TẢN MẠN BUỒN.
mắt buồn như lá thu phai
mi ngây để nắng tím hoài rụng rơi
tim mơ một thoáng cuộc đời
nhớ ai trách cỏ lấn bờ lối sương.
mới hay trong chốn mộng vương
cảnh hư với thực ai tường tỏ mây
gió ơi mang khúc nhạc đầy
ru lòng đông cạn cho đầy sắc xuân
tình trong muôn sắc xa gần
yêu trong thơ bút gọi chân bước về
đường xưa mộng thắm hồn quê
hoa xưa vẫn đỏ lối về hạ sang.
mưa chiều để nắng hạ tàn
trăng khuya để mộng dịu dàng giấc mơ
tình xa để nhớ chẳng bờ...
bút quen thơ gửi bơ vơ -khúc tình.
DUY GIANG