NHỮNG TÂM HỒN THƠ
Bữa rồi thấy sn DG mà chưa kịp chúc mừng... chúc muộn xíu nha..Chúc DG mãi mãi vui và hạnh phúc với cuộc sống đời thường!
cùng thời gian ta bước vào tuổi trẻ
nỗi khát khao nâng bổng bước chân mình
anh đã đi trong thu nhớ lung linh
là bước cuối của đoạn tình đôi lứa.
Chào nhau nhé!
Bước ra đi là cách chia người lựa
Ta cách ngăn bởi ngọn lửa thiêu thân
Anh lao vào chớp nhoáng ánh hào quang
Tìm hướng mới cho lối đi tình ái
"Tin anh đi, rồi mai anh về lại
Dù ở đâu xin mãi nhớ về anh"
Đêm với em trăng bầu bạn huyên thanh
Anh bên người khác tình quanh quanh khúc
Thôi nhé anh! Chúc cho người hạnh phúc
Chuyện chúng mình chỉ là phút phù hoa
Đóng xếp lại hai chữ xót xa
Chào nhau nhé! Ngọc ngà đã khép!
mình cám ơn CÔ ĐƠN &KIM GIANG & BĂNG NGUYỆT nhiều nhé -và kính chúc mọi người và gia đình hạnh phúc
CÔ ĐƠN ƠI /mình có chút việc phải nghỉ rùi
mai thăm bạn nhé....chúc bạn vui
DUY GIANG chúc cả nhà mãi vui
ƯỚC MONG
nắng mùa xuân thật ấm nồng
cây khô lộc nảy nhành xuân biếc chồi
tiếng chim gọi bạn muôn nơi
lứa đôi tình tự kiếm mồi nuôi con.
tự thân cây ngoác miệng tròn
ríu ra rúi rít tiếng con đói mồi
mùa xuân mau tới đi thôi
để ta lại được thấy trời quê hương
DUY GIANG
TIỄN ĐƯA 2
hôm nay không phải trời mưa
gặp em chiều nắng gió lùa bốn phương
gặp nhau ở cuối nẻo đường
tay ba cùng tính vết thương chia sầu.
chỉ mong em nói một câu
cho dù đất lở khối sầu đành cam
một bên bạc một bên vàng
một bên nghèo khó -bên sang lắm tiền.
em là người khéo vườn duyên
tay vịn chân giữ muốn nguyên ý mình
người nghèo là gã trai xinh
kẻ giàu đã úa thân hình mấy năm.
đường xa anh nhớ âm thầm
không dám quay mặt nhìn trong hồ đầy
bờ vai để mặc vìn tay
tai nghe em nói lần này...mãi xa.
người đâu chẳng khác loài hoa
sáng vui ong bướm tối hòa gió trăng
một câu chọn lựa khó khăn
một câu đón nhận...một lòng nát tan.
nhìn chiều nắng nhạt gió ngàn
chân em giữ một -tay đan tình đầy
lòng em còn thoảng hương bay
nhớ ngày mưa đổ...tay gầy vẫy trao.
bây giờ chẳng có trăng sao
chỉ có ba cặp mắt vào soi chung
em ơi hãy nói...ngập ngừng
để anh chuẩn bị...nghe từng bên tai...
DUY GIANG
R
CÔ ĐƠN /mình làm tập 2 nè /
hôm nay có tuyết đầu mùa rùi -2 độ /gió lạnh lắm...cố giữ sức khỏe nhé CÔ ĐƠN ở bên này đang nháo nhác bàn chuyện về quê ăn tết đó...vui lắm nà...bạn có về quê tết này không...?chúc vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2006 04:05:09 bởi Viet duong nhan >
GÓC RỪNG THÂN YÊU
khác gì gặp chốn thần tiên
góc rừng góp đủ nỗi niềm ước mơ
hạ xanh rợp mát chất bờ
xuân thu vàng đỏ lá mơ cuộc đời.
đông sầu dấu vết đen bôi
gốc cây ngơ ngẩn gió phơi nắng ngời
bốn mùa gặp chốn đầy vơi
lá phơi màu úa -lộc chồi biếc xanh.
cảnh xinh cho mắt trong lành
ngắm xong tâm ngập màu xanh hiền hòa
cuộc đời muôn khúc ru ca
khi trong thơ nhạc lúc là họa tranh.
bước đời như mãi vòng quanh
hôm nay là thật...mai thành ngày xưa
tình yêu gọi đến trao bùa
con tim biết nhớ dây dưa tối ngày.
lúc mắt nhìn mắt đắm say
vui trong hò hẹn quên ngày đã sang
miếng ăn giấc ngủ mơ màng
việc quên cẩn thận chỉ mang nhớ lòng.
bây giờ tình đã đầy đong
mang theo bước nhớ dấu lòng tha hương
gặp hoa lá ở ven đường
mắt ghi thơ khắc vần thương nỗi lòng.
cảnh êm đềm vẫn thầm mong
lá xanh mãi thắm thơm nồng gió xa
đêm đưa trăng xuống la đà
như ngày xưa vẫn bên ta tâm tình.
DUY GIANG
HOA GIẤY
Chuyện ngày xưa có một người con gái
Tim thầm yêu thắm thiết một chàng trai
Cặp học trò dấu thơ tình gửi lại
Chàng say thơ mà chẳng biết của ai.
Thơ hồn nhiên như những giọt sương mai
Sương long lanh như chuỗi ngọc dâng đời
Ngọc như răng trắng lóa lúc em cười
Cười như trăng non nghiêng ngả đất trời.
Thơ thầm gửi và thơ thầm đáp lại
Cặp tình thơ như bao tải căng phồng
Giáp mặt nhau chẳng dám nói thực lòng
Em chuyển trường thơ ra ngóng vào trông.
Nỗi nhớ nhung tim hòa thành giao hưởng
Khúc Ánh trăng em hóa mộng Nghê thường
Vũ chân trần mê hoặc gót sen thương
Em hay là lụa mỏng giữa làn sương.
Mang lên phố cả bầu trời hoang dại
Thơ nhớ đỏ tô tuổi hồng cháy mãi
Cháy ruột người ở lại phía trời quê
Cắt bài thơ thành cánh nhỏ vụng về
Tung theo gió gửi tới người con gái
Bao lời yêu lúc gần chưa kịp nói
Cứ đỏ hồng như những cánh hoa tươi
Hoa giấy ươm thơ ngỏ ý cùng người.
Thêm một loài hoa tình nở bên đời...
Kim Giang
THƠ XANH.
khi đã hiểu mộng thắm phải xa nhau
hai góc trời gửi mấy màu nỗi nhớ
cơn gió thoáng qua làm nhớ về hơi thở
con tim yêu khi trao nhớ cuộc đời.
nhành hoa giấy đầu ngõ nhà em vui
hoa như lá luôn phơi màu bình dị
không kiêu sa như các loài ủy mị.
để mắt người thấy mãi góc đỏ tươi.
khi tới ngày ta biết chia phôi
một nỗi nhớ bồi hồi trong giấc ngủ
một tâm tư gửi trong ngàn con chữ
để dệt thành mấy tứ của bài thơ.
nhớ ngày đầu anh còn vẫn ngu ngơ
đâu có hiểu những vần thơ em dấu
trong nỗi lòng của dòng sông thuyền đậu
trong bao la trời thắm mắt đong đầy.
và bây giờ anh đã hiểu rồi đây
thơ em viết đã tỏa đầy cuộc sống
như hạ sang nâng cao khung trời mộng
như màu xanh gọi hoa cỏ chen màu.
bông hoa giấy nhớ mùa hạ đắm say
giọt nắng trưa soi bóng gầy lá hạ
hai hình ảnh của hai nơi xa quá
cố gọi về một áng thơ hay.
mùa hạ nào lại được nắm bàn tay
tìm nỗi nhớ nơi chất đầy kỷ niệm
con đường đầu phố có còn lưu luyến.
hoa giấy xưa...có giữ đến bây giờ ?
DUY GIANG.../
KIM GIANG -bạn làm bài thơ HOA GIẤY xúc động quá. mình họa lại với bạn nhé... bài THƠ XANH hy vọng có nhiều chất đối với nỗi lòng của HOA GIẤY....CHÚC BẠN VUI CUỐI TUẤN NHÉ KIM GIANG
/
Trích đoạn: DUY GIANG
ƯỚC MONG
nắng mùa xuân thật ấm nồng
cây khô lộc nảy nhành xuân biếc chồi
tiếng chim gọi bạn muôn nơi
lứa đôi tình tự kiếm mồi nuôi con.
tự thân cây ngoác miệng tròn
ríu ra rúi rít tiếng con đói mồi
mùa xuân mau tới đi thôi
để ta lại được thấy trời quê hương
DUY GIANG
*Bức tranh đẹp quá! Cho KG họa tiếp nhé:
CÁNH CHIM và NỤ CƯỜI
Cánh chim hay ánh mắt em
Tình yêu chắp cánh niềm tin vào đời
Cánh chim hay một làn môi
Ước biết bay đến bên người yêu thương
Hay là nỗi nhớ vấn vương
Biến thành giấc mộng uyên ương tuyệt vời
Ơi người con gái xinh tươi
Ai cho em thế nụ cười quê hương!
Kim Giang
TÌM TRĂNG...
trong phòng kín mít mắt tìm trăng
một giỏ cây tươi chẳng ấm lòng
mắt dõi cửa ngoài trăng chẳng đến
đông buồn trĩu nặng gửi ngàn phong.
DUY GIANG /
CÔ ĐƠN tết không về thì buồn quá nhỉ ,,,? ở lại thì xao xác tấm thân trong ngàn lạnh /
bạn ơi bây giờ về vn có khó gì đâu...?
chúc bạn khỏe và vui nhé/tặng tấm hình của DUY GIANG hôm sn vừa rùi đó...hân hạnh nhé CÔ ĐƠN
TIẾC MỘT LẦN CUỐI
yêu là biết khổ đau rồi
lời thầm thì gửi gió đồi tìm ai
buồn đong ngày tháng nối dài
con tim héo hắt không phai bóng hình
ai bảo tình đẹp mộng xinh
riêng tôi lại nghĩ chôn mình dưới băng
ai bảo đẹp nhất chị Hằng
tình tôi chỉ thấy Cuội nằm gốc đa
ai bảo một thoáng sương sa
hồn tôi đêm chất như là âm ty
Thất Tình buồn chút rồi đi
sao tôi chẳng thấy buồn đi chút nào
người đi mang cả trăng sao
để lại tăm tối quăng vào mộng tôi
hôm nay đông đã tới rồi
góc xưa lạnh giữa tim tôi ngập sầu.
tiếc tình không được vẹn câu
đầu môi chót lưỡi để sầu dở dang
tiếc lòng ham chốn bạc vàng
quên đi mộng cũ mênh mang biển tình.
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2006 19:16:13 bởi DUY GIANG >
BƠ VƠ
một chú chim ngây thơ
lạc bầy trong tuyết trắng
ngơ ngác trong khoảng lặng
tìm bạn giữa mùa khô
một con chim bơ vơ
nghĩ gì trong trống vắng
xung quanh cũng chất nặng
cảnh mùa đông bơ vơ.
MINH TUẤN
VUI NHÉ DG...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2006 01:21:28 bởi Minh Tuấn >
Thu Tiễn Biệt 5
Trong đêm vắng tôi nhớ về quê mẹ
Gió thu buồn thắm lạnh cõi lòng đơn
Trên xe hoa em có sắt se buồn
Lòng có nhớ một hồn đơn hiu quạnh
Chiếc xe hoa từ từ chuyển bánh
Anh nghẹn ngào nức nở gọi tên em
Phải chi lúc trước mình đừng gặp gỡ
Sao em đành quay gót phụ tình xưa
Không biết em trong tâm khảm mắt lệ nhoà ?
Hay vui vẻ bước theo người tình mới ?
Tình đơn phương ? Hay tim lòng em vẫy gọi ?
Hoặc đua đòi theo vật chất chốn phồn hoa ?
Tình đôi ta sao em vội chóng phôi pha ?
Mang kỷ niệm đem chôn vùi nơi huyệt lạnh
Vứt bỏ tình anh trong thu sầu xa cách
Xoá tình đầu trong tận trái tim em
Pháo nổ vang là cắt đứt nỗi niềm
Là cắt đức tình anh khi đưa tiễn
Rượu mềm môi khi đôi mình cách biệt
Cuộc tình mình hẹn lại kiếp lai sinh
CĐ 7/11/06
Hi DG ! Huynh gởi cho đệ phần 5 đọc cho đỡ buồn ha ,chúc đệ vui vẻ
Đính kèm (1)
THU TIỄN BIỆT 6
Mười năm sau trở lại chỗ riêng mình
anh đứng lặng tìm bóng hình thuở trước
con đường xưa gió vi vu hiểu được
một nỗi lòng...đang tìm vết bão qua.
một thân hình đã dày dạn phong ba
một mái tóc có nắng pha trắng nhạt
một xót xa vẫn còn vương ánh mắt
một nụ cười mang héo hắt trời xa...
con đường xưa dẫn anh tới thăm nhà
một cháu bé như bông hoa đầu ngõ
anh vô tình hỏi thăm nhà em đó
đứa bé cười vui -bác thăm mẹ cháu à...
vết thương lòng sao lại thấy xót xa
anh ao ước nó là con yêu dấu
nhưng trời cao để thuyền xa bến đậu
con thuyền mãi đi -để bến đổi tay chèo.
em ra chào nét mặt thấy đăm chiêu
anh đã thấy những bão chiều mùa hạ
bảo con em chào bác đi con nhé.
anh nói quen rồi...nó chẳng lạ anh đâu?
chồng em ư...? anh ấy chạy còn đâu
người bạc nghĩa chỉ tìm cầu trăng gió
đời em ư..?xót xa trong bày tỏ.
chẳng còn gì...khi lạc lối tim yêu.
con em đây vẫn ra đón mỗi chiều
mong bố về mua nhiều quà nhiều bánh
nó khao khát như đồng khô nước cạn.
một bến cha...cho con nước tròn đầy.
mắt rưng lệ...anh biết nói gì đây.
đời dang dở trong kiếp này tìm lại
kiếp lai sinh liệu có còn tê tái
nếu kiếp này...ta lại để mất nhau.
DUY GIANG
R
ĐỆ tâm sự tới đó thui nhé.còn huynh tiếp tục câu chuyện cho bà con đón đọc nhé CÔ ĐƠN
cuộc đời luôn là bài toán chưa giải nè....tiếp đi...CÔ ĐƠN ƠI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2006 04:24:33 bởi Viet duong nhan >
CHIỀU MƠ...HOÀN KIẾM
trái tim mùa thu chiều Hà Nội
nắng chưa đi sương đã vội phủ mờ
để tháp rùa thoảng ẩn hiện trong mơ
giọt nắng nhạt trải quanh bờ mộng ảo.
cây đã cao lá cũng vàng mắt bão
thương ngàn năm bước mây dạo mặt hồ
thương ngàn đời thi nhân viết áng thơ
tìm vẻ đẹp...trái tim mơ Hoàn Kiếm.
qua ngàn đời của một nền văn hiến
vẫn uy nghi một dáng đứng thiên thần
qua mấy đời lên xuống với lòng dân
vẫn âm thầm một nỗi lòng hướng thiện
bão dông không thể như ngoài biển
nhưng bão lòng nguy hiểm kém gì dông
đền Ngọc sơn vẫn ngày tháng chờ trông
người Hà nội sống trong lòng thanh lịch.
chiều mùa thu như mơ về cổ tích
lưỡi gươm thiêng trao trả với rùa vàng
để chứng kiến một lời hứa giang san
một hà nội sẽ vững vàng muôn thuở.
lá vàng thu đang mơ về quá khứ
lá xanh thu ru ngủ mộng tươi lai
giọt nắng thu nghiêng mật ngọt trải dài
hương gió thoảng bên tai trao nhịp sống.
một mùa thu làm tâm hồn xao động
muôn mơ màng chất đống ý vần thơ
dệt sao đây một bài viết không bờ
để dâng tặng...một chiều mơ Hoàn kiếm.
DUY GIANG R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2006 06:50:37 bởi Viet duong nhan >
DUY GIANG mến!
Anh chị cảm ơn DUY GIANG đã tặng bức ảnh rất đẹp trai.
Kỷ niệm mùa thu thường khó quên, nhất là những bữa cơm gạo mới với cá kho hoặc muối vừng thôi cũng gợi nhớ quê hương rất nhiều, nhất là với những ai xa quê.
Chúc DG luôn khoẻ, thành đạt, và không quên thơ nhiều.
Anh ĐVN
BÓNG DỪA QUÊ HƯƠNG
một dáng đứng yêu thương
khi bình minh thắp sáng
bao tâm tình lãng mạn
in bóng dừa quê hương.
như lược chải tơ vương
gió đưa mây chải tóc
bao chùm quả tròn lốc
ôm nhau ngủ say xưa.
thân cao bóng hàng dừa
nhớ thời ta trèo hái
vòng tay ôm khắc khoải
thân dừa quá vòng ôm.
ta nhớ suốt bước đường
bóng dừa quê mạnh mẽ
trồng nơi nào có thể
dừa tỏa bóng xanh rờn
DUY GIANG r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 15:31:38 bởi Huyền Băng >
BÓNG DỪA QUÊ HƯƠNG
một dáng đứng yêu thương
khi bình minh thắp sáng
bao tâm tình lãng mạn
in bóng dừa quê hương.
như lược chải tơ vương
gió đưa mây chải tóc
bao chùm quả tròn lốc
ôm nhau ngủ say xưa.
thân cao bóng hàng dừa
nhớ thời ta trèo hái
vòng tay ôm khắc khoải
thân dừa quá vòng ôm.
ta nhớ suốt bước đường
bóng dừa quê mạnh mẽ
trồng nơi nào có thể
dừa tỏa bóng xanh rờn
DUY GIANG
bầu trời có cao hơn
khi dừa chải nắng hạ
bầu trời có thấp quá
khi mây vờn ngang lưng.
thân dừa vẫn lấy lừng
dáng thương vùng bão gió.
bước xa trong xứ lạ
thấy dừa đẹp lạ thường
MINH TUẤN
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: