NHỮNG TÂM HỒN THƠ
NHỚ QUÊ -CHIỀU THU
chơi vơi ngọn gió cuối chân trời
thương nhớ hồn quê nước mắt rơi
núi thắm muôn trùng trong lớp lớp
bóng nhà một nẻo chốn chơi vơi
quê người không có ve sầu nhạc
chẳng có phượng hồng thắm nét vui
chỉ có núi đồi hoa cỏ lạ
xôn xao khắc khoải một phương trời
từ đâu ríu rít lời chim lạ
chốn này hoa nở đầy hương rơi
vàng thu rải thảm trong chiều vắng
ánh mắt đong đầy nhớ mãi thối
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 19:41:59 bởi DUY GIANG >
MÃI...XA RỒI.
em đi rồi anh đã về chưa
còn đứng lặng im ngắm hạt mưa
trời đã vào thu chiều gió lạnh
lối buồn xơ xác cỏ hoa thưa
em đi rồi anh đã về chưa
tấm áo phong phanh nắng nhạt thưa
áo mỏng thân đơn trong gió lạnh
con tim lệ đẫm tình cay chua
đi rồi sao hãy còn đứng mãi
vang tiếng chim quen gọi bạn về
bóng lẻ từ đây trong mộng cũ
trăng vàng em để trọn say xưa
anh đã đi về chân bước thưa
lối xưa in dấu cũ vui đùa
tình em tay trắng anh vui nhận
lòng hứa mộng sầu gửi gió mưa
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:05:36 bởi DUY GIANG >
tình bạn 1
tình chi thì cũng là tình
tình bạn như thể thân mình -chia hai
niềm vui trà thuốc thả dài
nỗi buồn chia sẻ bằng chai rượu sầu.
tình bạn như một của nhau
vui buồn chẳng mất công sầu dỗ nhau
khi buồn ai có vui đâu
bây giờ cách biệt...để sầu thế gian.
chiều tàn
hoang sơ cho một nấm mồ
sương giăng mờ lối -cỏ khô gió đùa
tuổi xanh mệnh bạc cõi xưa
như mưa buổi sớm-để trưa lụi tàn
thương bạn lòng chẳng thở than
người qua -ai hiểu bạn vàng là chi
chiều tà...nắng nhạt muốn đi
suơng mờ đến rủ -đêm thì bước ra.
biệt ly chia cách hai ta
số sinh đã định -ai là thoát thân
tuổi xanh -chết với phân vân
nhìn mùa xuân tới -trăm phần nhớ ai.
tình bạn 2
nhớ người bên nấm mồ xanh
chuyện xưa mình uống rượu CHANH lần đầu
tay nhẹ rót -chút đáy sâu
tiếng A...cay quá ,lắc đầu nhe răng.
rồi qua bẵng một ,hai năm
rượu thơm đã biết đãi đằng buồn vui
uống nghiêng -trộn đất với trời
uống ngả -trộn núi với đồi trong ao.
tình thân ai sánh được nào
bước xa lòng nhớ -gửi vào trang thơ
bây giờ vẫn tưởng là mơ
một mình nói chuyện -trang thơ gật đầu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:06:51 bởi DUY GIANG >
NỖI NHỚ
nỗi nhớ nào
em thấy thường thôi
đã gọi là nhớ thắm cả đời
câu nói dấu che niềm chua sót
có phải tình nào giận khôn nguôi
người đi rồi hãy quên tôi
tình anh ai hiểu tận cuối trời
làm sao nghe tiếng thương trong gió
người nói suốt ngày gửi cho tôi.
người đã đi rồi hết niềm vui
những bạn bè xưa ai hiểu tôi
tôi ngồi đếm chữ -trong lưu bút
tìm ai người viết -nhớ cho tôi.
khi cách xa mới thấy chơi vơi
mới hiểu được tình yêu người đã ngỏ
dù lời trao -gửi qua ngàn tiếng gió
dẫu trong mơ cháy tỏ ngọn lửa tình.
mộng ban đầu như hoa bướm thật xinh
bao tâm sự đã trao tình mơ ước
giờ cách ngăn -nửa vòng trái đất
gửi xa xôi...vần thơ đọc -mắt cười.
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:09:59 bởi DUY GIANG >
TIM Reo
khi yêu ngàn tiếng tim reo
khi xa còn lại gió theo bên mình
con đường chung bóng mãi xinh
con đường lẻ bóng -thương mình bơ vơ
người vui ai nghĩ làm thơ
chỉ vui ca hát -và mơ giấc nồng
người buồn mới khổ trong lòng
làm thơ than thở THONG DONG tháng ngày.
buồn nữa phải mượn chén say
uống cho vơi được sầu này mới thôi
ai là bà chúa đời tôi
để tôi tìm mãi chơi vơi giọng buồn...
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:11:51 bởi DUY GIANG >
MEN ĐỜI...SAY
rượu uống mà say buồn lắm thay
khi say ta nói ta đâu hay
nếu say thì chỉ say lưng lửng
còn đợi say tình rồi hẵng quay.
người uống cùng ta là ngọc quí
bên người ta uống gửi sầu cay
vần thơ nghiêng ngả theo niềm đắng
tiếng gió đêm trăng dịu hương bay
một chai chưa say mình thêm nhé
uống với vần thơ có ý hay
anh rót ly đầy ta cạn tiếp
chai này uống hết gọi thêm ngay
thương lắm hồn thơ gầy dáng liễu
chữ tình cũng tại vần thơ say
gửi hồn trong rượu bao tâm sự
lời nói trong thơ gói buồn này.
về quê để vắng nơi tâm sự
đã lấy chồng chưa hãynói ngay
lối mộng đang xanh vương vấn thắm
chân ai vội bước...để ai say.
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:25:35 bởi DUY GIANG >
KHÓC VỚI MẸ TÔI.
mẹ tôi tóc bạc lưng còng
tuổi xuân đã gửi ở trong da mồi
ru cháu giờ đã hụt hơi
gặp vui lệ chảy trong cười héo khô .
Hết con lại cháu bây giờ
một đời bồng ẵm hồn thơ tay gầy
tiếng nhịp cánh võng mê say
kĩu kẹt nghiêng giấc mơ đầy cháu con.
Giọt mưa nào đổ trên non
giọt mưa nào đổ mầm non nảy chồi
đời mẹ như hạt mưa rơi
thời gian trôi chảy -dòng đời mẹ qua.
Con đi mải bước chân xa
quê người tìm mộng ở nhà mẹ mong
nhớ con đêm tái tê lòng
cây cao thân rỗng chẳng mong an nhàn.
Nhọc nhằn không một lần than
miếng cơm manh áo vô vàn việc quen
tuổi già như thể ngọn đèn
mẹ vui thắp mãi cháy lên cuộc đời.
Trong lòng muôn vạn chơi vơi
ăn không ngon miệng ,ngủ thời chông chênh
mong con vượt thác qua ghềnh
đêm xin BỒ TÁT tụng kinh liên hồi.
Con đây...bạc nghĩa mẹ ơi
tìm giàu chi...để một đời mẹ lo
chờ khi con TẠO bày trò
âm dương ly tán -KHÓC TO TIẾNG LÒNG...
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:27:03 bởi DUY GIANG >
gửi anh chiếc lá THU NGA viết:
Chiếc lá vàng ơi hãy bay nhanh
Trốn đi cái lạnh lùng của tuyết
Và cơn gió đến nao lòng ơi có biết
Một vùng trời rất ấm ở trong tim
Và đêm nào Em sẽ ở bên Anh...
Thu 1985
TRĂNG QUÊ
______________________
bắc cực tan băng
mỗi sắc màu thời tiết có niềm riêng
em đang yêu nên không thương bông tuyết trắng
bông tuyết quê người như đan thầm lặng
của vạn nỗi sầu biết gừi về đâu
biết quê người chằng thể có MƯA NGÂU
để Ô THƯỚC nối nhịp cầu hò hẹn.
chỉ có tuyết rơi...rơi trong giá lạnh
con tim YÊU chẳng thể thích tuyết sầu...
và em nguyện sẽ mãi ở bên anh
để tan giá băng -cho tim hồng ấm nóng
ôi -một câu nói mang ngàn tia hy vọng.
bắc cực tim anh -băng giá đã tan rồi.
DUY GIANG
mình họa với bạn <TRĂNG QUÊ >tặng bạn đó thơ hơi khù khờ...bạn đừng cười...chúc bạn vui...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:28:36 bởi DUY GIANG >
TRĂNG QUÊ VIẾT
____
Anh cùng vợ đẹp gối êm
Em thì xách nón xuống thuyền theo ai
Quên thời bồng bột, đúng sai
Quên thời gối ấp, kề vai xa rồi…
Bởi là DUYÊN PHẬN người ơi…
TRĂNG QUÊ
_______
ÔM MỘNG DỞ DANG
bởi là DUYÊN PHẬN người ơi
cho nên cau héo trầu ôi thật buồn
cũng như nước chảy mưa tuôn
theo dòng nghiêng gió- mưa buồn lạnh căm.
buồn cho chăn chiếu giường nằm
để tan hơi ấm mấy năm tình nồng
em như chim sáo sang sông
để quên hơi ấm trong lòng đã quen.
có trăng ai vẫn nhớ đèn
chỉ lo bên ấy không quen chăm người.
một ngày tình mãi xinh tươi
một đời tình cắt- ai người không đau
duyên tan thương bạc mái đầu
ngày ta chia cắt tim đau lặng thầm
ngoài sân rộn tiếng ve ngân
kêu ra rả tiếng xa gần khóc than...
cũng như ngọn gió trên ngàn
tình ta phiêu dạt không gian rộng dài
rồi đây có nhớ tới ai
xin em mang xuống TUYỀN ĐÀI cho anh.
vì tình mãi mãi mong manh
em về bên ấy mãi thành một đôi
đừng thương cơn mộng qua rồi
nơi này cứ mặc thân tôi...trong sầu...
DUY GIANG
tặng bạn nè -TRĂNG QUÊ...không hiểu sao mình làm xong cũng thấy buồn quá...không biết có hay nữa không? vì chủ đề của bạn nó buồn mà....họa lại cho bạn vui...
chúc bạn nhiều niềm vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:29:54 bởi DUY GIANG >
Thiên đường của em
Thiên đường trong em có nhiều nhặn gì đâu*
Vài phút bên anh, trong một trời gió nổi
Và dịu nhẹ, lời chia tay rất vội
Anh đứng nhìn, ánh mắt quá phiêu du...
Em bây giờ thăm thẳm nước hồ thu
Có bóng hình anh, in sâu trong đáy
Anh là ai, ghét mình xao lòng vậy
Ơi thiên đường bé nhỏ của riêng em…
______
THIÊN ĐƯỜNG đùa ai....
Thiên đường trong em ở đâu
hỏi ai như nước chân cầu chảy trôi
biết rằng người yêu tôi rồi
nhưng trong câu hỏi xa xôi...bận lòng
hình in đáy mắt trắng trong
con tim chung nhịp tấm lòng say mê
chân vui chung lối đi về
ước chi cũng muốn xẻ chia chung phần.
ngày đêm tường nhớ phân vân
ghét anh câu nói...cho gần lời yêu
muốn in anh -đáy hồ KIỀU
để cho mãi thắm tình yêu chân tình...
biết rằng yêu mộng đang xinh
GHÉT anh nên thích thử tình cho vui
hỏi rằng ở tít xa xôi
THIÊN ĐƯỜNG có phải xa vời lắm không.?
làm cho anh khổ trong lòng
hái sao đâu thề ước mong người phàm
khi anh đang thở với than
ở đâu mang tới một làn GIÓ THU .
DUY GIANG
mình tặng BẠN NÈ...< MÌNH không biết TRĂNG QUÊ VÀ MINH NGUYỆT CÓ PHẢI LÀ MỘT NGƯỜI KHÔNG VẬY....
MỚI VÀO DIỄN ĐÀN còn ngớ ngẩn lắm...mọi người thông cảm cho nha...đa tạ...đa ta.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:30:54 bởi DUY GIANG >
TÌm ĐÂu ĐÁp SỐ
Hoa Khoe SẮc GiỮa MÙa XuÂn
NhƯ Em ĐÔi ChÍn , VÀo XuÂn VỚi ĐỜi
TuỔi ThƠ ChỈ ThẤy Vui ThÔi
VÀo XuÂn MỚi BiẾt CuỘc ĐỜi BuỒn Vui...
YÊu LÀ Chi ? BuỒn Hay Vui.?
Đong ĐƯa Ánh MẮt, BÙi NgÙi Con Tim
Ai BẮt ĐƯỢc, Ai Đi TÌm
Ai Mua, Ai BÁn TÌnh DuyÊn VỚi ĐỜi
PhẢi ChĂng... SỐ MỆnh ĐỊnh RỒi /
CÓ Ai BiẾt RÕ CuỘc ĐỜi Ra Sao
Con Tim Ai CŨng KhÁt Khao
TÂm ĐẦu, Ý HỢp, GỞi Trao CuỘc ĐỜi...
MÙa XuÂn ThẮm SẮc Hoa TƯƠi
GẶp Em MuỐn NhẮn MẤy LỜi YÊu ThƯƠng
LuÔn Mong Em ChỌn ĐƯỢc ĐƯỜng
ƯỚc MƠ NgẬp LỐi, TÌnh ThƯƠng VÔ BỜ.
