THƯA CÙNG TỐ NHƯ
Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như
(Độc Tiểu Thanh ký- Nguyễn Du) Không biết sau ba trăm năm lẻ,
Thiên hạ ai người nhỏ lệ khóc ông.
Dẫu biết nghiệp văn chương là thế
Vẫn mong tim góp máu hồng.
Kiếp thi sĩ thương vay khóc mướn,
Đau đời nước mắt lặn vào trong.
Những thân phận nổi nênh phiêu bạt,
Đâu cõi trời Nam, đâu cõi Bắc hành...
Một ông già hát rong châu Thái Bình...
Mấy mẹ con người ăn mày khốn khó...
Túp lều nát cùng ước mơ Đỗ Phủ....
Năm tháng qua đi mặt đất vẫn như xưa...
Kim -Kiều tái hợp mà ông đứt ruột
Tim bao dung thấu suốt cõi nhân gian
Vằng vặc giữa trời vầng trăng thề thốt
Khuyết hao rồi chỉ còn những trái ngang.
"Phản chiêu hồn" ông khuyên Khuất Nguyên không trở lại
Sông Mịch La đâu phải cõi đi về.
Trời Hồng Lĩnh vẫn xanh màu cực lạc
Ông thấy chăng:
Uy Viễn tướng công thủng thẳng dắt bò vàng đi dạo bờ đê.