THƠ CỦA TÁC GIẢ ANNA KAMIEŃSKA

Tác giả Bài
meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
THƠ CỦA TÁC GIẢ ANNA KAMIEŃSKA - 28.07.2006 14:33:20
Lời nguyện cầu sẽ được trả lời


Xin Chúa cho con đau khổ thật nhiều
rồi sau đó sẽ chết
Xin Chúa cho con đi qua sự im lặng
và không để lại gì ngay cả sự sợ hãi
Xin hãy cho thế gian này tiếp tục
hãy cho biển cả hôn lên cát như trước đây
Xin hãy để cỏ cứ xanh như thế
để những con ếch có thể trốn trong đó
để ai kia có thể chôn mặt mình trong đó
và nức nở chuyện tình yêu của mình
Xin hãy cho ngày lên xán lạn
tựa như không còn một nỗi đau nào nữa
Và xin cho bài thơ của con đứng trong suốt
như kính cửa sổ
con ong nghệ đâm đầu vào


meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA TÁC GIẢ ANNA KAMIEŃSKA - 28.07.2006 14:33:43
Phục vụ


Khi thần chết đi vào
hắn thấy quần áo lót nằm bừa bãi
một dây nịt bít tất đặc cứng
và một trong hai bàn tay
đang với tới một vật gì trên nền nhà
một cái kính đã vỡ
một cây bút bi dưới gầm bàn

Thần cúi xuống và khiêm tốn
nhặt chiếc bít tất nhàu nát lên
vì nhớ ra chết cũng là phục vụ

meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA TÁC GIẢ ANNA KAMIEŃSKA - 28.07.2006 14:34:02
Buồn cười


Làm người ra làm sao nhỉ
con chim hỏi
Chính tôi cũng không biết
làm người là bị nhốt trong bộ da của mình
trong khi đi tới vô hạn
là bị giữ trong một mảnh vụn đời sống
trong khi chạm chân tới vĩnh cửu
là bấp bênh một cách vô vọng
là hi vọng một cách bất lực
là làm một cây kim băng giá
và một bàn tay nóng hổi
hít thở trong không khí
và nghẹt thở không nói ra lời
là háo hức
với một cái tổ chim làm bằng tro than
ăn bánh mì
làm đầy bụng khi đói
là chết dần không tình yêu
là yêu qua cái chết

Thế thì buồn cười quá
con chim nói
và thoải mái bay lên bầu trời



meocon_thongminh93
  • Số bài : 1087
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.06.2006
  • Nơi: Hải Phòng
RE: THƠ CỦA TÁC GIẢ ANNA KAMIEŃSKA - 28.07.2006 14:34:15
Lịch sử


Chúng ta không còn lịch sử nữa
tất cả những gì chúng ta có đều là những phút giây
lãng phí của cuộc đời
bốn mươi tám giờ
công lý giả
đây không phải là lịch sử đây không phải là những
hồi chuông của nó
những tiếng nói chìm lắng dưới cát lầy của một ngày
lễ tang của chúng ta trong tiếng thì thầm của lá
cái hôn trên quan tài mắt gặp mắt
và thời gian trôi qua đời chúng ta
sẽ không có bộ mặt của lịch sử
mà là cái mõm quỉ quyệt và phản trắc của một con cáo