(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 45 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Nhatho_PhamNgocThai 26.09.2009 12:47:45 (permalink)
Bài thơ 481:


          SỐNG GIỮA ĐỜI
    NHƯ MỘT BÓNG MA HOANG
              

Ngồi trong phố lòng bao bối rối
Nhìn hàng cây bóng lặng đứng trầm tư
Đường sương mù chắn lối chửa mở ra
Tình cũng nhạt hư vô đời trôi dạt.



Sinh làm chi giấc mộng lòng khát vọng!
Cứ như các thường dân vui thú tháng ngày
Chẳng đẹp đấy ư? Tràn sung sướng mê say
Mà tận hưởng, không khổ sầu, quên lãng...

Kia vinh quang ngẫm chỉ là ảo giác
Mai chết rồi, còn gì biết nữa đâu?
Mà hôm nay phải trăn trở đau đầu
Con người sao tư tưởng nhiều mâu thuẫn.

Ngồi trong phố hồn quay trống rỗng
Tháng năm này liệu có lý hay không?
Sống giữa đời như một bóng ma hoang
Lòng thì vỡ, cõi trần gian lạc lõng...

                        15/11/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2012 23:13:17 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 19.10.2009 12:31:32 (permalink)
Bài thơ 482:

      TÌNH GIÓ MÂY MÀ THA THIẾT NỒNG NÀN
           



Ta nói mãi về những tối trời gió mát
Hay những đêm không chiếu, không màn
Miễn có em thì ở đâu cũng đẹp
Em là bản tình xô-nát trong anh.

Thế là hết! Tất cả thành bãi cát
Tình gió mây mà tha thiết nồng nàn
Em đi lấy chồng bỏ anh lại lang thang
Ngọn lửa đốt trái tim thành hoang phế.

Ai bảo cứ yêu rồi mới thế!
Bàu tí em tụ ngọt trái cây
Đã bao lần anh hôn bàu thơm ấy
Còn cửa động em... đôi cánh bướm vừa bay...

                                  28/12/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2012 23:05:56 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Lê Như Ngọc 22.10.2009 23:44:00 (permalink)
Ôi! Nhà thơ làm có khác! Thơ hay mà sâu sắc vô cùng
Nhatho_PhamNgocThai 19.11.2009 11:05:06 (permalink)
Bài thơ 483:

          VỀ GIÀ
                  

Ta ngồi bóng lặng hồn vơ vất
Sống giữa cuộc đời như khoảng không
Nghe gió mùa đông về heo hút
Tiếng ngỗng cụ Tam Nguyên mênh mông...(1)

Có yêu trần thế? Tớ chẳng yêu! (2)
Người ngợm sinh chi đến là nhiều
Dẫu cũng khi vui, lắm lúc tẻ
Chết chưa muốn chết, sống đìu hiu.

Vô thưởng, vô phạt... có khi hay?
Rượu thì không uống lấy chi say?
Thân đã về già... gái cũng hết
Tứ khoái chỉ còn mỗi một thôi!

Gọi mãi nàng thơ đã hết hơi
Tình tọt gì đâu nữa, thơ ơi!
Ngồi buồn thì gảy dăm ba chữ
Kiếp sau làm gió để chơi thôi...

                        18/11/2009

(1)
Tam Nguyên Yên Đổ là tên huý của nhà thơ Nguyễn Khuyến - Trong bài "Thu vịnh" cụ đã viết hai câu:
       Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái
       Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
(2) 
 Thi sĩ Tản Đà đã viết:
         Trần thế em nay chán nửa rồi...


             
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2012 23:17:00 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 15.12.2009 10:44:49 (permalink)
Bài thơ 484:


          ANH VẪN Ở BÊN HỒ TÂY
            

Tình để lại vết thương không lành được
Soi mặt hồ in mãi bóng thời gian
Em dịu ngọt trái tim từng tha thiết
Người con gái anh yêu nay hóa khói sương tan.

Ta cũng già rồi, em ơi! Vết thương còn đau buốt
Hạnh phúc qua như một cánh chim bay
Nỗi khổ tình người để đâu cho hết
Tình thơ ngây? Tình sao mãi mê say.

Nhớ buổi đón em cổng trường sư phạm
Đôi mắt từ xa đã nhận ra người...
Tình yêu có cái nhìn trong linh cảm
Giờ ở đâu, người con gái xa xôi?

Thế đó, em ơi! Tình qua không trở lại
Sắp hết kiếp rồi máu tim ta chảy mãi không thôi
Em có nghe gió hồ Tây đang thổi,
Anh ở đây, anh vẫn ở bên hồ Tây mây trôi...

                           Đêm 26/11/2009




<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2012 23:25:17 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 27.12.2009 11:07:04 (permalink)
Bài thơ 485:


      NẾU ĐƯỢC
 CHẾT TRONG TÌNH YÊU

Nếu ta được chết trong tình yêu
như giấc ngủ êm rồi lặng mất
Cuộc sống là gì ta không cần biết
Bởi cõi trần mệt mỏi lắm, em ơi!

Không phải chỉ có mệt thôi
Còn đủ thứ bịp lừa
Xã hội, chính quyền, đảng ư? hay chủ nghĩa...
Nó như con bạch tuộc nhiều vòi.

Nếu được chết trong em là hạnh phúc nhất rồi!
Ta ru nhau...
Mọi thứ trên đời không cần đếm xỉa
Cũng chẳng phải rạch ròi sự thật và dối trá
Quên đi, hãy quên đi! Tất cả, thế là xong.

Ta sẽ chết trong em trong sạch mà vô biên
Đừng bao giờ nói với ta về những kẻ
                    hay diễn trình về nghị quyết?
Lũ hàng rong thì buôn vỉa hè,
                         còn chúng buôn nhà nước,
Kẻ cường quyền giờ càng lắm thối tha...
Cứ để ta chết trong em như giấc ngủ đi qua!

                               26/11/2009





<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2012 23:06:57 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 19.01.2010 10:35:32 (permalink)
Bài thơ 486:

          TỨC LÀ TA ĐÃ ĐÂM VÀO CẢ TRÁI TIM EM

Ta nhớ lại một thời trai trẻ
Em, bông hoa thơm ngát phố phường
Như cả bàu trời mùa thu êm dịu
Đáng lẽ cuộc đời anh đã tràn hương.

Phải chăng lỗi chỉ bởi lòng kiêu mãn?

Em đến rồi anh lại đẩy cho xa
Mặc dù lòng anh yêu em khôn tả
Hỏi vì sao khi đó thế? nghĩ không ra.

Ta hoá kẻ tầm thường nhỏ bé
Khi chưa được hoa thì mơ ước yêu hoa
Tình yêu đến lại ra tuồng ngạo mạn
Để tự cầm dao đâm vào trái tim ta!

Tức là ta đã đâm vào cả trái tim em, máu chảy
Nên suốt đời anh bão tố bùng lên
Và cuộc sống thành đau thương, rồ dại
Tóc bạc rồi, tình cũ còn nguyên.

Ở bến bờ xa em có nghe lời anh nói?
Cát bụi bay, cát bụi khắp nẻo đường...

                           28/10/2009


<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2012 23:24:32 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 09.02.2010 11:45:30 (permalink)
Bài thơ 487:

   SỐNG GIỮA ĐỜI ANH LỘT XÁC

                VỚI EM YÊU
                

Nếu là hoạ sỹ
Nét đầu tiên anh hoạ đôi mắt em
Đến vòm ngực tròn ủ hương thơm
Và sau nữa: cái ấy của em rất được!

Mái tóc xoà bay những chiều tha thiết
Tối hồ nghe tiếng hát phiêu diêu
Ta trong nhau dâng trào bao cảm súc
Sống giữa đời anh lột xác với em yêu!

Dòng suối thân thương bụi trần anh tắm sạch
Khát vọng cuộc đời thánh thiện, mơ say
Cùng đất nước con người nhân ái
Hồn thơ anh bay... hồn thơ anh bay...

                             2/1/2009


<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2012 23:37:03 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 24.02.2010 11:35:04 (permalink)
Bài thơ 488:

       TÌNH TA HẠT SƯƠNG SA

          TRONG KHOẢNG VẮNG
                    


Sương tối rơi đã thấm vào lá lạnh
Gió miên man phố chút đông về
Ngồi nhàn tản giữa cảnh đời nhập nhoạng
Tiếng chim trời gọi bạn réo lê thê...

Tình ta hạt sương sa trong khoảng vắng
Hồn bay vào dĩ vãng cõi đơn côi!
Lòng nhân thế đìu hiu, em khuất bóng
Thơ thẩn buồn tênh, hỡi người ơi!

                          26/12/2009


<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2012 22:31:53 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Trạc Tuyền 26.02.2010 05:38:18 (permalink)
Nếu là hoạ sỹ
Nét đầu tiên anh hoạ đôi mắt em
Đến vòm ngực tròn ủ hương thơm
Và sau nữa: cái ấy của em rất được!...

Xin hỏi

Chả biết nhà thơ vẽ cái gì
Mà lại gọi tên là "cái ấy"
Thơ bà Chúa Xuân Hương  chỉ thấy:

"Đôi gò bồng đảo hương con ngậm
Một lạch đào nguyên suối chửa thông"

Ôi thơ ca phong phú vô cùng
Cả cổ kim ai cũng đều kỵ húy

Lúc cặp bưởi - lúc là cái tí
Lúc giếng khơi lúc lại hang hùm

Lúc hang đá lúc lại quạt nan
Phong phú quá nếu bàn cả buổi./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2010 15:33:49 bởi Trạc Tuyền >
Nhatho_PhamNgocThai 26.02.2010 10:26:37 (permalink)
.


  Trạc Tuyền ạ! Mình cũng chẳng hiểu "cái ấy..." là cái gì nữa? Ai hiểu thế nào thì hiểu,
mặc đời nó! Nghịch tí cho vui mà...
   Mình đính chính lại một chút đôi câu thơ Trạc Tuyền trích là của bà Hồ Xuân Hương,
chứ không phải của Nguyễn Du đâu. Tuyền cũng nhầm mất 1 chữ đấy! Hai câu thơ ấy như sau:
       Đôi gò Bồng Đảo sương còn ngậm
       Một lạch Đào Nguyên suối chửa thông.

Đầu năm chúc Tuyền vui vẻ và mọi sự như ý nhé!
Thân ái.

        À, nhân tiện trao đổi với Trạc Tuyền - chuyện trò với bạn một chút đầu xuân nhé!
    Mình đang biên soạn một tập bản thảo, tạm gọi là "Thơ sex... hay là Hồ Xuân Hương tái lai" -
    Mình chọn ra 50 bài trong tuyển đã đăng rải rác ở VNTQ... toàn sex-xi thôi!... rồi tìm xem có nhà Xuất bản nào com măng không?... loại thơ này chắc bán chạy đấy, có điều Nhà xuất bản nào dám chơi, mới là vấn đề? Nhân đây mình đọc cho Tuyền và mọi người nghe thử một bài nhé! Bài đó tên là:


                   ĐỘNG BƯỚM


Phút rung cảm tột cùng em mở toang động bướm...
Giữa khu rừng man dại nguyên sơ
Nàng thơ thẫn thờ say mê, hưng phấn
Ôi, bướm em…chứa cả thánh thần lẫn yêu ma.
 
Có khách nào chưa em: đã vào khai phá?
Để bướm vẫy vùng, bướm thoả ước ao
Khi ấy em sẽ không còn là trinh nữ
Bờ-bãi-đời-người bướm vẫn lượn như sao.
 
Thân thiếu nữ - một thế giới mênh mông vĩ đại!
Cấu thành bên trong bao yếu tố mĩ miều…
Tự thiên thai chẳng phải vẽ vời nắn gọt
Lạc vào vườn em trái cấm ngọt hương tươi.
 
Tình yêu từ đâu anh không biết?
Mà rung cảm tâm hồn, lay động trái tim!
Nhưng yêu nhất là bướm em: có sức chinh phục diệu huyền
Đêm đêm bướm thường bay ra trong phòng ngủ.
 
Bướm của em trên đời mãi còn quí giá
Đến lúc cần bướm lại sinh con,
Không lời thơ nào tả hết được vẻ đẹp bướm em
Nam-mô-a-di-đà !...


      
Mai sau cái loại "thơ sex"này có khi nó nuôi các bài thơ chính thống của mình sống ở cõi dương gian đấy! Đầu xuân chào cả nhà.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2010 10:27:16 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Trạc Tuyền 26.02.2010 15:25:08 (permalink)

Kính nhà thơ Phạm Ngọc Thái

Khi mà mại dâm và cờ bạc vẫn còn là tệ nạn xã hội và trái pháp luật thì đố nhà xuất bàn nào dám in loại thơ sex đâu nhà thơ ạ.
Mà tại hạ cũng quên mất đem gán thơ Hồ Xuân Hương cho cụ Nguyễn Du vì tìm mãi hai câu:
Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
Rành rành sẵn đúc một toà thiên nhiên

Mà Cụ tả nàng Kiều tắm nên nhớ nhầm ra hai câu của Bà chúa thơ nôm.THật cáo lỗi cùng các vị tiền bối và quý thi hữu.
Nhatho_PhamNgocThai 15.03.2010 12:06:59 (permalink)
Bài thơ 489:

          GIÓ MÙA THU KHÔNG NGỦ
            

Người thiếu nữ mà anh yêu thương
Em có buồn trông bóng trăng côi cút?
Dưới ánh điện đêm anh lang thang bước
Trái tim tình náo nức nghĩ về em!

Tâm hồn anh dào dạt bến yêu đương
Gió mùa thu, gió mùa thu không ngủ
Một vũ trụ quanh em rộng mở

Nhớ khi em tồng ngồng để khoả giữa trời mây...

                                  2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2012 23:25:17 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Trạc Tuyền 18.03.2010 16:14:23 (permalink)
Một vũ trụ quanh em rộng mở
Mỗi khi em tồng ngồng để khoả giữa trời mây.

                                 
2005

Và thế là cả thế giới ngất ngây
Ngắm một toà thiên nhiên sẵn đúc.
Nhatho_PhamNgocThai 27.03.2010 10:41:37 (permalink)
Bài thơ 490:

          VĨNH BIỆT ÔNG HỮU LOAN

Một dòng lệ đời
Than ông
Hay là than số kiếp!
Lưu cho đời một bài thơ tâm đắc
Để lại danh thơm
Chắt ra từ trong máu tim
Lệ tứa đẫm lòng
Đã  bị qui thành tội!
(*)

Xót xa nỗi người
Nào có khác kiếp Kiều là mấy!?

Thi sĩ Hữu Loan ơi!

Sống  khác chi kẻ đi đầy
Thế thái mịt mù, lý tưởng mịt mù bay...
Đất vẫn đầy rắn và bọ cạp.

Xin thắp cho ông nén nhang đời
Nghiêng mình cúi tạ anh linh
Nam-
mô-a-di-đà-Phật!
Ông về cõi vĩnh hằng, vong hồn mau giải thoát.


                                  20-3-2010
 


(*)    Thi sĩ Hữu Loan sinh 2/4/1916. Năm 1948 lấy một người vợ trẻ mới 16 tuổi và sống với vợ được hai tuần thì phải lên đường trở về đơn vị.
     Ba tháng sau ông nhận được tin vợ mất, thương xót mà viết lên bài thơ trác tuyệt "Màu tím hoa sim".
     Sau bị kết tội trong nhóm nhân văn giai phẩm phải sống cuộc đời đầy lao đao,khốn khó.
     Khổ hạnh cho tới lúc mất - đó là vào tối thứ sáu ngày 18/3/2010, tức mùng 3 tháng 2 năm Canh Dần.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2012 23:38:22 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 45 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9