TÌnh Em KhÔng PhẢi NgẨn NgƠ
NiỀm Vui Mang TỚi...cÂu ChỜ Bay Đi.
TÌnh YÊu MuÔn ThƯỞ LÀ GÌ...?
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:31:50 bởi DUY GIANG >
LỠ HẸN..
anh hẹn em tới gặp
khi sao thắp lưng trời
đã hai giờ buông trôi
mà sao em không tới.
chân anh đưa anh tới
gần sát ngõ nhà em
chẳng thấy bóng hình quen
anh phải đành huýt sáo...
bỗng người anh chững lại
vì có ai bên mình
hỏi < mày tìm ai đó>
hay la <trộm> đi rình
anh ấp à ấp úng...
may em tới kịp thời
< bạn con đó... bố ơi
không phải là ăn trộm..>
chỉ vì em lỡ hẹn
làm anh khổ như vầy
chuyện như viên gạch xây
lâu đài của kỷ niệm.
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:32:54 bởi DUY GIANG >
LỠ HẸn ĐÀnh ChỜ
CÓ LẼ EM GIẬN DỖI
ĐỂ ANH ĐỨNG CHỜ EM
CẢNH CŨ ĐÃ THÂN QUEN
GIỜ ĐÂY NHƯ CẢNH LẠ
TRĂNG KHUYA TÀN QUÁ NỬA
ÁNH SÁNG MỜ LỐI XƯA...
ANH NHƯ TỈNH NHƯ MƠ
TƯỞNG EM...NHẦM NGƯỜI KHÁC
LÁ CÂY RƠI XÀO XẠC
LỐI ĐI KHUYA QUÁ RỒI
TIẾNG GÀ VỌNG XA XÔI.
TIẾNG SƯƠNG RƠI TRÊN ÁO...
ÔI TÌNH ANH ...KHỜ KHẠO
TRONG CUỘC HẸN LỠ LÀNG
MAI EM LỠ ...SANG NGANG
ANH THÌ ĐÀNH PHẢI VẬY...
TiẾc GÌ.
HẸn Nhau RỒi ĐỂ Ai ChỜ
Đi GẶp NgƯỜi KhÁc GiẢ VỜ GiẬn Nhau
ChỜ Em ChỜ ĐÃ ThẬt LÂu
Đi TÌm ThÌ ĐÃ RÕ CÂu TrẢ LỜi
ĐỪng NhƯ Ong BƯỚm Ham Vui
Hoa Kia LiỆu MÃi ...thƠm MÙi TrẮng Trong
TiẾc Chi Hoa NÁt BƯỚm Ong
ChỈ BuỒn MÌnh LẠi ...khi KhÔng HẸn NgƯỜi
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:34:05 bởi DUY GIANG >
CHỌN VỢ
có một người bạn chát
đã khuyên tôi như vầy
hãy tìm tình yêu mới
là con gái nhà giàu...
DẪU cho nàng có xấu
VÀ ở tận nơi đâu
ĐỨC HẠNH NÀNG CHƯA TỐT
MONg ANH CỨ GẬT ĐẦU
bao lâu rồi trăn trở
BIẾT TƯƠNG LAI NƠI ĐÂU
lấy con gái nhà giàu
chắc là đời không khổ
tương lai có điểm tựa
bằng cấp có thang leo
cuộc sống ắt no đủ
không còn cảnh đói nghèo
phải chăng là cơ hội
của những người đang yêu...
làm cho tình chết trẻ
BỞI ĐAM MÊ...VỢ GIÀU
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:35:01 bởi DUY GIANG >
-NÓI VỚI TRĂNG THƠ
rượu nồng làm ấm câu thơ
thuốc thơm,vương khói làm mờ bóng xa
cà phê đắng tỏa hồn nhà
trà thơm hương ngọt đậm đà ánh trăng
lòng buồn tôi hỏi chị hằng
cớ sao lại khóa buồng xuân lưng trời
chị đi đâu lúc mưa rơi.
bao năm đã gặp được người chị thương.
khi buồn gửi ánh trăng suông
mảnh trăng lá lúa tối đường nhân gian
khi vui, trọn ánh trăng vàng
làm bao đôi lứa mơ màng tình yêu...
đêm trăng gió cũng yêu kiều
côn trùng ca hát, những điều riêng tư
câu thơ khó chọn được từ
thôi không dám hỏi đời tư chị hằng.
DUY GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 20:39:08 bởi DUY GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: