Tuỳ bút!
Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 70 bài trong đề mục
dungdungchan 17.09.2006 09:40:49 (permalink)
Tối qua đi học, ngươid gọi điện về hỏi tại sao tối thứ 7 lại không đi đâu. Nói chuyện với anh ở chân cầu thang nơi 10 nhịp nữa là lên tới thiên đàng của địa ngục của anh. Anh nói với mình chừng 10 phút rồi kêu anh phải lên đây lâu rồi không có dịp về ăn cơm với vợ. Mình để anh về không quên nói dạo này anh say rồi và cúp máy anh gọi lại cho mình bảo chỉ say em thôi đó là cơn say mà anh không mong muốn.
Thôi cười nhủ thầm sự dũng cảm đôi khi cũng tốt nó rèn cho mình máu lạnh toát khi ben anh và có thể nói nhớ nhung điên cuồng khi không có anh đó chỉ là những hành động để vuốt ve cái cảm giác cô đơn đến tột cùng khi nghĩ mình và anh không là gì cả.
Lại nói về quan niệm mình không thể hiểu được tại sao mình lại có thể có 2 cuộc sống đến thế
và mọi người cũng có thể chia làm 2 phe phái để nhìn nhận về mình khác xa nhau lạ lẫm đến thế.
Ở lớp mọi người nói mình xinh đẹp thông minh sắc sảo hoạt bát ngược lại ở nơi khác chê mình xấu và ngố uh đôi khi mình cười.
Mình đang đánh đu với cảm giác rằng mình kém cỏi rằng mình đáng lẽ phải có một cuộc sống hoàn hảo hơn thế này rất nhiều nhưng thực tế lại không thế nó làm mình mệt mỏi chán nản luôn thường trực trong đầu mình vậy thôi.
Tại sao yêu thương nhau không đến được với nhau, để cho con tim ta tràn khổ đau.
T xin anh đừng như vậy em không muốn trái tim mình thêm một lần lỗi hẹn em thích anh điều đó đã rõ ràng và cũng thế nhìn vào mắt anh em biết tình cảm của chúng mình đã có nhen nhóm lên rồi hãy thổi bùng lên anh nhé em mong chúng mình mãi mãi là một !
Chưa bao giờ em có cảm giác thế này anh hãy đến bên em dù hôm nay trời rất đẹp anh hãy làm ấm trái tim em dù tim em đang ấm áp anh hãy cho em thấy cs có nhiều điều kỳ diệu giống như em đã từng nghĩ.
EM muốn hát choa nh nghe câu hát nguyên đi với anh trên suốt con đường đời dù cho khó khăn đang chờ ta phía trước!
Em không đi học anh có nhớ em không?
Em nghĩ có lẽ chúng mình sẽ phải là của nhau mất thôi! nhưng ko muốn chờ thêm nữa.
Cần thêm thời gian cho tình cảm lớn lên sao anh?
Cần đêm trắng để trút với lòng đầy
cần thêm anh để em nhìn vừa tối cần thêm những lần hèn hò sau cuối
cần thêm yêu hay cần cần thôi dấu yêu
Thế tình nhé thương thật nhiều
em xin cần anh đến muôn đời tình dẫu dậy sóng vẫn mong tình nồng
lối anh và em chiếc hôn nồng
EM mệt mỏi và rất mệ mỏi vì sự chờ đợi anhc òn cân nhắc gì mà không đến.
Hôm nay tâm trạng em thật là lạ lùng co lẽ em sẽ phải tặng anh bài thơi tự hát của XQ mất thôi!
Em lo âu trước xa tắp đường mình
...
trái tim đập cồn cào cơn đói
ngọn lửa nào le lói giữa đêm đông!
...
Em vẫn đây anh đến nhé chàng trai tháng 8!
#46
    dungdungchan 20.09.2006 08:36:14 (permalink)
    Lâu lắm ko viết gì vì thật ra cũng chẳng biết viết gì cả cái thứ tâm trạng hỗn tạp ấy vẫn cứ bám riết theo đuổi mình cho đến tận bây giờ.
    Với mình chú luôn là người tốt nhất mực để mình mơ ước người đàn ông trong tương lai của mình sẽ giống chú.
    Hôm qua chú làm mình cảm động và đúng là linh cảm của mình đúng chú ý quý mình quá đúng nhưng cũng chỉ là cái thứ tình cảm không có bến đỗ mà thôi. Mình phải gạt bỏ tất cả đi để có thể sống để có thể yêu một người khác T nhé. Chú thấy mình thì nhìn ấu yếm lắm mà nói thẳng ra là ánhmắt chú ý ánh lên thứ tình cảm lạ lùng không lên có giữa mình và chú ý. Rồi đi sát vào bên mình mùi cơ thể chú toả ra gây gyâ quyến rũ rồi nói những lời nhẹ nhàng đúng mức của người cầm quân. Uh mình quý chú ý rồi tối qua về biêng biêng uống có 2 ly thôi mà thấy không vững nổi cái gì hết.
    Sếp phó tranh thủ rủ đi hát có tay vịn mình mà đi theo thành tay vin mất hic thế là không đi về cơn say trào lên uh chú đừng có làm gì dù chỉ là nhìn thôi nhé cháu cần bình yên cần một bến đỗ cho con thuyền của cháu không còn lênh đênh nữa.
    Ai ai sẽ là bến đỗ của mình? phải anh không? anh mang tới cho mình bao nhiêu là cảm xúc nhưng chưa đủ để thành gì của nhau. Anh hãy nói đi em vẫn chờ anh nói dẫu rằng như thế là em đã quá ngốc nghếch cơn say sẽ hết và chỉ còn lại anh với thời gian mà thôi.
    Một bộ quần áo mà đen lạ lùng và bó sát lấy cơ thể gợi cảm để cho bao nhiêu người nhìn còn anh thì khen lấy khen để em nhớ anh ngốc nghếch ơi anh đừng đi nữa!
    Đêm lại mất ngủ vì những âm thanh quá lớn vọng vè từ thực và ảo ngủ đi mắt ngoan ngủ đi mi ngoan lời bài hát của TCS mình không thích nhạc Trịnh trong khi thiên hạ bao nhiêu người mê dù thế vẫn thấy ngac nghiên bài nào mình cũng thuộc.
    #47
      dungdungchan 25.09.2006 15:30:00 (permalink)
      Cũng chẳng biết lên thế nào để đừng thêm phôi pha trong lòng.
      Tình cảm là một phạm trù quá lớn để có thể nói lên cái gì đó là cá tính ở mình. Không hiểu đwojc trái tim lăng nhăng củ mình sẽ còn thế nào nữa.
      Nhìn thấy con người ấy trái tim bỗng dưng rung lên những hồi chuông kỳ lạ và mờ ảo có phải thế ko?
      #48
        dungdungchan 25.09.2006 18:00:37 (permalink)
        Em ko biết tương lai 2 đứa sẽ thế nào? em tự hỏi mình thế? Hôm gặp anh em thấy hạnh phúc vô cùng. Hai đứa mình ngồi trêu nhau đủ trò vui vẻ thế mà sao khi xa nhau anh không nhớ tại sao như thế anh nói rằng anh thích một người con gái cùng lớp cô ấy là ai? có phải là em không hay là một người nào xa lạ? anh nói tại sao em ko đi học tại sao em má em hồng thế hôm nay em khác thế anh nói áo em mới anh quan tâm emtừng cái nhỏ nhất nhưng tại sao xong rồi anh cũng vẫn thế bình thường tại sao lại thế hả anh? Em thấy trái tim mình ngẹn ngào khi anh lên ngồi với cô bé ý! em để yên cho sự ghen tuông tràn lên mắt cúi mặt xuống không nói gì anh vẫn hồn nhiên quay lại treu đàu hay là anh đang cố tình trêu em em mặc kệ nếu có thì anh sẽ bên em bằng ngược lại sự cố gắng của em cũng là vô cíh anh như một con thú nhỏ chạy giỡn trên đồng cỏ, thấy em đấy có thích đấy nhưng rong chơi vẫn hơn mà. Anh mang đến cho em cảm giác thật gần gũi muốn được bên anh muốn được cùng anh đi trên con đường dài nhưng cho dù thế trái tim em vẫn không làm sao nói lên lời với anh có hiểu không anh?
        nguyện đi với suốt con đường đời
        dù bao khó khăn vẫn chừo ta phía trước
        #49
          dungdungchan 26.09.2006 08:22:02 (permalink)
          Cuộc sống rồi cứ lao vùn vụt lên phía trước những mảnh trời riêng chung lẫn lộn của cả hai đứa sẽ chẳng bao giờ xoá nhoà được. Anh thuộc về một nơi xa rất xa riêng rất riêng như chưa có bao giờ có chung một góc trời như thế.
