Je me demande = Em Tự Hỏi - Poésie de Thiên Kim Agnès HIVER
Viet duong nhan 30.07.2006 11:07:44 (permalink)

Poésie de Thiên Kim Agnès HIVER
(Ái Nữ của Việt Dương Nhân)
Sanh : 27 tháng 8 năm 1969
Tại : SàiGòn (Việt Nam)
Cha Pháp - Mẹ Việt
Bắt đầu làm thơ tặng Mẹ trong những dịp "Lễ Mẹ" lúc 9, 10 tuổi

.........

Thơ & bài viết đã đăng trong Đặc San "Ridder Express" tại Paris từ năm 2000


JE ME DEMANDE


Je me demande :
Si un jour tu reviendras
Tu poseras sur ma main
Ton nénuphar blanc
De rosée du matin
Je couvrirai ta main
Est-ce que tu oseras
Revenir sur tes pas ?

Je me demande :
Si tu oublieras
Tout ce que nous chantâmes
Ensemble dans ce cocon
De neige et de coton
Ces années passionnées
Maintenant ce n’est plus
De ton éclat que je suis éclairée
Ce ne l’est plus.

Je me demande :
Pourquoi tu t’effaçais ?
Pourquoi je t’ai quitté ?
Pourquoi tu m’as laissée solitaire
Pendant que je t’appelais ?
Rien d’autre m’imtéressait

Je me demande :
Si nous ne sommes plus là
Sur cette berge d’autrefois
C’est que Dieu l’a souhaité
Pour une raison bien sage :
Qu’on puisse s’aimer davantage
Chaque jour et chaque nuit
Dans les couleurs de l’âge
Sur notre beau nuage
Bleu et blanc
Le bleu que tu aimes tant
Le blanc que j’aime tant

Je me demande :
Le bleu avec le blanc ?
Crois-moi un jour
Je suis sous l’abat-jour
Je t’attendrai toujours :
Que ton cygne revienne
Pour m’emmener vers toi sans peine

Je me demande :
Si je pourais remecier le ciel
Et l’arc en ciel
Du Seigneur Éternel
Il nous réunirait tout deux
De nouveau mais dans un vrai milieu de nuages blancs et bleus.
Thiên Kim Angès Hiver


Em Tự Hỏi

Nếu ngày nao anh trở lại
Trên tay em
Anh cài hoa súng trắng
Đẫm sương mai
Em sẽ đặt tay mình lên tay ai
Tự hỏi
Bước chân anh
Có dám quay về ?

Tự hỏi
Nếu rồi anh sẽ quên
Những gì ta cùng hát
Xưa kia
Nơi hang ổ trắng xóa
Hoa gòn hoa tuyết
Năm tháng đam mê không còn nữa
Từ anh rực lửa
Tươi vui em cười
Đã qua rồi
Ngày cũ
Đã qua rồi

Em thầm hỏi
Sao anh tự xóa đời mình ?
Sao tình phải rời xa ?
Sao đành để em
Một mình
Hiu quạnh
Khi lòng em đã lạnh
Với đời
Mà vẫn gọi
Tên người
Thiết tha

Tạm dịch như thế , từ thơ dịch ra để hiểu thì dễ
mà từ thơ dịch ra thành thơ, khó quá !!!!

(Hồng Khắc Kim Mai dịch thoát)


Em Tự Hỏi

Tự hỏi lòng mình anh trở lại !
Cành hoa trắng ướt đẫm sương mai
Anh vắng mặt trên đường quan tái
Em đặt tay mình trong tay ai !

Đã qua rồi chuyện tình đã chết !
Những bài ca cùng hát ngày qua
Những bông tuyết không hề tan hết
Năm tháng đam mê thiếu tình ta !

Bài ca ta hát anh đành quên?!
Gọi mãi tình xưa chẳng thấy tên !
Tim lạnh nhưng sao còn tưởng nhớ !
Để gọi tên chàng chẳng thể quên !!!
(Dịch thoát Hương Việt)


Em Tự Hỏi

Rồi anh trở lại ngày nào
Cành hoa súng trắng đặt vào tay em
Tay anh, em phủ sương mềm
Ngỡ chừng nghe bước chân quen tìm đường

Lỡ anh quên thuở vấn vương
Bao năm vang khúc luyến thương tuyệt vời
Hạ nồng đông ấm chơi vơi
Nay còn đâu buổi rạng ngời tin yêu

Lòng em bỗng thấy quạnh hiu
Đời anh vụt tựa cánh diều bay xa
Gọi tên sao mãi thiết tha
Gọi người nên mãi lơ là cùng ai

Tình xa tình vẫn chưa phai
Thuyền xa thuyền vẫn nhớ hoài bến xưa
Tình ta theo gió cùng mưa
Sắc xanh sắc trắng đong đưa mây trời

Trắng xanh mong nhớ không nguôi
Mộng ngày em tựa vai người em mơ
Cô liêu dưới ngọn đèn mờ
Thiên nga vỗ cánh xuôi bờ ái ân

Ơn trên ngó xuống dương trần
Nghe lời em tạ thâm ân cao dày
Cầu vòng bảy sắc buông dây
Đưa ta gặp lại màu mây thuở nào

Đào Hùng dịch ý ra thơ lục bát
July 5th 2006


"Trích Dẫn daohung : Đã đọc từ lâu bài thơ Je me demande của Agnès và những bài phỏng dịch. Định bụng nếu có dịp sẽ dịch lại theo cảm xúc riêng. Thích nhất màu sắc đã được nữ thi sĩ nhắc đi nhắc lại nhiều lần và trong những bản dịch trước đây đều thiếu phần này. Nếu có thể chọn tựa khác cho bản tiếng Việt, có lẽ thích đặt tên bài thơ là Sắc màu".


<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 16:56:45 bởi Viet duong nhan >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9