 
    
  
    
    
    
        
        
     (URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 423: 
   
   
           NHỚ BÓNG CÂY ĐÊM XƯA 
    
  Khuôn mặt đẹp như hoa anh ngóng đợi 
  Dưới bóng cây đêm bổi hổi 
  Lòng bồn chồn anh đếm sao sa   Bóng em in trên cả khoảng trời xưa...       Người đàn bà - em ơi! Không có tuổi 
  Em tuyệt mĩ đến mức không thể nào thay thế nổi  
  Từ hàm răng, khóe mắt em cười 
  Như cung nguyệt ẩn mình sau lớp mây trôi.       Nhớ những buổi cùng em ân ái   Anh đặt em nằm trên thảm lá rụng trong đêm   Bộ ngực phập phồng trái tim sôi nổi   Hai chân em giang lên để lộ một vòm thiên! 
    
  Không gì yêu hơn, quí hơn vàng bạc 
  Anh thấy cả một vầng dương đã mọc 
  Mặt trăng trắng ngần tỏa khắp thân em   Cuộc đời ơi! Giá cứ thế muôn năm...                                        2008     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2011 22:59:35 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 424: 
   
   
           THIÊN TÀI KHÔNG BẰNG                    THẰNG THẦY CÚNG 
    
  Ta không bằng thằng thầy cúng kiếm bạc tiền như nước 
  Người vo ve quanh hắn, chẳng ít ruồi bâu 
  Đến vợ con ta cũng lụy nó đôi điều 
  Tiền bạc chi phối phẩm giá nhân tình, xoay cuộc sống... 
    
  Ta ngửa mặt lên trời than: 
  Hỡi thượng đế - Người trên đỉnh cao mây thắm   Giấc mộng thiên tài chua chát lắm, người ơi!   Giá ta phải trả cả cuộc đời                               cùng bao nỗi đầy vơi   Xa xót linh hồn, trái tim rỏ máu. 
     Nếu như kiếp này đời không thấu   Mai sau người có thắp nén hương thơm   Xin nhớ thi nhân đã nếm không ít phần khốn nạn   Đôi lúc tinh thần danh giá ta                  thằng thày cúng kia cũng có thể dẫm đạp lên...                                                        2008 
    
    
            
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2011 23:18:06 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 425: 
   
   
            LỜI RU VẦNG TRĂNG 
    
  Em bé nhỏ của vầng trăng thiếu nữ 
  Dáng tơ mềm, đôi mắt mùa thu 
  Màn bi kịch tình, em ơi! Lầm lỡ 
  Nhớ về em, lời thơ anh ru... 
    
  Nơi bờ bến nhân gian nghe lá rụng, 
  Khuôn mặt em hiền dịu, thân thương 
  Anh ngồi dưới màn sao lấp lánh 
  Thả lòng trôi theo chiều gió mênh mang 
    
  Bên Hồ Tây như cái cây lẻ bóng 
  Linh hồn anh đã hóa đá rồi em! 
  Thưở say sưa ríu ran chim hót 
  Trong tình yêu ta đã hồi sinh. 
    
  Sóng nước reo, tiếng canh khuya xào xạc 
  Ru hồn anh sâu thẳm mơ màng 
  Em là cả bài ca "Tình yêu - Cuộc sống" 
  Không em - đời sắc sắc không không...                                        2008 
              
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2011 22:06:04 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 426: 
   
   
                  GIÁ TRỊ CỦA NÀNG 
     Không có nàng: mọi giá trị đều chỉ là giẻ rách!   Nàng là ngọn lửa linh hồn                     cho các tổng thống đọc diễn văn   Tấm thân nàng loã ra                     chói ngợp hơn mọi thứ văn minh   Và khi nàng uốn cầu vồng,               vua chúa cũng phải hạ mình, cúi gập.   Ta muốn thét to lên: cái của em   Là một động tiên mọc trên bờ bãi nhân gian   Cho cuộc sống, quê hương khai hoa, bất tử!       Nếu không có nàng:    Không cần cả tổng thống lẫn tuyên ngôn...                                          2006 
                           
   
    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2011 10:31:34 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Bài thơ 427: 
   
   
              TA LÀ AI ? ĐANG Ở ĐÂU ? 
            VÀ TA SẼ ĐI ĐẾN ĐÂU ĐÂY? 
   
  Nàng để lại cả bàu trời trống rỗng 
  Trái tim anh đau và rất cô đơn! 
  Nàng trẻ đẹp, thân mình đầy sức sống 
  Bóng hồ xanh mặt nước gợn chiều êm... 
   
  Đã bao đêm ta ru trong trời sắc 
  Những vì sao xa lắc, mây bay 
  Em yên ả với tình ta thương mến 
  Thả mộng hồn bướm quyến mơ say. 
   
  Nàng đưa ta về tận trời quên lãng 
  Thù hận qua, danh vọng chẳng màng 
  Khi có nàng bao u buồn tan biến 
  Đất trời say hoa thắm bay hương. 
   
  Hỡi núi rừng xanh! Hỡi thiên hà sao sáng! 
  Thời gian yêu nàng hạnh phúc nhất đời ta... 
  Ta đã nhận ra mình: 
  Ta là ai! Đang ở đâu! Và cũng đi đến rất xa! 
   
  Còn hôm nay em biền biệt tưởng bên kia thế giới? 
  Thả cuộc đời cho hoa dạt, nước trôi 
  Tình thì em mang ra hiệu cầm đồ để bán 
  Đổi lấy tiền! Mặc chiều gió cuốn, em ơi... 
   
  Những đêm thâu anh thẫn thờ nhớ bóng, 
  Tấm thân quí giá còn đâu mà dành nữa cho anh? 
  Vẫn hiển hiện một thân hình xinh xắn, 
  Anh thắt vòng tang trắng viếng trời xanh. 
   
  Em để lại cả bầu trời trống rỗng 
  Ta đi như bóng ma trên phố những đêm dầy   Như vừa có lại vừa như không có... 
  Không còn nhận ra mình: 
  Ta là ai? đang ở đâu? và ta sẽ đi đến đâu đây?                                              2006 
                       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2011 21:56:01 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 428:                     EM MỚI LÀ MUÔN NĂM 
    
  Em đến với anh đúng ngày tổng thống Mỹ vừa qua 
  Cả tổng thống Putin Nga  
  Họ toàn nói những lời khô khan... chính trị! (*) 
  Anh lang thang trong bờ bãi nhân gian 
  Mặc việc họ cứ làm 
  Anh chỉ cần em. 
    
  Bông hoa trong sương sa 
              vẫn mang cho cuộc sống đầy hương vị 
  Say cả đất trời, làm đẹp thiên nhiên 
  Anh viết bài thơ ru tình yêu mênh mông 
  Gió vẫn thổi qua đường quan 
  Và những hàng cây cũng rì rào tiếng hát... 
    
  Em mới là muôn năm!                                  19/11/2006 
                    
    
  (*)  Vào những ngày diễn ra Apec 2006 (từ 12 - 19/11/2006) 
       - Tổng thống Bush của Mỹ và ông Putin của Nga đến Việt Nam.     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2011 21:46:56 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 429: 
   
   
         TIẾNG CHIM TRONG MÙA ĐỜI 
    
  Cuộc đời bỗng ngàn sao tràn xuống 
  Em vụt đến đời anh 
  Mang cả bầu trời gió mát, trăng thanh. 
    
  Ánh mắt em lung linh  
  Mái tóc mây thơm ngát 
  Những tối bên em bao lời da diết 
  Êm dòng suối ngọt thiết tha. 
    
  Anh hoá tốt tươi từ một thân cây mục ải 
  Ý nghĩa con người đua nở trăm hoa 
  Sân khấu chèo tuồng bỗng nhiên phá bỏ 
  Trước đây anh chỉ là một vai hề. 
    
  Em như bóng mơ mà lại là rất thực 
  Ta yêu cả thiên nhiên và cuộc sống quanh ta 
  Trái tim anh thêm giầu lòng nhân ái 
  Một mùa đời chín mẩy, tiếng chim ca!...                                          2006 
                    
        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2011 22:03:20 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 430: 
   
   
               NGƯỜI ĐÀN BÀ 
      CHỨA LINH HỒN THÁNH LINH 
    
  Người đàn bà anh mãi mãi không quên 
  Nàng đã lẫn vào trong cát bụi... 
  Sống nổi trôi hay đang hưởng những ngày cảm khoái 
  Có bồi hồi nhớ lại chút tình qua? 
    
  Anh đã yêu từ ánh mắt như sao sa 
  Cả vòm ngực tiên trắng mềm, nóng hổi 
  Em mở rộng động trinh,                  để anh vào tận sâu trong hứng khởi 
  Lúc sướng vui em đã uốn mình... 
    
  Ôi! Tạo hoá sinh ra cái của em 
               để gieo hoa cho thế thái nhân tình 
  Vĩ đại và vô biên! 
  Anh trải thơ lên đời viết về em: 
                           với "tình yêu - cuộc sống"! 
  Trái tim em chứa linh hồn của thánh linh. 
    
  Trấn át tính ác quỉ bạo tàn 
  Anh khắc hình em vào trong vũ trụ 
  Biểu tượng lớn lao của chúng sinh 
  Sự tồn tại muôn đời và vần xoay thế giới... 
  Cả chiến tranh, trong cả hoà bình.                                      2008 
                  
              
            
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2012 10:24:04 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 431: 
   
   
              THƠ TÌNH 
       DƯỚI HÀNG CÂY MẶC NIỆM 
    
  Những hàng cây đang mặc niệm phố phường 
  Khi năm tháng cứ dần vào nhàm chán 
  Tiếng chuông chùa buông lời cầu kinh u ám 
  Cuộc sống xô bồ, quan lại hoá lưu manh. 
   
  Em đi qua đời anh: người nữ trẻ trung 
  Bộ đùi em non, làn da như tuyết 
  Em mở ra một khoảng trời diễm tuyệt 
  Có in hình cong nguyệt mọc ở bên trong. 
   
  Hoan thú bùng lên mang sự sống đầy tràn 
  Tấm thân trắng mênh mông hồn vũ trụ 
  Để cùng anh trở về thời tiền sử 
  Những đêm không chiếu, không màn... 
     Người nữ ấy xa anh rồi! Trong bể sống nhân gian 
  Thời đại đua chen, vẫn nhiều cái ác 
  May nhờ có đàn bà gieo hoa thơm, trái ngọt 
  Nếu không có tình: Tất cả thành sâu bọ với thây ma...                                               2008 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2012 10:47:25 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 432: 
   
   
            NHỚ NHỮNG PHÚT 
     Nhớ những phút anh bồng em lên đệm ấm 
  Người em mềm, mắt nhắm lại mộng mơ... 
  Rất thiêng liêng là giây phút đợi chờ   Trời đất cũng dạo bản tình xô-nát! 
    
  Mối tình xưa không thể nào quên 
  Tiếng nước hồ xa vọng về như nhắc... 
  Em đang sống phương trời nào tít tắp 
  Có yên lành và hạnh phúc không em?       Hàng cây nghĩ gì? sao bỗng lặng im?   Khoảng trời xanh đã thành xanh vô định   Tâm hồn ta như trò chơi ú tim   Con gió cũng vô tình vi vút thổi    
   
  Em là biển xanh dẫu tràn dông bão nổi 
  Khi rào rạt thiết tha, lúc giận hờn ghen 
  Cuộc đời ta giờ cỏ dại mọc đầy lên 
  Những phút nhớ trái tim lại cồn cào sóng vỗ... 
    
                                     2008 
        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2012 11:04:00 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 433: 
   
   
          BÀU TRỜI NGƯỜI CON GÁI 
                        
  Trong bầu trời của người con gái 
  Cửa đời vào lối đẹp như mơ 
  Ở trong đó mùa xuân sinh nở 
  Tấm thân tròn trinh trắng vạn lời thơ... 
   
  Con gái như là hoa trái trên cây 
  Cứ đón mời cho ta hái lấy 
  Hang động của em một vòm cung lộng lẫy 
  Được khai sinh từ thưở nguyên sơ. 
   
  Con gái là của báu nhất trần gian 
  Kết hợp với ta tồn tại và phát triển, 
  Trong khuê phòng hay bờ bãi nhân gian 
  Thế đã thành cả thế giới ta rồi! 
   
  Khi em giang đôi chân trắng lên trời... 
  Gió táp, mưa rơi, sóng gào, bão nổi 
  Vua chúa cũng hoá thành điên dại 
  Đó lương tri và lửa sống con người!                                      2006 
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2012 20:31:05 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 434: 
   
   
       BÀI THƠ VÀ TIẾNG CHUÔNG  
                     
  Chuông chùa thỉnh lên lời cầu nguyện 
  Nam-mô-a-di-đà! 
  Tiếng ấy âm vang trời đất 
  Nửa tỉnh, nửa mê cũng thể như là... 
   
  Vi vút tầng mây mùa lá rụng 
  Nghe lao xao sóng vỗ ven hồ   Chân ta bước giữa khuya tĩnh lặng   Tiếng chuông buồn lại hoá bản nhạc thơ!    
   
  Thoắt tình đã vào xa vắng 
  Mình anh với bóng nhớ hoài em 
  Hồn anh như cánh chim vô định 
  Mái tóc em bay làn mây mênh mang. 
   
  Ôi, tiếng chuông gảy lên bao ký ức 
  Kia không gian lá vẫn rớt êm đềm 
  Gió dìu dặt, ánh trăng suông hiu hắt 
  Bài thơ tình anh vọng trong đêm... 
   
                               20/7/2005 
                    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2012 20:52:19 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 435: 
   
   
          GÁI RÒNG CŨNG CÒN THÍCH ĐỂ HỞ 
    
  Không phải chỉ thiếu nữ, 
                gái ròng cũng thích mình để hở 
  Đã đàn bà ham thú khác chi nhau... 
  Họ đều muốn cởi truồng ra cả 
  Tuổi có già vẫn ủ trái tim yêu!       Như "Hoả diệm sơn" ngầm dưới đáy vực sâu   Trên đại ngàn chỉ hoang vu tiếng gió   Gừng càng già càng cay thế đó!   Gặp ngọn lửa tình lò phản ứng cháy bùng lên...    
   
  Ôi! Đỉnh Hy-ma-lay-a  
                chưa cao bằng khát vọng sống của em 
  Sa mạc khô khi đã ngập tràn mưa nước 
  Sẽ biến thành trăm con lũ thác 
  Cuốn cả đời, cả lệ, cả tình lang... 
    
                                  2005 
                                       
        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2012 20:59:59 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               Bài thơ 436: 
   
          CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ 
    
  Mây vờn cao xanh, trăng đêm mới hé 
  Đã kéo em nằm ra 
                trong ánh sáng của chị Hằng 
  Cởi hết áo quần em để làn hương bay ngợp 
  Rồi cùng nhau vào cuộc truy hoan... 
    
  Đời thiếu nữ có một thời như thế! 
  Thời gian trôi tuổi trẻ sẽ úa tàn 
  Thì em ơi! Trên đỉnh cao tuyệt mỹ 
  Yêu đi em, cho tình ta được thoả nguyền. 
    
  Tạo hoá sinh ra kỳ quan vĩ đại! 
  Suy cho cùng: cuộc sống nhất cái này thôi, 
  Nhân loại tồn sinh, phát triển ở nơi này 
  Không có sẽ hư vô, phù phiếm cả...                                        2005     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2012 21:51:11 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ 437: 
   
   
          THA THẨN ĐƯỜNG CHIỀU 
                           
  Ta là khách đa tình phiêu lãng 
  Tha thẩn đường chiều bỗng gặp gái tơ 
  Nắng vàng om mơn trớn khắp thân cô 
  Trời chưa tối mà nguyệt em hé mọc... 
    
  Ôi, bông hoa thơm cứ vờn ru trước mặt 
  Em hở cả trên lẫn dưới... để thiên hạ soi chung   Lúc lắc trên cành đôi vòm tuyết rung rinh   Thế giới văn minh:                 các em gái sắp cởi truồng ra tất cả.                                             2005    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 21:03:49 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: