THƠ CỦA LÊ THỊ THẨM VÂN
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 26.07.2006 22:39:34 (permalink)
Những con vật và tôi

Giữa chồng và con thỉnh thoảng những con vật xuất hiện.

Một buổi sáng em trai mang đến cho hai con chim và cái lồng mây. Đôi chim nhẩy nhót, hót líu lo. Lắm lúc bực bội tôi bảo chúng im, chúng không hiểu. Nhưng cũng có lúc tiếng hót làm vui rộn cửa nhà. Được hơn bốn tháng, một bữa con gái tôi cho chim ăn, lơ đễnh quên đóng cửa, đôi chim sổ lồng bay xa.

Sinh nhật tôi 30, chồng mua tặng hồ cá nhỏ cùng bốn con cá vàng. Suốt ngày chúng lượn lờ tới lui. Một buổi tối, trong lúc cãi vã cùng chồng, tôi tức giận hất tung hồ cá vỡ toang. Những con cá vàng nhỏ bé giẫy giụa giữa sàn nhà bếp, giữa nước, rong rêu, sỏi đá, san hô... Tôi vội cúi nhặt từng con bỏ vào chậu nước. Sáng hôm sau, bốn con cá vàng nằm phơi bụng trắng hếu.

Bạn đồng nghiệp tặng con tôi cặp hamster màu trắng đốm đen. Bố con hí hửng dẫn nhau ra Petco mua chuồng, thức ăn, vòng chạy, ống đựng nước. Tôi không thích hamster, vì giống chuột, tôi rất sợ chuột. Hai tháng sau, hamster mẹ đẻ mười hai hamster con. Nhìn bầy hamster lúc nhúc tóc gáy tôi dựng đứng. Vài ngày sau, tám con bị hamster bố cắn chết vì mẹ mải lo cho con bú, chẳng chịu chiều chồng. Vài tháng sau, con tôi không thích nuôi nữa. Tôi hăm hở bê nguyên chuồng qua cho con ông bà hàng xóm.

Thỉnh thoảng trong nhà tôi xuất hiện những con sâu, con bọ, con nhặng, con ruồi, con muỗi, con kiến... Chúng tự tìm đến rồi tự ra đi.

Trên da thịt tôi ẩn hiện dấu tích do mèo cào, chó cắn, chim mổ, ngựa đá, ong chích...

Một hôm lang thang ở phố Tàu, tôi nẩy ý mua con rùa nhỏ. Nhỏ hơn hai bàn tay con trai tôi bụm lại. Tôi thích màu rêu xanh phủ chút vàng úa trên mu đá xù xì. Chồng tôi thấy, chậc lưỡi, “Rùa là biểu tượng sự chậm chạp.” Tôi bỏ con rùa vào chậu kiếng, đặt cạnh bồn cầu. Con rùa không hót, không lượn, không chạy vòng. Hiếm hoi thấy nó thò đầu. Mỗi tuần tôi tắm rửa, cho rùa ăn một lần. Mỗi lần tắm rửa, cho rùa ăn, tôi tự nhủ, “Chậm mà chắc!”

Con rùa có màu rêu xanh điểm chút vàng úa trên mu đá nâu xù xì, sống với tôi trên hai năm. Lâu hơn tất cả những con vật từng hiện hữu trong nhà tôi.

#16
    meocon_thongminh93 26.07.2006 22:40:08 (permalink)
    RẮN LỬA


    Mùa cuối thế kỷ
    bên nớ bên ni nối
    liền sợi giây
    hoang tưởng.

    Vết dầu loang ăn dần màn mắt em. Nằm.

    Tích xưa sẽ được kể lại
    chẳng thể ngọn ngành.

    Khám phá
    mặt đời kia
    chẳng thuộc về mình
    và bên ngoài mọi định nghĩa.

    Tiếng rên, ngón tay cùng vào-ra...
    lên-xuống...
    vành tai khét
    sợi lông mịn mướt
    óng ả ướt
    đẫm xoắn
    thắt gút hoàng hôn bên nớ
    bình minh bên ni.

    Ở giữa
    Rắn Lửa, trở trườn.


    #17
      meocon_thongminh93 26.07.2006 22:40:35 (permalink)
      (___________)


      mẹ
      trút hơi thở
      cuối
      khi tóc trên đầu
      chưa
      một
      sợi
      bạc

      đã bao năm trôi...
      mà,
      thi thoảng
      đang đi bỗng
      hụt...

      bởi đáy
      (____) không
      sâu nhưng mùi & màu đất cũ đã
      vùi
      lấp
      chôn
      chữ mẹ
      #18
        meocon_thongminh93 26.07.2006 22:41:16 (permalink)
        Trước giờ chia tay

        dỗ lòng đừng khóc
        đừng khóc nữa
        mà sao nước mắt cứ trào
        chiều phi trường
        em như liễu bờ hồ
        quấn vào đâu
        hả anh?

        quán nước lạnh
        nắm chặt bàn tay
        ngón miết ngón rà ngón gõ ngón vuốt dọc thân thể ngón đút sâu
        trong em
        suốt những ngày qua

        cơn mưa
        lóng nước hơi ấm toát mùi da thịt
        bờ vai hít hà
        bánh xe lăn vòng lăn vòng lăn...
        đường ngắn dần

        cái chìa tay định mệnh
        buộc lòng
        nối nghìn dặm
        giờ nghiêng ngả về đâu?
        đêm thì đồng lõa

        bầu ngực thanh tân
        vục mặt đất rền
        rung hồ tây dội ngược sóng sáng sáng và sáng
        dâng
        phủ tràn
        úp lật hai ta

        hà nội
        sáng nay nắng nhất định không buông
        quai guốc rắc mè đen bị trật ở góc phố
        mảnh lụa hà đông
        bám sát làn da ngái ngủ
        em trong anh trong em trong anh trong em trong...
        cố thắt chặt phút giây còn lại

        cúi hôn bàn tay
        ái ngữ
        đêm hà nội ngó ngược ngó lui
        trăng xối
        dội
        bóng hình nhập nhả nhập nhả nhập nhả nhập...
        hơi thở nối liền hơi thở
        gió hà nội thốc cứng tim em

        vách trời
        sừng sững
        rễ mọc ngược
        một đời (chọn) sự thách thức

        nách anh, em rúc
        núp
        Ôi! nỗi nhớ đã như vách trời
        sừng

        #19
          meocon_thongminh93 26.07.2006 22:41:37 (permalink)
          mộng d(r)u

          em,
          nhộng con
          chưa lột xác
          trong lòng tay anh
          cứ thế anh băng
          băng. Hơi thở gió
          môi bầu ngực và trong anh
          dòng sữa chảy chỉ muốn
          trút cả vào em

          à à ơi...
          cái, em gọi “i” ngậm môi
          nút
          mút chặt,
          thắt cuộn, cuộn tròn
          đong đưa
          đong đưa em

          ủ gan bàn
          chân chưa
          lần giẫm đất

          đây rồi
          hoa khế
          rắc trước ngõ nhà em
          thời mà bố đã thay
          anh hát
          ru em ngủ à à ơi...
          bồng bế em
          cuộn, cuộn tròn
          trốn thoát cùng giấc mơ thơ

          mút chặt ngón tay. Em
          ăn anh

          bồng bế em
          lắc lư tối trời
          đen đâm màu mắt mưa
          màng nhau máu
          nhay ướt nút, mút chặt đầu ngón tay
          anh nhẹ em nhẹ
          lướt
          ngã rẽ vào mồ
          đã gần 30 năm
          đất cũ
          chết
          cùng xác muỗi phơi ngửa phơi sấp ngửa sấp
          sấp ngửa à à ơi...

          anh
          nhầy nhụa trong em
          em tròn vo quả ổi chín muồi
          bủa vây

          ngõ vào nhà em mùa này hoa khế rụng
          tím thẳm thăm
          òm om
          à à ơi...
          em nghe nhịp thở của gió
          trong anh không đều

          người đàn ông không mặt ơi!

          đầu ngón tay
          em nút, mút từng cơn
          oằn
          cong ngọn đồi phủ rêu
          vụn vữa
          nhẹ em
          em nhẹ
          “sữa anh đây khát uống nhé!”

          trong lòng tay
          anh,
          em cuộn tròn tơ tằm
          nhẹ em
          em nhẹ...
          à à ơi...


          #20
            meocon_thongminh93 26.07.2006 22:42:07 (permalink)
            Chiều 17/2 ở thư viện Mountain View

            xám u sầu
            những sách là sách
            sách kề sách - dãy mộ địa.
            người sống
            mãi tìm nhau.
            Chiều đông.

            Người đàn ông thứ nhất ôm vòng tròn
            bình an, lửa phủ bờ môi ấm.
            Người đàn ông thứ hai ôm vòng tròn,
            sợ lửa tràn cửa, mãi hà hơi thổi.

            (đường bay còn ba tiếng)

            Người đàn ông thứ ba
            đạp bay vòng tròn, vả vào mặt. Bốp.
            đom đóm lửa tứ tán.

            Mỗi cuốn sách (sẽ) là một ngôi mộ?

            Người đàn bà. Ôm mặt. Chùi nước mắt
            chần chừ trước
            cửa
            mộ Sylvia Plath & Hannah Arendt.
            “Fire is a great refiner.”
            Mặt bàn lạnh.


            #21
              meocon_thongminh93 26.07.2006 22:42:19 (permalink)
              Homeless
              Cơn gió lạnh
              thổi phù
              cơn đói rỗng bụng
              gào
              cơn ghiền
              chảy nước dãi
              lẫn trong
              tiếng xe cộ, bóp còi, kèn hụ
              tiếng nô đùa của những đứa bé sải tay trượt ski
              tiếng thở phào của những khuôn mặt mệt thừ sau giờ shopping
              tiếng thầm thì từng bước chân lạ dẫm trên mặt đường
              là thân xác co quắp, tóc xoắn bệt bởi bụi-đất-rác-mùi tanh hôi
              gã homeless
              về đâu đêm đông dài dằng dặc?
              Union Square, downtown San Fancisco ngợp đèn đuốc sáng
              choang
              nhà ông đâu?
              gia đình ông đâu?
              ông đang bệnh?
              tâm thần hay thể xác?
              tuyệt vọng hay tự do?
              câm họng, please!
              những câu hỏi rỗng tuếch
              vô nghĩa,
              lý.

              Tôi,
              người đàn bà đam mê
              trò chơi sắp xếp những con chữ.
              Những con chữ
              biết mủi lòng
              xuôi về đại dương nào?
              Giữa ông và tôi
              cách bởi con đường.
              Lắm lúc tôi,
              kiệt quệ thể chất
              rũ liệt tinh thần.
              Cứ tự hỏi
              quê hương tôi là đâu?
              chẳng đất nơi nào cho chân tôi bám.
              Bể trời lồng lộng
              thế giới ngày càng thu nhỏ.
              Nhưng
              sao tôi
              mãi rảo tìm,
              bới
              nơi
              chốn
              để thuộc về.
              (Tôi phải tự định đoạt.)
              Nhiều, nhiều đêm
              đớn đau như thể xác bị tước hai.
              Đầu óc
              ngợp ngập ý nghĩ.
              Ý nghĩ xếp hàng, chen lấn, đẩy xô, trì xiết...
              Tôi & ông đang cách nhau bởi con đường.
              tôi ngửi
              mùi bùn
              bốc lên từ lòng sông Hương
              đêm,
              đen đặc.
              ...
              này ông,
              nơi nào trên trái đất?

              #22
                meocon_thongminh93 26.07.2006 22:42:46 (permalink)
                Thơ

                1. Cái vả vào mặt lần đầu thì đau. Điếng.
                Những cái vả kế tiếp chỉ còn là, ê ẩm.
                (tự thú)

                2. Văn chương tự nó vô nghĩa
                đôi khi tàn nhẫn
                hiếm hoi cứu rỗi
                nhưng chính sự hiếm hoi
                cho tôi chút bám víu

                3. những lần vấp ngã
                tôi vin con đứng dậy

                4. lúc cùng-tận-kiệt
                karma tôi
                cứu độ.
                (văn chương, và tôi)

                5. “Up cũng được
                down cũng được
                nhưng đừng up-side-down”
                (lời tình nhân)

                6. Trồi lên từ đáy
                chơi vơi trên đỉnh
                chạy hết một vòng đường
                xoay ngược lại điểm khởi đầu
                hai mươi đầu ngón tay vẫn còn như chạm điện.
                (phu thê)

                7. Gần 40 tuổi nhận
                ra một điều mình
                là người đàn bà không
                phải một lần mất trinh
                như đứa bé không thể
                đánh mất sự ngây thơ một lần
                duy nhất
                (yêu)

                6. Mắc kẹt bìa biên giới
                luồn về đâu?
                rễ mọc ngược từ bùn.
                (là ta)

                8. 4:40PM
                khoác áo
                ra đường
                nhìn những khuôn mặt
                tạo nên đời sống ta.

                9. Đêm về
                trên màn ảnh
                trong từng tròng mắt
                người & ngợm
                ướp cả hình hài ta.
                (đời sống)

                10. Giữa đam mê đom đóm
                thực tế đứng ngọ
                tưởng tượng sắc đen
                suy luận pyramid
                tôi có thể nhẩy một bước thật xa,
                như cóc?
                (ước vọng)

                #23
                  meocon_thongminh93 26.07.2006 22:43:05 (permalink)
                  THƠ CHO X


                  Căn phòng riêng của chị vừa trổ thêm khung cửa sổ
                  con đường ngoài dựng thêm cột đèn
                  nhiều giờ chị chỉ đứng
                  nhìn
                  bầu trời xanh, khóm lá đen, ngọn đèn màu thay nhau tắt mở
                  ít khi chị nghĩ về em
                  xứ Úc, mưa nắng trái mùa
                  đêm là ngày, ngày là đêm

                  Hơn hai mươi năm gặp lại
                  chuyện chồng con, nói như nước vỡ trong đêm
                  vòng xe, em lăn mấy cho vừa?
                  sáng sớm thức dậy
                  vẫn tiếc chiếc áo dài lụa trắng chưa lần được mặc

                  những vệt đường bắt đầu toả nhánh từ góc mắt
                  từng sợi tóc đen chớm nhạt màu
                  vực đèo nào nữa em phải vượt qua?

                  thương em,
                  nơi mưa nắng trái mùa.



                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9