(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI
Bài thơ 304:
VẦNG TRĂNG XA XĂM
Những phút giây anh hoá đá giữa trời
Một hòn đá tình yêu còn vọng bóng
Ôi vầng trăng, vằng trăng vằng vặc sáng
Em giờ này đã quá xa xôi...
Hỡi núi cao, hư vô, rừng thẳm
Hỡi biển trời, tình yêu và sự sống
Khi em tắm tấm thân trần rung động cả vầng trăng
Là giây phút thiên thần, ta nhớ mãi về em! Nhìn dòng sông mùa thu man dại
Màn sao giăng kín cả bầu trời
Giọt... giọt rơi quanh anh như huyền thoại
Nhưng đôi mắt của em đâu rồi?
28/9/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2011 12:58:36 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 305:
CHUỘT VÀ RẮN
Giọt mưa rơi đầu nhà
Phố trong đêm khẽ ngủ
" Con rắn tình " bò ra
Nuốt cả con chuột đỏ.
Con rắn tình uốn khúc
Chuột đêm bò lang thang,
Chuột chính trái tim anh !
Rắn cắn kêu lúc rúc.
Qua bao nhiêu thời gian
Lời thở than không ngớt,
Mưa vẫn rơi rí rách
Xuống nhà anh quạnh thầm...
Phạm Ngọc Thái
3/1995
NR: 194 Quán Thánh Hà Nội
ĐT: 04 7164394
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2008 11:25:23 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 306:
RONG RUỔI HỒN TA
Rong ruổi hồn ta chốn quê nhà
Tựa đám mây trời cứ phiêu du
Dẫu chẳng chùa chiền và kinh kệ
Nhưng cũng thành tâm cửa thiền qui!
Chẳng hám cảnh đua chen thế sự
Làm cánh hoa bay đón trăng về
Ai kia lẩn quẩn trong tiền bạc
Còn ta thơ phú với tình quê...
13/12/1995
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2011 23:28:35 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 307:
NGHE BÃI CÁT RẦM RÌ
Đêm hư ảo em thì vắng bóng
Con thuyền tình trên bến sóng mênh mang
Nghe bãi cát rầm rì đi vô tận Anh một mình bên biển ngắm hoài trăng...
Biển lúc lặng cũng có khi bão nổi
Em - dòng sông chảy khôn nguôi Đêm yên ắng con tim anh bổi hổi Nhớ thương nhiều nên tình mộng, em ơi!
Biển hè 1998
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2011 13:23:03 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 308:
PHỐ
Nhìn liễu nhớ tóc ai
Đường Hà Nội vui thay
Hội nhà văn lòng lợn, cháo trai...
Khắp quán xá toàn bàn về giá cả
Lửng lơ hồn thi sĩ
Ngồi ngắm cảnh giời say.
Mưa vẫn cứ rơi đầy phố
Kinh thành bóng Phật vượt mây...
Em gái khoe bộ đồ hở vú
Lão già còn thích nữa, là tôi!
8/7/1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 11:32:59 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 309:
Ở QUÁN TÂY HỒ
Gặp lại em, nhớ thưở còn con gái
Xót xa cát bụi đời người?
Tình thơ ấy có gì lưu luyến mãi
Anh đem lòng theo bóng mây trôi.
Gợn tý heo may nửa thu, nửa hạ
Đôi nét tàn trên tóc, trên môi
Hai đứa nhìn nhau bao thương cảm
Quán Tây Hồ - hình như có mưa rơi!...
1992
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2011 22:43:16 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 310:
CHỚM HÈ
Mới chớm hè phượng chưa nở, ve im
Sân trường em xưa vẫn bồi hồi nắng toả
Kìa lũ bướm nhởn nhơ trời chi đó? Qua thăm trường anh nhớ mối tình xa. Năm tháng trôi thoáng chốc thấy mình già Mái tóc em giờ chắc cũng đã pha sợi bạc...
3/1998
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2011 23:37:32 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 311:
KHÚC NHẠC TÌNH TRONG ĐÊM
Khúc nhạc tình bên người nữ yêu thương
Đôi bầu em thơm ngây ngây mùi hương lạ
Pho cẩm thạch sinh từ tạo hoá
Thân mình em cả vũ trụ phô bày.
Một thế giới mộng mơ cứ vờn bay
Tắm trời đất, xao xác vầng trăng gió Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Dành cho em tất cả đêm nay!...
18/3/2000
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2011 10:56:34 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 312:
TÌNH DẪU NÁT
Tình dẫu nát, em ơi! Không chết,
Tháng năm còn cào cấu trái tim anh
Ta vẫn sống! Phải, vì ta phải sống! Để tìm người tình khác thay em... 14/11/1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2011 12:34:08 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 313:
KHÁT
Ai đã khát?
Thôi đừng ví với người khát nước
Xoa êm êm dù chỉ ít tình con
Con đứng trên vai các bậc thánh hiền
Trong hơn sắc trời trong của đất
Con là lá cho đời xanh ngất ngất
Sắc tân thanh nuôi giọng hót các loài chim
Con là hoa cho ong bướm đi tìm
Là gió thổi suốt hồn vũ trụ...
Ai đã khát? Xin cũng đừng ví nữa!
Ánh mắt trẻ còn nghiêng một góc trời quê
Mùa này mưa con nhỉ ? vẫn còn mưa
Ở nơi bố tuyết đã vợi
Nắng cũng bắt đầu tra mật ngọt.
Ai đã khát, dù chỉ một lần trong đời đã khát?
Nước Đức * 25/4/1989
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2011 12:50:30 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 314:
HOA EM
Anh gọi em là bông hoa thầm
Mà hương thơm mát vô cùng hồn anh
Anh gọi em là vùng nắng ấm
Mỗi giọt em reo xôn xao miền cát trắng
Anh gọi em là sóng
Trôi êm đềm vỗ mãi dải bờ xa...
Giữa vườn hoa trong trăm sắc hoa
Riêng anh chỉ gọi tên là: "hoa em"!
Karl-Marx-Stadt * 29/11/1988
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2011 12:44:12 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 315:
TIỄN CHIỀU
Nhàn nhạt đường đi ngắm khách qua
Chiều nay ta lại ngồi với lá
Hoàng hôn tím sao lòng ngơ ngác quá?
Quanh mình tiếng gió vô vi...
Ta tiễn chiều đi - tiễn cuộc đời!
Chia ly? ừ nhỉ, chia ly thôi!
Bao nhiêu là lá, bao nhiêu lá
Vọng bóng hình em thoáng như hơi.
Anh nhớ ngày xưa ta bên nhau
Nay trên mái tóc đã phai màu
Chỉ còn hoài vọng trong kỉ niệm
Lấy lại làm sao - hỡi tình yêu?...
Anh ngồi anh đếm lá cây rơi
Tình đã trôi qua... cũng già rồi!
Xa xa thoang thoảng hương mùi tóc
Đón bóng trăng về lạnh lẽo soi...
5/1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2011 11:10:52 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 316:
GIÓ SƯƠNG BAY
Trăng trên đầu ru giấc mộng yêu đương Đôi mắt mùa thu như ấp ủ Nhớ những buổi đón em ở cổng trường Hàng cây in bóng hình một thưở.
Nơi bờ bãi cuộc đời em đã ru
Êm đềm hơn điện chúa, cung vua,
Anh say ngủ giữa lòng thiếu nữ!
Ốc-đảo tình yêu như trong mơ
Ôi, bài ca vừa thực vừa mộng ảo
Những tháng ngày nhớ mãi, phải không em?
Phút đam mê ta đốt kiệt trái tim
Giờ chỉ còn gió sương bay trong hoang vắng...
25/4/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 12:31:37 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 317:
ĐÔI MẮT BUỒN
Mắt em nhè nhẹ chút buồn vương
Giống cánh hoa rơi ở giữa đường Đi ngang qua thấy lòng đau nhói
Anh đứng mà thương, em biết không?
Mắt buồn! Sao mắt em buồn thế?
Trời không mưa cũng chả nắng to,
Ngấn đôi giọt lệ in trên má
Để anh lau giúp má em khô!?
Mắt buồn em trông tựa bóng trăng
Lãng đãng trôi trong buổi chiều vàng
Anh nghe xao xác mùa thu rụng
Kéo cả trời hoang, cả đất hoang...
1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2011 21:45:53 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Bài thơ 318:
LANG THANG PHỐ VẮNG
Ôi tình yêu! Cuộc sống vô cùng...
Vẫn hàng sấu đưa, con đường hoa sữa
Và bờ hồ xôn xao tiếng gió
Không có em mà phố hoá cô đơn!
Anh cứ đi về mãi phía hư không
Tiếng chuông chùa ngân nga sầu quãng vắng
Ngẩng nhìn trời lại thấy chim lẻ bóng
Nguyệt đang tắm mình trên chín tầng mây Lang thang miền hư ảo sao bay Phố vẫn đây em cách xa thế giới, Cuộc sống mời chào nhưng đâu niềm vui mới? Tình thường về trong đêm mộng xa xôi...
21/8/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 11:51:26 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: