THƠ CỦA HỌA SỸ Paul Klee
Con sói nói Trong khi đang nhai một con người,
con sói giảng giải
cho bầy chó:
Nói cho tao biết... đâu... thế rồi... là...
nói cho tao biết... đâu?
thế rồi... là thượng đế của lũ con người?
Đâu là thượng đế của lũ con người? khoan đã, đợi ta nhai...
Này, bọn mày có thể thấy thượng đế
của chó, nó nằm
trong bụi đất ngay dưới chân bọn mày
Thấy và biết
chỉ là một, vậy thì
cái thằng bị tao xé xác đây
không phải là thượng đế chứ gì?
Đâu? thế thì... đâu là
thượng đế của lũ con người?
Thơ Tôi đứng trong bộ giáp trụ kín mít
Tôi không có ở đây
Tôi đứng trong những chiều sâu
Tôi đứng đằng xa...
Tôi đứng rất xa...
Tôi toả sáng cùng người thiên cổ
Kẻ hạnh phúc Kẻ hạnh phúc, gần giống như
một thằng đần, mọi thứ
đều nở hoa, kết trái
cho nó. Nó đứng
trên mảnh vườn nhỏ của nó,
một tay cầm
chiếc bình tưới cây,
tay kia trỏ
vào chính mình,
vào cái rốn của
thế giới.
Tàn lá xanh mướt,
và những chùm hoa,
cành trĩu nặng
đầy trái
cong vít xuống, trên đầu nó.
[Vô đề] Sự-cấu-tạo-hình-thể
thì yếu về năng lực
so với Sự-xác-lập-hình-thể.
Hệ quả tối hậu của cả hai phương cách Tạo-hình-thể
chính là Hình-thể.
Từ những Con đường đến Mục đích.
Từ Hành động đến sự Toàn hảo.
Từ sinh thể thuần tuý
đến khách thể.
Từ khởi thủy
Đặc trưng dương tính
của khởi động về năng-lực.
Rồi tăng trưởng về thể chất của Trứng.
Hoặc:
tiên khởi là tia chớp sáng chói
rồi đến đám mây mưa.
Đâu là thần trí tinh khiết nhất?
Từ khởi thủy.
Đây Tác phẩm, đang tựu thành
— lưỡng-diện —
Đây Tác phẩm, hiện hữu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: