THƠ CỦA LÊ THỊ THẨM VÂN
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 26.07.2006 22:29:44 (permalink)
GÓC PHỐ TÌNH



mỗi lần đi ngang góc đường số mười và santa clara có cửa hiệu bán vịt quay ngon nổi tiếng ở san jose tôi lại nhớ đến anh

vẫn những con vịt quay rám vàng đưa lưng, những mảng thịt heo nhuộm phẩm đỏ xa-xíu, những con gà béo phồng mỡ, thẩy đều móc cổ treo dọc sau quầy kiếng ám khói

cái ghế xe hạ ngả hẳn phía sau. mưa bụi phất phơ ngoài trời. đầu từng lá dâu tây mọng nước. bẻ đôi ổ bánh mì, chia chung đùi vịt, cả hai nhai nhanh chùi miệng vội cho kịp buổi gặp mặt ở nhà người bạn mới quen nhưng biết trước sẽ không có gì ngoài rượu mạnh. anh trườn mặt anh lên mặt tôi, mùi gia vị vịt quay nồng nàn. tay tôi chà xát tay anh, mỡ vịt quay trơn tru nhầy nhụa giữa những kẽ tay.

------

đèn đường bật sáng, mưa bụi vẫn phất phơ, đầu từng lá dâu tây ngập nước. tôi và anh bật cười cùng lúc thắc mắc vì sao ông chủ người tàu gốc việt quốc tịch mỹ lại chọn tên tôn thọ tường cho tiệm vịt quay của ông
vì sao?

ôi vì sao và vì sao. . .
như giờ đây vì sao anh ở xa tôi quá đỗi?
(giọng nói mang âm hưởng nghìn năm và đôi mắt có lưỡi câu nằm chắn ngang giữa tròng)
#1
    meocon_thongminh93 26.07.2006 22:30:39 (permalink)

    Chẳng phải cơn mơ ngày

    Con còng cõng lửa tới lui trong đêm ai đấy quả quyết rằng nó là con đom đóm.

    Chỉ có tiếng nói chính thống, trung tâm là chuẩn. Còn lại là tạp âm.
    Cái hĩm này ngu đéo biết! Cần trị dạy.
    “Tôi có muốn đấu tranh gì đâu.”

    Bao quanh con còng cõng lửa là sự trống không. Mọi thứ đều vô nghĩa.
    “Không có vui chỉ có không buồn thôi.”

    Kẻ chữa lửa đối mặt thòng lọng đong đưa
    Những kẻ ưa khiêu khích ta. Cứ để mặc.
    Bởi trăm năm sau ai đọc những hàng chữ này thì họ và tôi (đã) không còn nữa.
    Chẳng phải cơn mơ ngày.

    Bữa ăn chiều nay,
    khuôn mặt con trai 6 tháng tuổi và khuôn mặt ông nội 92 tuổi của tôi là một. Tôi ngồi giữa họ. Quay phải đút muỗng cháo. Quay trái đút một muỗng bột. Miệng tôi liên tu: “Hả miệng nào-ngoan nào-nuốt đi nào-giỏi nào-thương quá nào... nào...”

    Bằng cách nào tôi (đã) xuyên qua những cánh cửa gương không mở với đôi mắt cạn nước từ năm lên 7 hay 10? Chỉ có anh, một lần hỏi: “Vì sao em khóc?”

    Tôi nhớ khuôn mặt anh một sáng râu chưa cạo vùi chà bầu vú tôi. Khi anh tuột khỏi thân thể tôi. Tôi cong người dùng răng nhổ từng cái gai cắm chặt.
    một cái
    hai cái
    ba cái
    năm cái
    tám cái... mười ba cái... hăm bẩy cái...
    Ôi! những cái gai không dễ dàng tiếp cận.

    Con cá hồi vừa đi vừa ngoái đầu về lỗ/hang mẹ (nay đã) bị lấp kín/hoang phế.
    Chẳng phải cơn mơ ngày.

    Con chuồn chuồn sải cánh lúc 6 giờ sáng... Tự hỏi vì sao cứ (phải) bay bay bay mỗi bình minh với một cánh tự hủy và một cánh vay mượn cùng một phần trên thân thể nó ứa nước.
    #2
      meocon_thongminh93 26.07.2006 22:32:18 (permalink)
      Mùa thu — 8 mẩu nhật ký


      1.

      Bờ tường khói nơi lưng đã một lần tựa. Mặt bàn rêu khô đọng đáy. Cái vói người âu yếm.
      Nụ hôn vội nắng tắt vội nhúm lông trên người úa vội. Bên ngoài là khung cửa gió.
      Cái quẫy mông bất ngờ của con cá diếc
      nước lượn sóng trên khuôn mặt nín thinh phẳng
      lặng.

      2.

      Sức nặng đá tảng
      trong đêm quánh
      sệt. Sáng
      chiều ngợp màu nắng quái

      nhẹ tay tháo gỡ
      dấu chân của kiến
      không cả nụ cười
      thức ăn cặn thừa sẽ như hạt cát nằm đúng vị trí cho cơn giông ngày-sắp-tới thốc từng cú cực kỳ ương bướng
      bạo liệt.

      3.

      Mũi tên phóng lên từ bẹn. Sharp. Cơn đau. Nằm úp mặt trên đống hoa dại dọc lề đường Oak. Cái hếch mũi (ngửi) của con Khoang ân cần lo lắng. Kiếp trước mày là ai? Sao lại ân cần lo lắng cho ta? Còn ai nữa không? Trên tinh cầu bao la lạnh lẽo này.
      Gió tha ma thổi từng luồng, từng luồng tử khí âm âm u u

      4.

      Giọt nước mắt buồn thảm rơi vào ngày thứ nhì trong năm thấm ướt luồn theo kẽ nứt hạt dẻ vừa nướng ủ ấm dạ con. Đầu ngả nghiêng phải rồi trái, trái rồi phải xuôi theo quả lắc thời gian. Mím môi thật chặt. Những con chữ rắn rít ma đuổi. Mớ ý tưởng hỗn độn xô đẩy. Tiếng hạt cà phê bị xay nghiền trong smooth jazz KKSF 103.
      Hai ngón trỏ lạc lõng móc vào nhau dưới gầm bàn rêu khô đọng đáy
      da diết mùi mồ hôi đầu vú săn bung nở cuộn thắt trong lưỡi kẻ vắng mặt.

      5.

      sau một năm hai năm rồi năm năm...
      vết son vẫn đỏ thắm
      sợi tóc vẫn cứng căng như sợi dây đàn siết chặt óc não
      vũng sâu cồn cát nước biển mặn tẩm liệm tấm drap màu nhang khói
      nắng đầu thu soi dọi ăn lốm đốm làn da bụng nõn


      thời gian bốc hơi
      không thể thổi tắt
      cơn mê
      muội
      âm ỉ sướng

      đưa lưỡi liếm
      vẫn không sạch những buổi chiều tròng mắt
      ướt nước
      dần buông sau này.

      6.

      Chờ đợi
      đôi môi đôi mắt đôi tay
      hơi thở nhiệt đới giọng lạc dấu
      từ cõi xa xăm
      ủ mùi phố cổ
      những cây gạo quá già
      cứ ngã hẳn vào nhau.

      vũng trăng màu nghệ chín
      rục nghiền nát ÁM
      nặng
      nề Tội Lỗi. Trời cuối tháng chín
      tàn hè chớm thu
      lá ven đường Hope vội vã đổi màu. Đất vun từng ụ cố tình chắn che cổ quan tài rỗng ruột. Em đang nơi đâu?

      7.

      Hãy về lại đây. Độ ấm men đá đựng cà phê vẫn thiết tha ngày cũ. Tiếng động khua vang trong quán thân thuộc như từng khuôn mặt tính nết dính chặt nhau rồi sẽ biến dần xóa dần như từng ngày trừ dần xóa dần hiện hữu kiếp nhân sinh.

      8.

      Đêm đen thăm thẳm
      hãi hùng chực nuốt
      chửng
      tôi
      thinh lặng dội
      ngược
      sấm âm âm u u

      Ánh đèn đường ơi
      sao dịu dàng
      ấm êm đến thế.

      đừng vội tắt nhé!
      #3
        meocon_thongminh93 26.07.2006 22:32:58 (permalink)
        TẬP ĐỌC VIỆT NGỮ


        Mỗi người Việt Nam là một nhà thơ
        Chỉ cần để lại một bài thơ
        Nguyễn Du (người cha già tóc trắng của thi ca Việt Nam)
        Là một trong ba nhà thơ lớn nhất nhân loại.

        Tiếng mẹ giầu lắm
        Tây phương có khoa học kỹ thuật
        Chúng ta có ca dao đạo học

        Đọc lại đi, thầy giáo bảo

        Trứng mà đòi khôn hơn rận
        Áo không mặc qua khỏi đầu
        Cá không ăn muối cá ươn
        Con cãi cha mẹ trăm đường con hư

        Chúng ta không cần phải bận tâm
        Để rồi lịch sử sẽ phán xét
        Đạo nào cũng dạy người ta làm lành lánh dữ

        Đọc lại đi, thầy giáo bảo

        Nghệ thuật quí ở chỗ giản dị thành thật trong sáng
        Tôi chúa ghét lý thuyết phức tạp trí tuệ

        Văn chương của ông hiền hòa nhân hậu
        Người đàn bà là một đóa hoa
        (thương em mong manh như một cành lan)

        Ai viết được cuốn sách là tôi phục rồi

        Đọc lại đi, thầy giáo bảo

        Đảng Cộng Hòa đạo đức/chống cộng
        Đảng Dân Chủ vô luân/thân cộng
        Bất cứ địch làm gì
        Ta chỉ cần làm ngược lại

        Đọc lại đi, thầy giáo bảo

        Nhưng mà trên trời đâu có con chim nhỏ nào
        Đến cứu lũ trẻ con

        Cho nên chỉ đành cúi đầu đọc lại

        Đọc lại, rồi lại tiếp tục ngu dốt.

        (còn tiếp)


        #4
          meocon_thongminh93 26.07.2006 22:33:26 (permalink)
          ANH PHẢI SỐNG



          Nước biển ùa vào miệng
          mặn chát, nghẹt thở
          nắm chặt thanh củi
          như mọi người

          tôi muốn sống

          Sóng biển đen ngòm
          lạnh căm, tàn khốc
          trên trời trăng sao
          vẫn hiền hoà
          (đời nghèo mà vui...)

          sao tôi không muốn sống?

          Thanh củi này không chịu nổi hai người bám
          em buông tay ra
          đàn bà không quan trọng bằng đàn ông

          anh phải sống

          Có buông tay ra không
          vợ phải biết vâng lời chồng
          hi sinh cho chồng
          đừng có học cái thói cãi lời chồng

          anh phải sống

          Thằng bò cái nhớn cái bé
          (mấy đời bánh đúc có xương...)

          tôi càng muốn sống

          Anh phải sống
          đó là lời hắn nói chứ không phải tôi đó nghe

          Diêm Vương vào:

          Tìm mãi không thấy tên chị trong sổ
          chắc chị chưa tới số thật
          lời nói chị tôi ghi nhận
          nhưng mà chị là đàn bà
          đàn bà vốn lắm chuyện
          không biết tôi có nên tin chị hay không?

          #5
            meocon_thongminh93 26.07.2006 22:33:48 (permalink)
            Mùa măng cụt & Cơn mưa đá tháng tám

            Đời thì ngắn
            người mà ta muốn yêu thì nhiều
            em biết và anh biết

            em là điều thiết yếu trong phút giây bất chợt anh nhìn thấy mình đang từ từ gẫy đổ

            em là cái phao anh nương nỗi hoang mang em là cái cột chống thần trí anh chao đảo em là cái đích điểm trong những lúc anh không còn nhớ/biết mình-là-ai cứ cắm cổ lao vào
            vũng trắng là
            em xóa
            nhòa khi hư khi thực dù chất chứa mầm bội phản
            quyến rũ
            không sở hữu không bất biến không vĩnh hằng
            em là mùi măng cụt tươi cháy hết sức dễ chịu, em biết và anh biết

            điều đáng yêu là khi em nhoẻn miệng cười đầu ngày cùng
            cái thở hắt mạnh sâu nhanh làm tan ánh mắt nâu sậm âu sầu cuối ngày
            làn da mướt mịn không hề chối bỏ bất cứ cơn mê nào (muốn) bám đọng
            đời vô thường, em biết và anh biết

            mái tóc dài đen chảy thẳng là cái cầu tuột anh đứng ngó chòng chọc những múi ước vọng của mình rơi dần rơi dần

            anh nhập vào, được nhập vào tận cùng sự hủy hoại
            để mặc
            cứ để mặc, em nói, lúng búng hai ngón trỏ
            trên lưng anh trần
            trụi không bờ rào hay bức tường nào che chắn nổi
            anh loãng
            tan vào không khí ngay lúc đó, rồi
            trú ngụ một chốc sau lúc đó

            sợi gân bật tung nở căng phồng
            quấn quanh đầu lưỡi cong nhọn
            nóng thiết tha thèm
            trộn nhuộm sợ hãi

            ... khi nãy anh hình dung ra khuôn mặt em mệt mỏi len theo tia mặt trời dọi in bóng trên keyboard
            ôi! anh cần em quá đỗi
            anh nhớ cái dụi mắt cái thọc khuỷu tay vào hông cái véo nhẹ ở gáy chỉ để nhắc nhở là đời không thể thiếu dù
            những con chữ mang theo số phận (của chúng) bay qua muôn-mọi lục địa rồi sà đậu vào vũng óc xoắn rối của bất kỳ ai

            sợi lông của anh em bứt đêm qua trong lúc anh-là-không-còn-là em gắn trên mặt kiếng trong phòng tắm
            giờ thì đuôi nó đang ngúng nguẩy vô ra/ lên xuống theo vòi sen (cùng em) khi nghĩ về anh của những ngày tháng tám nóng bức mộng tưởng năm nào mà vách tường nơi này sáng thì nơi kia tối
            trong hai căn phòng hai lục địa in dấu hai bóng nhấp nhô nhập
            cái sọt rác dưới chân bàn chẳng chờ chứa những tờ napkin lau chùi
            nước
            tuôn ra từ khe thịt
            bốc mùi măng cụt tươi cháy rất đỗi dễ chịu, em biết và anh biết

            tạt hướng gió ngược họng ngậm
            ngụm hột é trương
            phình chực
            phun lên cầu vồng bắc ngang thành phố chết vì
            ảo

            Những cục mưa đá tan vội
            vã anh ra khỏi nơi đây
            nhé! bởi em biết,
            và anh cũng biết.

            #6
              meocon_thongminh93 26.07.2006 22:34:09 (permalink)
              Nước

              Cùng bơi, giúp nhau bơi, bày cho nhau bơi
              giữa/trong
              ngược/ngoài
              dòng nước
              chỉ nước
              là nước
              mênh mông nước.

              Này,
              nào
              nước mắt
              máu kinh
              nguyệt
              cùng thịt da tướm đẫm
              mồ hôi.

              Sữa là nước, phải không?
              Tinh khí cũng là nước vậy.
              Sao nguồn sữa (phải) luôn cung cấp no đủ,
              mà tinh khí lại chẳng bao giờ!

              Sau dòng chảy nước đái
              là nước cửa mình âm thầm rỉ giọt trong đêm
              khuya.

              Nước dãi thơm nồng ấu thơ
              nước ối mặn tanh vây khốn mẹ

              và bao lâu rồi chất lỏng từ cha bện thành cục đờm đắng
              cay
              hoài mắc
              nghẹn
              trong cuống
              họng
              vẫn chưa (được phép) khạc
              nhổ.

              Ôi nước!
              tinh thể nước
              cùng/của một lũ đàn bà.

              #7
                meocon_thongminh93 26.07.2006 22:35:08 (permalink)
                Nơi em ở

                Bên trái nhà em,
                mảnh đất hoang
                với những cột điện cao thế
                bọc hàng rào kẽm gai,
                treo tấm bảng cấm ngặt trẻ con lẻn vào chơi
                em thường đứng tựa cửa
                đếm từng nóc cột điện,
                suy tư
                và mơ.

                Những người thân trong nhà khó hiểu, kỳ bí như những người hàng xóm.

                Ba bỏ báo sáu năm nay
                mỗi sáng rời nhà từ ba giờ.
                Sáu năm không bệnh không ngày lễ
                250 tờ báo phải quẳng đủ 250 căn nhà
                khuôn mặt ba quanh năm phờ phạc
                thiếu ngủ
                250 căn nhà trong thành phố đọc báo
                chỉ trừ ba.

                Má em,
                trung thành với xe bus từ ngày đầu đến Mỹ
                sáng tinh mơ má ra đầu ngõ đứng chờ
                để được chở thẳng tới
                nhà người Nhật giàu,
                giữ con người ta
                nấu ăn cho người ta
                dọn dẹp sạch sẽ nhà người ta
                má về đến nhà 8 giờ tối, ăn uống vội vã, nói qua loa vài câu vô nghĩa với chồng con, thắp hương bàn thờ ông bà, tiếp tục dán mắt vào cuốn phim bộ dở dang đêm trước.

                Anh trai
                17 tuổi
                một sáng em vào phòng hút bụi
                thấy tạp chí
                giấu sâu dưới gầm giường
                tò mò lật
                xem. Hình ảnh những người đàn ông làm tình đủ trò đủ kiểu đủ cách...

                Chị gái,
                hai năm bỏ nhà đi & về cả thẩy năm lần
                mỗi lần chị về
                ba má nhận rõ hơn sự bất lực.
                Còn chị,
                là những cái mím môi toan tính cho chuyến đi tới.

                Nơi em ở,
                đối diện là gia đình người Mễ có bốn đứa con.
                Đứa nhỏ nhất đang tập cưỡi xe ba bánh
                đứa lớn nhất đang tập hát nhạc Rap
                hai ông bà mập mạp nét mặt hiền từ như nhau
                người chồng luôn cởi trần tay cầm lon bia uống dở
                người vợ miệng liên hồi la rầy đàn con.
                Mỗi sáng chủ nhật cả nhà dậy sớm
                đi nhà thờ
                con gái đầm xoè bẩy màu
                vợ giầy trắng cao gót
                chồng bỏ áo trong quần
                con trai tóc xịt keo chải ngược.
                Hình ảnh đẹp.

                Sau lưng,
                gia đình người Lào đông con nhất chung cư,
                bà vợ quanh năm bận váy phủ gót, tóc bới cao, tay lúc nào cũng bế con
                mắt lặng lẽ nhìn trời hoặc đất
                chẳng bao giờ nhìn quanh.

                Bên phải,
                những người đàn bà da đen độc thân
                cửa luôn đóng
                im lìm.
                Hằng đêm
                tiếng gõ cửa
                tiếng mở cửa
                tiếng đóng cửa
                đều đặn...
                thỉnh thoảng cảnh sát ập tới
                những người sống quanh
                mắt cùng
                cố chọc thủng bức tường trắng đục
                bán drugs? động đĩ ? thanh toán nhau?
                nhưng……...
                hôm sau cánh cửa
                vẫn im lìm
                đóng

                Bên trái nhà em,
                mảnh đất hoang
                với những cột điện cao thế
                bọc hàng rào kẽm gai
                treo tấm bảng cấm ngặt trẻ con lẻn vào chơi.
                Em thường đứng tựa cửa
                đếm từng nóc cột điện,
                suy tư
                và mơ….


                #8
                  meocon_thongminh93 26.07.2006 22:35:09 (permalink)
                  đợi chờ


                  tôi giấu thời gian vào trong tóc
                  tôi ủ mùi hương dưới làn da
                  tôi vỗ nhẹ tim tôi, hãy khoan đập mạnh
                  đợi chàng đến
                  chàng sẽ đến
                  vào mùa đông năm nay

                  #9
                    meocon_thongminh93 26.07.2006 22:35:25 (permalink)
                    cỏ và em


                    cỏ
                    tắm đẫm
                    cơn mưa
                    đổ xuống
                    từ trời
                    cỏ
                    xanh tươi

                    em đã uống
                    những giọt nước
                    từ mắt anh
                    từ môi anh
                    từ sự sống anh
                    thân thể em
                    thắm tươi

                    #10
                      meocon_thongminh93 26.07.2006 22:37:18 (permalink)
                      là em


                      này anh,
                      em (sẽ) không nói rằng
                      em nhớ anh
                      em cần anh
                      em yêu anh
                      mà, em sẽ
                      làm cho anh yêu em
                      từng ngày từng ngày
                      còn lại
                      của anh
                      ở trần gian này

                      #11
                        meocon_thongminh93 26.07.2006 22:37:36 (permalink)
                        thành khẩn


                        em cúi đầu
                        dần sát xuống
                        vũng ngực trũng
                        những sợi lông
                        những nốt ruồi
                        đậm nhạt
                        những đốm tàn nhang
                        dấu vết thời gian

                        em
                        nhắm nghiền đôi mắt
                        hít sâu
                        thân thể anh
                        thơm thơm mùi của sách cũ


                        #12
                          meocon_thongminh93 26.07.2006 22:37:50 (permalink)
                          sáng mùa đông


                          có những buổi sáng
                          trời lạnh
                          anh không muốn ra khỏi giường
                          chỉ muốn tìm về
                          nơi chốn
                          đám cỏ non man dại
                          ướt mềm
                          thơm thơm
                          mùi da thịt của riêng em
                          để thấy cuộc đời còn đáng sống
                          và anh hiện hữu

                          #13
                            meocon_thongminh93 26.07.2006 22:38:02 (permalink)
                            còn lại


                            rồi một ngày nào đó
                            em và anh sẽ phải rũ lòng giã từ tất cả
                            ra đi

                            cây sồi trăm năm ngoài khung cửa sổ sẽ tàn rụi, gẫy đổ
                            căn phòng tràn ngập âm thanh sóng vỗ sẽ bị phá, người ta sẽ
                            cất lên một căn phòng mới khác
                            quán cà phê nắng đuổi sẽ lần lượt đổi qua bao đời chủ
                            tiệm sách quen thuộc sẽ chứa thêm tác giả mới, loại bớt tác giả cũ
                            chiếc xe đen cao chở em với tiếng đàn mê hoặc Mark Knopfler rồi cũng bị hỏng, quăng vào một xó trong thành phố

                            dấu tích
                            còn lại
                            là những bài thơ tình em viết
                            cho anh
                            #14
                              meocon_thongminh93 26.07.2006 22:39:15 (permalink)
                              IDEN(tôi)TY

                              sài gòn trưa 8/8/1995


                              việt nam hai mươi năm sống xa
                              xa như tuổi thơ
                              đôi dép nhựa hồng xinh xắn chiếc dạt phương đông chiếc trôi phương tây
                              trở về (giờ) là quốc gia không (còn) là cuộc chiến
                              tôi mệt thể xác mà không quên bới
                              đùm theo trítuệtâmhồn lác lở
                              bụi ngút cứt chó đói bám quanh ổi cốc xoài mãng cầu măng cụt thẩy đều quá đát
                              đàn bà nơi đây đéo được phép ăn no nhưng hai bầu vú lúc nào cũng phải căng phồng chứa sữa tươi cho chabúchồngbúconbú và giờ thêm kháchbú
                              tôi khám phá nước giếng ở việt nam dội-xối-tạt vào người cực kì dễ chịu-mát và hồn nhiên tin rằng đầu tăm nhọn xỉa sạch không hề buốt chân răng dù chưa lần thử
                              người người di chuyển tốc độ gió lặng
                              chợ bến thành là đây không tin cứ thử đưa ngón giữa thấm máu thoa quanh bờ tường bảo đảm không bị điện giật dù đời chẳng phải lúc nào cũng là mơ là thơ
                              cục đất cành cây lá khô dưới măët trời chẳng khác ruột dưa hấu chín rục bổ đôi òa vỡ nhuộm màng mắt tôi
                              hốc mắt khốc khô như thể trời trưa chưa hề nếm mùi vị mưa
                              “cô vừa bị bọn cướp giật đồ hả? ai đó dừng chân hỏi
                              “...dạ...dạ không... da...ï dạ phải” tôi ngơ/ớ ngẩn thưa
                              dừng/đứng/đi tôi thấy tôi chơi vơi với cái bóng gẫy tôi
                              a stranger on a strange land ôi sao mà cải lương thế này dù đào thanh nga ngủm một cách huyền thoại từ lâu kép thành được giờ là chủ nhân nhà hàng joy ở silicon valley thanh lam từng nỉ non hà nội phố em ơi hà nội phố cùng khánh ly rên rỉ sài gòn ơi tôi mất người như người đã mất tên nhưng mỗi năm giỗ chị em trưng trắc trưng nhị người việt cao niên hải ngoại vẫn trung thành tổ chức trang trọng ở nhà hàng tàu
                              hê hê...zui wé chời chời... má wơi... giọng trẻ con đùa chơi vọng từ gáy lan sang bả vai vuốt dọc sóng lưng
                              tôi đang từ từ lún lún lún sâu
                              giữa trưa mùa hè việt nam rất nóng mà sao không nghĩ tìm cho mình một bóng râm?

                              new york đêm 12/24/03



                              người người lũ lượt kéo lê mặt đường
                              sá tiếng động
                              tuyết rơi tuyết rơi như mắt ai rơi
                              trắng nhòa xoá
                              chữ chữ hàng hàng hàng chữ tạp sắc bám theo màn hình vi vút không trung
                              người trong màn ảnh người di chuyển mặt đất cùng
                              cười phô trương hàm răng plastic
                              khoé miệng mắc võng
                              chẳng (cần) buộc tỉnh ngộ hay trừng phạt vô/nhận thức
                              ảothực đang nhập ôi tiếng động lá là la
                              tôi hẫng ước tay níu được hàng chữ bay vút
                              biến vào trời đêm
                              cột đèn tảng băng trơn tuột màu môi son héo hon mạch sống
                              tôi nhập theo dòng người đi đâu? về đâu? nơi đâu? cái ợ bất ngờ apple cider
                              áo lạnh găng tay mủ
                              trùm kín toàn thân không (cố) tình vải thưa che mắt thánh
                              tôi lạc tôi
                              rồi ai ai ơi!
                              silentngight holynight alliscalm allisbright....đêm nay chúa không sinh ra chốn háng lồn...
                              oh shit sao tôi cứ đi lòng vòng bám đít đoàn người mà gần ba mươi năm vẫn là xứ sở của ai đó cứ như một khách lạ trong một đêm đông lạnh với một lần tình cờ ghé qua một thành phố lạ
                              lại loanh quanh lại tiếng động lại (bắt đầu) hành vi lăn đá
                              times square
                              lại ước được nằm im lắng trên bầu trời bên trên triệu ngọn đèn & ánh điện
                              tối đen nuốt ực hoàng-mai thị lê thị thấm vân
                              bên trên mọi ngọn nguồn
                              gốc cội
                              bản sắc & phái tính
                              american eyes (....)
                              the night spermed
                              what have i
                              done, oh lord?
                              in memoriam to identity kathy acker
                              người đẩy người tôi đẩy tôi
                              ập úp vào vũng vú phì nhiêu của người đàn bà trung niên đang đi ngược đường miệng nhóp nhép chestnut rang ngã chúi hướng trái tôi ngã chúi hướng trái túi chestnut rang trong tay bà ngã chúi hướng trái tuyết rơi ngã chúi hướng trái hạt chestnut nhai chưa kịp nát trong họng bà cũng buộc nhả hướng trái tất cả cùng ngã trái nghiêng trái nghiêng ngã trái...
                              “who the **** do you think you are?” bà giận dữ
                              “sometimes i wonder about that too!”

                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9