THƠ CỦA LÊ VĨNH TÀI
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 26.07.2006 20:13:08 (permalink)
bài thơ về tờ giấy
1.


lửa
thiêu cháy những thi thể đã vùi mình giấy trắng
rồi tạo ra chiếc bóng lặng câm

lửa không phải âm thanh
thì làm sao tiếng nói
ngôn ngữ của hoa hồng
hiểu làm sao gai nhọn
đang mắc vào nỗi đau

lửa ghét những tờ giấy
như một con vẹt


2.


gió
bước xuống đồi những câu thơ
xoay trên tay chiếc lá
theo cái cách chẳng bao giờ
chấm dứt

nhưng câu thơ làm sao mà giữ được
cánh buồm trắng dịu dàng hình tam giác
đang gấp lại bằng trang giấy của em
ngập vào nước những ngây ngất
hai bờ cát dang xa

gió đang tìm một điều vén mở
về một người đang chịu lạnh
bóng tối ơi bóng tối là ai
ai đang trốn phía sau trang giấy
một gương mặt dằng dai giấc ngủ
may mà thơ không thể khổ đau hơn
một bờ vai một nỗi buồn
một bóng tối mân mê phù phiếm
lẽ ra phải kêu lên
những ký ức đã làm rách giấy
tờ giấy trắng ngày em mười bảy
đi ngang đồi cỏ dại mưa bay
đợi mưa gần nhau thêm chút nữa
đến quá gần giấc mơ

làm sao thơ dám nhận về mình
đôi chân trần câu thơ đau phát khóc
và gió đẩy câu thơ về mùa hạ
ở nơi có một ngọn đồi, một hồ nước, một mái chèo mỏi mệt
suốt đêm một dòng sông mãnh liệt
đang ngốn ngấu bằng trí tưởng tượng
làm rách chiếc áo của gió
và lăn tròn hai nụ của hoa

#16
    meocon_thongminh93 26.07.2006 20:13:25 (permalink)
    bài thơ về phòng thay áo
    1.


    từng cử động đời tôi, trong căn phòng đóng kín
    thiên hạ quan sát tôi như có tên sách đỏ
    chỉ có em gọi đúng tên tôi


    2.


    em tìm thấy ở tôi điều gì làm sao tôi biết được
    trong hạt cát vướng nơi ý tưởng, tôi đang nghĩ xem em từ đâu tới
    sau tấm gương phản chiếu một mái tóc sũng nước
    tôi mơ chiếc gáy của em

    bờ vai hao mòn của em


    3.


    tôi không động đậy


    4.


    trong phòng có hai đôi giày không vớ


    5.


    ngoài cửa sổ là ban ngày và phố
    nắng và hoa như thần thánh ca vang
    những bài ca về chiếc chìa khoá cửa

    #17
      meocon_thongminh93 26.07.2006 20:13:57 (permalink)
      bài thơ về quả táo
      1.


      chữ
      thở
      gợi lại thơ

      thì thầm
      hát
      tiếng hát cánh tay em khàn giọng trong đêm
      duỗi ra
      sau khi đã luồn vào anh như tóc

      tóc
      tối tăm và đậm đặc
      ngoằn ngoèo chữ viết Ả-rập
      ôi phương Đông mênh mang...

      nghìn lẻ đêm nay ai giáp chiến
      ai đầu hàng
      sau giấc mơ Eva hái táo


      2.


      bây giờ tập liên tưởng màu phấn hồng
      của táo
      làm như thể tôi chưa từng thấy
      thịtda.com và giẻ rách

      làm như thể sắp mưa
      mối toàn lăn ra ngủ
      lấy tay che mắt

      giữa hai tay tôi
      những con chữ ngậm ngùi
      chạm vào đêm im lặng
      chạm vào em ấm nóng
      ám ảnh tách đôi
      chữ
      đau đớn
      giữa hai tay...

      ... giữa hai chân tôi
      cũng vậy thôi

      #18
        meocon_thongminh93 26.07.2006 20:14:39 (permalink)
        Bài thơ về đêm

        1.

        Đêm. Chúng ta quay về sau khi đã lang thang qua biết bao vực thẳm. Qua biết bao chuyển động, ngỡ như mình đã thuộc về gió và sóng. Đêm, những người sống đang ngủ. Và họ sẽ thức dậy sau khi chết. Ở thế giới vắng mặt đó, họ tiếp tục làm những bài thơ bằng thân xác của mình. Những câu thơ đang đi từ bóng tối đến một bóng tối đậm đặc hơn.


        2.

        một đêm được mấy giấc mơ
        chập chờn cánh bướm

        hãy ngủ đi
        khu vườn màu xanh như gió
        màu mùa hạ vẫn thường ngang đó
        buồn thiu
        yêu hay là không yêu
        có gì đâu mà khóc

        bao giờ đến mùa đông
        cỏ và sương ban mai trong vắt
        hôn lần thứ nhất cỏ yêu
        lần thứ hai
        cỏ nhớ
        lần thứ ba anh ngỡ
        là anh

        cỏ vẫn xanh con gái
        cỏ dại và đau

        bây giờ đang ở tận đâu
        những con dốc dắt ta lên ánh sáng
        đêm đang phai màu
        bình minh như hai kẻ yêu nhau
        ùa đến

        ừ quên
        cỏ vẫn chưa tỉnh ngủ


        3.

        đêm
        đọc những câu thơ không biết của ai
        chỉ có lửa, mưa và chớp...

        cuộc tình vẳng xa tiếng chuông chùa rơi muộn
        mắt đêm đen gai nhọn và buồn
        bình minh bây giờ
        buốt từng tia sáng
        cam vàng bay lay màu tím cô đơn

        đòi lại câu thơ ngày xưa em mượn
        cái ngày xưa như hơi thở của mình
        cái ngày xưa có lửa, mưa và chớp
        vén đêm lên cùng nhau ngắm lung linh

        đêm chẳng bình yên khi vì sao đau chết giấc
        tóc rối vào mây xõa cả lên trời
        ta đã hồn nhiên đến không bay được nữa
        lặng im rơi cùng nước mắt rơi

        quên lãng như người
        dịu dàng như gió
        những âm thanh như cỏ vang dài
        ngôi sao mắt nai bây giờ đang ngủ
        xanh vô cùng trong vắt một ban mai

        trong suy nghĩ của đêm
        có những sợi cỏ không màu
        khâu hai mí mắt
        nếu không người ta thấy hết
        đêm ơi

        mà có chuyện gì
        cũng phải ngáp cái đã.
        #19
          meocon_thongminh93 26.07.2006 20:14:57 (permalink)
          bài thơ về mùa hạ

          1.

          trong suốt làm ta mềm và buồn
          trong hợp âm chú ve tuyệt vọng
          tiếng vĩ cầm trên đôi mắt học trò
          ngơ ngác bài thi Shakespeare bi kịch

          ánh sáng đang gỡ bỏ
          màu đỏ của hoa khỏi áo trắng
          như gỡ bỏ
          bàn tay thời con gái

          danh từ nước mắt bây giờ
          làm động từ chia ly
          bỏ đi ơi không thể trở về

          t ả n m á c
          mơ ngày sau
          ngày sau em cũng khóc

          2.

          mặt trăng và những cái nhìn
          ta đang tìm kiếm
          em cằn nhằn bỏ ta đi đâu
          phơi mùa thu...
          ta tìm em chiếc gậy người mù

          cao nguyên mùa này hoa quỳ
          nơi mặt trời vàng bên nách lá
          buổi tối đi hoang với một lời dối mẹ
          qua cầu cởi áo
          í a
          ba mươi giây...

          #20
            meocon_thongminh93 26.07.2006 20:15:14 (permalink)
            Liên tưởng
            (Trích)

            Chúng ta thường nhầm lẫn khi tưởng tượng về mưa và bữa cơm
            tấm khăn trải bàn, đĩa cá thu gợi lại sương mù
            phố dài ướt mưa chân dài mắt ướt
            người đàn bà gợi lại lo âu
            sự lừa dối gợi đêm mùa hạ
            trong cơn mơ vang một tiếng kêu
            như giấc ngủ ai ném lên hòn đá

            tại sao những ý nghĩa
            vẻ dịu dàng thiên thần của nó
            đáng yêu như chú bé chăn cừu trong câu chuyện cổ
            hoài công gom lại sao trời và hoa
            vẫn ám ảnh câu thơ chúng ta
            như mái chèo lướt trên mặt sông
            va mãi vào sóng nước...

            #21
              meocon_thongminh93 26.07.2006 20:15:27 (permalink)
              Bài thơ tả đám mây

              bao giờ trở lại những câu thơ được viết ra không cần tra tấn
              ví dụ khi ngôn ngữ thốt ra tiếng bầu trời ta thấy mây bay với nhiều u uẩn cái xoãi cánh hơi chệch choạc ấy không du du không ẩn dụ
              những đám mây màu thiếu nữ nhợt nhạt nhàn tản rong chơi nàng vừa nói vừa cười nhè nhẹ bộ xương của nàng là gió và ngạc nhiên thấy ta ghi lại lời nàng làm bài thơ của kẻ mộng du sau khi nàng đã bước sâu xuống đất
              nơi nàng nằm xuống hơi ấm đã đọng thành nước mắt nó lo nàng ngạt thở nhưng nó không mất hy vọng về bầu trời và ngôi sao và mây trắng và mơ hồ và hát mây xanh
              #22
                meocon_thongminh93 26.07.2006 20:16:51 (permalink)
                xóa không phù hợp với nội dung
                #23
                  Trăng Quê 28.07.2006 15:54:06 (permalink)
                  Mỗi Khi Chiều Kéo Ánh Sáng Vào Đêm

                  Lê Vĩnh Tài

                  Lâu lắm rồi điện thoại không reo
                  dìu dặt
                  anh ngồi nhìn những buổi chiều kéo dần ánh sáng vào đêm
                  thành những vì sao
                  buồn lấp lánh

                  Này cô quạnh
                  nếu không phải tình yêu xin đêm đừng rơi xuống
                  bài ca
                  này xót xa
                  nếu không phải tình yêu xin đừng làm hy vọng
                  cứ để mình anh bơi với dòng sông
                  với lời thì thầm
                  quên mất

                  Chắc tình yêu có thật
                  đã hoá thành mưa trắng một buổi chiều
                  một quán lá bên đường ngực ướt
                  em mềm biết bao nhiêu

                  Lâu lắm rồi điện thoại không reo và anh nhớ
                  những hồi chuông làm anh ngạt thở
                  mỗi khi chiều kéo ánh sáng vào đêm


                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9