DÃ TRÀNG...MỜI HỌA VUI
Làng Tôi mơ mộng đến cô nào?
Chuyện cũ hay là mới hôm nao?
Cớ sao xa cách người ta chứ?
Đến tận hôm này dạ tổn hao
cnt
cứ để hồn anh nhớ dạ nào em vờ không biết để nôn nao không cay quả ớt không là ớt không trị làng tôi sợ sức hao. phải không vậy huynh cnt
Buồn mới đến đây tìm lấy vui
Tâm tình qua lại bạn và tui
Đường dài cũng có lần chồn bước
Mắt sáng đôi khi cũng té thui
_____________________________
Sách với ta là bạn, là thầy
Phi Độc chẳng ngại cảnh tối thui lúc buồn vẫn muốn ghé quán tui rượu uống thơ ngâm cùng bạn hữu nằm kheo tìm mộng thật bùi ngùi... chúc bạn vui nhé Hoa Tông
Đèn không chịu thắp để tối thui
Coi chừng mà lại vấp phải tui
Phải là Long Nữ thì cứ... vấp
Lỡ có gãy xương, bụng vẫn vui
Đèn không chịu thắp để tối thui
Coi chừng mà lại vấp phải tui
Phải là Long Nữ thì cứ... vấp
Lỡ có gãy xương, bụng vẫn vui
_____________________________
Sách với ta là bạn, là thầy
đèn hồng đã thắp lên rồi
ngại đâu chân vấp để người băn khoăn
giọt
Xương đâu gãy mà rằng Hoa Tông chớ nghĩ để lòng buồn lo. chúc vui nhé HOA TÔNG
Đọc thơ các bác thật là vui
Nhớ cảnh xưa kia thật bùi ngùi
Tối tối điện đèn còn chưa có
Ôm nhau dưới gốc chuối thấy zui...
Ôi cái gốc chuối ngày xưa... nay còn đâu
_____________________________
baccaday
Thế giới quả là rộng lớn...
VƯỜN XƯA vườn xưa đã có người rồi gái là thị Nở nụ cười nhe răng bên chàng Chí cứ nhập nhằng khi nơi vườn chuối lúc nằm đồng hoang. làm cho Lò GẠCH ngỡ ngàng tình yêu như thể củi than lửa hồng cần gì ánh sáng mà mong bên nhau đã có lửa nồng đáy tim. chiến sỹ....sao không gọi mọi người là đồng chí cho tiện nhỉ -gọi là PÁC -nghe như xa xôi quá hà
Muội ơi cho tỷ hoạ vui với nha:
(Tắt đèn nhà ngói...) như tranh
này cho mượn cái chiếu manh trải tình
Nào cần điện mới lung linh
Xương ngã vào thịt có mình đỡ nhau
Làm sao gãy được mà đau
Muội ơi cho tỷ hoạ vui với nha:
(Tắt đèn nhà ngói...) như tranh
này cho mượn cái chiếu manh trải tình
Nào cần điện mới lung linh
Xương ngã vào thịt có mình đỡ nhau
Làm sao gãy được mà đau
_____________________________
Bạn bè gạn đục khơi trong
Nếu không có bạn sẽ không nên Người
Tôi như bông gạo rơi rơi
Gió ru gió hát nên đời bay bay
Kim Giang
người ta gầy yếu tâm sầu tuổi mai thân trúc gậy trâu dẫn đường thịt đâu mà giữ được sương chỉ lo chân vấp giữa đường thì đau. kính chào TỶ NHA TỶ LẠI CÓ TÊN NÀY NỮA hay thiệt -TỶ SÁNG TÁC KHỎE QUÁ TỶ ƠI. sao tỷ dạo này ít vào tranh bản nháp vậy? muôiu vừa ở đó sang đây ? kính chúc TỶ vui nhiều
người ta gầy yếu tâm sầu
tuổi mai thân trúc gậy trâu dẫn đường
thịt đâu mà giữ được sương
chỉ lo chân vấp giữa đường thì đau.
kính chào TỶ NHA
TỶ LẠI CÓ TÊN NÀY NỮA hay thiệt -TỶ SÁNG TÁC KHỎE QUÁ TỶ ƠI.
sao tỷ dạo này ít vào tranh bản nháp vậy?
muôiu vừa ở đó sang đây ?
kính chúc TỶ vui nhiều
YeuDieuLongNu
Troài oai Long Nữ long trọng oá làm tỷ ngượng chít. Muội à tỷ vẫn thích thơ Đường, nhưng lại thích tự do nên đã quay lại nơi này.Muội bay giỏi lắm, tỷ vẫn đi theo thơ muội mà nể đó.
Ơi những hồn thơ thật đáng yêu
Bay giữa trời mơ mộng bao điêu...!
người đi mang cả trăng theo để cho góc nhớ càng nghèo xác xơ thơ làm xong phải chất bờ thuyền ai chẳng đến chở thơ đem về mới hay trong chốn ngủ mê tỉnh ra mới biết....đường về còn chi ? YDLN
Thơ ai chất cả trên bờ
Ta mang thuyền nứa chở thơ về nhà
Tớ nhà ta trải thơ ra
Vùi đầu ta đọc nuốt từng giọt thơ
Trong lòng ta những ước mơ
Một ngôi sao sáng biến thơ ra tình...
người đi mang cả trăng theo
để cho góc nhớ càng nghèo xác xơ
thơ làm xong phải chất bờ
thuyền ai chẳng đến chở thơ đem về
mới hay trong chốn ngủ mê
tỉnh ra mới biết....đường về còn chi ?
YDLN
Trích đoạn: hoaphonglan1911
Thơ ai chất cả trên bờ
Ta mang thuyền nứa chở thơ về nhà
Tới nhà ta trải thơ ra
Vùi đầu ta đọc nuốt từng giọt thơ
Trong lòng ta những ước mơ
Một ngôi sao sáng biến thơ ra tình...
(Lan Hải Phòng)
ĐỢI TRĂNG
Thuyền như khoé mắt người xinh
Trở đầy thơ để ta mình biết nhau
Này ai Hợp Phố ngọc châu
Này ai như mối tình đầu của thơ
Buông neo về với bến bờ
Nối vần tri kỷ cùng chờ trăng lên
Thơ ai chất cả trên bờ
Ta mang thuyền nứa chở thơ về nhà
Tớ nhà ta trải thơ ra
Vùi đầu ta đọc nuốt từng giọt thơ
Trong lòng ta những ước mơ
Một ngôi sao sáng biến thơ ra tình...
lời người như đã chứng minh quên ăn quên ngủ nặng tình họa thơ tình người xanh cỏ đôi bờ để cho hoa nở hương thơ ngập tràn. vì đâu gặp cảnh trăng tan để trong sóng mắt nhạt ngàn mê say phong lan ơi -có nhớ ngày bán thơ giữa Phố ngủ say giấc đầy cuộc đời như ánh sao bay mộng thơ như thể vơi đầy con tim. YeuDieuLongNu
ĐỢI TRĂNG
Thuyền như khoé mắt người xinh
Trở đầy thơ để ta mình biết nhau
Này ai Hợp Phố ngọc châu
Này ai như mối tình đầu của thơ
Buông neo về với bến bờ
Nối vần tri kỷ cùng chờ trăng lên
BUỒN TRÔNG ước trong mộng - khúc êm đềm lệ rơi mấy lượt khi trăng bên gối nồng. vì thơ ai thả nhớ mong tiếng con tim hót bên dòng nước xanh thuyền thơ chất nặng chòng chành tại tay lái kém -hay ghềnh thác reo người đi mang cả thơ theo chốn hoang đã vắng -cảnh nghèo thêm hưu... YeuDieuLongNu TỶ ui...chớ cười muội đó heng -muội học cách làm thơ của mấy LÃO ANH HÙNG -trong chốn thơ vui này đó -hay lém đó tỷ à. kính chúc tỷ và phong lan hải phòng an vui...
bắp khuya trăng đêm tỏa sáng lan tràn
đi qua khu phố bắp bày bán ngô
bắp kia ai bán mà non
nhìn là thấy ngọt thấy ngon lạ thường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: