THƠ CỦA HÒANG LONG
meocon_thongminh93 02.08.2006 09:02:56 (permalink)
Cô đơn rực rỡ

Anh đâu muốn làm người
Khi tất cả đám đông đã thành xa lạ
Anh thành mây không tên
Thành mưa dưới chân em
Soi cho em dung nhan kiêu hãnh
Rồi chảy vào đất đen
Khi tất cả đám đông đã thành xa lạ
Anh phải chảy vào đất đen
Sẽ thấy trên tay em
Như ngày ta còn biết khóc
Anh dắt em qua cõi mù lòa
Nay đã tuyệt cùng vô hy vọng
Chỉ còn lại tên anh
Trên tay em
Như một niềm cô đơn rực rỡ

Tháng 7-8/2005

#1
    meocon_thongminh93 02.08.2006 09:03:18 (permalink)
    Đợi

    I

    Giọt buồn chôn kín thân em
    Mình anh tắc lưỡi tàn đêm thạch sùng
    Đi đi trên phố bão bùng
    Ngủ yên tình nhỏ chân cùng chân đi

    II

    Trăng thêu ngón mộng xuôi ghềnh
    Từ em sỏi đá mọc lên di hài
    Bỏ tâm tư úa chiều phai
    Tình em vó ngựa hẹn ngày ra đi.

    Lời ru khuất lấp

    Tôi trở lại tìm dòng sông
    Ngàn năm lau trắng lạnh không bóng người
    Tóc dài ru tuổi hai mươi
    Em ru tôi suốt một thời nhớ quên
    Thời gian khuất lấp lời nguyền
    Thương em thương cả đôi bên lở bồi
    Nhìn nhau để nhớ mà thôi
    Thuyền tôi không bến lặng trôi xuôi dòng
    Tôi về tìm trắng dòng sông
    Để rồi đi biệt, đi không nẻo về.

    #2
      meocon_thongminh93 02.08.2006 09:03:34 (permalink)
      Mùa thu không trở lại

      Bão dông cuộn từ lòng biển
      Xoá mất căn nhà hoang trinh
      Ngự trị mùa thu vĩnh cửu
      Bây giờ ruồng bỏ ta đi

      Và bây giờ ta bận
      Mãi đi tìm mùa thu rong chơi
      Nhiễu qua phiến môi nóng bỏng
      Hài lộ đau buốt đơn côi

      Tôi gõ lên trang giấy trắng
      Không nghe một tiếng trả lời
      Tôi gõ hư không trần trụi
      Giá băng đổ một bên trời.

      Nâng niu từng mùa trên tay
      Chạm vào bóng thu lãng đãng
      Tôi bay lên cõi mây cao
      Hoá thân ngọc hồng tinh tú

      Người ta nối gót hành hương
      Không hay vầng trăng đã chết
      Lướt qua tấm kính thời gian
      Mùa thu
      Không trở lại bao giờ?

      Ngày 7/12/2000

      #3
        meocon_thongminh93 02.08.2006 09:03:49 (permalink)
        Ngày qua như vết thương
        Tôi như hạt sương nhỏ
        Lấp lánh một bình minh
        Là lời yêu cánh trắng
        Chờ ngày mai gió lên.

        Không còn em trong đời
        Tình đầu là tình cuối
        Sao tôi còn mãi rơi
        Một trăm năm u tối

        Đời ta như nhà nguyện
        Kinh cầu lời ăn năn
        Nghe tình trôi rất nhẹ
        Về dải núi xanh mờ

        Ta bỏ một hình hài
        Xây đắp một đền đài
        Sông bay dài xứ mộng
        Người gặp người quanh đây

        Trăng cuồng khuya trốn lá
        Bởi người gọi quê xưa
        Hẹn nhau thêm lần nữa
        Sau bờ bến hư vô

        Khi băng hà vĩnh cửu
        Ngự trị vùng lãng quên
        Thơ mong manh sương khói
        Biết ai còn nhớ tên.

        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9