Độc giả cảm nghĩ và chia xẻ với Thiên Kim.
***
Chị VDN mến,
Xin thành thật cám ơn chị đã gửi đến cho Cộng Đồng những vần Thơ tuyệt vời của Thiên Kim Agnès, Ái nữ của chị !!!
Theo VCH, Thiên Kim không có bị bịnh tâm thần mà phải nói đúng hơn là môt nhà triết lý đã bị cuộc đời cướp mất đi một người yêu thương nhất.
Cô đang sống trong một nỗi buồn vô tận mà chỉ có một ngươi duy nhất mới thấu hiểu và người đó đã ra đi vĩnh viễn không bao giờ trở lại !
Có lẽ khi ta không còn nghe nhịp thở của con tim,
Có lẽ khi ta đã đánh mất một phân nữa tâm hồn,
Có lẽ khi ta không còn một niền tin trong cuộc sống,
Có lẽ khi ta đã đi đến tận cùng của đau thương,
Có lẽ khi ta đã đi đến tuyệt đỉnh của nhung nhớ,
Có lẽ khi ta đã không còn thấy sự khác nhau giữa sự sống và cái chết,
Có lẽ khi ta đã không còn phân biệt được quá khứ, hiện tại và tương lai...
Thì tất cả đều đã trở thành... vô nghiã !
Những vần thơ đó phát xuất thật vô tư, dạt dào khơi dậy từ trong tiềm thức, tuôn tràn như một mạch suối đang đi tìm một dòng sông, một dòng sông ... ký ức !!!
VCH
27/03/10
***