Hoang tưởng (Thương yêu tưởng nhớ HVH)
Hương khói ngày rằm
Hương khói ngày giỗ những sắc màu vụn vặt
Ăn mặn đời đất
Chết khát đời cây
Nhảy nhót trên bát hương những tinh thể điên rồ
những tinh thể cháy cong hình dấu hỏi
quát vào con rết đang ngủ gật trước đĩa thịt gà
Dấu hỏi sinh mẹ sinh cha
sinh ra ngày rằm và những ngày giỗ chạp
sinh ra con rết đi hoang
Mẹ.
Những người đàn bà bé nhỏ nhất hành tinh
tay bấu đầy mùi thơm,
những người đàn bà quỳ lạy,
những người đàn bà thắp hương
những người đàn bà ngồi lặng im trong buổi chiều hoang tưởng
(giữa sự đồng tình của tổ tiên)
Dáng ngồi như bàn tay của đất
Đất chết khát khi tay mẹ ốm,
dòng sữa thôi phun lên như nham thạch không màu
Dòng sữa phun lên như nham thạch không màu
Nuôi ngày giỗ của những cái chết chưa khuất
Nuôi bia đá trên cánh đồng tiên tổ
Như nuôi chiếc răng sún của con từ thuở ấu nhi
Mẹ gói kỹ răng dưới ném lên mái nhà
Mẹ gói kỹ răng trên vứt vào gầm phản
Áo mẹ đan ngày nắng tạnh
Vỗ cánh lôi con ra khỏi những chân giường
Nơi muôn đời run lên bài ca cuồng nhiệt của những con gián,
bò qua que hương tay mẹ khô gày
Tay.
Tay giặt giũ mỗi tinh sương
tay thắp lên mùi linh thiêng
và những lõi hương hình dấu hỏi
Tay.
Giữ chặt lấy tay con không thôi
Cái ngày đi mắt mẹ nhuộm sắc màu giỗ chạp...