Xa Tôi đã đi một đêm không trăng sao
Để tìm một bình minh trước biển
Huyền nhiệm hồng sóng xa dào dạt
Muối mặn âm thầm trong cõi bình yên
1.
Xanh – rất dài và rộng
nhiều nắng – gió và mây
Phố – nghiêng – kéo dài khoảng trống
Em chờ ai?
Em nghiêng vai nhìn phố rất đầy
đầy những áng mây
đầy cho cánh sẻ bay nằng nặng
Lá rơi đè chút bụi vương
giọt vương mang cuối đường
Phố hun hút trôi sâu vào nhớ
Kéo ngược lại tiếng chổi tre quét phố
chiếc lá vàng ngửa mặt
nhìn cây cao
gốc cây xù xì cho sẻ nâu tưởng lầm là đất
Mà đất thì mênh mông
Em đặt chân chỗ nào cũng trống
Phố đi ngược với đường em
cho em nhìn thấy bóng
thấy hoài niệm và những mảng nhạt nhòa khác nhau
của nhớ ở mùa quên
***
2.
Từng giọt nước rơi
Sẽ đưa em vào biển lớn
Mây trên trời cũng có lúc bay ra đại dương…
Em chắp cánh cho ước mơ của mình bay lên mãi
Em sẽ gặp vầng trăng lung linh
và những vì sao lấp lánh
Ước mơ em rẽ gió
ôm trọn bầu không khí tinh khôi
Con sóng trắng của đại dương
chạm đến những vì tinh tú
Mặt trăng bơi trên một lớp huyễn bào
Ta lâng lâng, lơ lửng
Tóc đùa với sợi gió
Con én bay
Em – tóc xõa dệt màn đêm
Những hạt châu trên tóc em
gió tung ra rơi vào đáy biển sâu
ngàn vạn năm ta vẫn đi tìm
chỉ gặp sao rơi, san hô, trai ngọc,…
Nước biển làm mặn mà cuộc sống
Đời vẫn thiếu!
Ta tìm ai…
***
3.
Tôi đã đi một đêm không trăng sao
Để tìm một bình minh trước biển
Huyền nhiệm hồng sóng xa dào dạt
Muối mặn âm thầm trong cõi bình yên
Tôi đã bay một giờ thiếu hương hoa
Nỗi nhớ đẩy tôi xa dần mặt đất
Đỏ hồng hoang nhuộm trời chói lóa
Cằn cỗi cỏ hoa sinh hóa những rối bời
Cuộc hành trình dài chỉ có mình thôi
Trôi tuột thời gian qua tay cô độc
Có bao giờ tâm hồn mình cằn cỗi
Nhặt hoa hương gột tỏ thức nồng
Em đã xa anh một buổi trời hồng
Chân mây còn vướng một làn xiêm áo
Hoa tím rụng trời xưa thành trống rỗng
Biển ảo… một mình em… hoài mong