Đứa con gái của gia đình ly tan
Nguyên Anh 02.08.2006 21:52:59 (permalink)
Đứa con gái của gia đình ly tan-

Ly! Mày đi theo ba mày hay theo tao - Mẹ tôi hỏi
- Con muốn có cả ba và mẹ, con không muồn gia đình mình mỗi người một nơi đâu! – tôi nuốt nước mắt.
- Con hãy chọn đi! mẹ và ba sống không hợp nên mới thế. Con muốn thấy ba mẹ phải chung sống với nhau không hạnh phúc sao? – Ba tôi khuyên tôi.

Thế là ba mẹ tôi đã ra toà án và ly hôn nhau. Tôi được toà án cho về ở với mẹ. Sống với mẹ cũng được miễn là tôi không muốn thấy một gia đình toàn là tiếng cãi nhau suốt ngày. Tôi không biết mẹ tôi là nghề gì mà tối nào mẹ cũng về trễ.
Ôi! Sao tôi phải sống trong một khung trời ngột ngạt thế. Ba tôi thường xuyên đến thăm nhưng mẹ không cho vào, bà còn chửi ông té tát. Tôi ba tôi quá! Chắc ông giờ nhớ tôi lắm, tôi cũng vậy.
Mẹ và tôi dọn đến Gò Vấp, mướn một căn nhà nhỏ. Nơi lạ lẫm, tôi rất cô đơn. Mẹ không có còn thương tôi nữa hay sao mà bà cứ về trễ, bỏ mặc tôi trong căn nhà. Giờ thì tôi mới biết bà đi đâu, bà đi đến vũ trường đầy đèn và có nhạc ình ỏi. Thầy giáo nói vũ trường là một nơi không tốt nhưng sao mẹ lại đến.
Mẹ đâu biết tôi đang bị bệnh gần một tháng nay. chắc bà cho tôi yếu đối lắm. Tôi đan tặng bà cái khắn len để giữ ấm, mong nó sẽ bảo vệ bà với cái lạnh ngoài kia.
Giờ đã 12 giờ rồi, sao mẹ chưa về để ăn sinh nhật của tôi chắc mẹ quên rồi. Một năm sinh nhật thật buồn tẻ, không có ba mẹ, không bạn bè, người than, không bánh kem chỉ có những chiếc bánh nhỏ và trai rượu tôi lấy trong tủ lạnh cùng tôi đón mừng sinh nhật. Tôi muốn uống rượu thật nhiều để quên đi hiện tại và nó sẽ giúp tôi trở thành người lớn. Lớn rồi có thể tự lập, thoát khỏi tình cảnh như thế này.
Ôi đúng là diệu kì, rượu giúp tôi quên tất cả và cũng khơi dậy cái ngày mẹ dắt thằng đàn ông khôn nan kia về nhà. Nó nhìn tôi với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống. Cái khăn len tôi đan cho mẹ, bà đâu cần đến bà chỉ thích cái khăn nào mắc tiền mà mấy thằng đàn ông kia tăng thôi.
Rượu đúng là con dao hai lưỡi. Người ta nói rượu có thể làm điều ước thành sự thật. Tôi bây giờ chỉ ước rằng có ba và mẹ thôi.
Đúng là sự thật khi tôi thực dậy tôi đã thấy ba mẹ trước mắt đó không phải là mơ mà sự thật. Tôi muốn gọi ba mẹ hãy lại gần con và ôm con vào lòng như thời bé bỏng. Nhưng sao tôi không thể nói được, toàn người tôi đều bị phỏng chắc hôm qua do uống rượu nên đã xảy ra hoả hoạn. Nhưng tôi không trách mình vì giờ đây tôi đã được gặp ba lẫn mẹ nhờ mình bị phỏng.
“ Ba mẹ ơi hãy lại gần bên con đi!”.
#1
    Trăng Quê 06.08.2006 19:36:46 (permalink)
    @ Nguyên Anh,
    Câu chuyện của bạn chua xót quá!
    Vẫn biết có những cuộc chia tay không tránh khỏi nhưng nỗi đau của nó hằn lên tuổi thơ thật khủng khiếp!
    Ở các nước tiên tiến người ta thường chuẩn bị tâm lý cho trẻ trước khi bố mẹ ly hôn để các em khỏi sốc...nhưng có lẽ cũng vẫn vậy thôi!
    Nhiều người vì con cái thôi thì hy sinh cả cuộc đời bố mẹ...

    Buồn nhỉ?
    Thật đáng trách cho những ông bố bà mẹ vô trách nhiệm ! Đáng lẽ phải thương con gấp hai lần thì họ lại lãng quên... Có lẽ họ cũng vì đau buồn quá chăng???

    Cuộc đời vẫn là những câu hỏi bất tận mà không có câu trả lời nào thoả đáng !
    #2
      saochoihelen 07.08.2006 16:05:48 (permalink)
      Nói thật bạn đừng buồn nhé câu chuyện của bạn tuy là một chuyện buồn thật đấy nhưng khi đọc cảm thấy nó cứng ngắt wa1 chắc tại bạn chưa đi sâu vào tâm trạng nhân vật mà chỉ tả chung chung thôi nên mới thế, mà đấy chỉ là ý kiến của riêng tôi thôi dù sau cũng chúc bạn viết tốt hơn lần sao cố lên nhé bạn
      #3
        saochoihelen 07.08.2006 17:25:50 (permalink)
        Nhìn đứa con gái khi chúng tôi hỏi: _" Ly con chọn ai theo ba hay theo mẹ "
        Trong ánh mắt của con mẹ thấy được một điều gì đấy như vừa tan vỡ một chút gì như căm phẫn.
        Nhưng Ly ơi biết làm sao cho con hiểu được đây hả Ly. Dù rất cố gắng níu kéo lại một gia đình hạnh phúc để con của mẹ còn có một người cha, nhưng con ơi sức người có hạn và mẹ cũng thế mẹ dù là mẹ của con nhưng mẹ cũng chỉ là một con người làm sao đủ sức níu kéo và chóng đở tất cả một mình đây. Nên cuối cùng rồi sự đổ vỡ là không thể nào trách khỏi Ly ạ.
        Dù con được về sống với mẹ nhưng mẹ biết chắc là con cũng nhớ ba con nhiều lắm. Ly con nên biết rằng mẹ là mẹ của con dù không nói nhưng mẹ biết con gái mẹ cần gì và muốn gì chứ, dù mẹ đã cố quên nhưng Ly ơi hằng ngày cứ nhìn vào con như đối diện vào chíng nổi đau của mình mẹ không còn đủ sức Ly ơi.
        Mẹ quyết định dọn đi tìm một nơi xa lánh tất cả những gì là kĩ niệm để quên để mẹ sẽ lại sống hết mình vì đứa con gái yêu của mẹ nhưng nổi đau thì nó vẫn còn đó và nó rất thật, thật như mới ngày hôm qua thôi ba mẹ mới chia tay.Mẹ xin lỗi con Ly ơi ! khi chính mẹ lại không giữ được mình cho riêng con như mẹ từng nghỉ mẹ lại xa ngã vào những cuộc vui, khi tỉnh lại mẹ đã tự hứa với bạn thân sẽ không bao giờ như thế nữa gì mẹ biết hằng đêm con vẫn ngồi đợi mẹ không nói một lời chỉ lặng lẽ ngồi nhìn thế thôi và mẹ thấy trong ánh mắt con hình như nỗi buồn đã nhiều hơn bao giờ hết. Nhưng mà Ly ơi mẹ biết làm sao đây khi bây giờ mẹ không thể tự dừng lại mẹ vô dụng lắm phải không Ly, con hận mẹ lắm đúng không Ly. Người đàn ông mà mẹ lựa chọn không bao giờ mẹ đặt người đàn ông ấy ngang hàng với gia đình mình nhưng mẹ cũng chỉ là đàn bà Ly ạ, mẹ cũng chỉ là người đàn bà như bao người đàn bà khác và mẹ cũng có những phút yếu lòng mà Ly, món quà mà con tặng mẹ, mẹ yêu quý lắm chứ gì rất là yêu quý nên mẹ không dám làm nó bẩn đi khi mẹ mang đi với những cuộc hẹn với những người đàn ông mà không phải là ba con, mẹ chỉ biết cất đi và nhìn ngắm trân trọng như một báo vật thôi Ly ạ, con hiểu chứ Ly.
        Hôm nay sinh nhật con gái yêu của mẹ, mẹ nhớ chứ mẹ đã cố gắng làm hết việc để về cùng con chúc mừng ngày con ra đời chứng nhân cho tình yêu của ba mẹ bao năm, nhưng khi về đến nhà trời ơi chỉ còn lại đống tro tàn con ơi Ly ơi con mẹ giờ ở đâu Ly ơi mẹ chỉ muốn chết đi khi nhìn đống tro than nơi nhà mình, khi ấy điện thoại của mẹ lại treo lên là ba con mẹ định báo cho ba con biết nhưng chưa kịp nói gì thì nghe ba con báo là con đang ở bệnh viện mẹ đã lao đi mà không kịp nghỉ gì trong mẹ giờ chỉ còn biết cám ơn trời phật con của mẹ vẩn không sao, khi vào tới thì nhìn con nằm đó thim thiếp với nổi đau lòng mẹ như có ai xác muối chỉ cần con thôi chỉ cần con tỉnh lại mẹ sẽ làm tất cả gì con.
        #4
          saochoihelen 07.08.2006 17:30:02 (permalink)
          hic không phải muốn chống đối bạn đâu khi viết bài ấy nhưng tôi chỉ muốn bạn hiểu hơn lòng của người mẹ thôi mà hic chê văn bạn như thế nhưng của tôi cũng không hơn
          #5
            Trăng Quê 07.08.2006 18:16:46 (permalink)


            Trích đoạn: saochoihelen

            hic không phải muốn chống đối bạn đâu khi viết bài ấy nhưng tôi chỉ muốn bạn hiểu hơn lòng của người mẹ thôi mà hic chê văn bạn như thế nhưng của tôi cũng không hơn


            Chào Saochoiihelen,
            Đúng là truyện của Nguyên Anh khô khốc, khô khốc đến mức tàn nhẫn, nhưng đó là sự thực. Nhiều ông bố bà mẹ sau khi li hôn đã bỏ bê con mình để lao vào những cuộc tình hòng lấp đi chỗ trống trải của cuộc tình đã qua.
            Mình cũng nói thật nhé, bạn đừng tìm cách viết thêm hay sửa đổi câu chuyện của Nguyên Anh làm gì, vì đó là một câu chuyện có lô gíc và những gì xảy ra đúng như nó phải xảy ra...
            Một bà mẹ có những suy nghĩ như bạn viết có thể có thật ngoài đời nhưng không thể có trong câu chuyện đau lòng này!

            Cái mà Nguyên Anh cố tỏ vẻ dửng dưng và đứng ngoài cuộc với cái nhìn khô lạnh chính là nước mắt lặn vào trong đó bạn!

            Chúc bạn vui!
            #6
              saochoihelen 07.08.2006 19:43:42 (permalink)
              hic nhưng tôi cảm thấy có tàn nhẫn quá không khi kết tội như thế, nói chung ra là gia đình tôi gần như thế nhưng tôi không như cô
              bé Ly trong truyện của bạn Nguyên Anh luôn trách những người lớn cầu mong họ về mình mà quay lại có bao giờ bạn thử nghỉ cho họ
              không họ sống như thế nào những năm qua có lẽ họ thật tình không muốn như thế, bạn có thật sự chắc là họ lãng quên bạn mà sống
              gì mình không. Tôi không có ý thêm thắt hay muốn sữa đi cốt truyện ấy tôi viết đoạn văn ấy chỉ muốn bạn hãy nhìn vào nỗi đau của
              họ va thông cảm thôi bạn nghỉ là khi họ không thể yêu thương được nữa người mà họ từng yêu thương thì họ có thể thanh thản và bình
              yên để vội vàng quen đi với một cuộc tình khác sao bạn có nghỉ trong họ cũng có ''BÃO'' sao.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 19:45:50 bởi saochoihelen >
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9