          Em thuộc về anh trong miền cổ tích của những thứ bảy chủ nhật mong anh đến của những bồn chồn hờn ghen khi anh ngồi với người con gái khác của những boăn khoăn lo lắng biết anh có yêu em không? Thế đấy cái giá trị riêng em viết ra cho anh có phải chính là rào cản để anh đến bên em dãu thế nó cũng có ý nghĩa nhất định không vì thế mà bỏ đi những quy luật chung riêng muôn đời tồn tại trong em. Uh thì biết là thế sẽ khó khăn hơn để đến gần nhau đấy. Uh thì ngốc ngếch khi cứ vô tư hồn nhiên có khi lại hoá nhẹ nhàng, thật ngốc nghếch khi chờ đợi vô tình một cái chạm tay trong khi có thể có cả những nụ hôn nồng nàn đấy. Thế mới là anh và là em của những ẩn số bí ẩn muôn đời khao khát và đang tiến đến gần nhau có thể không anh? em nghĩ dù thế nào mình cũng sẽ có nhau mà thôi! Đó là mơ ước nhưng có là sự thật không anh?
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2006 08:25:41 bởi dungdungchan >
          #50
            dungdungchan 02.10.2006 12:01:45 (permalink)
            Lại anh với những câu nói ngọt ngào đêm về khó thở! Một bài nói chuyện không cầu kỳ hoa lá không hot không thị trường đã ghi điểm. Anh bỏ qua cho em cái tội cắt tóc và mập ú lên trông xấu kinh điển. Là anh ngỡ ngàng sau 2 tuần di chú em cũng thế tưởng con người ta chỉ quan tâm tới những cái xa hoa bề ngoài được nghe anh khen tằng em thông minh em biết trông em chắc tệ lắm đũng không anh kệ có thế đó chính là em là con người em mà
            #51
              dungdungchan 02.10.2006 17:41:02 (permalink)
              Một tương lai xa xôi không mong đời đang đến suy cho cũng cũng không biễt sẽ ra sao nhưng chắc sẽ bình thường thôi.
              Người nói gì nhỉ " Em có muốn anh không? " có muốn không?
              Người làm ta không yên tâm có yên tâm được không khi ánh mắt người làm cho ta khó nghĩ có mình ta trong mắt người hay có nhiều người như ta uh người thích ta rồi có lẽ yêu ta rồi có sao không? Uh cứ để thế đi thời gian sẽ cho ta thấy tình yêu của người sâu đậm đến nhường nào! Có sao không? cứ để thế đi nhé cũng không làm gì được có nhớ không chuyện hồi hè mình cố gắng đấy nhưng cuối cùng có làm được . Em kệ để cho gió thổi mây bay đưa mình đến đâu thì đến vậy thôi đúng không anh?
              Một thoáng khi nghĩ về người làm trái tim rung lên những hồi chuông ngọt ngào và tràn đầy cảm xúc. Anh nói gì nhỉ em làm gì cứ khi gần bên anh em cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Anh làm em cười em nói làm em hạnh phúc bằng thứ tình cảm bình dị vô cùng uh cứ thế nha anh. Thời gian sẽ thổi bùng lên ngọn lửa tình yêu của chúng ta hoặc làm nó tắt em nghĩ đã là số phận khó tránh được lắm. Mà tại sao em lại thích anh ngoài sự thông minh vui tính anh có cái gì nào không chẳng có gì cả thế đấy em thật lạ tùng cái suy nghĩ từ trước giờ của em vứt xó rồi em chúa ghét người cười tít mặt thế lại thích anh chúa ghét người lùn lại thích anh chúa ghét người xấu lại thích anh uh em đang làm sao thế này!
              #52
                dungdungchan 06.10.2006 12:57:26 (permalink)
                Nhẹ nhàng thôi không ngờ lại phải nhắc mình sự lạnh lũng cố hữu đã trở lại và mình lại trở về với bản chất của chính mình không ồn ào không lo lắng không mơ hồ không ước vọng một hư thựac một thực thể sáo rồng và vô vị. Uh là thế ko là thế tự dưng thấy mình vô nghĩa quá vô nghĩa cho sự tồn tại của mình tại sao tại sao?
                Không gào thét thắc mắc nhẹ nhàng thôi nhưng mà thấy vướng vướng nơi cổ có lẽ nào con đường ta đi chông gai thế
                #53
                  dungdungchan 17.10.2006 14:20:38 (permalink)
                  Lâu ko online ko phải vì bận mà do không thích đúng là cs có những thăng trầm mà ko ai biết trước được mình sẽ thế nào trong tương lai cả. Với những cái mà người ta khao khát sao mà đẹp đến thế nếu đạt được thì sao? và không thì sao tất cả còn ở phía trước nhưng mà xa ngái quá đi!
                  #54
                    dungdungchan 17.10.2006 14:30:53 (permalink)
                    Một mình những con đường gồ ghề phía trước cả những hoa cỏ trải thảm có alf gì khi mình không là gì?
                    Nhiều lúc ước mình là dòng sông kia lững lờ trôi lững lờ với tất cả làm mình sâu sắc làm gì mình mổ xẻ vấn đề làm gì còn đó chút gì hối tiếc.
                    Đêm mơ thấy anh vẫn thế nụ cười không lẫn vào đâu được cái trầm tĩnh cũng không thể lẫn nhưng làm gì để được có lại những ngày xa xưa ấy trời ơi tình yêu vẫn là trò đùa.
                    Có khi nào đêm đem mình ru mình bằng giấc ngủ cho qua đi những mơ ước thầm kín cháy bỏng trong con người mình mơ ước giản dị và con người như bao nhiêu người mơ ước. Cũng may có cái để giãi bầy không thì chán chẳng biết làm gì?
                    Mùa thu mặt ai cũng lạnh như tiền mình đến cơ quan cả ngày rồi mà không biết làm gì cả. Uh thế mà cứ kêu ầm lên là chán uh thì chán đũng là chán đấy đã sao nào chán cũng có cái để mà nhớ chứ ko thì muốn ngủ chết đi được.
                    #55
                      dungdungchan 18.10.2006 09:37:41 (permalink)
                      Có phải là gió mưa hay chính là những tâm sự con người trong mình đang lên tiếng tối mơ thấy anh rất thật uh thì dù sao cũng thế cái nắm tay ngọt ngào bàn tay anh ấm và mềm nó ngược hẳn với bàn tay mình khô và lạnh có gì đâu có gì đấu tất cả là như thế là như thế kia mà.Chiều qua đi chơi với bạn bè chúng nó vui vỉ thế tối nay m,ình phải dạy ròi trời đất ơi lại dậy cái vòng xoáy đó cứ cuốn mình đi làm mình tan ra tan ra theo gió theo sóng.
                      #56
                        dungdungchan 23.10.2006 11:25:50 (permalink)
                        Tự mình làm mất đi tình cảm mà người đó giành cho mình. Nhưng mình ghét người đó yêu thì nói thẳng ra đằng này cứ thế hành hạ nhau bằng những ánh mắt những cái vô tình đụng chạm những lời nói ngọt ngào khó thở. Uh mình làm thế chắc người đó sẽ không còn tình cảm gì với mình nữa kệ thôi.
                        Mình rất mê tín trong chuyện tình cảm mình nghĩ tất cả có duyên số thôi có cô scũng chẳng làm được gì và ngược lại có nhiều người mình không ghét muón xây dựng một mối quan hệ tốt đó thôi những cũng không được dường như số phận chưa có cho mình một người chồng mình mong muốn.
                        Hôm qua chị T bảo mình đừng có cầu toàn mình cãi em không cầu toàn thế là bị tấn công ào ào bởi cả lũ trong lớp rằng mình cầu toàn mình kiêu căng mình kén chọn trời đất nếu mà họ biết mình mong muốn tìm được người yêu thương thế nào thì họ sẽ không nói thế. Nhưng đúng cái vẻ mặt bề ngoài của mình làm mọi người kiên tưởng đến một cô gái kiêu kỳ và khó tính.
                        Tại trong lớp có T cậu ta đáng ghét cứ lẵng nhẵng theo mình nói nững lời có cành ngọt ngào sáo rỗng làm ra vẻ mê mệt mình má ơi cứu con mình đâu tiêu hoá nổi cậu ta mà đáng ghét thế cơ chứ. Tthì cứ khăng cho rằng mình thích được những lời ngọt ngào đó ve vuốt và không thèm để ý đến thái độ cay cú của mình khi phải nghe đến chối tai cái điệp khúc anh chỉ thích mình em chỉ yêu có mình em thôi trời đất điên hết cả người lên với T. Mong cậu ta chuồn chuồn đi cho xong tưởng đựơc yêu mà thích hả mất vía đi ý chứ. Trông mình liệuc ó sex không nhỉ sao mà cái chị T khiếp thế yếu bóng vía chắc cũng té xỉu chứ chẳng chơi. Kỳ này t cho mình thôi rồi cũng khôgn thể làm gì được chuyện tình duyên đương nhiên có sô phạn mất rồi không thể cưỡng lại được đâu hãy cứ chờ đợi thế nào cũng gặp người lý tường cho coi thôi kệ không thèm để ý làm gì cả.
                        #57
                          dungdungchan 23.10.2006 12:49:11 (permalink)
                          Lo lắng một cảm giác lạ lùng nóng ruột quá ai mong chờ ai đây.
                          Hôm ý mình đọc bài thơ nồng nàn quá không thể tưởng được mình lại diễn xuất hay đến thế " mắc điều tình ái như nàng kiều thủa ấy, suốt cuộc đời chưa dễ thấy chàng Kim"
                          S chính là chàng Kim của mình tình yêu ấy đã quá xa rồi nhưng vẫn còn vang vọng trong mình những ham muốn tột cũng của một bờ vai. Ngày trước mình thích bài háy cry on souder thế nó nhắc mình là một bờ vai của S và S xũng là bờ vai của mình mỗi khi buồn chỉ cần trút vào nhật ký cái tên ấy thôi cũng đủ để dũng cảm đi tiếp còn bây giờ thì quá mệt mỏi. Quá mệt mỏi để có thể tìm ra được một người có thể cho mình dựa vào khi buồn phiền. Có một đáp só chung cho mình nhưng không biết sẽ thế nào đâu là đáp số mình mong muốn. Uh thì anh cứ đi và em cũng cứ đi con đường còn dài trước mắt chúng ta làm sao em biết anh sẽ là ai ? nhưng thôi có dằn vặt nhau cũng chẳng ích gì cả chỉ là những nỗi niềm vụn vặt àm thôi anh đi đi phía xa sẽ có một con đường cho em cho anh cho chúng mình anh có biết ko?
                          #58
                            dungdungchan 25.10.2006 10:17:14 (permalink)
                            Chắc là chú ý nhớ mình thậ những ngày chú ý đi vắng khi trờ lại bao giừo chú cũng đi ăn sáng trên con đường nàh mình rồi vôtình ngó thấy mình rồi rủ rê đi ăn sáng nhưng khi bình thường chú ở nhà thì không có chuyện ý đôi khi mình nghĩ có người quý cũng thật là tốt mà hiện nay thì mình bình thường nhưng không biết mấy nữa thế nào cả.
                            Nói chung cuộc sống có một cái gì đó rất bản chất và nghiệt ngã nó làm mình khó có thể di tiếp được nếu cứ kéo dài tình trạng như thế này không mục đích và chủ định tất cả đều thờ ơ mệt mỏi. Không biết phía xa xôi kia có cái gì mới mẻ chờ mình không? Kệ chẳng sao hết mình thấy quá là ớn rồi.
                            Chán chường trả lại ngày qua. Buồn thương trả lại con đường mờ xa
                            #59
                              dungdungchan 26.10.2006 09:52:26 (permalink)
                              Nhiều việc quá mệt kinh người chẳng biết lam gì trước làm gì sau nghe tiếng sếp quát nhân viên tầng dưới mà ớn quá may quá sếp vẫn thương không có mắng gì mình eo iu công việc ngổn ngang quá đi mất thôi không biết làm thế nào cho nó xong đây.
                              Nghe bọn chúng bàn kế hoặc cho mình phắn mà túc may thiệt may sếp mình không cho phép còn khuy nhé gì thì cũng là cục cưng của sếp muh.
                              Nói vậy htôi nếu thực sự mình không có kảh năng không có đầu óc chắc jì sếp đa xthương thế này dưng mà cũng khổ thân sếp vì quý mến mình mà bị chúng nó tơi bời khói lửa.
                              Kệ đường ta đi sẽ như thế sẽ làm nhưu mình đã làm sẽ sống như mình đang sống không có gì khác cả.
                              Thấy ánh mắt dịu dàng của sếp khi mình cười làm mình bớt đi cái bức xúc trong lòng he he thôi làm tiếp đây ai lamg giùm mình không nhỉ chắc chẳng ai đâu.
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9