Mùa không Ngâu Có phải mùa Ngâu thì mới gặp đâu
Không phải mùa Ngâu còn đứng nhìn nhau
Trời trong veo cho mắt đẫm sầu
Sông Ngân quanh năm nước chảy ngang
Trông nhau khôn thấy đường sang
Chờ nhau cho nhạt muộn màng
Giận anh chẳng phải lái đò
Đẩy thuyền trăng cập ngay bến đợi
Chiếc sa em suốt muôn nghìn sợi
Chẳng sợi nào mắc cánh diều sang
Sông Ngân ban ngày không chảy
Nước ròng lóng lánh đêm đêm
Tơ sao không bọc trọn tim
Cỏ sao không mọc cho êm lối người
Quạ ơi sao chẳng rợp trời
Để đem hồn đá một đời gắn nhau Nguyên Anh