты да я.
        Любимая, любимая,
        Бесценная моя!

        На косы вновь твои смотрю,
        Не налюбуюсь за день.
        Птиц улетевших белый пух
        Пристал к отдельным прядям.

        Пусть у меня на волосах
        Лежит, не тая, снег...
        Но ты, моя бесценная,
        Как прежде, лучше всех.

        Все краски вешние неся,
        Вернутся снова птицы,
        Но цвет волос, но цвет волос
        С весной не возвратится.

        И солнцу улыбнёмся мы,
        Печали не тая.
        Любимая, любимая,
        Бесценная моя!

        (Расул Гамзатов)

        Em xin giới thiệu phương án dịch của mình:

        NHỮNG NGÀY NẮNG ĐÃ HẾT

        Những ngày nắng đã hết rồi em nhỉ,
        Những đàn chim đã đi tránh rét rồi.
        Chỉ còn hai ta với ngày với tháng,
        Chỉ còn hai ta ở lại em ơi!

        Chỉ có hai ta với cả đất trời,
        Chỉ anh và em - người_yêu_quý_nhất
        Em là niềm tin, em là số phận
        Em là tình yêu - báu vật của tôi

        Nhìn đuôi sam tóc em mãi không rời
        Ngỡ cả đời chưa bao giờ được ngắm
        Đàn chim nào chắc bay đi vội lắm
        Để quên sợi lông tơ trên tóc, em ơi

        Dẫu tóc anh thời gian phủ tuyết rồi,
        tuyết không tan giữa mùa hè đầy nắng...
        Nhưng trái tim vẫn như xưa, say đắm -
        Em vẫn tuyệt vời hơn hết thảy, em ơi!

        Mùa đông sẽ qua, và đàn chim trở lại
        Với sắc màu xuân rực rỡ đẹp tươi
        Nhưng màu tóc, em ơi, không về lại
        Dẫu mùa xuân lay động cả cuộc đời...

        Với nỗi buồn đã không cần che dấu
        Hai chúng ta mỉm cười với mặt trời
        Nhưng em vẫn là niềm tin, số phận
        Vẫn là tình yêu - báu vật của tôi.

        L. Hải Hà dịch
        #19
          Hải Hà 05.08.2006 10:34:40 (permalink)
          Hải Hà xin giới thiệu dưới đây một bài thơ của Anna Akhmatova:

          Память о солнце (*)

          Память о солнце в сердце слабеет.
          Желтей трава.
          Ветер снежинками ранними веет
          Едва-едва.

          В узких каналах уже не струится -
          Стынет вода.
          Здесь никогда ничего не случится, -
          О, никогда!

          Ива на небе пустом распластала
          Веер сквозной.
          Может быть, лучше, что я не стала
          Вашей женой.

          Память о солнце в сердце слабеет.
          Что это? Тьма?
          Может быть!.. За ночь прийти успеет
          Зима.

          Ký ức về mặt trời

          Ký ức về mặt trời trong tim dần nhạt
          Cỏ hóa vàng hơn.
          Gió đưa những bông tuyết sớm
          Chập chờn – chập chờn.

          Trong kênh hẹp nước đóng băng lạnh giá -
          Không chảy lơ thơ.
          Ở đây không bao giờ xảy ra điều gì nữa
          Ôi, không bao giờ!

          Cây liễu trải trên bầu trời trống vắng
          Chiếc quạt cành xanh.
          Có thể, tốt hơn nếu như tôi chẳng
          Trở thành vợ anh.

          Ký ức về mặt trời trong tim dần nhạt.
          Đêm? Có phải không?
          Cũng có thể!... sau đêm sẽ kịp đến
          Mùa đông.

          (L. Hải Hà dịch)
          #20
            Nguyên Hùng 05.08.2006 12:36:05 (permalink)
            LÁ RỤNG
            Nikolai Rubtsov

            Những chiếc lá lìa cành
            Để trơ hàng dương trắng
            Là điều không thể tránh
            Là quy luật trên đời .

            Tiếc làm chi em ơi
            Những lá vàng đã rụng
            Hãy tiếc tình anh đọng
            Trong mắt đầy yêu đương .

            Hãy cứ để hàng dương
            Đứng yên không quần áo
            Chớ rủa nguyền gió bão
            Như tội đồ đích danh .

            Những chiếc lá lìa cành
            Là điều không cưỡng nổi
            Lẽ nào ai có lỗi
            Sinh quy luật trên đời?

            r

            Nguyên Hùng dịch


            УЛЕТЕЛИ ЛИСТЬЯ
            Николай Рубцов

            Улетели листья
            с тополей -
            Повторилась в мире неизбежность...
            Не жалей ты листья, не жалей,
            А жалей любовь мою и нежность!
            Пусть деревья голые стоят,
            Не кляни ты шумные метели!
            Разве в этом кто-то виноват,
            Что с деревьев листья
            улетели?
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2006 00:23:41 bởi Huyền Băng >
            #21
              Hải Hà 06.08.2006 17:13:11 (permalink)


              Trích đoạn: Nguyên Hùng

              LÁ RỤNG
              Nikolai Rubtsov

              Những chiếc lá lìa cành
              Để trơ hàng dương trắng
              Là điều không thể tránh
              Là quy luật trên đời .

              Tiếc làm chi em ơi
              Những lá vàng đã rụng
              Hãy tiếc tình anh đọng
              Trong mắt đầy yêu đương .

              Hãy cứ để hàng dương
              Đứng yên không quần áo
              Chớ rủa nguyền gió bão
              Như tội đồ đích danh .

              Những chiếc lá lìa cành
              Là điều không cưỡng nổi
              Lẽ nào ai có lỗi
              Sinh quy luật trên đời?

              Nguyên Hùng dịch


              УЛЕТЕЛИ ЛИСТЬЯ
              Николай Рубцов

              Улетели листья
              с тополей -
              Повторилась в мире неизбежность...
              Не жалей ты листья, не жалей,
              А жалей любовь мою и нежность!
              Пусть деревья голые стоят,
              Не кляни ты шумные метели!
              Разве в этом кто-то виноват,
              Что с деревьев листья
              улетели?

              Đây là bản dịch của Hải Hà:

              Cây phong lá rụng hết rồi
              Điều-cần-phải-đến của trời phải không?
              Em đừng tiếc lá đau lòng
              Mà tình anh đấy em không tiếc gì...
              Mặc dù lá bỏ cây đi
              Xin đừng nguyền rủa làm gì bão giông!
              Liệu ai có lỗi hay không
              Để lá đã bỏ cây phong đi rồi!

              L. Hải Hà dịch
              #22
                Hải Hà 06.08.2006 17:15:35 (permalink)
                Em xin giới thiệu một bài thơ khác của Nikolai Rubtsov:

                ТИХАЯ МОЯ РОДИНА

                В. Белову

                Тихая моя родина!
                Ивы, река, соловьи...
                Мать моя здесь похоронена
                В детские годы мои.

                - Где тут погост? Вы не видели?
                Сам я найти не могу. -
                Тихо ответили жители:
                - Это на том берегу.

                Тихо ответили жители,
                Тихо проехал обоз.
                Купол церковной обители
                Яркой травою зарос.

                Там, где я плавал за рыбами,
                Сено гребут в сеновал:
                Между речными изгибами
                Вырыли люди канал.

                Тина теперь и болотина
                Там, где купаться любил...
                Тихая моя родина,
                Я ничего не забыл.

                Новый забор перед школою,
                Тот же зеленый простор.
                Словно ворона веселая,
                Сяду опять на забор!

                Школа моя деревянная!..
                Время придет уезжать -
                Речка за мною туманная
                Будет бежать и бежать.

                С каждой избою и тучею,
                С громом, готовым упасть,
                Чувствую самую жгучую,
                Самую смертную связь.

                Quê hương của tôi yên ả

                Quê hương của tôi yên ả
                Rặng liễu, dòng sông, họa mi…
                Mẹ tôi cũng nằm lại đó
                Khi tôi tuổi còn thiếu nhi.

                - Nghĩa địa tôi tìm không được
                Ở đâu? bác có thấy không?
                Dân làng trả lời khe khẽ:
                - Nghĩa địa ở bên kia sông.

                Dân làng trả lời khe khẽ,
                Đoàn xe khe khẽ qua nhanh.
                Ngôi tu viện nhà thờ cổ
                Mái vòm lấp lánh cỏ xanh.

                Nơi xưa tôi bơi bắt cá
                Giờ thành nhà chứa cỏ khô:
                Giữa những đọan sông uốn khúc
                Giờ có con kênh lững lờ.

                Nơi đầm lầy đầy bùn đất
                Nơi xưa tôi thích tắm lâu…
                Quê hương của tôi yên ả,
                Tôi chẳng quên điều gì đâu.

                Hàng rào mới trước trường học,
                Sân trường vẫn xanh lao xao.
                Ngỡ con quạ nào vui vẻ
                Lại đến đậu trên hàng rào!

                Ngôi trường của tôi bằng gỗ!..
                Đã đến lúc ra đi rồi -
                Con sông phủ đầy sương khói
                Sẽ còn chạy mãi sau tôi.

                Tôi cảm thấy mình gắn bó
                Mối dây nóng bỏng thân thương
                Với từng đám mây, nhà gỗ,
                Và mỗi tiếng sấm sắp buông.

                L. Hải Hà dịch
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 17:16:37 bởi Hải Hà >
                #23
                  Nguyên Hùng 14.08.2006 11:40:23 (permalink)
                  Sắp đến ngày khai trường, NH xin giới thiệu một bài thơ thiếu nhi vậy:

                  Đến trường
                  (Agnia Barto)

                  Vì sao đêm nay Pechia
                  Phải đến chục lần thức giấc?
                  Bởi vì hôm nay cậu ta
                  Ngày đầu đến trường đi học.

                  Giờ cậu không còn trẻ con
                  Giờ cậu là người khác hẳn
                  Giờ cậu khoác áo mới coong
                  Cổ áo bẻ như người lớn.

                  Tỉnh giấc giữa đêm tối thui
                  Lúc chỉ mới ba giờ kém
                  Hoảng hốt, cậu gọi ới ời
                  Sợ rằng giờ học đã điểm.

                  Cậu mặc rất nhanh áo quần
                  Chộp từ trên bàn cặp vở
                  Bố chạy đuổi theo rần rần
                  Kịp thời túm tay sau cửa.

                  Hàng xóm cạnh nhà thức dậy
                  Đèn đóm lần lượt sáng trưng
                  Hàng xóm sau tường thức dậy
                  Để rồi lần nữa lên giường.

                  Cậu đánh thức cả căn hộ
                  Đến sáng, chẳng trừ một ai
                  Thậm chí bà như mơ ngủ
                  Thấy mình đang lúc ôn bài.

                  Thậm chí ông như mơ thấy
                  Mình đang đứng cạnh bảng đen
                  Nhìn lên bản đồ, sông ấy
                  Nằm đâu, sao thật khó tìm.

                  Vì sao đêm nay Pechia
                  Có đến chục lần thức giấc?
                  Bởi vì hôm nay cậu ta
                  Trở thành học sinh lớp một.


                  (Nguyên Hùng dịch)
                  ---------

                  В ШКОЛУ

                  Почему сегодня Петя
                  Просыпался десять раз?
                  Потому что он сегодня
                  Поступает в первый класс.

                  Он теперь не просто мальчик,
                  А теперь он новичок.
                  У него на новой куртке
                  Отложной воротничок.

                  Он проснулся ночью темной,
                  Было только три часа.
                  Он ужасно испугался,
                  Что урок уж начался.

                  Он оделся в две минуты,
                  Со стола схватил пенал.
                  Папа бросился вдогонку,
                  У дверей его догнал.

                  За стеной соседи встали,
                  Электричество зажгли,
                  За стеной соседи встали,
                  А потом опять легли.

                  Разбудил он всю квартиру,
                  До утра заснуть не мог.
                  Даже бабушке приснилось,
                  Что твердит она урок.

                  Даже дедушке приснилось,
                  Что стоит он у доски
                  И не может он на карте
                  Отыскать Москвы-реки.

                  Почему сегодня Петя
                  Просыпался десять раз?
                  Потому что он сегодня
                  Поступает в первый класс.

                  #24
                    Hải Hà 20.08.2006 12:48:43 (permalink)
                    Hải Hà xin giới thiệu vài bản dịch thơ Êxênhin:

                    HOA
                    Êxênhin

                    I
                    Những bông hoa nói với tôi tạm biệt
                    Mái đầu xinh cúi thấp xuống chào
                    Sẽ không bao giờ tôi còn về đây nữa
                    Với cánh đồng, quê mẹ với trời sao

                    Hoa yêu quý! Biết làm gì được nữa!
                    Tôi đã thấy hoa, và cũng thấy đất rồi
                    Và cái run của quan tài này đấy
                    Tôi cũng coi là được vuốt ve thôi

                    II
                    Chiều mùa xuân. Đất trời đang tím sẫm
                    Làm sao mà không yêu được hoa ơi
                    Làm sao mà tôi không yêu hoa được?
                    Chén rượu này mời hoa nhé, xin mời.

                    Hãy rung lên, mộc tê, đinh hương hỡi.
                    Tâm hồn tôi gặp tai họa lớn rồi.
                    Tâm hồn tôi đang gặp tai họa lớn.
                    Hãy rung lên, đinh hương, mộc tê ơi.

                    Hải Hà dịch

                    ЦВЕТЫ
                    Сергей Есенин

                    I

                    Цветы мне говорят прощай,
                    Головками кивая низко.
                    Ты больше не увидишь близко
                    Родное поле, отчий край.

                    Любимые! Ну что ж, ну что ж!
                    Я видел вас и видел землю,
                    И эту гробовую дрожь
                    Как ласку новую приемлю.

                    II
                    Весенний вечер. Синий час.
                    Ну как же не любить мне вас,
                    Как не любить мне вас, цветы?
                    Я с вами выпил бы на «ты».

                    Шуми, левкой и резеда.
                    С моей душой стряслась беда.
                    С душой моей стряслась беда.
                    Шуми, левкой и резеда.
                    ......

                    Cây phong của tôi, ôi lá giờ rụng hết
                    Exênhin

                    Cây phong của tôi, ôi lá giờ rụng hết
                    Cây phong của tôi, ôi băng tuyết phủ đầy
                    Sao em đứng nghiêng mình trong bão tuyết
                    Hay em nhìn, em nghe thấy gì đây?

                    Hay em là anh gác làng say rượu
                    Bước ra đường đi dạo lang thang
                    Trượt vào đống tuyểt chân lạnh cóng
                    Khác gì anh giờ bước chẳng vững vàng

                    Uống vài chén giờ về nhà chẳng nổi
                    Chỉ thấy cây dương, cây thông nhỏ kia thôi
                    Anh đứng đó hát bài ca mùa hạ
                    Cho chúng nghe cùng bão tuyết rơi rơi

                    Anh thấy anh cũng là cây phong đấy
                    Nhưng lá xanh trên cành vẫn còn đầy
                    Ồ say thật, biết đâu là trời đất
                    Ôm cây bạch dương tưởng ôm vợ ai đây

                    Hải Hà dịch
                    #25
                      Hải Hà 24.08.2006 09:49:56 (permalink)


                      Trích đoạn: Nguyên Hùng

                      Bài 4.

                      KHÔNG ĐỀ
                      (Anna Akhmatova)

                      Ta sẽ không cùng uống chung một cốc
                      Dù nước suông, hay rượu ngọt, nhé anh
                      Đừng hôn nhau mỗi buổi sáng trong lành
                      Mỗi chiều đến đừng cùng nhìn qua cửa
                      Anh thở mặt trời, mặt trăng em thở
                      Nhưng chỉ một cuộc tình nuôi sống hai ta.

                      Với em, anh thủy chung, dịu ngọt
                      Bên anh, em vui vẻ nhường nào
                      Mà sao thấy mắt anh nhìn hoảng hốt -
                      Anh chính người có lỗi khiến em đau
                      Thì chúng mình hãy thôi tìm đến nhau
                      Và giữ cho nhau sự bình yên chưa mất.

                      Nhưng giọng anh trong thơ em vẫn hát
                      Trong thơ anh vẫn thấp thoáng hình em
                      Bởi ngọn lửa không thể nào lụi tắt
                      Trước nỗi kinh hoàng, trước lãng quên!
                      Giá giờ này, anh biết rằng, em khao khát
                      Đôi môi anh cháy bỏng lửa hồng!


                      Nguyên Hùng dịch từ tiếng Nga:

                      Не будем пить из одного стакана
                      Ни воду мы, ни сладкое вино,
                      Не поцелуемся мы утром рано,
                      А ввечеру не поглядим в окно.
                      Ты дышишь солнцем, я дышу луною,
                      Но живы мы любовию одною.

                      Со мной всегда мой верный,нежный друг,
                      С тобой твоя веселая подруга.
                      Но мне понятен серых глаз испуг,
                      И ты виновник моего недуга.
                      Коротких мы не учащаем встреч.
                      Так наш покой нам суждено беречь.

                      Лишь голос твой поет в моих стихах,
                      В твоих стихах мое дыханье веет.
                      О, есть костер, которого не смеет
                      Коснуться не забвение, ни страх.
                      И если б знал ты, как сейчас мне любы
                      Твои сухие розовые губы!

                      1913

                      P/s: Bổ sung bản gốc.

                      AKHMATOVA

                      * * *

                      Sẽ chẳng bao giờ ta uống chung một cốc
                      Dù nước suông hay rượu ngọt mê nồng.
                      Không hôn nhau khi Rạng đông thức giấc
                      Không nhìn chiều buông sau cửa sổ mông lung
                      Anh thở bằng mặt trời, em thở bằng mặt trăng
                      Nhưng ta sống bằng một tình chung, anh hỡi.

                      Bên em luôn có người bạn thủy chung
                      Còn bên anh là một nàng vui vẻ
                      Nhưng em hiểu đôi mắt anh đang sợ
                      Chính anh gây ra cơn bệnh của hồn em.
                      Những cuộc gặp mặt ngắn này, ta chẳng cần thêm
                      Đời đã quyết, ta phải giữ lòng thanh thản

                      Chỉ có giọng anh vẫn hát trong thơ em
                      Và trong thơ anh vẫn thoáng hơi thở em
                      Ôi, có đống lửa, mà cả sự lãng quên
                      Hay nỗi sợ cũng không dám đụng vào anh hỡi
                      Và nếu anh biết, giờ này em mong mỏi
                      Đôi môi anh hồng mím chặt khô khan!

                      Hải Hà dịch
                      #26
                        Nguyên Hùng 24.08.2006 11:19:26 (permalink)
                        Tiếp tục đề tài cho Thiếu nhi, xin giới thiệu (và đố biết?) một chùm thơ – câu đố của S. Marshak:

                        1.
                        Шумит он в поле и в саду,
                        А в дом не попадет.
                        И никуда я не иду,
                        Покуда он идет.

                        Nó ồn ào vườn cây
                        Nó rào rào ruộng lúa
                        Em không ra khỏi cửa
                        Khi nó còn ngoài sân.

                        2.
                        Что такое перед нами:
                        Две оглобли за ушами,
                        На глазах по колесу
                        И седелка на носу?

                        Hai càng tay kéo vắt tai
                        Cặp bánh xe tròn khoanh mắt
                        Yên ngựa leo sống mũi ngồi
                        Người già thường cần nó nhất.

                        3.
                        Всегда шагаем мы вдвоем,
                        Похожие, как братья.
                        Мы за обедом — под столом,
                        А ночью — под кроватью.

                        Ta đi, “hai đứa” theo ta
                        Giống nhau như thể chúng là em, anh
                        Ta ăn, chúng nghỉ dưới bàn
                        Mỗi lần ta ngủ, chúng “lăn” gậm giường.

                        4.
                        Его весной и летом
                        Мы видели одетым.

                        А осенью с бедняжки
                        Сорвали все рубашки.

                        Но зимние метели
                        В меха его одели.

                        Xuân hè áo xống đủ đầy
                        Thu về cởi áo thân gầy đến thương
                        Ngày đông giá lạnh, bên đường
                        Áo lông em khoác, tuyết nhường cho em!

                        5.
                        Под Новый год пришел он в дом
                        Таким румяным толстяком.
                        Но с каждым днем терял он вес
                        И наконец совсем исчез.

                        Bước vào nhà trước thềm năm mới
                        Trông phương phi, đầy đặn, hồng hào
                        Nhưng mỗi ngày, thân mỗi gầy hao
                        Cho tới lúc hoàn toàn biến mất.

                        6.
                        Мы ходим ночью,
                        Ходим днем,
                        Но никуда
                        Мы не уйдем.
                        Мы бьем исправно
                        Каждый час.
                        А вы, друзья,
                        Не бейте нас!

                        Chúng tôi chạy đêm thâu
                        Chúng tôi chạy ngày dài
                        Nhưng chẳng đi đến đâu
                        Chẳng bỏ đi nơi khác.
                        Chúng tôi báo chính xác
                        Cho bạn cứ mỗi giờ
                        Bạn ơi, đừng xử ác
                        Ném làm chúng tôi hư!

                        7.
                        Она меня впускает в дом
                        И выпускает вон.
                        В ночное время под замком
                        Она хранит мой сон.

                        Nó mời em vào nhà
                        Nó tiễn em ra ngõ
                        Đêm nằm im dưới khóa
                        Giữ mơ hồng cho em.
                        #27
                          Nguyên Hùng 28.08.2006 00:08:02 (permalink)
                          BÉ NHỎ
                          Rozhdestvensky Robert

                          Nơi trái đất đáng thương bé nhỏ
                          Có một người nhỏ bé sống qua
                          Bằng việc làm bé nhỏ gọi là
                          Chiếc cặp bé cùng tiền lương bé nhỏ…
                          Một buổi sáng đẹp trời, bỗng ùa vào trước cửa
                          Cuộc chiến tranh, dường như chỉ nhỏ thôi
                          Anh được trao tiểu liên nhỏ bên người
                          Được phát ủng vừa đôi chân bé nhỏ
                          Chiếc áo choàng cho anh cùng cỡ
                          Chiếc mũ sắt đội đầu nhỏ bé như anh.

                          …Nhưng khi anh ngã xuống,
                          dù dáng nằm không đẹp
                          Tiếng thét “xung phong” làm méo miệng dễ thương
                          Thì cả trái đất này không đủ đá hoa cương
                          Để tạc trọn dáng hình anh bé nhỏ.


                          (Nguyên Hùng dịch)

                          ---------------------

                          На Земле безжалостно маленькой
                          жил да был человек маленький.
                          У него была служба маленькая.
                          И маленький очень портфель.
                          Получал он зарплату маленькую...
                          И однажды — прекрасным утром —
                          постучалась к нему в окошко
                          небольшая, казалось, война...
                          Автомат ему выдали маленький.
                          Сапоги ему выдали маленькие.
                          Каску выдали маленькую
                          и маленькую — по размерам — шинель.

                          ...А когда он упал — некрасиво, неправильно,
                          в атакующем крике вывернув рот,
                          то на всей земле не хватило мрамора,
                          чтобы вырубить парня в полный рост!
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2006 00:12:42 bởi Nguyên Hùng >
                          #28
                            Nguyên Hùng 31.08.2006 18:05:24 (permalink)
                            ***
                            Exenhin

                            Nghe này, trái tim ta, đồ bỏ
                            Mi là tên trộm, có khác chi
                            Ta coi mi như là tim chó
                            Dao ta cầm chỉ chực đâm mi!

                            Sớm muộn gì ta cũng đâm xuyên
                            Mạng sườn ta, nơi mi nằm ẩn nấp
                            Mà không đâu, ta chẳng thể tiến thêm
                            Vào cõi vĩnh hằng đang rữa nát.

                            Hãy cứ để người đời huyên thuyên
                            Rằng mộng mơ làm tim ta bầm dập
                            Nếu đời này có điều gì là thật
                            Đó chính là một khoảng trống vô biên!


                            Nguyên Hùng dịch
                            ---------------

                            Слушай, поганое сердце,
                            Сердце собачье моё.
                            Я на тебя, как на вора,
                            Спрятал в рукав лезвиё.
                            Рано ли поздно всажу я
                            В рёбра холодную сталь.
                            Нет, не могу я стремиться
                            В вечную сгнившую даль.
                            Пусть поглупее болтают,
                            Что их загрызла мечта;
                            Если и есть что на свете -
                            Это одна пустота.

                            1916
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2006 18:07:57 bởi Nguyên Hùng >
                            #29
                              Hải Hà 14.09.2006 22:57:45 (permalink)
                              MÙA THU VÀNG

                              Mùa thu. Cung điện cổ tích
                              Mở đón mọi khách mong chờ
                              Đường mòn nhỏ trong rừng vắng
                              Ngắm mãi mình trong nước hồ

                              Hệt như triển lãm tranh vậy:
                              Phòng nọ, phòng kia ngút ngàn
                              Tần bì, đu, dương rung lá
                              Đều lộng lẫy trong mạ vàng

                              Chiếc vòng vàng của cây đoan
                              Như vương miện cô dâu mới
                              Mặt bạch dương che khăn voan
                              Trong suốt – khăn voan ngày cưới.

                              Mặt đất vốn đầy rãnh, hố
                              Giờ chôn dưới thảm lá cây
                              Nhà nhỏ giữa phong vàng rực
                              Như tranh trong khung vàng dày

                              Và trong bình minh tháng chín
                              Nơi cây đứng thành hàng đôi
                              Hoàng hôn để lại dấu vết
                              Hổ phách trên vỏ rạng ngời.

                              Nơi đừng sa chân xuống suối
                              Mọi người đều biết hết rồi:
                              Sục sôi quá, bước không nổi
                              Dưới chân toàn lá mà thôi.

                              Và nơi cuối hàng cây ấy
                              Bờ dốc dội tiếng vang về
                              Bình minh rót hồ nhè nhẹ
                              Đông lại trên cây anh đào

                              Mùa thu. Một góc cổ kính
                              Danh mục của bao kho tàng
                              Sách vở, áo quần, vũ khí,
                              Cái lạnh đang lật từng trang.

                              18/8/2006
                              Lưu Hải Hà dịch

                              ---------------------
                              ЗОЛОТАЯ ОСЕНЬ

                              Осень. Сказочный чертог,
                              Всем открытый для обзора.
                              Просеки лесных дорог,
                              Заглядевшихся в озера.

                              Как на выставке картин:
                              Залы, залы, залы, залы
                              Вязов, ясеней, осин
                              В позолоте небывалой.

                              Липы обруч золотой —
                              Как венец на новобрачной.
                              Лик березы — под фатой
                              Подвенечной и прозрачной.

                              Погребенная земля
                              Под листвой в канавах, ямах.
                              В желтых кленах флигеля,
                              Словно в золоченых рамах.

                              Где деревья в сентябре
                              На заре стоят попарно,
                              И закат на их коре
                              Оставляет след янтарный.

                              Где нельзя ступить в овраг,
                              Чтоб не стало всем известно:
                              Так бушует, что ни шаг,
                              Под ногами лист древесный.

                              Где звучит в конце аллей
                              Эхо у крутого спуска
                              И зари вишневый клей
                              Застывает в виде сгустка.

                              Осень. Древний уголок
                              Старых книг, одежд, оружья,
                              Где сокровищ каталог
                              Перелистывает стужа.
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 36 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9