Thuỷ Tinh

Tác giả Bài
phantien
  • Số bài : 85
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.07.2006
  • Nơi: Thanh Chương- Nghệ An
Thuỷ Tinh - 01.08.2006 18:49:06
0
Nếu chàng chẳng chậm chân, sáng ấy
Chắc chi người đẹp đã về non
Để lòng biển ngàn năm sóng dậy
Để oan chàng mãi tiếng oán hờn !

Nếu vua Hùng công tâm từ buổi ấy
Không vì lễ vật để chọn người
Thì Sơn Tinh hay chàng cũng vậy
Chỉ Thần Sông, Thần Núi mà thôi.

Xin được hỏi Mị Nương sáng ấy
Trái tim yêu dành chọn người nào
Để gót ngọc dời non dễ vậy
Mà nàng không hối hận hay sao?

Thôi đành vậy ! Ý vua đã quyết
Phận làm con đâu thể cưỡng lời
Để sông núi ngàn năm cách biệt
Để khổ đau, theo mãi kiếp người.

Ai nghĩ Thuỷ Tinh gây lụt lội
Bởi oán thù buổi ấy không tan
Xin hãy đau cùng chàng, thật tội
Mấy ngàn năm, cứ vậy, lệ tràn.

Ai biết được mênh mông là bể
Biết bao la, là suối, là sông
Thì biết được tình yêu là thế
Thà đớn đau, đâu chịu dối lòng !

Xin được hỏi, Mị nương sao chỉ một
Mà Thần Sông, Thần Núi đến hai
Xin được hỏi ai người dại dột
Hơn, thua bao cuộc đua tài?
[sm=daukiem.gif]

sóng trăng
  • Số bài : 1013
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.02.2006
RE: Thuỷ Tinh - 02.08.2006 07:01:20
0
.


    Có thực chàng chậm chân sáng ấy?
    Hay còn quyến luyến nguyệt đầu non,
    Để lòng biển ngàn năm sóng dậy
    Nàng ra đi khép chặt tình hờn

    Vua Hùng đành xử theo tình đất
    Rể phải là người nâng đỡ ruộng nương
    Sơn Tinh ấy nghĩa tình cao chót vót
    Dựa Núi non dân tộc trường tồn

    Sao nỡ ép Mị Nương sáng ấy?
    Trái tim hồng ai nỡ chọn người nào?
    Gót ngọc về non nào dễ vậy
    Hiếu tình cha, há nàng hối hận sao?

    Hãy chấp nhận, vì Cha nàng đã quyết
    Phận làm con thề nguyện đền bồi
    Sông núi dù ngàn năm cách biệt
    Khổ đau kia nào phải chỉ riêng người

    Trách Thủy Tinh sao hoài gây lụt lội
    Nuôi oán thù từ buổi ấy không tan
    Xin hãy đau cùng nàng, thật tội
    Mấy ngàn năm, giọt giọt lệ tràn

    Ai biết được đời người dâu bể
    Tình bao la chàng trải khắp suối sông
    Nếu chàng thực yêu nàng là thế
    Tình đớn đau, sao lòng chẳng thấu lòng?

    Trời thử thách, cho Mị Nương chỉ một
    Mà Thần Sông, Thần Núi đến hai
    Non nước Việt cần cả hai rường cột
    Sao cả hai chẳng góp sức chung tài?