(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 45 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Nhatho_PhamNgocThai 11.10.2007 00:21:50 (permalink)
 


Bài thơ 364:


         
      
NGƯỜI ĐÀN BÀ HOÁ THÂN
 
 
Người đàn bà đi quẹt qua cửa gió
Làm cháy bùng cả tim và da
Mắt em ngời trăng, môi em nhóm lửa
Em hoá thân thành Đức Phật Bà!


                                 20/9/1994
           
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2011 11:19:25 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 13.10.2007 00:42:38 (permalink)
 Bài thơ 365:


              TẶNG
 

Em xin thơ tôi lại muốn tặng tình
Một chút nhỏ, nhỏ thôi... em nhé!
Thế có đủ để ấm lòng thiếu nữ?
Tình cho rồi, hồn anh hoá hư không...

                         25/1/1999
         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 11:25:11 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 16.10.2007 00:46:24 (permalink)
 


Bài thơ 366:


         TRONG THẢM LÁ TÌNH

Anh trở lại thăm hàng cây xanh mát
Nghe bên bờ sóng nước lao xao
Tình là mộng, em ơi! Thầm hương ngát
Đường yêu đương nay thành cõi chiêm bao.

Đôi mắt em đong mặt hồ nước biếc
Vầng trăng soi mơ giấc đêm đêm
Anh ôm ấp một thiên thai tưởng tượng
Giữa thế giới nhân quần hồn anh bay không trung.

Tình xưa đã hoang tàn, đổ nát
Chân lang thang trong thảm lá mênh mông
Tan vỡ cả trái tim và thể xác
Dưới bầu trời mây gió hư không...

                            1/4/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 11:48:27 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 19.10.2007 01:22:30 (permalink)
 


Bài thơ 367:


            HẠNH PHÚC TRONG ẢO MỘNG
 
Dưới đêm sương đường đời mưa gió
Những hàng cây lẳng lặng đứng dầm chân
Các ngọn đèn vơ vẩn cháy lang thang
Đưa ta vào một không gian nhạt lạnh.

Ngọn lửa từ đâu trong ảo mộng?
Hình ảnh em quấn quít bên ta...
Em trong trắng như thể vầng trăng mọc
Ánh lửa hồng ấm lại bến bờ xa.

Người đàn bà - Ôi, bông hoa hương ngát
Nuôi giấc ngủ và bóng thức trái tim
Nghe tiếng lá khuya rơi xào xạc
Tâm trí ta thổn thức nhớ thương nàng.

Khi em gần tim anh hoá mặt trời
Em xa xôi... tâm hồn băng giá lạnh
Tình yêu em biển trời cất cánh
Giọng nói dịu hiền anh uống cả đôi môi...

                        5/2/2006
             
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 12:33:31 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 22.10.2007 00:28:24 (permalink)
 
Bài thơ 368:


               LÀN HƯƠNG ĐÊM
 

Đêm nhớ em nguyệt không thấy bóng
Hoa đâu đây bay thoảng trong khuya
Ôi, mái tóc người xưa vẫn buông trên lồng ngực
Em về man dại như mơ

Em là nửa cuộc đời anh có thực
Nửa đời còn anh sống giữa vô vi
Dáng hình em treo tận trên không hư ảnh
Làn hương đêm cứ thao thức thầm thì...

                             20/1/1995
                 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 12:40:39 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 24.10.2007 00:24:08 (permalink)
 

Bài thơ 369:


          TIẾNG CÂY RU
 
Tiếng cây ru gió đưa về man mác
Bên chùa buông vài tiếng chuông ngân
Bóng chim bay trong đêm tàn hiu hắt
Lòng anh thầm xao xác nhớ em.

Người sinh nữ như bông hoa mới nở
Nhụy trinh thơm ngát cả tháng năm
Và cứ mỗi lần em thả nguyệt
Run rẩy hồn anh bản xô-nát ánh trăng.

Em ra đi sau cái thời sinh nữ ấy
Nhìn hàng cây thổn thức thương mong
Tình yêu thành bi kịch cuộc đời anh
Trong ly biệt đất trời còn lưu luyến.

Ôi, động nguyệt em vẫn tràn hương hoa thắm
Đường đi vào như lối thiên thai
Tình bên nhau ngất ngây lắm lắm
Tiếng cây ru đêm hồ Tây sương bay...

                             28/9/2005
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 12:52:53 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 26.10.2007 12:48:51 (permalink)
 
Bài thơ 370:


            BÓNG NGUYỆT VÀ MÙA THU
 
Mùa thu tắm vào mắt em
Anh đi trong thương nhớ

Tình yêu hoá đá
Hồ nước soi thu đã trẫm mình...
 
Trong khuya mơ anh nhớ lại ảnh hình
Tấm thân em như tuyết
Đôi bàu thơm, mái tóc xoã vờn mây
Trên chín tầng cao nguyệt cũng khoả thân bay.

                                29/7/2005
              

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 13:06:03 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 31.10.2007 16:53:58 (permalink)
 Bài thơ 371:


           ÂM THẦM BÓNG LẶNG
 

Màn sương khói anh ngồi như ảo
Âm thầm bóng lặng phố phường
Ôi mặt trăng, mặt trăng không thấy mọc
Tối buông rèm cây lá vẫn du dương.

Đời không tình là đời tẻ lạnh
Giữa lòng buồn anh hát khúc quê hương
Trái tim bay trong cô quạnh
Mơ tình xưa say đắm mộng yêu đương.

Những đêm hồ tai nghe lá rụng
Nước xô bờ sóng vỗ lao xao
Đôi mắt mùa thu em trong biếc
Cả hồn anh tình nhạc vút lên cao!

Nhớ em màn sương khói
Anh say cõi mộng huyền
Bảng lảng mây hồ Tây bối rối
Dĩ vãng êm đềm gió cuốn đêm sương...

           
                       11/10/2005
              
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2011 23:07:26 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 04.11.2007 10:50:19 (permalink)
 


Bài thơ 372:


            NHÌN ĐÁM BÈO TÂY
 

Mảng bèo tây bồng bềnh trong sóng vỗ
Dẫu là bèo chúng vẫn quấn vào nhau
Để sinh sôi, để tồn tại giống bèo
Cùng muôn giống sinh ra trong vũ trụ.

Ta thường ví ta như loài cỏ...
Em trắng thơm như một loài hoa...
Có phải tình yêu là ý nghĩa tồn tại của đời ta?
Thơ trai gái  muôn năm bất tử!

                  Hồ Tây * 9/5/1994
        
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2011 11:19:47 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 07.11.2007 11:30:06 (permalink)
 
Bài thơ 373:


         MANG TÌNH YÊU VÀO

            CÕI VĨNH HẰNG
 
Thế là hết, em ơi! Niềm say mê tột độ
Từ mai này anh về với hư không
Cuộc sống vẫn cuộn trào bao cảm súc
Mà nay tình chết quá thê lương.

Em đã cho ta nhận được rằng mình đã sống!
Bao sướng vui, giờ cô quạnh quê hương
Em vẫn là em: người thiếu nữ đời thường say đắm
Còn ta đi đây! Mang tình yêu vào mãi cõi vĩnh hằng...
 

                                     14/7/2004
             

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 22:44:46 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 11.11.2007 23:37:49 (permalink)
 
Bài thơ 374:


         EM HOÁ VẦNG TRĂNG

Em - Bóng nguyệt soi con đường vắng
Tóc hương thầm bỏ anh lại lang thang
Tình xưa thắm một loài hoa say đắm
Nỗi cảm hoài theo anh mãi thời gian...

Em hoá vầng trăng, trăng hoá em
Cũng không biết vầng trăng nào đẹp nhất?

Anh trở về gốc đa đời côi cút
Nhỏ vài giọt lệ viết thơ yêu!

                           12/1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2011 23:08:49 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 15.11.2007 12:46:23 (permalink)
 
Bài thơ 375:


           TÌNH YÊU THỜI ĐẠI
 
Em nuối tình xưa ư?
Nhưng quá khứ vẫn cứ là quá khứ
Tuổi trẻ đời em và đời anh cũng thế
Thưở mơ màng chỉ còn ở chiêm bao.

Ta đã từng trải đời qua cuộc bể dâu
Hiểu hạnh phúc: những gì con và mất!
Nếu chỉ tình yêu trái tim thôi
Đời ta sẽ ra sao không biết?

Hôn nhân bây giờ cần dùng cả máy điện tử để phân chia

Giữa thời đại này
Em đừng nói làm gì tình thơ mộng ngày xưa...

                                   2007

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2011 00:17:33 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 15.11.2007 23:59:56 (permalink)
 

Bài thơ 376:


               CUỐI ĐỜI
               

                     
. Bài thơ viết sau khi đến thăm Phạm Tiến Duật
                         tại bệnh viện quân đội 108 - trở về 

Cuối đời anh nằm trên giường bệnh
Vi trùng phá đầy người... (*)
Phải lấy máy thay tim để thở thay người
Ăn cũng phải dùng ống tiêm những chất đường, chất đạm...

Phạm Tiến Duật ơi!
Thân phận cuối đời sao mà ngao ngán
Lúc sống xin đừng ra tuồng quan trọng, búa lớn đao to
Duật nằm đây với cơn đau vật vã, dầy vò
Trong tiếng kêu ca phàn nàn của người thân bên cạnh.

Bạn bè đến thăm lúc đông, lúc tẻ buồn hiu quạnh
Ai nấy lại về mỗi người riêng phận lao vào cuộc mưu sinh.
Rồi mai đây :
Trong nấm mồ yên hương lạnh , nhang tàn
Đời cũng sẽ lãng quên...
- Thế chả lẽ cứ phải cầu mong đất nước có ngoại xâm 

                                        để lại đọc thơ của Duật?

Kiếp người: Ối, Duật ơi!
Chẳng qua cũng chỉ một cánh bèo trôi dạt...

                               15/11/2007
               

(*) Nhà thơ Phạm Tiến Duật nằm hấp hối trên giường bệnh với khoảng 20 khối u
đang di căn trong phổi - Bác sĩ cho biết: hiện nay với khả năng của bệnh viện
là vô phương cứu chữa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2011 00:01:18 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 17.11.2007 12:21:57 (permalink)
 
Bài thơ 377:

        ĐỪNG GIẬN NGHE EM
 
Không phải vì anh không muốn yêu em
Nhưng em ơi! Nỗi đời bao ngang trái...
Sao có thể cùng em trở về cái thưở thơ mộng ấy
Chỉ có chúng mình và bóng nguyệt đêm đêm.

Trái tim tình anh cũng đã vỡ tan!
Đừng giận nghe em
Linh hồn anh quỉ sứ lại mang đi một nửa
Một nửa còn dẫu có dành cho em tất cả
Cũng chắc gì đã đáp được tình yêu?
Chán anh rồi, em sẽ bỏ anh lại bến cô liêu!...

                              11/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2011 11:23:22 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 18.11.2007 16:34:32 (permalink)
 
Bài thơ 378:


         CÂY HOA BẰNG LĂNG
                   TRONG MƯA
 

Cứ cô đơn tắm sũng dưới mưa trời
Bằng lăng đứng một đời tím tái
Em hay là anh đấy?
Mà con tim rơi giữa mưa bay...

                  18/5/1994
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2011 11:36:07 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 45 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9