(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI
Bài thơ 244:
TRỜI SẬP TỐI
Trời sập tối, hay chính bởi lòng ta tối! Cuộc sống kia còn trong hay vẩn đục đây?
Ta nên trải lòng mình ra sao nhỉ?
Thì bao kẻ hồn nhiên từng bị dối lừa rồi...
Bước vào tuổi hoa niên - nhìn thời thế cứ mịt mù u tịch
Hiện thực đầy cát bụi lẫn bóng đen
Những thiếu nữ trẻ xinh Thân như hoa thơm, tình như rượu ngọt Nhưng còn đâu tuổi đời để lại yêu em?
Như cánh cò phân vân trên trùng xa vũ trụ
Đường đang bay rối trí chợt buồn
Niềm tin không còn nên lòng bối rối Mong yên lành mà toàn gió mưa tuôn.
25/8/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2011 23:37:18 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 245:
BÀI CA EM HÁT
Cởi quần áo em ra là cả bài ca em hát
Đôi bầu tuyết mộng mơ, cái nguyệt loã lồ
Em là khoảng trời xanh bát ngát Bướm của em là nhân sinh của giống loài! Đây vật chất và linh hồn nhân loại
Hai thân thể trần truồng xiết lấy nhau - nguyên lý để sinh sôi! Điều hoà lại sinh khí trong ta sau khi đã phải nghe những lời tuyên ngôn của các nhà chính trị
Em mở cửa toà, giang đôi chân... đón anh vào trong một vũ trụ chói lòa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2011 23:44:48 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 246:
LỘC GAI TRÊN CHÙA
Đêm Tận dẫn con lên cửa Phật
Búp non mơn mởn khắp vườn chùa
Hương khói ba toà bay nghi ngút
Giao thừa trời đất thảy thanh ca
Người hiền sụp lậy chân Phật Tổ!
Kẻ ác cũng xin lượng từ bi?
Một loáng các cây xơ xác hết
Chậm chân con nhỏ chẳng còn chi...
Nhìn sang góc tối trơ một bụi
Chẳng có ma nào chịu đến tranh?
Gai nhọn tủa đâm như mắt sói
Lựa tay cha bẻ chia các con!
Ai nào lại muốn đời gai góc?
Bạc tiền đâu dễ đã buông tha...
Có nhân - Có quả: người sống thiện
Có lộc thời gai cũng ra hoa!
Thảnh thơi đưa các con ra cổng
Hồn xuân phơi phới bóng tiên nga...
Xưa nay ai đã lên chùa để
Mang theo toàn gai góc về nhà?
Tết 1995
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 01:07:32 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 247:
EM NGHE TRONG SƯƠNG KHUYA
Em nghe trong sương khuya
Cứ im ắng... thầm thì... đằm thắm...
Em nghe trên phố vắng
Bác xích lô già yên lặng ngủ trong xe
Em nghe nơi cỏ hoa
Lời ân ái của lũ bướm vàng chiều còn vương phấn
Em nghe dẫu đã thành dĩ vãng
Tiếng của ngày xưa... đôi ta!
Đêm 26/1/1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 01:14:05 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 248:
GIÁ CÓ THỂ
Giá có thể lại thành thơ dại
Về với đêm trăng sáng thưở nào
Hàng tre mát lao xao trong gió thổi
Ánh mắt người bạn gái đẹp như sao
Gợn tí hoa cau, thoảng mùi hương bưởi
Ta gọi một câu "em" rồi trao mối tình đầu
Em đưa ta vào trong xứ mộng
Để không bao giờ ra được nữa, em yêu!
Ngoài thềm gió bóng xưa nhẹ lướt
Bên tường rêu mọc đã lên xanh
Ta đã chờ em tự nghìn năm trước
Ngàn năm sau ta vẫn sẽ chờ em!
Nước cứ chảy qua cầu không dừng lại
Ta làm sao níu lại được thời gian?
Tất cả bỏ mà đi mãi mãi
Kỉ niệm thành giọt lệ khóc lang thang...
2/1997
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 01:22:16 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 249:
THĂM LẠI BẠCH ĐÀN
Anh thăm lại hàng bạch đàn gió thổi
Lá cây reo nhớ bóng em đi!
Gió, ơi gió có nghe trời xanh vắng
Lời thơ anh đang cất giữa vô vi
Khoảnh khắc ấy chớp vụt trong khuya khoắt
Để lại bài ca em đã hát âm vang
Giờ em ở đâu trong mưa giăng, bão thét
Có thấy bạch đàn cũng ngẩn bóng chờ em?
Anh thăm lại bạch đàn một thời xưa cũ
Tiếng lá rơi xào xạc đêm thâu
Tình cũng thể giấc mơ về vội vã
Với hàng cây thờ thẫn đứng chờ nhau...
29/8/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 01:30:57 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 250:
EM ĐI NGHỈ MÁT
. Bài thơ này tôi viết đùa chơi với người phụ nữ ở xa
Em đi nghỉ mát ở biển nào?
Anh nghe sóng vỗ giữa chiêm bao
Đêm nay thành phố mưa nặng hạt
Trong lòng anh cũng đổ mưa rào...
Anh nhìn em tắm giữa trùng khơi
Tấm thân lồng lộng trắng cả trời
Mơ em vùng vẫy trong làn biếc
Nằm ngửa phơi mình nắng thảnh thơi
Anh hôn lên gió tít trên mây
Gửi tới nơi em vị môi say
Nụ hôn vào tận trong đồ tắm
Vui cùng với bướm của em bay.
Biển hỡi! Ôm em thỏa trong lòng
Tha hồ ve vuốt khắp mình em
Anh mơ hóa được ra dòng nước
Để tắm cho em tận ngách cùng
Mở trái tim em đón anh vào!
Như trời ôm biển để bay cao
Mai rầy anh sẽ bay tới đó
Những tháng năm còn với em trao.
Viết mấy dòng thơ gửi tới em!
Những ngày nghỉ mát biển xanh êm
Bến trăng em ạ! Ta vùng vẫy
Tắm thỏa thân em lẫn tình duyên.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 01:46:25 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 251:
MÙA THU XƠ XÁC Đêm nay lại tìm em nơi đáy mắt
Mùa thu ơi, mi đến rồi đi!
Chỉ để lại lời thơ tan tác
Với bóng hình người tình cũ xa xưa.
Em nhè nhẹ về trong nỗi nhớ
Tình ta mơ làm ý nghĩa mỗi ngày
Từ độ ấy trái tim đã vỡ
Và một tâm hồn vô định trôi bay...
Có lẽ mùa thu đã thành mùa xơ xác
Để lá vàng rơi chất đống cuộc đời?
1997
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 21:51:36 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 252:
VỀ NHỮNG BÀI BÌNH TẠP-PÍ-LÙ TRÊN BÁO
Sự bình linh tinh trên báo chí đương thời
Làm cho nhiều bài thơ tầm thường hay lên,
thêm phần hương vị
Dẫu ta biết họ bình sai bét cả
Nhưng nếu không có những nhà bình thơ tạp-pí-lù như thế
Thì e rằng: chữ thơ, trang thơ sẽ chỉ là những cái xác lặng câm? Dẫu thơ hay viết ra cũng rơi vào sự lãng quên... Thì ra: nhiều lúc ta chê bai, cầm báo mà không đọc
Chính họ mang đến cho cái đời lăng nhăng này
không ít hương vị ngọt?
Nhưng nếu tất cả ai cũng như họ thì tác phẩm để lại thế gian
sẽ chỉ toàn lăng nhăng cả!
Thôi, đời là thế!
Cũng cần có những lăng nhăng
Dẫu đôi lúc họ đã phóng ra cả đống thối hoăng...
*
Nhiều bản di cảo viết "lăng nhăng" của Chế Lan Viên
(tất nhiên là sự lăng nhăng của một bậc tầm danh
khác xa cái lăng nhăng nhí nhố ở đời như tôi đã nói trên)
Lại làm nên sự nghiệp khá vĩ đại của ông
Có khi còn có giá hơn cả những tác phẩm ông cố tâm viết vĩ đại cho đời
Chỉ cái lăng nhăng của ông cộng lại nhiều như cỏ
Đã làm "đời thi ông" có tầm vóc lớn cao lên!
10/8/2002
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2011 12:46:06 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 253:
RẼ LỐI VÀO TRĂNG
Em ở trong trăng anh vào trăng
Trăng ngà trăng ngọc trắng như băng Làn da em mát và thơm lắm Bồi hồi anh nhớ bóng hình quen.
Người ta thường bảo em như bướm
Lúc thì lại ví cánh hoa thơm,
Đắm cùng hoa bướm tim anh vỡ!
Em vẫn là em, anh vẫn anh.
Em ơi! Con suối tình lai láng
Ngày đêm anh uống mãi không thôi
Vầng trăng em ở trên xa ấy
Anh ngắm trông trăng suốt một đời...
1996
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 11:47:42 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 254:
NỬA ĐỜI NỬA MƠ Cứ thế nửa đời nửa như mơ
Anh sống đời thi nhân trong cát bụi
Để viết những vần thơ tình hoang dại
Như mây trời, như suối, như trăng...
Anh lặng lẽ tưởng kẻ đang hấp hối
Bảng lảng đời trôi đôi mắt thẫn thờ
Và em ơi! Trên đỉnh cao vời vợi
Linh hồn anh vẫn đang cháy trong thơ!
27/7/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2011 13:50:09 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 255:
MƯA GIÓ MÙA THU
Mưa lất phất và lòng anh ướt
Gió reo cây xáo động cả không gian Anh lơ đãng trên hè phố vắng Nhặt vài chiếc lá rơi đêm... Ôi thu!... hồn phiêu diêu trong gió,
Thành phố mênh mang nhoà nhoẹt ánh đèn
Mà tình ta là khoảng không lặng bóng Tiếng chuông chùa xa thủng thẳng vang ngân...
2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 17:46:13 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 256:
NGƯỜI ĐÀN BÀ XẤU SỐ Anh viết những câu thơ trái tim hiu hắt vì buồn
Đời em như con đường mùa đông giá lạnh
Lòng em sa mạc cát mênh mông
Tình xô bồ đổ vỡ tan hoang...
Nếu thơ anh có thể ấp ủ những tháng ngày trống rỗng trong em
Nhưng trang thơ cũng chỉ như thân phận bẽ bàng
Nó rơi rớt trước vòng đời tẻ lạnh
Bàu trời và thế giới bây giờ như chưa từng có sự tồn tại của em!?
Rồi mốt mai nấm mộ tàn, em chỉ còn là một nắm xương tan
Ôi! Người đàn bà - sao cõi đời chua chát thế?
Ngày tháng trôi em sẽ thành bà lão còng tàn phế
Nhìn lên bàu trời hoang vắng những thây ma.
Dù một thời em xinh, em đẹp nõn nà
Nhưng kiếp phận lại bọt bèo dâu bể...
Anh nhìn em những dòng thơ tràn ứa lệ
Trang đời thiếu nữ thế mà ôi!
Ngày nối ngày vò nát cánh hoa trôi Dẫu xuân sắc hôm nay em còn đôi chút nữa
Nhưng những ngày tàn đang xô đập cửa
Anh rỏ giữa mây trời những giọt thơ rơi!...
16/9/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2011 00:08:03 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 257:
HƯƠNG HỒN PHỐ XÁ
Hỡi những công viên hoa thơm và liễu gió
Bay xa ru mát hương đời
Tiếng xe điện leng keng ngày nào giờ không còn nữa
Anh âm thầm theo mùa cũ đang trôi...
Ta muốn hỏi hỡi hương hồn phố xá
Và tiếng chổi mòn quét giữa đêm buông Ta muốn hỏi hỡi mặt hồ xanh nước Có nhớ người yêu cũ của ta không? 1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2011 14:23:06 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 258:
EM GÁI DƯỚI XUÂN
Ô kìa, em gái dưới xuân
Anh đi tiếng gió ru ngân giữa trời
Thoáng trông đôi mắt em cười
Trời không rét nữa có vài lá buông...
Mưa phả bạc mắt em trong
Chim xuân sao vắng cành đông ngập ngừng
Em xinh xinh đến quá chừng
Lòng không thể dứt nên mình ngẩn ngơ.
Thôi đừng hát nữa hồn thơ!
Gái trong thiên hạ sao vơ được vào?
Vô tình để trái tim đau
Dòng tương tư chảy về đâu, hỡi người!
1990
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2011 13:55:23 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: