Tản mạn Ngốc
Vu vơ
Nhẹ lòng hơn rồi anh ạ
Biết rằng mai bão sẽ qua
Trời không xui đổ lệ nhòa
Cho mắt em giờ thôi ướt
Anh ơi ! Đừng quên hẹn ước
Kiếp sau ta là của nhau
Ngốc Tử
Tình yêu và giọt nước mắt *
Em khóc dưới ánh mặt trời
Ngửa mặt đón những hạt nắng chơi vơi
Cho nước mắt trốn trong bờ mi ướt
Anh sẽ chẳng thấy nỗi đau em.
Em khóc trong đêm đen
Vùi mình thật chặt hoang mang làn tóc rối
Cho nước mắt chưa thành hình
Đã lặn vào trong gối
Lại thêm những lần giấu anh.
Em khóc với những tia nước mát lành
Rơi tinh nghịch từ vòi hoa sen buổi sáng
Cuốn trôi dòng nước mắt lăn bỏng rát.
Mỉm cười bảo mình, em có khóc đâu!
Ước gì được anh ôm thật chặt, thật lâu
Hôn lên mắt như anh thường làm khi em khóc
Em dành cả cuộc đời để yêu anh
Cả cuộc đời để chờ trong nước mắt.
Bao nhiêu thì sẽ đủ để anh về???
Đường em đi dài những bước lê thê
Sẽ xa anh, rồi lại về, rồi lại xa...Em nào biết
Tình yêu đó, riêng mình anh, tha thiết
Cũng đủ cho em sống trọn một kiếp người.
HNCA
*Mượn tựa
Không có anh
Không có anh
Em gọi “bạn ấy” là anh
Và mang những nỗi đợi chờ
Sang “bạn ấy”...
Sẽ là người "tạm" ở bên em vậy
Để em san nỗi nhớ đầy bàn tay
Đầy lồng ngực
Nhớ làm máu chảy xôn xao
Trong huyết quản
Làm gi nhỉ? bạn ấy gọi là “hạ huyết áp”
"Bạn ấy" cũng như vậy cơ mà...
Em biết anh cũng buồn nỗi cách xa
Khi em và anh ở hai đầu thế giới
Thế giới nhỏ nhoi , nhưng không sao hoá nổi
Trừ khi em lớn lên... em lớn lên...
Linh hồn em cứ miên man hàng đêm
Làm bóng ma, bay về căn gác ấm
Quấn quít bên anh, mê say, dại đắm
Chỉ là một người yêu một người mà thôi.
Chẳng phải lo ngày mai với sự đời
Rồi anh và em lại hai miền khác biệt
Những nguyên tắc, những âu lo định kiến,
Lại phải đắn đo “rồi tiếp theo thế nào”.
Đêm mở vòng tay đón em ùa vào
Dạt dào khóc, dạt dào nỗi nhớ
Anh về gần, thân thương từng hơi thở
Em chết chìm vào đêm...
HNCA
Vu vơ
Nhẹ lòng hơn rồi anh ạ
Biết rằng mai bão sẽ qua
Trời không xui đổ lệ nhòa
Cho mắt em giờ thôi ướt
Anh ơi ! Đừng quên hẹn ước
Kiếp sau ta là của nhau
Ngốc Tử
N hoạ theo bức ảnh và tựa đề của NGỐC nhé
MỘT CHÚT VU VƠ
Nàng cứ bảo vu vơ
Nâng yếm đào e lệ
Nhưng ngả nghiêng trời bể
Gió vô tình mân mê.
Ngượng ngùng: đừng như thế
Trăng non đang trộm nhìn
Mây trắng cũng bịn rịn
Xéo ngang trời sao buông.
Lòng như ai gióng chuông
Cho tim ta rung động
Trong yếm một bông hồng
Tươi thắm cả mùa đông.
Nàng còn vu vơ không
Yếm đào vương xuống đất
Trăng tràn như đổ mật
Ta say một thời xuân. 28.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Trích đoạn: NGYEU
Nàng còn vu vơ không
Yếm đào vương xuống đất
Trăng tràn như đổ mật
Ta say một thời xuân.
28.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Mụi hỏi nà : Khi yếm đào vương xuống đất....Thì tiếp theo là gì vậy?
Mụi tò mò ghê lắm. Huynh trả lời giùm đi
Ai say
Anh say em thật không
Sao chẳng ngồi gần lại
Cho mắt ai tê tái
Ghét thí mồ , biết không?
Người ta phận má hồng
Nói yêu đâu có được
Sao Người không nói trước
Cầm lòng , đặng không anh?
Ngốc Tử
Ngốc lấy ý thơ của Huynh chọc huynh nà....
Đừng oánh Ngốc tội hay phá bĩnh nghen....Ngốc dễ thương mừ
quote:
Trích đoạn: NGYEU
Nàng còn vu vơ không
Yếm đào vương xuống đất
Trăng tràn như đổ mật
Ta say một thời xuân.
28.07.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Mụi hỏi nà : Khi yếm đào vương xuống đất....Thì tiếp theo là gì vậy? Mụi tò mò ghê lắm. Huynh trả lời giùm đi
Ai say
Anh say em thật không
Sao chẳng ngồi gần lại
Cho mắt ai tê tái
Ghét thí mồ , biết không?
Người ta phận má hồng
Nói yêu đâu có được
Sao Người không nói trước
Cầm lòng , đặng không anh?
Ngốc Tử
Ngốc lấy ý thơ của Huynh chọc huynh nà.... Đừng oánh Ngốc tội hay phá bĩnh nghen....Ngốc dễ thương mừ
_____________________________
Tại sao muội lại giơ chiếc gương vỡ ra doạ huynh?
Muội ác thế.
Còn khi yếm đào vương xuống đất thì muội biết đó, muội có thèm nhặt lên đâu lại còn vờ như không biết.
N
Nói với anh
Anh không cần xin lỗi em đâu
Cũng không cần cảm ơn vì những gì anh được
Thời thiếu nữ qua xuôi dòng con nước
Em có oán hờn , em có tiếc anh đâu.
Mình sinh ra là để yêu nhau
Khi đến bên anh em nhận ra điều đó
Dù trái tim em tháng năm dài bỏ ngỏ
Vẫn chẳng 1 dáng hình lay động , trước anh
Anh ơi ! Em không tiếc nhớ mong
Em không tiếc trái tim mình ấm nóng
Gửi trao anh rồi , anh trở thành lẽ sống
Thành cuộc đời chìm đắm ở trong em
Mình xa nhau rồi....Em chắc sẽ nhớ thêm
Không trách anh đâu vì tình yêu vẫn sáng
Em vẫn có anh dù biển kia có cạn
Bởi em ôm hình bóng ấy trong tim
Ngốc Tử
Trích đoạn: NGYEU
Tại sao muội lại giơ chiếc gương vỡ ra doạ huynh?
Muội ác thế.
Còn khi yếm đào vương xuống đất thì muội biết đó, muội có thèm nhặt lên đâu lại còn vờ như không biết.
N
Trùi.Mụi giơ gương lành mà. Chắc tại Cún chơi mải chơi dzí mèo làm vỡ gương của Mụi đó.
Để mụi đi bét đền hắn nghen huynh !
Hí hí. Yếm của mụi....buộc chặt mừ....Chắc huynh hoa mắt nhìn nhầm cô nào rùi....Mừ nhà mụi nghèo , mặc yếm đỏ thui. Hổng dám mặc yếm Đào
Hí hí
Người còn yêu nhau sẽ trở về với nhau...
Người yêu nhau có thật về với nhau
Anh có tin không? Hay chỉ là cổ tích
Cổ tích thời nay có bao giờ là thực
Em ngóng trông hoài , nào có thấy anh đâu
Người yêu nhau chẳng thể đến với nhau
Em biết là như thế
Bởi nếu mình về bên nhau thì Người Ta đau khổ
Anh có đành lòng lau nước mắt...Người Ta
Em mạnh mẽ hơn , thôi ! Em sẽ tự lau mà
Anh cứ về bên kia và vui cùng Người ấy
Em sẽ đứng lên , sẽ yên bình , thật đấy !
Chỉ có lá chiều xao xác mãi không thôi
Anh đừng nhìn em , lệ sẽ chẳng còn rơi
Mà nếu hôm nay em khóc chắc gì là đau khổ
Em khóc vì vui cho Người Ta đấy chứ
Em vui vì mai này Người ấy sẽ có anh
Thôi ! Anh hãy bước thật nhanh
Người yêu nhau chẳng gần nhau được nữa
Đừng trách em vì đã xua anh ra cửa
Có đá sỏi nào cảm thấy đau đâu???
Ngốc Tử
Gặp lại người xưa
Gặp nhau nữa để lằm chi
Tiễn nhau lần nữa , người đi nát lòng
Qua rồi cái thủa ngóng trông
Em còn đâu nữa má hồng anh mơ
Qua rồi cái thủa dại khờ
Tóc mềm buông xõa ơ hờ trên vai
Em giờ sánh bước cùng ai
Em giờ tóc ngắn , ngắm hoài làm chi
Anh ơi ! Xin hãy đi đi
Đừng quay về nữa tái tê riêng lòng.
Ngốc Tử
Tự nhiên tìm đến mần chi hổng bít. Nhìn thấy muốn ù té....Ặc....
TRAÍ TIM CON GÁI Trái tim em là trái tim con gái
Lên mang nhiều ích kỷ lắm anh ơi
Hôm nay xa cách bới phương trời
Em sợ lắm anh quên rồi kỷ niệm
Mang trong mình một trái tim con gái
Lên mang nhiều sợ hãi bới cách xa
Nhìn hoàng hôn buông xuống mỗi chiều tà
Em nhớ lắm người ấy ở rất xa
Nhìn chúng bạn tay trong tay dạo phố
Lòng em thầm bơ vơ trước niềm tin
Em sợ lắm người ấy lỡ vin cành
Bông hoa khác cũng ngào ngạt hương sắc
Trái tim em là trái tim con gái
Lên mang nhiều giận dỗi với hờn ghen
Trong cuộc sống đầy rẫy những bon chen
Em sợ lắm những đớn hèn thiên hạ
Em sợ lắm những phiêu liêu mới lạ
Bởi cách xa ai vô tình xa ngã
Chút tình mình chỉ còn lại riêng ta
em sợ lắm bởi những cách xa
Vì anh ạ - trái tim em là trái tim con gái .*
chúc ss vui vẻ nha !
trùi ui ! Thơ Nhóc đúng là hay thiệt....Khen hoài hổng chán....khen típ nà...Nhóc học mần thơ ở mô rứa , kéo ss theo học dzí.....
Củm ơn Nhóc qua chơi còn mang lê mang bưởi qua nữa....Hí hí
Cảm ơn
Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm 1 ngày nữa để yêu thương
Em cảm ơn đời vì sau những yêu thương
Mình có thể nhìn nhau như những người thân thiết
Anh vẫn nắm tay em , và đôi khi bóp xiết
Em hiểu rằng : Anh vẫn cần chút ấm hơi em
Em cảm ơn đời vì sau những trái ngang
Ta không hận nhau như người đời trở mặt
Em vẫn có thể ôm anh , vòng ôm xưa thật chặt
Bởi Ta vẫn coi nhau là 2 kẻ Tri âm
Em cảm ơn đời vì sau những mùa xuân
Không phải là đông tàn mà là hè đỏ lửa
Nghĩa là những khát khao trong nhau vẫn còn dâng chất chứa
Em vẫn khát Người và Người cũng khát Em
Em cảm ơn đời cho tất cả không tên
Để ta đến với nhau nhẹ nhàng không đau đớn
Thu không còn trút heo may cho mùa vàng buồn nhuốm
Em cảm ơn vì mình đã gặp nhau
Ngốc Tử
Tại em
Tại em
Em không chịu hiểu
ANH MÃI MÃI KHÔNG YÊU
Tại em
Em không chịu hiểu
Anh vô tâm như chiều
Tại em
Em mang nỗi nhớ vào đêm
Để một mình thổn thức
Mình em đau
Mình em nhức nhối
Mình em vật vã...Cười
Mình em lệ rơi
Mình em mong nhớ
Anh vô tâm mang đi niềm thương nhớ
Trả lại cho em những ngày tháng đợi chờ
Tại em
Em để tất cả vào thơ
Nên câu thơ day dứt
Anh sẽ chẳng yêu em
Sẽ chẳng ai yêu em
Em không lớn thêm
Em không bé đi
Nhưng mà em gục ngã
Chẳng còn khát khao
Muốn ôm anh cho thỏa
Em chết khát khi mình chưa tới được ngày mai
Chỉ tại em không hiểu
Nên chờ ngóng anh hoài
Ngốc Tử
Tháng 7 rồi mà vẫn còn gió mùa đông bắc . Hôm qua em đứng trên ban công lúc nửa đêm thấy lạnh quá anh ạ . Thấy mình run lên như đang ở giữa mùa đông .
"Anh đừng buồn. Khi em ném vỡ những tin nhắn ngày xưa ấp ủ. Những kỷ niệm tinh khôi dù đã cũ, những cảm xúc cuốn trào em...
Anh đừng buồn. Khi em lạnh băng giữa đêm đen. Cơn ác mộng hình hài anh chát chúa, quỷ ma ơi đừng nữa nụ cười tình!
Anh đừng buồn. Khi em mãi lặng thinh - như đã chết với một hồn hiu quạnh -một bàn tay gầy guộc quấn dây gai. "
Em khóc rồi . Nước mắt giờ đã thành vô nghĩa .Em cũng chẳng còn cần đến nó nữa . Nhưng cứ mỗi lần nghĩ về anh , nước mắt lại vô tình rớt xuống . Vô thức thôi . Em đã bảo là em chẳng cố tình mà .
Em ước : Ước cho ngày thật ngắn . Ước cho nỗi nhớ nông nổi như cánh diều kia _sẽ bị gió cuốn đi . Ước cho nỗi đau đừng dài mãi . Và ước gì tình yêu có thể chết đi khi anh cất bước .
Em ước cho 1 ngày thức dậy sẽ quên đi tất cả . Quên anh . Quên những ngày bên anh . Quên đi nỗi đau hành hạ em hết mùa này qua mùa khác .
"Anh hỏi em có đau không, em nói không liệu anh có yên lòng? em nói có - anh sẽ đi tìm cây thuốc, chữa cho em thôi nỗi đau? Nước mắt chưa kịp khô đã nối một cơn mưa khác, mưa quen, mưa lạ, ru làm sao cho trời đừng mưa? "
Anh ơi anh !
Em chẳng tin nữa đâu . Em không tin vào cổ tích nữa . Làm sao níu được những điều đã qua . Truyện cổ tích thường có hậu mà cuộc đời thì làm sao như thế được . Em chẳng tin vào lời anh nói nữa " Người yêu nhau sẽ trở về với nhau " Sao anh không về với em như ngày xưa nữa ??? EM không tin chuyện cổ tích nữa rồi .
Em viết cho anh . Nhưng mà anh đừng đọc . Để riêng em giữ thư này ....nghe anh !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: