(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 45 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Nhatho_PhamNgocThai 04.02.2013 11:43:57 (permalink)


Chùm thơ xuân Quý Tỵ - Phạm Ngọc Thái


ĐÊM XUÂN RU ĐỜI VỚI CÁC BẬC XƯA

Cuộc sống trôi qua, người đời vận động
Xã hội thăng trầm khi chừng mực, lúc đảo điên
Cái sân khấu cuộc đời khép, mở
Đã về già mà đâu có được yên?

Có thể thế nên lẽ sống lại trở thành có lý!
Buồn cũng nhiều nhưng vẫn hữu tình thay
Như cái sân khấu ngoài trời ở phường Quán Thánh ta đây
Đêm xuân nay có ca nhạc, dân tình túa đến xem vui đáo để. (1)

Ta ngồi trong bóng lặng ngắm mảnh trăng trời cô lẻ
Về với tình Nguyễn Khuyến giữa đêm câu…(2)
Ru hồn vào cõi thơ mộng ảo
Nhưng đêm xuân này mình chẳng muốn viết thơ yêu?

Lòng càng hiểu tâm trạng bà Xuân Hương, bác Tản Đà thuở trước
Nỗi buồn Nguyễn Du đeo đẳng cả kiếp người
Thôi cụ ạ! Thời thế nào cũng đều thế cả
Chỉ khi chết đi mới hết nợ đời! (3)


(1) Đón ngày lễ tết ở phường Quán Thánh dựng rạp ngay ngã tư phố, tổ chức ca nhạc vui xuân để khách bốn phương đi ngang qua, cùng bà con khối phố túa đến xem đông nghịt cả đường phố.

(2) Chạnh nhớ bài thơ “Điếu thu“ của Nguyễn Khuyến:

Ao thu lạnh lẽo nước nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo…

(3) Theo thuyết bản mệnh của kinh Phật ở trong thơ cụ Nguyễn Du:

- Người ta chỉ chết đi mới hết nợ đời!

Bởi vậy nàng Kiều đã nhảy xuống sông Tiền Đường để quyên sinh mà không chết, đã được Giác Duyên vớt cứu: Nàng chưa thể chết, vì chưa trả hết nợ kiếp người!




ĐƯA CHÂN EM CHIỀU PHỐ

Đưa chân em ra phố
Để mình chia nhau xa
Hay để rồi thương nhớ
Chiều phố sao nhạt nhoà...

Mắt em đong đầy lá
Rồi quay đi hơi buồn
Thoắt bỗng thành quá khứ
Trái tim tình mênh mông.

Anh muốn ngược thời gian
Lại cùng em tha thiết
Người con gái yêu thương
Tình ta không thể chết!

Ôi, vầng trăng xa xăm
Lòng ta man dại quá
Cuộc đời là nghịch lý
Đành chia tay bẽ bàng.

Nhìn cánh hoa rơi rơi
Nó chết vì chính nó
Trái tim anh, em ơi!
Em mang đi rồi đó…
. Đêm đầu xuân



ĐÊM XUÂN QUÁN

Đêm thành phố ngồi trong quán vắng
Nước hồ trầm mặc phất phơ mưa
Lá rơi lẳng lặng nhưng đằm thắm
Người mới lần theo bóng năm xưa...

Quán cô quạnh gió về nghe thổn thức
Quanh hồ những tiếng nói hư vô
Ôi, làn da ngọc như trứng bóc
Em của ngày xa, em của ta?

Đêm thương nhớ đèn sao lấp loá
Thoang thoảng quanh mình ít hương hoa
Lòng lại hoá miền sa mạc
Cát bay trắng xoá bãi bờ.

Hồn tan tác tựa cánh cò, cánh vạc
Sóng bên bờ ì oạp trái tim thơ!
Ta hỏi vầng trăng thực hay là hư ảo?
Nguyệt rung rinh cười, một đêm quán thành đô…




CÔ GÁI BÊN HỒ XUÂN

Hồ chiều trông dại nắng
Em bước nhẹ trong hàng cây nghiêng bóng
Gió khẽ reo sau tà áo thanh tân
Mắt em thầm mang cả mùa xuân.

Cánh buồm đỏ đưa em vào xa vắng
Anh mải nhìn theo màu áo trắng
Cái màu mây thiếu nữ dịu hiền
Em đi rồi, còn lại một trái tim!

Em xa rồi, còn lại nỗi đau êm…
Tiếng lòng cứ rì rầm bên vệ cỏ
Chỉ thiên nhiên mãi mãi là tươi trẻ
Tuổi ta ơi, vội héo làm gì?

Cánh buồm đỏ anh đưa em vào xa vắng
Năm tháng đời anh, tóc trắng đầu anh
Nhưng rồi ngày mai em cũng sẽ già và chán?
Cô gái đi bên hồ: Ta sẽ hoá ra chim...



Đăng trên nhiều website trong nước & thế giới:

http://vandanvn.net/vi/news/Thu-vien-tho-Truong-ca/Chum-tho-xuan-Quy-Ty-cua-Pham-Ngoc-Thai-1097/
http://tapchitiengquehuong.blogspot.com/2013/01/chum-tho-xuan-quy-ty-pham-ngoc-thai.html
http://www.truclamyentu.info/tlls_trang_phamngocthai/pham-ngoc-thai_chum-tho-xuan-quy-ty.htm
http://thuongyenho.violet.vn/entry/show/entry_id/8828948/cat_id/1603417
http://www.vanganhonline.com/2013/01/chum-tho-xuan-quy-ty-pham-ngoc-thai.html
http://nghiathuc.wordpress.com/2013/01/27/chum-tho-xuan-quy-ty-pham-ngoc-thai-2/
http://vanthientungqtlh.blogspot.com/2011/08/nhan-oc-nhung-bai-tho-cua-pham-ngoc.html
http://datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=7094#axzz2JKY7ZWRT
http://vannghequangtri.blogspot.com/2013/01/pham-ngoc-thai-chum-tho-xuan-quy-ty.html
http://www.thuviengiadinh.com/giao-duc/tho-hay/co-gai-ben-ho-xuan
http://www.thuviengiadinh.com/giao-duc/tho-hay/dem-xuan-quan
http://www.thuviengiadinh.com/giao-duc/tho-hay/dua-chan-em-chieu-pho








Nhatho_PhamNgocThai 02.03.2013 22:40:35 (permalink)
Chùm thơ về Hà Nội - Phạm Ngọc Thái


NGHĨ VỀ HÀ NỘI

Hà Nội cứ suốt đời nghe lá rụng
Những ngọn đèn ô cửa mùa đông
Trái sấu nhỏ bàng hoàng như kỉ niệm
Nước hồ xanh rêu bám kín Tháp Rùa...

Hà Nội cứ rầm rì trang tình tự
Của những đôi trai gái bên bờ
Tà áo trắng em bay một thời thiếu nữ
Theo anh hoài tới tận lúc già nua.

Hà Nội mới mà như là cổ tích
Phía nhà ga đoàn tầu đến rồi đi
Những giọng nói lẫn vào lời gió thổi
Ai trở về và ai sắp chia ly?

Đêm tóc trắng lại nghĩ về Hà Nội
Nằm thở dài, nhớ quá! Bóng em xưa...


DẮT CON ĐI

Tặng con trai Phạm Ngọc Bảo
(viết năm con lên hai tuổi)

Cha dắt con đi dưới hàng cây khuya
Phố của con thầm yên giấc ngủ
Ngôi chùa cổ và bóng đa cổ thụ
Phía hồ Tây se gió chớm đông về.

Tiếng lá bay xao xác vọng tàn thu
Buổi chiến tranh âm hao còn vẳng lại
Những bề bộn đời thường chiều mệt mỏi
Con là hạt ngọc của lòng cha!

Quê hương là mái nhà con ở
Có thiên nhiên với con người nữa
Ngày mai rồi con sẽ lớn khôn
Cha dắt con nghe những hàng cây râm ran.

Ru khe khẽ tiếng gọi thầm trong cỏ
Đất cựa mình hay hạt đang nứt vỏ?
Trên nhành cao động nhỏ một loài chim
Cuộc sống nào cũng từ mầm sống gieo lên!

Cha đã cấy cánh đồng chung xã hội
Gần trọn cuộc mai lại nhường con cấy…
Nói làm gì, con sẽ thấy con ơi:
Lẫn trong đá sỏi cuộc đời,
con hãy tự tìm lấy sắc hoa tươi!




ĐÊM THĂNG LONG

Rụng xuống bờ hè nhỏ tôi yêu những câu thơ ngoài phố
Sợi tóc nào hoá lá để ru đêm.

Đêm Thăng Long đây đó ánh đèn
Đôi trai gái bên hồ khe khẽ ngủ...
Cơn gió thức cùng người thi sĩ
Đi lang thang về đâu?

Đêm Thăng Long trầm sâu, rất sâu
Lão hành khất trải mảnh chiếu nằm xuống đất
Cột thành xưa đứng nhìn ngước lên trời
Mấy ông quan to đi xe con về:
Bọn đánh bạc, người ơi!




Đã đăng trên nhiều website trong nước & thế giới:

http://tapchitiengquehuong.blogspot.com/2013/02/pham-ngoc-thai-chum-tho-ve-ha-noi.html
http://nghiathuc.wordpress.com/2013/02/19/chum-tho-ve-ha-noi-pham-ngoc-thai/
http://nguyenduyxuan.net/tac-gi-tac-phm/th/3562-chum-th-v-ha-ni-phm-ngc-thai
http://vandanvn.net/vi/news/Thu-vien-tho-Truong-ca/Chum-tho-ve-Ha-Noi-cua-Pham-Ngoc-Thai-1190/
http://datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=7253#axzz2MONhmOro
http://vannghequangtri.blogspot.com/2013/02/pham-ngoc-thai-chum-tho-ve-ha-noi.html
http://trangvhntnguoncoi.wordpress.com/2013/02/20/14408/
http://www.vanganh.info/2013/02/chum-tho-ve-ha-noi-pham-ngoc-thai.html
http://www.truclamyentu.info/tlls_trang_phamngocthai/pham-ngoc-thai_chum-tho-ve-ha-noi.htm
http://binhtrung.org/D_1-2_2-202_4-8916_5-10_6-1_17-256_14-2_15-2/chum-tho-ve-ha-noi-pham-ngoc-thai.html
http://phongdiep.net/default.asp?action=article&ID=17230
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2013 22:43:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 01.04.2013 11:51:15 (permalink)
  
            Chùm thơ tự do (1) - Phạm Ngọc Thái



                   NGƯỜI ĐÀN BÀ
    CHỨA LINH HỒN THÁNH LINH
Người đàn bà anh mãi mãi không quên
Nàng đã lẫn vào trong cát bụi
Sống nổi trôi hay tháng ngày cảm khoái
Có bồi hồi nhớ lại quãng tình qua?

Anh đã yêu từ ánh mắt như sao sa
Vòm ngực tiên trắng mềm, nóng hổi
Em mở rộng động trinh
                  để anh vào tận sâu hứng khởi
Lúc sướng vui em đã uốn mình...

Ôi, tạo hoá sinh ra cái của em
                         để gieo hoa cho thế thái nhân tình
Vĩ đại và vô biên
Anh trải thơ lên đời viết về tình yêu, cuộc sống
Trái tim em chứa linh hồn thánh linh.

Trấn át ác quỉ bạo tàn!
Anh khắc hình hài em vào vũ trụ
Biểu tượng lớn lao của chúng sinh
Sự tồn tại muôn đời. Vần xoay thế giới.
Cả chiến tranh và trong cả hoà bình.

                     
Trích tập "Hồ Xuân Hương tái lai" tr.291
                                 Phạm Ngọc Thái
 


 
 
     THÀNH-PHỐ-THUỶ-TINH-ANH TAN VỠ
Hà Nội thầm anh đi suốt đêm
Trời sao xa xanh và hoa sữa trắng
Thành-phố-thuỷ-tinh-anh chông chênh sáng
Buồn, rất buồn nên anh lang thang.

Mỗi hạt buồn mấy trăm giọt mưa tan
Tóc cũng không còn đen nữa
Em vẫn vui trong nhà say giấc ngủ
Một chung lòng anh thổ cả không gian.

Gánh cuộc đời xếp đầy nỗi lo toan...
Thành-phố-thuỷ-tinh-anh tan vỡ,
Anh đi trong gió mưa đêm cô đơn bất tử!
Nghe tiếng phố xa giun dế đệm dương cầm.



       NGUYỆT CỦA CHỊ HẰNG
          VÀ NGUYỆT CỦA EM
Nguyệt của chị Hằng giống nguyệt em không nhỉ?
Kỷ niệm dưới hàng cây lá đổ
Nhớ không em bao đêm
Ta đã cùng nhau trong trăng…
 
Đêm động tình nguyệt em hoá mênh mang
Khi vơ vẩn giống vầng trăng khuyết
Lúc buồn đau lại khép nguyệt vào trong.

Và thế giới sẽ chỉ là cái bóng
Với những hồn ma vất vưởng chơi vơi
Nếu như em không có nguyệt
Thì loài người làm gì còn sự sống nữa, em ơi!

Nguyệt em mở ra một hang động tuyệt vời!
Ta bất chấp hiểm nguy lao vào đó
Dù buổi mát trời hay đầy mưa gió
Nguyệt em là ánh sáng để ta soi.
                          
                             Đã đăng trên nhiều website thế giới.
                                            Qua các link sau:
                 http://phongdiep.net/defa...n=article&ID=17345
                 http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=8352
                http://nghiathuc.wordpres.com/2013/03/08/test-148/
                http://www.truclamyentu.i...nt_chum-tho-tu-do1.htm
               http://vaolblog.blogspot....-1-pham-ngoc-thai.html
               http://bichkhe.org/home.php?cat_id=147&id=2961
               http://camphuong.blogtien...ba_phaonm_ngar_c_tha_i
               http://www.datdung.com/mo...sid=7329#axzz2NTkFG4H0
               http://vannghequangtri.bl...n-thanh-linh-chum.html                      
              http://www.thuviengiadinh...ua-linh-hon-thanh-linh
              http://vandanvn.net/vi/ne...a-Pham-Ngoc-Thai-1287/
              http://www.tiengchimviet....-1-pham-ngoc-thai.html
             http://binhtrung.org/D_1-...-1-pham-ngoc-thai.html
             http://vannghecuocsong.co...do-Pham-Ngoc-Thai-830/
             http://vunglep.blogspot.c...ua-pham-ngoc-thai.html
             http://tapchitiengquehuon...goc-thai-chum-tho.html
             http://www.saimonthidan.c...p?c=article&p=8352
             http://hung-viet.org/blog...3/12/chum-tho-tu-do-1/
             http://www.tuoitrevhn.com...c5UThUVHhhYXh4Njc2NjY=

 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2013 12:15:46 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 30.04.2013 11:03:47 (permalink)
 
               
                   Chùm thơ tự do (2) - Phạm Ngọc Thái

 
  


THÊM YÊU THÀNH PHỐ QUÊ MÌNH KHI ĐÃ VÀO ĐÊM

Những chiều tắt sương đầm trên phố
Hàng cây ru ngủ đám chim muông
Anh không còn cùng em như dạo đó
Tiếng hồ xưa buồn than thở trong đêm.

Khắp nẻo đường vương vào bóng tối
Hương khuya lan toả cõi trời xa
Nhớ dáng em vẫn khỏa mình nằm lộng lẫy
Như làn mây nõn nà cởi xiêm áo bên ta.

Ôi, cuộc tình! Cuộc tình, sao nhớ thế!
Ta không còn trẻ như thuở vẫn ru em
Thân thiết cả tiếng chuông chùa trong chiều gió
Tiếng nam-mô lại êm dịu tâm hồn.

Vẫn thấy em thường về trong bóng lá
Tấm thân mềm thiếu nữ hoá vô biên
Anh vuốt ve cả mái tóc nàng
và trái cấm
Thêm yêu thành phố quê mình khi đã vào đêm...
                      trích tập "Hồ Xuân Hương tái lai" tr.372
   


   CHÁU NHỎ TRÊN VỈA HÈ HÀ NỘI

Trời mùa hè xanh ve gió thổi
Quán xá đầy cả bên đường rộn kẻ bán, người mua
Không khí thị trường tàu xe inh ỏi
Mấy bà, cô phấn khởi đi về...

Nhếch nhác bờ hè cháu bé ăn xin
Cháu ngửa chiếc bát nhựa xanh in màu da trời
Xin cô hàng bún
Bị người ta đuổi!

Da cháu xanh vòi vọi
Sợ hãi cháu lùi mắt xanh leo...
Tuổi xanh ơi! Cháu mới bao nhiêu
Sao nhiều màu xanh thế?

Người thành phố vẫn chào nhau vui vẻ
Hà Nội vẫn xanh, gió thổi rì rào
Trong cát bụi bờ hè bóng hình con trẻ
Bước xa dần đôi ống chân gày lao...

 
                 TIẾNG CÂY RU
Tiếng cây ru gió đưa xao xác
Bên chùa buông vài tiếng chuông ngân
Bóng chim bay trong đêm về hiu hắt
Lòng anh man mác nhớ hoài em.

Người thiếu nữ như bông hoa mới nở
Nhụy trinh say ngát cả tháng năm
Và cứ mỗi lần em thả nguyệt
Run rẩy hồn anh bản xô-nát ánh trăng…

Em ra đi sau cái thời sinh nữ ấy
Nhìn hàng cây thổn thức ngóng trông
Tình yêu thành bi kịch cuộc đời anh
Trong ly biệt đất trời còn lưu luyến.

Ôi, động nguyệt em vẫn thơm mùi hoa thắm
Đường đi vào huyền ảo lối thiên thai
Tình bên nhau ngất ngây lắm lắm
Tiếng cây ru đêm hồ Tây sương bay...


           Đã đăng trên nhiều website trong nước & thế giới:  
                    http://www.datvietjsc.net...amp;cid=32&id=2367
                    http://www.tiengchimviet....-2-pham-ngoc-thai.html
                    http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=8586
                    http://nghiathuc.wordpres...u-do-2-pham-ngoc-thai/
                    http://www.truclamyentu.i...nt_chum-tho-tu-do2.htm
                    http://badamxoevietnam2.w...-2-cua-pham-ngoc-thai/
                    http://vandanvn.net/vi/ne...2-Pham-Ngoc-Thai-1498/
 
 
 
 
 
          

.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2013 11:37:18 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 28.05.2013 11:03:52 (permalink)
 
  Liệu "Em ơi! Thành phố lại mưa" đã phải là một tuyệt tác thi ca?
                           Cô giáo Hoàng-ĐH Sư phạm Hà nội-
 


                 EM ƠI! THÀNH PHỐ LẠI MƯA
  

Nghe không em lại mưa lên phố
Bao năm rồi, chiều ấy cũng mưa rơi...
Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
Mối tình thời trinh nữ xa xôi.

Thưở xưa ấy, em ơi! Như hoa nở
Say như mơ và mộng như thơ
Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi
Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ.

Thành phố lại mưa…
Có nghe không em? Con chim trời, cá nước
Khúc nhạc chiều dìu dặt bay qua
Tình êm dịu bên em mơ màng quá
Thôi hết rồi! Tan vỡ bến bờ xa.

Tiếng mưa rơi não nề thao thức
Bóng hoàng hôn đỏ cũng xua tan
Bèo dạt sông trôi buồm anh không bến đỗ
Chân trời vương vấn dải mây lan.

Ôi, cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch
Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
Anh đứng giữa trời mưa làm những vần thơ xao xác
Người con gái năm nào về như một bóng chim hoang...


                                                      Phạm Ngọc Thái


 
   Nhà thơ Phạm Ngọc Thái có "chùm thơ tình trong mưa" rất có tiếng. Ở chùm thơ đó, tôi thích nhất bài Em Ơi! Thành Phố Lại Mưa này:      
                        Nghe không em lại mưa lên phố
                       Bao năm rồi, chiều ấy cũng mưa rơi...

   Ta đã nghe thấy tiếng mưa rơi mà là mưa rất mau... với bóng người con gái từ thuở nào đó. Nói về hình ảnh người yêu trong thơ mưa, một bài khác anh cũng viết:
                       Em bước nhẹ, những tháng năm hoang dại
                        Về bên anh mái tóc rối tơi bời
                        Anh hôn mãi những giọt mưa em thuở ấy
                        Dẫu chỉ thấy còn bong bóng vỡ đầy môi...

                                                       (trong mưa)
    Đọc thơ mưa Phạm Ngọc Thái sao mà nhớ da diết về thuở ấy. Thời của tình yêu, mưa rơi lên tóc, ướt vai và ướt cả áo em. Tôi cũng thấy bồi hồi không khỏi chạnh lòng khi nghe giọng thơ anh:
                     Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
                        Mối tình thời trinh nữ xa xôi.

      Theo ý trong bài thì thiếu nữ đó tác giả đã gặp vào những năm tháng phong trần dâu bể cuộc đời, chứ không phải thuở anh vẫn còn mộng mơ trên giảng đường đại học:
                     Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi
                        Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ..
.


 
   Nhưng những thông tin về đời tư tác giả bộc lộ qua các tác phẩm và dư luận, thời trai trẻ nhà thơ từng trải qua cả cuộc chiến tranh ngoài chiến trường. Vậy phải chăng cô thiếu nữ của bài Em Ơi! Thành Phố Lại Mưa này, anh đã gặp và yêu sau cuộc chiến tranh, khi  đã rời bỏ đời lính trở về? Có thể người con gái, mối tình đầu của anh ở quê hương đã đi... lấy chồng. Để lại một nỗi buồn trống vắng, cô đơn trong lòng người lính... như lời thơ đã viết: Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ/-  Một người lính trận lăn lộn qua cả cuộc chiến, tuổi trẻ phải vùi trong bom đạn, lại có tâm hồn lãng mạn của một nhà thơ, hẳn khi gặp một nàng thiếu nữ duyên dáng, trẻ xinh... trái tim ắt phải rung động mãnh liệt lắm! Tình yêu ấy giúp cho tuổi trẻ nhà thơ tưởng đã cỗi cằn, nay sống lại:
                       Thuở xưa ấy, em ơi! Như hoa nở
                         Say như mơ và mộng như thơ

   Theo năm tháng được biết thì bài thơ tác giả sáng tác đã vào cái tuổi cập kề lục tuần rồi. Nghĩa là đến mấy mươi năm sau, vào một chiều thành phố mưa rơi lại đánh thức trái tim anh trở về với mối tình xa xưa đó:
                     Thành phố lại mưa...
                         Có nghe không em? con chim trời, cá nước
                         Khúc nhạc chiều dìu dặt bay qua

   Hình ảnh "con chim trời, cá nước" ở đây ý muốn nói về sự xa cách, tình yêu đã trôi vào dĩ vãng... như con chim bay trên bàu trời mênh mang vô định, con cá ở ngoài sông xa tít tắp. Dẫu thế, bên tai anh vẫn văng vẳng tiếng yêu thương ngày nào tựa khúc mưa chiều dìu dặt. Em có nghe thấy, hay còn nhớ tới không? Trái tim thi nhân thổn thức hoà lẫn trong tiếng mưa thành phố, để cõi lòng bật lên thảng thốt như thể tình vừa mới mất:
                    Thôi hết rồi! Tan vỡ bến bờ xa... 
   Những dòng thơ trào ra nỉ non, tha thiết:
                       Tiếng mưa rơi não nề thao thức
                        Bóng hoàng hôn đỏ cũng xua tan
                        Bèo dạt sông trôi buồm anh không bến đỗ
                        Chân trời vương vấn dải mây lan.

    Hàng loạt các hình ảnh được tác giả đưa vào làm biểu tượng: Từ tiếng mưa rơi não nề thương nhớ, đến cái bóng hoàng hôn đỏ trong cảnh chiều tà trời đất hay chiều cuộc đời của nhà thơ cũng đang nhạt nhoà, tan tác... như cánh buồm trên con sông tháng năm trôi dạt lênh đênh, không bờ bến đỗ. Lòng người thì hoang vu với vài đám mây trôi... Tất cả hoà quyện nhau để khắc hoạ tình yêu người ở trong mưa.

     Tôi xin phân tích đoạn cuối cùng:
                     Ôi cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch
                        Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?

  Các văn nghệ sĩ thường hay nói: Cuộc sống như một cái sân khấu lớn, ở trên đó mỗi con người là một nhân vật hay một vai diễn? Có phải vậy nên nhà thơ Phạm Ngọc Thái mới viết: Ôi, cuộc sống! Tình chỉ như màn kịch/-  Tôi nghĩ, chẳng qua chỉ vì mối tình đã tan và tiếc nuối nên tác giả mới buông ra lời ca thán như thế? Bởi vì, nếu mối tình xa xưa ấy cũng chỉ như màn kịch thật, nhà thơ và người con gái kia cũng chỉ là vai diễn... thì sự chia tay là tất nhiên khi cái sân khấu đã đóng màn và tình yêu đã hết. Đằng này, mấy chục năm trôi qua mà lòng nhà thơ vẫn còn lưu luyến đến thế? Tưởng như máu tim anh đang rỏ xuống mỗi dòng thơ. Anh đã quá yêu người con gái đó nên mới buông ra lời qui tội cho cuộc sống đó thôi! Với những dòng tri kỷ ở trong thơ thì hẳn cô gái cũng đã rất yêu anh. Vậy vì sao cả hai người cùng yêu nhau mà mối tình lại tan? Ta không biết. Tác giả đã phân bua:
                    Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
     Tôi còn nhớ bài thơ "Hoa huệ" của nhà thơ Bế Kiến Quốc (1949-2002), đã viết:
                 Hoa huệ trắng và bức tường cũng trắng
                      Sao bóng hoa trên tường lại đen?
                      Em đừng nhìn đi đâu thế em
                      Anh không biết vì sao, ai có lỗi...

    Ở đây hình ảnh của bông hoa đã trở thành biểu tượng của tình yêu. Bông hoa huệ trắng và bức tường cũng trắng kia là thật. Nhưng tất nhiên bóng của nó hắt lên tường sẽ thành... đen. Ý nhà thơ muốn nói: Tình yêu có hai mặt - Nếu mặt trước của nó là hạnh phúc, niềm vui sướng và đam mê say đắm - Thì mặt sau của tình yêu lại là nỗi đau khổ vô hạn khi tan nát. Sẽ trở thành bi kịch, thất vọng của cuộc đời. Nhưng chính nhà thơ Bế Kiến Quốc cũng không lý giải nổi mối tình của mình đẹp thế sao lại vỡ? Ông xa xót mà thốt lên:
                     Anh không biết vì sao, ai có lỗi...
                      Nhưng mãi mãi vẫn còn câu hỏi
                      Sao bóng hoa trên tường lại đen?




  Xin trở về với bài thơ Em ơi! Thành Phố Lại Mưa, khi mối tình không thành mà cũng chẳng lý giải nổi vì sao? nhà thơ cũng chỉ biết than:
                  Nào phải lỗi do anh? Đâu phải lỗi do em?
  Phải chăng bởi duyên trời, hai người không có phúc phận được sống bên nhau? để cho con tim năm tháng phải dày vò mà tiếc nuối? để những chiều mưa rơi thành phố, anh thi sĩ lại thổn thức vì  thương nhớ người yêu mà sáng tác lên những áng tình ca bất hủ để lại cho đời?... và bài thơ đã được kết:
                   Anh đứng giữa trời mưa
                              
                          làm những vần thơ xao xác
                   Người con gái năm nào về như một bóng chim hoang...

   Cũng không phải người con gái kia là cánh chim hoang đâu mà chính là lòng nhà thơ vất vưởng, vô vi như một bóng chim hoang. Tư duy thơ sâu lắng, ngôn ngữ hình ảnh thi ca sinh động, làn điệu nhụy nhàng mà không rơi vào sự bóng mượt nhàm chán.  
  Tôi cảm nhận Em Ơi! Thành Phố Lại Mưa là một bài thơ tình rất hay. Dầu thế vẫn chưa dám buông ra lời khẳng định nó đã trở thành một tuyệt tác thi ca hay chưa? mặc dù trong thâm tâm, ý nghĩ của tôi đã tin như vậy.

  Cô giáo Hàng Đại học Sư phạm Hà Nội
--------------------------
            Đã đăng trên nhiều website trong nước & thế giới:
http://www.nhuygialai.com...ua-Pham-Ngoc-Thai.html
http://ducthelh.violet.vn.../show/entry_id/9279344
http://www.vanchuongviet....on=detail&id=20038
http://www.namuctuanbao.n...Ngan/truyenngan_11.php
http://htruong.violet.vn/..y/show/entry_id/9163738

 http://www.bichkhe.org/ho...cat_id=147&id=3019
http://tapchitiengquehuon...h-pho-lai-mua-cua.html
https://nghiathuc.wordpre...-mot-tuyet-tac-thi-ca/
http://vannghequangtri.bl...lai-mua-tro-thanh.html
http://datdung.com/module...sid=7636#axzz2Qgeiy5UF
http://www.thuviengiadinh...a-mot-tuyet-tac-thi-ca
http://vandanvn.net/vi/ne...et-Co-giao-Hoang-1557/
http://nguyenduyxuan.net/...-la-mt-tuyt-tac-thi-ca
http://www.vanganh.info/2...o-lai-mua-phai-la.html
http://www.tiengchimviet....o-lai-mua-phai-la.html
http://www.truclamyentu.i..._thanh-pho-lai-mua.htm
http://vunglep.blogspot.c...-em-oi-thanh.html#more
http://vnmilitaryhistory....-thanh-pho-lai-mua.htm
http://nguoiviet.eu/thu-v...-tuyet-tac-thi-ca.html
http://hung-viet.org/blog...-mot-tuyet-tac-thi-ca/
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


[font="times,"times new roman",serif"]


<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2013 11:10:15 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhân văn 19.06.2013 11:06:54 (permalink)
 
                Bình một bài thơ lục bát hay của Trúc Thông
                                                      Phạm Ngọc Thái



        BỜ SÔNG VẪN GIÓ
Lá ngô lay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió người không thấy về
Xin người hãy trở về quê
Một lần cuối... một lần về cuối thôi
Về thương lại bến sông trôi
Về buồn lại đã một đời tóc xanh
Lệ xin giọt cuối để dành
Trên phần mộ mẹ nương hình bóng cha
Cây cau cũ giại hiên nhà
Còn nghe gió thổi sông xa một lần

Con xin ngắn lại đường gần
Một lần... rồi mẹ hãy dần dần đi...
                                            Trúc Thông

      Đây là bài thơ mà nhà thơ Trúc Thông khóc mẹ. Mới đọc ngỡ như anh đang đứng trước hương hồn người mẹ của mình đã khuất nơi chín suối, để trào ra những dòng thơ thương cảm. Nhưng không, bài thơ này Trúc Thông đã viết vào năm 1983 trong một lần trở về thăm quê, khi đó người mẹ của anh vẫn đang cùng anh sống ngoài Hà Nội. Một năm sau đó (1984) mẹ của nhà thơ mới qua đời. Nghĩa là, linh cảm về cái mất của bà mẹ già yếu đang gấp gáp đến gần, nên lời thơ nghẹn ngào xúc động, thấm đầy lệ.
Đứng bên con sông Châu chảy qua tỉnh Hà Nam, cũng chính là dòng sông chảy qua quê hương của cố nhà văn Nam Cao, đồng tỉnh với quê hương của nhà thơ. Bên bờ sông ấy nhà thơ than thở:
                   Lá ngô lay ở bờ sông
                   Bờ sông vẫn gió người không thấy về
Hình ảnh bờ sông, bãi ngô rất thân thiết, gần gũi với một làng quê Việt Nam. Đọc câu thơ ta liên tưởng tới bài thơ nổi tiếng "Đây thôn Vỹ Dạ" của thi nhân Hàn Mặc Tử, có câu Người đã viết:
                  Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thông qua hình ảnh "... hoa bắp lay": âm hưởng lay lắt, chuyển động yếu ớt của những bông hoa bắp như thể hơi thở trút ra mỏng manh, cô quắt đồng hoạ với cảnh "dòng nước buồn thiu" để diễn tả tâm trạng cô đơn, buồn nản vì thương nhớ người yêu cách biệt trong mối tình đơn phương của thi nhân.
Nhưng cái từ "lay" của những lá ngô trong bài thơ Bờ Sông Vẫn Gió của Trúc Thông thì lại diễn tả tâm trạng xao động, xót thương nghĩ về mẹ chứa chất một cái gì đó đang dâng lên ở trong lòng. Đồng vọng với tiếng "lay" kia thì tiếng gió thổi: Bờ sông vẫn gió.../- cũng dào dạt mạnh mẽ, để rồi tác giả hạ nốt nửa vế của câu thơ:...người không thấy về/- Vậy là, dù cùng một từ "lay" với hình ảnh gió ven sông nhưng ở hai bài thơ đã diễn tả hai trạng thái tình cảm khác nhau, đều xúc tích đạt đến hiệu quả của mỗi tình thơ riêng.
     Đoạn giữa là khổ thơ chính của bài, liền mạch tám câu nhưng ý thơ được cấu tứ thành bốn cặp. Cứ mỗi cặp hai câu nối tiếp nhau đan kết một cách khái quát quanh tình cảm và cuộc đời người mẹ cùng với quê hương:
                  Xin người hãy trở về quê
                  Một lần cuối... một lần về cuối thôi
    Ta thấy sự gắn bó giữa quê cha đất tổ, nơi chôn nhau cắt rốn với tình thân mẫu của nhà thơ. Cái điệp khúc "một lần cuối" hơi thơ dồn dập, bởi nỗi lòng mong mỏi, khắc khoải của người con, điệp với ý cụm từ "một lần" ở khổ thơ giữa:
                 Một lần cuối... một lần về cuối thôi
và:
                 Còn nghe gió thổi sông xa một lần
    Đến câu kết được điệp lại một lần nữa, thả dần tình thơ... như việc xây dựng cao trào xong rồi cởi nút kết thúc một vở kịch vậy:
                 Một lần... rồi mẹ hãy dần dần đi...
    Nỗi thơ thêm quặn thắt, tạo thành tụ điểm của tình cảm, tư tưởng nhà thơ. Nhưng nhà thơ mong mỏi người mẹ của mình kịp về quê một lần nữa để làm gì?
                  Về thương lại bến sông trôi
                  Về buồn lại đã một đời tóc xanh
    "Bến sông" nghĩa là quê hương. Còn "bến sông trôi..." - Chữ "trôi" ở đây để nói về năm tháng chìm nổi của mẹ đã trải cả "một đời tóc xanh...". Hai câu thơ không chỉ nói về nghĩa gian truân, mà còn hàm ý sâu sắc sự gắn bó máu thịt giữa quê hương với cuộc đời của mẹ. Hai chữ "thương" và "buồn" dùng thật đắt. Nó không phải chỉ để gợi lại nỗi sầu khổ của cuộc đời, mà nếu có thì cũng quyện trong những tình cảm thân thương da diết, làm cho tình thơ cảm kích một cách lạ thường.
    Thực ra khi tác giả viết:
                  Lệ xin giọt cuối để dành
    Chỉ là cách nói trào ra do cảm xúc thơ, chứ còn cả bài thơ đã đầy lệ rồi! Cái giọt lệ cuối ấy để đến khi:
                Trên phần mộ mẹ nương hình bóng cha
    Câu thơ này Trúc Thông đã đề cập đến mối quan hệ, tình cảm phu thê gắn bó không thể tách rời trong cuộc đời của mẹ. Trong thời hiện đại chúng ta ngày nay, nền giáo lý bị xàm xỡ quá nhiều. Nghĩa phu thê nhiều lúc, nhiều nơi bị phá vỡ từng mảng. Đạo vợ chồng cũng không còn giữ được một quan hệ đạo đức cần thiết. Chồng thì thiếu sự mực thước, vợ lại quá trớn không có được đức tính tốt đẹp của người phụ nữ. Có lẽ do tác động của cả bề mặt xã hội làm cho lòng tác giả nhức nhối. Nhưng căn bản chính đạo nghĩa sâu sắc của cha mẹ đã in sâu trong ý thức, trái tim nhà thơ để anh khắc họa lên.
    Thành thử bài thơ tuy viết khái quát mà vẫn đa diện: gia đình và xã hội, tình cảm, đạo đức gắn bó với tình yêu quê hương tha thiết. Trong thơ những hình ảnh cụ thể nhưng lại có ý nghĩa biểu tượng như "cây cau cũ", "cái giại" ở hiên nhà (là tấm bình phong đan bằng tre thường thấy ở một số làng quê vùng đồng bằng Bắc Bộ), được tác giả đưa vào trong thơ. Nó gắn bó cả cuộc đời của mẹ và gia đình anh.
    " Bờ sông vẫn gió" của Trúc Thông là một bài thơ lục bát đạt đến độ chuẩn mực, kết hợp với lối gieo thơ theo cảm xúc phóng khoáng của thơ hiện đại. Hình tượng ngôn ngữ giầu chất dân gian, phong thái thanh tao, âm hưởng nhẹ nhàng thường thấy ở dòng thơ cổ phương Đông. Nhịp điệu khi thì đều đều theo nhịp hai, như:
              Lá ngô/
                            lay ở/
                                        bờ sông...
    Khi thì dồn nén, hối hấp theo sự thôi thúc của tình cảm, chuyển sang nhịp bốn ở câu sau:
              Bờ sông vẫn gió/
                                             người không thấy về
    Hoặc là chuyển thành nhịp ba ở câu bốn:
               Một lần cuối/
                                         một lần về/
                                                                cuối thôi...
    Tạo thành mạch liên hoàn từ đầu đến cuối. Những câu chữ, hình ảnh được lựa chọn khá tinh tế, gần gũi, chân thực với đời sống mà ý tứ vẫn sâu sắc. Giọng thơ trong tiếng nhạc lòng trầm, buồn... nhưng thơ vẫn mới, vẫn tươi. "Bờ sông vẫn gió" là bài thơ hay nhất của nhà thơ Trúc Thông - Theo như Ông nói: Ông viết thể nghiệm và đã thành công khi sáng tác bài thơ lục bát này.
 
                     Đăng trên nhiều website trong nước & thế giới:
               http://www.vanchuongviet....on=detail&id=20112
               http://www.bichkhe.org/ho...cat_id=147&id=3063
               http://llpb.datdung.com/2...ua-truc-thong-loi.html
               http://www.namuctuanbao.n...Ngan/truyenngan_21.php
               http://vannghenamdinh.com...y-Pham-Ngoc-Thai-2614/
              http://vanthientungqtlh.b...ca-pham-ngoc-thai.html
              https://sacmauthoigian.wo...t-hay-bo-song-van-gio/
              http://vanhac.org/05/bo-s...ay-pham-ngoc-thai.html
             http://nghiathuc.wordpres...t-bai-tho-luc-bat-hay/
             http://vannghequangtri.bl...y-bo-song-van-gio.html
             http://phamngochien.com/v...uot-cua-truc-thong/943
             http://tongocthach.vn/ind...I%20%28Of%20friends%29
            http://www.trieuxuan.info...p;id=10064&catid=6
            http://www.thuviengiadinh...ot-bai-tho-luc-bat-hay
           http://vandanvn.net/vi/ne...o-cua-Truc-Thong-1711/
           http://nguyenduyxuan.net/...i-binh-ca-phm-ngc-thai
           http://lyhuong-rachgia.bl...t-bai-tho-luc-bat.html
          http://www.vanganhonline....t-bai-tho-luc-bat.html
          http://www.truclamyentu.i...ai-tho-luc-bat-hay.htm
          http://binhtrung.org/D_1-...2/bo-song-van-gio.html
          http://diendanctm.blogspo...t-bai-tho-luc-bat.html
          http://vannghecuocsong.co...o-Bo-song-van-gio-901/
         http://vunglep.blogspot.c...-pham-va-loi-binh.html
          http://www.vnmilitaryhist...t_binh-tho-luc-bat.htm
          http://www.nguoibanduong....t=article&sid=7214
           http://hung-viet.org/blog...t-bai-tho-luc-bat-hay/
       

 
 
 
 



              

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2013 11:49:49 bởi Nhân văn >
Nhatho_PhamNgocThai 17.07.2013 18:46:13 (permalink)
 
 
                   VẬN NƯỚC ĐÃ MẠT RỒI
             I. 
Thế đã chết những tháng năm đẹp đẽ 
Bầu trời không còn xanh. Mây phủ kín linh hồn. 
Tim nhỏ xuống những dòng thơ cào xé 
Tổ quốc ơi! Bọn ưng khuyển hoành hoành. 
 
Nhân dân tôi như cá dưới dao, nằm trên thớt 
Kẻ thù kề cận ngoại bang, kẻ phản bội nhân dân 
Chúng trâng tráo nhe nanh, nhe vuốt 
Vận nước mạt rồi quằn quại dân đen. 
 
Thằng Tàu đó chính kẻ thù vạn thuở 
Lẫn giặc trong nhà hại nước cầu vinh 
Miệng nói vì dân nhưng tâm địa sói lang 
Đảng cộng sản ư? Xin thắt vòng tang trắng. 
 
Lũ quan lại địa phương cướp đất của dân đủ điều độc đoán 
Cấu kết với quan trên. Tiếng ai oán đau lòng. 
Thành một bầy quan bọ cạp dày đen tổ quốc 
Xưa bần cố nông, giờ "vô sản hoá lưu manh". (1) 
 
II. 
Cùng với Mỹ kết anh em bè bạn 
Cuộc chiến tranh nào cũng chỉ chết nhân dân... 
Con đường Phan Châu Trinh xưa "đề huề Pháp-Việt" (2) 
Nay nhập vào khối Hoa Kỳ  
mà tiến về phía "Tượng thần tự do" bất khả muôn năm! 
Vừa để chống giặc Tàu vừa nâng nước lên ngang tầm thời đại 
Con đường "tư bản" mới chính là chủ nghĩa dân sinh. 
Xã hội lắm bọ dòi - Nhà nhà thì vô phúc 
Đó là kết cục đường lối cũ suy vong. 
Đảng xã hội, đảng dân chủ hay một đảng nào tích cực 
Đảng nào tốt thì cầm quyền! 
Chẳng phải cũng qui luật cạnh tranh của Marx - Ăng Ghen? (3) 
Chính qui luật để bảo vệ non sông gấm vóc  
Nếu chỉ một đảng độc quyền sẽ thành hùm beo cắn xé nhân dân. 
Tổ quốc ta yêu! Ngàn năm thương xót 
Có nhìn nay chính phủ đang hoá những yêu tinh?... 
 
Phạm Ngọc Thái
Hà Nội - 4/6/2013  
 
(1) Marx hoang tưởng đã đành, ngay cả lãnh tụ Lê Nin cũng ngộ tưởng khi tuyên bố rằng: Những nước nhược tiểu như Việt Nam ở châu Á, hay châu Phi, Mỹ la-tinh... vừa ra khỏi ách thuộc địa, có thể tiến thẳng lên CNXH (đốt cháy giai đoạn) không cần qua TBCN, khi có Liên Xô làm chỗ dựa - Thì chính Liên Xô lại sụp đổ đầu tiên.
     Sự ngộ tưởng của Lê Nin không chỉ trở thành một hệ quả đối với nhân dân Nga, đất nước Nga... mà còn kéo theo sự lầm lạc của những nước như Việt Nam và các nước nhược tiểu đó - Trên con đường tiến lên CNXH nó sẽ dẫn đến sự thoái hoá của bộ máy nhà nước và xã hội:
- Tầng lớp giai cấp vô sản trong guồng máy lãnh đạo sẽ biến chất thành "Những tập đoàn tham nhũng, lũng loạn" hoặc "Tầng lớp vô sản hoá lưu manh".
(2) Đường lối cách mạng của cụ Phan Châu Trinh là không theo con đường bạo động để tránh đổ máu nhân dân - Cụ chủ trương: "Pháp - Việt đề huề"...
(3) Cũng theo Marx - Ăng Ghen:
     "cạnh tranh" chính là qui luật của sự tiến bộ!... Không chỉ trên lĩnh vực kinh tế mà còn cả trong chính trị cũng như các lĩnh vực khác.
 
                 Đã đăng trên nhiều trang mạng trong nước & Hải ngoại
http://www.tiengchimviet....-van-nuoc-mat-roi.html
http://badamxoevietnam2.w...i-van-nuoc-da-mat-roi/
http://www.vanganhonline....-van-nuoc-mat-roi.html
http://www.namuctuanbao.net/898/tho_NamUc.php
http://bongbvt.blogspot.c...wComment=1370634986138
http://www.vanganh.info/2...l?utm_source=BP_recent
  http://truclamyentu.info/...an-nuoc-da-mat-roi.htm
http://www.quansuvn.info/D_1-2_2-100_4-4680_15-2/
http://www.vnmilitaryhist...an-nuoc-da-mat-roi.htm
http://hung-viet.org/blog...5/van-nuoc-da-mat-roi/
http://to-quoc01.blogspot...ho-pham-ngoc-thai.html
http://www.vietlist.us/SU...bandoc1306091142.shtml
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2013 19:03:43 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 16.08.2013 11:24:22 (permalink)

          Chùm thơ "Hồn theo bóng trăng trôi"  - Phạm Ngọc Thái
  


      VẦNG TRĂNG CHE KHUẤT
 Gió đưa mây bay qua vầng trăng
Che khuất khoảng trời sáng tỏ
Đời cũng thế, biết bao điều nhảm nhí
Thường lấp đi mặt nguyệt đêm rằm.

Qua song cửa bóng đa lồng mái phủ
Ngôi chùa con bên phố cầu kinh
Ôi, vầng trăng như khuôn mặt nữ sinh
Cứ mơn trớn xoè tấm thân ngà ngọc.

Đêm nay nữa anh giật mình thức giấc
Chẳng hững hờ nhưng biết làm sao?
Chuyện áo cơm đành đổi cả trăng sao
Cứ lỗi hẹn, tháng năm dài vẫn bỏ.

Gió vẫn đưa mây qua vầng trăng tỏ
Thảo đôi dòng cho đỡ tiếc nguyệt ơi?
Ngày mai rồi sẽ đến một ngày thôi
Mái đầu anh cũng trắng như trăng vậy.

Và có thể dưới nấm mồ đầy cỏ dại
Mới thanh nhàn hưởng trọn ánh trăng soi…

         HỒN THEO BÓNG TRĂNG TRÔI
Đã qua rồi, xa quá mất rồi...
Những tháng năm yêu hẹn hò say đắm
Giờ ngồi một mình trong phố vắng
Xót thân Kiều lắm lắm, em ơi!
 
Sống phiêu bồng hồn theo bóng trăng trôi
Trăng một mình mênh mông trong trời thắm
Chốn trần ai cát bụi thì đến lắm
Vì tình quá ngắn kiếp sống hoá lê thê.

Vẫn biết có ngày sẽ vào cõi thiên thu
Thơ hoang như gió mây bập bềnh tình thi sỹ
Trái tim cũng mòn dần rồi tàn phế
Đời bạt xiêu tựa thể giống ma trơi…
           

         TRÁI TIM HOÁ MẶT TRỜI VÀ SÓNG BỂ
 Nhớ bao đêm cùng em dạo bước
Sóng bên hồ tiếng khẽ lao xao
Ánh mắt em một trời trong biếc
Cả hồn anh tình nhạc vút lên cao!

Khi tình yêu đổi thay ta thành con người khác
Ta hoá trong em như tim hoá mặt trời
Trí não hoá chim bằng giang sải cánh
Cây hoá tượng đài cùng sóng bể tung bay.

Có lần em dẫn anh vào trong phòng ngủ
Anh bế em lên chiếc giường đệm mới tinh
Cởi áo váy em ra yêu cho đến hết mình
Ôi, con cá diếc của anh nhớ mãi...
 
Đã qua rồi cái thời ta vẫn còn chim gái.
 
                 Đã được đăng trên nhiều các trang mạng Việt toàn câu:
http://blog.zing.vn/jb/dt...g/16293053?from=friend
http://www.nhuygialai.com...oi-pham-ngoc-thai.html
http://www.nguoibanduong....t=article&sid=7338
http://nguyenduyxuan.net/...hn-theo-bong-trng-troi
http://vannghequangtri.bl...g-trang-troi-pham.html
http://www.quansuvn.info/D_1-2_2-68_4-4860_15-2/
http://www.vanganhonline....g-trang-troi-pham.html
http://vanthientungqtlh.b...tho-cua-pham-ngoc.html
http://htruong.violet.vn/..y/show/entry_id/9463160
http://thaianco.net/xuanl.../ngocthai/chumtho1.htm
http://datdung.com/module...sid=8612#axzz2c63CAp4f
http://trangvhntnguoncoi....-theo-bong-trang-troi/
http://vandanvn.net/vi/ne...a-Pham-Ngoc-Thai-2120/
http://lyhuong-rachgia.bl...o-bong-trang-troi.html
http://www.tintuchangngay...tho-hon-theo-bong.html
http://www.vanganh.info/2...wComment=1374364329765
http://batkhuat.net/tho-hontheo-bongtrangtroi.htm
http://www.chinhluanvn.co...g-trang-troi-pham.html
http://www.truclamyentu.i...eo-bong-trang-troi.htm
http://binhtrung.org/D_1-...o-bong-trang-troi.html
http://lalanhdumlarachvn....-khuat-pham-ngoc-thai/
http://www.namuctuanbao.net/905/tho_NamUc.php
http://vanchuongviet.org/...on=detail&id=20288
http://nghiathuc.wordpres...g-troi-pham-ngoc-thai/
http://hung-viet.org/blog...-theo-bong-trang-troi/

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2013 12:26:14 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 14.09.2013 11:14:26 (permalink)
        Phạm Ngọc Thái với "Chùm thơ hay về tình yêu & đàn bà"
                                  
Trần Tứ Đức 

 
    Cái tên gọi "tình yêu & đàn bà" không phải do tôi đặt ra, mà là nhan đề một chùm thơ của nhà thơ Phạm Ngọc Thái đã đăng nhiều trên các trang mạng. Trong bài của một văn nghệ sỹ ở Việt-Nam-thư-quán "Về một huyền thoại thi ca", khi bình phẩm thơ ông - có đoạn viết:
- Phạm Ngọc Thái là một nhà thơ của tự do. Thơ ông thẳm sâu như bể cả mà rung rinh tựa lá hoa ngàn. Ông viết về nỗi đời dân gian, về tình yêu và đàn bà... Đọc thơ ông như đi vào trong động tích, càng vào sâu càng huyền thẳm vô biên.
Hiện ông đang sống cùng gia đình trong một ngôi nhà gác nhỏ. Phía trước trông ra khu quảng trường thành phố, mặt sau soi bóng xuống hồ Tây quanh năm sóng vỗ. Cõi trần ai ông đã nếm đủ mùi khổ hạnh, đắng cay... cũng từng có những tháng năm phiêu du qua hải ngoại, rồi trở về vui thú trong cảnh sống phong trần của một thi nhân - Viết để lại cho đời một Bộ-thi-ca-thời-đại tầm vóc với bao nhiêu áng thơ tình huyền diệu, sẽ còn sống mãi với sơn hà...

Thơ tình hay ở các cung bậc khác nhau của Phạm Ngọc Thái thì nhiều, tôi chỉ chọn ra đây ba bài theo ý riêng mình và chưa có ai bình. Gọi là để đàm đạo ở tao đàn cùng vui trong chốn văn chương:
1. "Người đàn bà trắng" - Một đỉnh cao trong thi ca.
2. "Cây thầm tiếc bóng"
3. "Dưới hàng sấu đêm và con phố nhỏ".
Xin đi thứ tự từng bài một:

 
           A. NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẮNG
               Người đàn bà đi trong mưa rơi

               Chứa một trời thầm như hoa vậy...
 
Chiếc mũ trắng mềm em đội bầu trời
Khóm mây trắng bay nghiêng trôi trên tóc
Đôi mắt em đong những áng mây
Người đàn bà trắng!
 
Em đi, về... chao những hàng cây
Hồ gió thổi lệch vành mũ đội
Thấm đẫm mình em cả thềm nắng gội
Xoã ngang vai mái hất tơi bời.
 
Nỗi niềm thao thức
Những đêm trăng nước...
Chùm trinh em hát: Đấy chỗ thiên thai!
Người đàn bà ai mà định nghĩa?
 
Đường xưa đó về đây em ơi!
Những con đường đã đầy xác lá rơi
Xác ve, xác gió và xác của mưa.
 
Em không biến thành đá để hoá Vọng Phu
Anh cũng không làm chàng Trương Chi
suốt đời chèo sông vắng
Ta không đi theo Con Đường Lông Ngỗng Trắng
Dẫu hình hài khắc mãi tim nhau.
 
Vết thương lòng không dễ đã lành đâu
Những đêm sao buồn, những đêm gió khát
Khúc thơ tình anh lại viết về em!
Người đàn bà ngậm cả vầng trăng...
                     Thơ - Phạm Ngọc Thái
Lời bình: Theo như bình luận ở giới văn chương, báo chí: "Người đàn bà trắng" là bài thơ tình hay nhất của nhà thơ Phạm Ngọc Thái. Trên con đường vô định của tình yêu, những đêm hoang vắng và sâu thẳm trong không gian mênh mông, lòng nhà thơ vẫn âm thầm khắc khoải nhớ về mối tình đã qua:
Những đêm sao buồn, những đêm gió khát
Khúc thơ tình anh lại viết về em!
Người đàn bà ngậm cả vầng trăng...
     Những ngôi sao trên vòm trời xa xôi kia, ngọn gió đêm vô tình... nó cũng hiu hắt như nỗi vắng vẻ, trống lạnh của lòng chàng. Tác giả gọi em là "Người đàn bà trắng", thực ra khi ấy em vẫn còn là một thiếu nữ. Từ chiếc mũ vải trắng mềm một thuở nào người yêu thường đội lệch trên đầu, lẫn vào trong khóm mây. Khóm mây đó lại vờn bay trên mái tóc nàng - Tất cả đã trở thành ấn tượng để nhà thơ mô tả về hình ảnh người đẹp:
Chiếc mũ trắng mềm em đội bầu trời
Khóm mây trắng bay nghiêng trôi trên tóc
Đôi mắt em đong những áng mây
Người đàn bà trắng!
    Đó là đôi mắt của mùa thu huyền diệu và xa thẳm. Bích Khê cũng từng mô tả về đôi mắt đẹp của người mỹ nữ trong bài thơ "Tranh loã thể" nổi tiếng của ông, rằng:
Mắt ngời châu rung ánh sáng nghê thường...
Nó chìm ngập một thế giới, chiếu rọi vào ngõ nghách tâm hồn của thi nhân sáng bừng lên. Hay như Xuân Diệu tả về đôi mắt người yêu cũng thật kỳ ảo:
Mắt em thăm thẳm như màu gió
Thơ cũng vàng trong như nắng hanh
     Ta trở lại với bài Người Đàn Bà Trắng: Đôi mắt em đong những áng mây /- Như thể đã bao lần nhà thơ từng phiêu du trong đôi mắt ấy. Nó bộc lộ một sự hiền hoà, nhân ái. Tác giả lấy hình ảnh của vũ trụ qua cảm xúc mà mô tả, quyện với mái tóc nàng trong mây bay, gió cuốn... hiển hiện dưới bầu trời cao vời vợi. Bầu trời ấy vừa để nói về tình yêu của người đàn bà ở cõi nhân sinh, vừa là bầu trời của quê hương đất nước ta vậy.
     Sang khổ thơ thứ hai - Hình bóng người thiếu nữ hiện lên trong một khung cảnh thiên nhiên rực rỡ:
Em đi, về... chao những hàng cây
Hồ gió thổi lệch vành mũ đội
Thấm đẫm mình em cả thềm nắng gội
     Cả thềm nắng hắt lên mình em như tơ lụa đất trời, có gió thổi, cây đưa... Vẫn chiếc mũ vải trắng mềm xưa mà em thường đội lệch, che lên khuôn mặt đẹp như một vầng trăng. Cái bờ hồ gió thổi ấy chứng kiến bao nhiêu kỷ niệm, những tháng năm anh đã sống êm đềm trong hạnh phúc tình yêu. Giờ đi lại trên con đường đã qua, anh như nghe thấy cả khúc tình ca đang sống lại. Mái tóc người con gái xưa vẫn xoã bay trên đôi vai trần trắng của nàng:
Xoã ngang vai mái hất tơi bời
     Bồi hồi trong kí ức, hồn nhà thơ tựa con đò mộng lạc vào nơi bến vắng. Chỉ còn nghe thấy tiếng gió táp, mưa sa... cùng những chiếc lá vàng rơi phủ xuống trong trời đất:
Đường xưa đó về đây em ơi!
Những con đường đã đầy xác lá rơi
Xác ve, xác gió và xác của mưa.
     Tiếng lòng nhà thơ cất lên để gọi vọng tình em. Con đường giờ đây hoang dã trong qui luật bụi cát của thời gian. Con đường mà người con gái đã đến với cuộc đời anh. Năm tháng cứ trôi nhưng hình bóng em không phai nhoà. Hình ảnh đoạn thơ nghe như trong giấc mộng: xác gió, xác mưa, đã đầy xác lá, xác ve... trôi. Tưởng như cái bờ hồ gió thổi đó ngàn năm sau vẫn còn quyến luyến bóng hình người yêu ở đấy, mãi mãi trong trái tim thương nhớ của nhà thơ.
     Xin trở lại để phân tích sâu thêm về khổ thơ thứ ba:
Nỗi niềm thao thức
Những đêm trăng nước...
Chùm trinh em hát: Đấy chỗ thiên thai!
Người đàn bà ai mà định nghĩa?
     Hình ảnh đã được cách điệu hoá: Chùm trinh em hát: đấy chỗ thiên thai! /- Biểu tượng thơ mô tả tuy mang màu sắc trừu tượng nhưng vẫn rất gợi cảm.
     "Chùm trinh em hát...": Nó đã mang cái của nàng bay lên! Suy cho cùng vũ trụ và thế giới đều tồn tại, sinh ra ở đó. Nó vừa vĩ đại và man dại. Nếu không có cái chỗ thiên thai ấy của người đàn bà thì không có cả linh hồn lẫn sự sống, cũng không có ý nghĩa gì về lịch sử của thế giới này. Còn câu thơ:
Người đàn bà ai mà định nghĩa?
     Đại văn hào Lép-Tônxtôi - Ông là một thiên tài xây dựng hàng trăm tính cách về đàn bà có những mẫu mực khác nhau. Người từng nói những câu đại ý rằng: Không thể đưa ra những nguyên lý có tính khuôn mẫu nhất định đối với người đàn bà, chỉ có những sự tìm tòi, tìm tòi và tìm tòi mãi...
     Nàng không thể nào định nghĩa được trong sự tồn tại của đời ta? Câu thơ treo trên đầu ta như một câu hỏi vĩnh cửu, lại như thể một định mệnh.
Tôi bình khổ thơ thứ năm:
Em không biến thành đá để hoá Vọng Phu
Anh cũng không làm chàng Trương Chi
suốt đời chèo sông vắng
Ta không đi theo Con Đường Lông Ngỗng Trắng
Dẫu hình hài khắc mãi tim nhau.
     Là một mảng thơ đời, đã triết lý về những mâu thuẫn giữa tình yêu và cuộc sống của nhà thơ với người-đàn-bà-trắng. Đó cũng là một nghịch lý cuộc đời: Em không biến thành đá để hoá Vọng Phu /- Còn anh cũng không đầy mình để làm mãi cái anh chàng Trương Chi suốt đời chèo thuyền trên con sông quạnh vắng, cô đơn, rồi tương tư nàng Mỵ Nương mà chết. Hay, cái con-đường-lông-ngỗng-trắng mà nàng Mỵ Châu đã rắc cho chàng Trọng Thuỷ theo, thần tượng thì rất đẹp, nhưng để cuối cùng chàng cũng nhảy xuống biển mà chết, hoá thành ngọc trai giữ tình son sắt với nàng. Nó bi ai quá!
     Cái hay của khúc triết lý trong bài thơ Người Đàn Bà Trắng là nó đã được viết như đời. Dẫu mối tình bị tan vỡ phải chia lìa năm tháng, nhưng tình thơ đã không kết thúc bằng sự bi thảm. Đôi trai gái vẫn phải sống và tồn tại, dù là theo chiều gió cuốn cuộc đời. Phải chăng đó cũng là một cuốn tiểu thuyết "cuốn theo chiều gió" như bao bi kịch tình-đời trên bờ bến nhân gian? Cả đoạn thơ thấm đẫm máu tim, được bật ra trong đời sống đầy mất mát và đau đớn của tình yêu.
     Đây là một trong hai mảng thơ xương cốt nhất - Mảng thơ thứ nhất như trên đã nói, chính là khổ thơ thứ ba:
Chùm trinh em hát: Đấy chỗ thiên thai!...
     Cùng với khổ thơ thứ năm này - Làm thành nền tảng, như tim óc, tuỷ sống cho cả tình thi. Nhà thơ vẫn thiết tha khao khát gặp lại người thiếu nữ:
Những đêm sao buồn, những đêm gió khát
     Ngọn lửa tình đã từng sưởi ấm trái tim anh. Để rồi bài thơ được kết thúc bằng một câu thơ đẹp nhất về nàng:
Người đàn bà ngậm cả vầng trăng...
     Đây là một câu thơ siêu thực chứa đầy trầm tích đã được thăng hoa. Một thiên tạo vĩ đại đang nép trong tấm thân người đàn bà trẻ hay chính nàng là một vầng trăng? Cái vầng trăng ấy của nàng nó cứ nguyên thuỷ như hang động thời tiền sử, lại huyền bí như thánh linh. Nhưng chao ôi! Dù gì thì nàng cũng "ngậm" cả cái vầng trăng của nàng rời bỏ nhà thơ để đi rồi! Những tháng năm buồn nhớ người yêu, anh đã viết ra thiên tình ca Người Đàn Bà Trắng bất hủ này để lại cho thế gian.
     "Người đàn bà trắng" là một bài thơ tình hay thuộc vào hàng đỉnh cao trong thi ca, với sự viên mãn và hoàn bích của nó. Tình thi sẽ còn sống mãi với thời gian cũng như nền văn học nước nhà.
TTĐ.

          B. CÂY THẦM TIẾC BÓNG
Nàng đi mãi mà không trở lại
Gió bên đường kéo liễu hát trong mưa
Và mặt nước bi bô lời than thở
Chiều buông rèm tàn tạ nắng buồn mơ.

Anh ngắm liễu bên hồ càng nhớ bóng
Ai ru mình trong trăng sáng nép vào anh
Làn da trắng, vòm ngực nàng hưng phấn
Tan tành rồi! Ôi, mộng thuở ái ân...

Người đàn bà ra đi không trở lại
Để cây thầm tiếc bóng hoá bơ vơ
Và gió nữa cũng giông cuồng rồ dại
Hồn thi nhân tan tác giữa hư vô.

Đôi mắt đẹp nàng dịu dàng đong trời biếc
Thân hoa thơm mà lại ủ bão dông
Anh tê dại cõi hồn hoang biền biệt
Bao sầu tư vương vấn các nẻo đường.

Người đàn bà ra đi không trở lại
Bãi-cuộc-đời cát bụi, gió mưa
Hoa sẽ úa, nhị sẽ tàn và lụi
Một đời trôi theo năm tháng xô bồ...
                    Phạm Ngọc Thái
                Trích tập "Rung động trái tim" 2009
Lời bình: Một bài thơ tình mà lại có cái tên "Cây thầm tiếc bóng"? Ta thấy trong khổ thơ thứ ba đã viết:
Người đàn bà ra đi không trở lại
Để cây thầm tiếc bóng hoá bơ vơ
Và gió nữa cũng giông cuồng rồ dại
Hồn thi nhân tan tác giữa hư vô.
Hình ảnh cây âm thầm tiếc bóng - Không phải là bóng của nó, mà là bóng của người đàn bà đã ra đi không trở lại ấy! Tác giả chỉ lấy thiên nhiên, trời đất làm biểu tượng cho sự chia ly tình yêu đó thôi. Đến gió cũng phải "giông cuồng rồ dại", hồn thi nhân thì tan tác, năm tháng hoá hư vô.
Tôi sẽ quay trở lại nói thêm về những câu thơ này - Giờ ta đến với khổ thơ thứ nhất:
Nàng đi mãi mà không trở lại
Gió bên đường kéo liễu hát trong mưa
Và mặt nước bi bô lời than thở
Chiều buông rèm tàn tạ nắng buồn mơ.
Khung cảnh: liễu đứng hát trong mưa và những lời thở than của nước, mỗi khi tiếng sóng vỗ xô bờ khe khẽ, xôn xao... vào trong cảm xúc nhà thơ như là những tiếng lòng thương nhớ, thuở nàng vẫn thường cùng anh đến bên hồ. Giờ sóng vẫn vỗ mà em thì mãi mãi không trở về. Rồi cái ánh hoàng chiều của một ngày tàn như bức rèm buông xuống phủ trùm lên mặt đất, để vào những giấc mơ đêm tưởng nhớ đến người yêu. Cách diễn tả tâm trạng hoà trong hình ảnh thiên nhiên đồng vọng tạo nên sự huyền thẳm của thi ca, chứa chất ý tình. Giọng điệu, ngôn ngữ thơ đọc lôi cuốn như lời hát mà vẫn sâu. Tuy không nói về người nhưng cảnh vật được nhân sinh hoá - Nghĩa là những cảnh vật ấy biết nói, thể hiện sự vui buồn, thương nhớ từ trong tâm tư, tình cảm của nhà thơ.
Về hình ảnh câu đầu:
Nàng đi mãi mà không trở lại
Hay là: Người đàn bà ra đi không trở lại /- Được điệp khúc nhiều lần bộc lộ một tình thương yêu da diết, song cũng là nhằm nhấn mạnh tình ý, chủ đề của cả bài.
Sang khổ thơ thứ hai:
Anh ngắm liễu bên hồ càng nhớ bóng
Ai ru mình trong trăng sáng nép vào anh
Làn da trắng, vòm ngực nàng hưng phấn
Đó phải là một người đàn bà đẹp và nhà thơ rất yêu nên lời thơ mới say sưa, hình ảnh duy mỹ như vậy. Mỗi khi ngắm những nhành liễu ru bên hồ, thi nhân lại nhớ tới bóng xưa. Những đêm trăng sáng hồi ấy, như vẫn còn đây cả tấm thân, hơi thở của nàng... lòng Người lại bồi hồi, da diết: Làn da trắng, vòm ngực nàng hưng phấn /- Thế mà nay chỉ còn là kí ức?... rồi tác giả buông xuống một câu thơ đầy xa xót:
Tan tành rồi! Ôi, mộng thuở ái ân...
Ta tưởng như chính lòng mình tan vỡ. Về mặt cấu trúc đã đạt được độ viên mãn ngay của khổ thơ. Sang đoạn thơ thứ ba mà tôi đã nói ở phần đầu cũng thế - Cuối đoạn đã được gieo một câu thơ rất mạnh:
Hồn thi nhân tan tác giữa hư vô
Cho nên, tuy viết tung hứng theo sự thăng hoa của tâm hồn mà thơ vẫn súc tích, không rơi vào sự dàn trải tràn theo cảm xúc thường thấy của dòng lãng mạn trước kia. Hình tượng thơ giàu chất sống và đầy ắp nội tâm. Có khi những hình ảnh đó còn mang theo cả tính triết lý về tình yêu và đàn bà. Thí dụ, ta xem tiếp khổ thơ thứ tư:
Đôi mắt đẹp nàng dịu dàng đong trời biếc
Thân hoa thơm mà lại ủ bão dông
Anh tê dại cõi hồn hoang biền biệt
Bao sầu tư vương vấn các nẻo đường.
Thi nhân mô tả đôi mắt đẹp của người yêu... "đong cả trời biếc" - Còn khi tả về tấm thân nàng lại đưa ra một biểu tượng rất triết học:
Thân hoa thơm mà lại ủ bão dông
Để nói cả hai mặt: Người đàn bà vừa nồng nàn, êm ấm lại vừa là trái gió, trở giời và dông bão... làm trái tim ta đau đớn. Tấm thân đàn bà thật huyền diệu cũng như sức mạnh của tình yêu là vô bờ bến. Câu thơ sinh động mà tích tụ cả một đời sống tâm lý bên trong. Vì tha thiết nên lòng thi nhân mới: "... tê dại cõi hồn hoang biền biệt" - Nghĩa là khi người yêu xa, lòng thì sầu, tâm hồn thành hoang vắng, cô đơn.
Giọng thơ hay lại hàm chứa, tạo nên vẻ đẹp và tấm vóc của thi phẩm. Đến khổ thơ cuối cùng:
Người đàn bà ra đi không trở lại
Bãi-cuộc-đời cát bụi, gió mưa
Hoa sẽ úa, nhị sẽ tàn và lụi
Một đời trôi theo năm tháng xô bồ...
Hình ảnh câu thơ: Người đàn bà ra đi không trở lại /- Được điệp thêm một lần nữa để khắc sâu vào lòng người sự nuối cảm. Một đặc điểm thơ Phạm Ngọc Thái khi nói về chốn dân gian, nhà thơ thường dùng hình tượng "bờ bãi...". Thí dụ như trong bài Váy Thiếu Nữ Bay:
"Bờ bãi con người" em trổ hoa trái ngọt
Đến đế vương cũng khum gối cầu mong
Hay tình thơ Em Về Biển:
Bờ-bãi-đời-người cuộc sống tình yêu
Trái tim nhỏ em dựng cả toà sen chân phật tổ!
Còn bài Cỏ Hoang sáng tác ở nước ngoài, nói về hình ảnh một cô gái cùng những người xuất khẩu lao động sống trôi dạt trên đất khách quê người, tác giả viết:
Ôi, cuộc bèo hoang trời đất trầm luân
Và bản chất muôn đời còn muông thú
Nhà chính khách cùng đứa du côn tranh thủ chơi thánh nữ
Em vũ ba lê trong thế giới hỗn mang gieo hoa cấy linh hồn...
Đó chính là chốn bể dâu của đời người, bèo dạt mây trôi... với những sướng khổ, buồn vui, hạnh phúc và mất mát. Trong khổ thơ cuối của bài này, người đàn bà ấy cũng đang trôi dạt ở nơi đó. Như câu:
Bãi-cuộc-đời cát bụi, gió mưa
Theo qui luật thời gian - Năm tháng cứ trôi... tất cả sẽ úa tàn, bụi cát. Thơ đưa ta vào cõi vô định của cuộc sống con người, chỉ có tình yêu trường cửu mãi không già. Giờ đây chỉ còn lại khoảng trời xưa, những nhành liễu, bờ hồ, trăng sao cùng những cơn mưa gió của lòng anh, của đất trời và cuộc sống với bao xô bồ, vật vã.
Điều đặc biệt bao trùm trong bài thơ là hầu hết đều dùng cảnh họa lòng. Những cảnh vật đó được tắm trong hồn, đầm đìa tình ý. Như trên đã nói, nào là: Liễu hát trong mưa, hồ nước than thở, chiều buông rèm mơ, nàng ru mình trong trăng sáng, cây thầm tiếc bóng, gió lại giông cuồng rồ dại, trái tim thì tan tác, cuộc sống hoá hư vô, đôi mắt người yêu dịu dàng đong cả bầu trời, tấm thân nàng tắm hoa thơm nhưng lại ủ cả cuồng phong dông bão, v.v...
Một tình thơ làn điệu du dương được tác giả sáng tác cũng chính ở trên "bãi cuộc đời..." đầy cát bụi, gió mưa ấy - Nơi thi nhân cùng với người đàn bà đẹp từng tha thiết yêu nhau. Tình yêu của họ đã một thời đơm hoa, kết nhụy. Dù nay đã xa vời, nhưng tình thi vẫn đang truyền cảm, cuốn hút ta trầm sâu hơn vào ý nghĩa của thi ca. Như nhiều văn nghệ sĩ khi thưởng thức thơ anh vẫn nói: Thơ Phạm Ngọc Thái càng đọc càng hay! "Cây thầm tiếc bóng" là một bài thơ tình nhiều hương sắc, khá độc đáo và hấp dẫn của văn đàn.
TTĐ.



     C. DƯỚI HÀNG SẤU ĐÊM VÀ CON PHỐ NHỎ
Phố vẫn phố hàng sấu xưa rụng lá
Ngỡ yên rồi... còn lạc bước canh khuya
Nên câu thơ anh theo đông về vội vã
Tình của đôi ta dòng sông chảy man mê...
 
Đêm đã lạnh, vầng trăng còn thao thức
Trăng bay trên trời, anh cứ thương em
Xưa mộng nguyệt này, nay sao thấy khác
Gió nhắc thầm thì, em có nhớ không?
 
Em ngủ bên chồng. Thôi, cũng đừng tiếc nữa...
Mấy ai yêu trọn vẹn đâu em?
Thuở đó đẹp nhiều mộng mơ, em nhỉ!
Thơm mát cõi thơ, hồn ta ru êm.
 
Anh lưu giữ chút tình trên trang giấy
Đi hết phố xa về khắc khoải bên thềm
Rồi tự trách với mình sao buổi ấy
Lại giục em lấy chồng để đau mãi con tim?
                            Phạm Ngọc Thái
                          Mùa đông 2010
      Trích tập "Hồ Xuân Hương tái lai" 2012
 
Lời bình: Đi lại những đường phố đêm dưới hàng sấu xưa, lòng nhà thơ bồi hồi nhớ về một thuở:
Phố vẫn phố hàng sấu xưa rụng lá
Ngỡ yên rồi còn lạc bước canh khuya
Nên câu thơ anh theo đông về vội vã
     Bài thơ được viết vào mùa đông năm 2010, khi anh đã ngoài tuổi lục tuần, nhưng tâm hồn thi nhân thì còn trẻ mãi. Con sông tình ngày đêm vẫn xao xiết chảy trong trái tim anh, như câu thơ đã viết:
Tình của đôi ta dòng sông chảy man mê...
     Chưa thấy ai đảo ngược chữ "mê man" để viết thành "man mê..." như Phạm Ngọc Thái, để cho âm điệu thơ không rơi vào sự cũ càng. Cũng thấy là lạ, hay hay. Có một nhà giáo khi khi bình thơ anh đã viết:
     Ngôn ngữ thi ca Phạm Ngọc Thái là ngôn ngữ của hình tượng hội hoạ. Khi đọc những thi phẩm hay của ông, giống như bức tranh hoàn bích, càng đằm sâu vào trong tranh càng chứa chất ý, tình.
     Theo con gió đông nhà thơ "lạc bước" lang thang, hồn vía đang bay về một phương nào?... thuở em yêu vẫn cùng anh đêm đêm dưới hàng sấu phố khuya này. Cái phố nhỏ với hàng cây xưa thật thân thiết. Bao năm qua tưởng tình cũ đã yên, nào ngờ đêm nay thi nhân lại chạnh lòng thổn thức, rồi bài thơ "Dưới hàng sấu đêm và con phố nhỏ" ra đời.
     Mặc dù nhà thơ đã nói với mình và khuyên người yêu:
Em ngủ bên chồng. Thôi, cũng đừng tiếc nữa...
Mấy ai yêu trọn vẹn đâu em?
     Ai mà chẳng có lúc bồi hồi vương vấn tới tình xưa? Nói rằng: "Em đang ngủ bên chồng..." - Nhưng đọc thơ không thấy sượng, còn tăng thêm sự cảm khoái, diễn đạt ý tình thấm thía hơn. Khi nhà thơ tự vấn: thôi, đừng tiếc nữa! /- Tức là lòng anh đang... mong nhớ. Anh còn biện hộ cả với người xưa: Mấy ai yêu trọn vẹn đâu em? /- Có nghĩa, đây là mối tình dang dở mà sự tiếc nuối của cả hai người chứ không chỉ đơn phương về phía thi nhân.
     Khuyên thế thì khuyên: Rằng, đừng nhớ thương, đừng tiếc nữa em yêu! Song, chính nhà thơ vẫn hoài vọng, tự ru mình trong giấc xa xăm:
Thuở đó đẹp nhiều mộng mơ, em nhỉ!
Thơm mát cõi thơ, hồn ta ru êm.
     Tình yêu không chỉ là sự êm ái và niềm vui sướng, còn mang lại cho hồn thơ anh biết bao cảm xúc ngọt ngào. Trong cuộc sống xô bồ, cát bụi... mỗi khi nhớ về thuở ấy, thi nhân như được tắm trong niềm hạnh phúc của tình yêu, như lời thơ đã viết: Thơm mát cõi thơ, hồn ta ru êm /- Tôi trở lại phân tích về khổ thơ thứ hai:
Đêm đã lạnh, vầng trăng còn thao thức
Trăng bay trên trời, anh cứ thương em
Xưa mộng nguyệt này, nay sao thấy khác
Gió nhắc thầm thì, em có nhớ không?

    Thao thức cùng với nhà thơ, vầng trăng trong đêm đông giá lạnh kia có ngủ được đâu, như lòng người hiu hắt bay vơ vẩn trên trời. Vẫn nguyệt đó mà sao nay thấy lạ? Hồi cùng em tắm trong trăng êm đềm và mơ mộng, giờ trở nên xa vời và lòng anh càng cô quạnh. Cơn gió khuya cũng không ngủ, cứ thầm thì bên tai: Liệu em có còn nhớ đến thuở của đôi ta? Cả đoạn thơ với hình ảnh gió, trăng... thấm đẫm hồn, xao xiết một nỗi tình. Như câu thơ trên đã nói:
Em ngủ bên chồng. Thôi, cũng đừng tiếc nữa...
     Nhà thơ Phạm Ngọc Thái ơi, đọc thơ anh mà tôi thấy nao lòng. Người ta đã ngủ với chồng rồi, anh còn nghĩ đến làm gì? Nhưng phải chăng chuyện tình, khi lòng đã tương tư, mấy ai gỡ ra được? Như Nguyễn Bính từng viết:
Gió mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
     Bài thơ có sức truyền cảm, như thể ngòi bút thi nhân hoà lẫn máu tim mà viết ra. Trong canh khuya yên tĩnh, dưới trăng sao, gió thổi và vòm trời. Khi cả thành phố đã chìm vào giấc ngủ đêm. Chỉ còn nhà thơ lặng lẽ đi dưới hàng sấu xưa và con phố. Chúng đang thì thào tâm sự với anh. Dòng thơ cứ nhè nhẹ, dìu dịu tuôn trào ra như vậy. Lời thơ như mơ và đầy chất mỹ học. Hình tượng thơ không kiêu sa mà thanh thoát, tình thơ thấm đượm sự thương yêu.
     Như những tiếng đàn tình gảy lên trong không gian sâu thẳm, mênh mông. Tiếng đàn ấy ru theo bước chân người thi sỹ, cùng những cánh lá sấu nhỏ đang rụng xuống tâm hồn mộng mơ của thi nhân, để những lời thơ say đắm bay ra:
Phố vẫn phố hàng sấu xưa rụng lá
Ngỡ yên rồi... còn lạc bước canh khuya
     Đây là hai câu thơ hay nhất chăng? không hẳn vậy - Những câu thơ khác cũng rất hay, thí dụ:
Đêm đã lạnh, vầng trăng còn thao thức
Trăng bay trên trời, anh cứ thương em
     Vầng trăng kia thao thức hay chính tiếng lòng của chàng đang thao thiết dưới trăng? Bóng nguyệt thì trôi mãi vào cõi vô biên, còn hồn thi nhân bay theo những áng thơ đến tận bến xa vời...
     Đấy, thi ca Phạm Ngọc Thái là thế! Đọc câu thơ nào cũng thấy đầy chất sống và sâu lắng. Mỗi câu lại có một hương sắc và sự hay riêng. Tiếng thơ mỏng mảnh tựa dây đàn, như trái tim của thi nhân khẽ bật lên là rung. Nghe êm đềm và tha thiết, nhưng lại có chút gì đó khắc khoải ở bên trong.
Tôi xin bình vào đoạn kết:
Anh lưu giữ chút tình trên trang giấy
Đi hết phố xa về khắc khoải bên thềm
Rồi tự trách với mình sao buổi ấy
Lại giục em lấy chồng để đau mãi con tim?
     Vậy, lý do vì sao nhà thơ lại giục người yêu đi lấy chồng? Không ai biết cả. Nhưng như thế cũng đã hé mở ra căn nguyên của mối tình bị đứt đoạn này: Hai người cùng yêu nhau nhưng hoàn cảnh éo le không thể lấy nhau được. Một bi kịch tình đời chăng? Biết không thể lấy được nhau, sao lại còn yêu để giờ phải khắc khoải nhớ thương? Nhưng cuộc sống vốn dĩ cũng thường hay nghịch lý như vậy mà. Nếu không thế thì đã không có thi ca!...
     Nhà thơ vì quá yêu nên tự dằn vặt với mình đó thôi. Đoạn thơ kết lại như lưu giữ một tấm tình kỷ niệm trong ảo mộng, rồi những đêm lang thang trong phố hay về khắc khoải bên thềm, thi nhân lại cảm xúc sáng tác ra những vần thơ tình chan chứa yêu đương, để thêm nhiều áng thi ca hay cho nền văn học nước nhà.
"Dưới hàng sấu đêm và con phố nhỏ" là một bài thơ tình gan ruột: Rất Phạm Ngọc Thái! Phong điệu nhẹ nhàng, lời thơ súc tích, hoà quyện tình yêu - cuộc sống với hình ảnh thân thiết của thành phố quê hương mà rung cảm trái tim những người yêu thơ.
                  Trần Tứ Đức
Nguyên CB Viện ngôn ngữ & Văn hoá dân gian

                     
 
Đã đăng trên nhiều website trong nước & thế giới: 
http://tranmygiong.blogti...i_var_i_chasm_thai_hay
http://www.nhuygialai.com...e-tinh-yeu-dan-ba.html
http://vannghequangtri.bl...m-tho-hay-ve-tinh.html
http://nghiathuc.wordpres...ay-ve-tinh-yeu-dan-ba/
http://vandanvn.net/vi/ne...n-ba-Tran-Tu-Duc-2275/
http://lalanhdumlarachvn....eu-dan-ba-tran-tu-duc/
http://www.truclamyentu.i...inh-yeu-va-dan-ba.html
http://vandanvn.net/vi/ne...n-ba-Tran-Tu-Duc-2275/
http://binhtrung.org/D_1-...e-tinh-yeu-dan-ba.html
http://www.namuctuanbao.n...Ngan/truyenngan_10.php
http://www.vnmilitaryhist...tinh-yeu-va-dan-ba.htm
http://www.tiengchimviet....m-tho-hay-ve-tinh.html
http://nguyenduyxuan.net/...y-v-tinh-yeu-a-an-baq-
http://htruong.violet.vn/..y/show/entry_id/9532821
Nhân văn 12.10.2013 12:17:44 (permalink)
Hội Những Người Yêu Mặt Trời Thi Ca giới thiệu:
 
                 Phạm Ngọc Thái chính là chân dung của một thi hào

                                                                    Cô giáo Hoàng



   Đúng như NS. Điện ảnh & Sân khấu Hà Nội - Anh Trần đã nhận định trong bài "Phạm Ngọc Thái nhà thơ của tự do":
- Tuy là một nhà thơ tự do nhưng Phạm Ngọc Thái có chân dung văn học mang tầm vóc lớn trong thi ca. Ông đã sáng tác được một khối lượng thơ tình hay mà xưa nay chưa từng có thi nhân nào đạt được. Ta có thể khẳng định rằng: Ông là một nhà thơ có đẳng cấp vào hàng bậc nhất ở đương đại này.
Chỉ với hai tập "Rung động trái tim", Nxb Thanh niên 2009 và "Hồ Xuân Hương tái lai", Nxb Văn hoá Thông tin 2012... khoảng 350 bài, đã là cả một tuyển thơ đồ sộ. Nhưng điều đáng nói ở đây, phần lớn thơ của Ông có khả năng sống trường cửu để tồn tại với nền văn học nước nhà.
Những thành viên trong HỘI NHỮNG NGƯỜI YÊU MẶT TRỜI THI CA hầu hết đều có những bài viết hoặc bình luận về chân dung thơ Ông. Những bài bình ấy đã được đăng rộng rãi trên nhiều trang mạng Việt khắp toàn cầu. Xin giới thiệu tổng hợp lại một số bài - kể cả của những văn nghệ sĩ không phải người trong HỘI - để độc giả nào chưa có điều kiện đọc thì có thể thưởng lãm.
1/. Nhà bình luận văn học Nguyễn Đình Chúc - Người đã viết nhiều nhất về Phạm Ngọc Thái, nhưng nổi bật hơn cả là hai bài:
a- "Lời bàn về một tuyệt phẩm thi ca Phạm Ngọc Thái" - Váy Thiếu Nữ Bay - Một bài thơ mang tính nhân loại, theo phong cách rất Hồ Xuân Hương.
. Mỗi bài bình chúng tôi sẽ chọn dẫn ra đôi ba trang website hoặc blog dễ đọc, để độc giả xem cho tiện. Thí dụ qua link:
http://www.vanchuongviet....on=detail&id=19950
http://binhtrung.org/D_1-...ho-pham-ngoc-thai.html
    b- Một bài bình luận sâu sắc khác rất nổi tiếng của anh:
PHẠM NGỌC THÁI CÓ CHÂN DUNG MỘT NHÀ THƠ TÌNH LỚN CỦA DÂN TỘC. link
                    http://datvietjsc.net.vn/...amp;cid=52&id=2242
* Ở Mỹ         http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=7971
* Toà báo Nam Úc       http://www.namuctuanbao.n...Ngan/truyenngan_14.php
2/. Cô giáo Hoàng - giảng viên trường ĐH Sư phạm Hà Nội. Cô giáo đã bình hai bài thơ tình hay của Phạm Ngọc Thái.
a- Cảm xúc " Con đường phượng đỏ" - Một tình thi trong trắng thuở sinh viên, rất đáng yêu -
http://vannghecuocsong.co...ho-Pham-Ngoc-Thai-638/
http://bichkhe.org/home.php?cat_id=147&id=2740
b- Bình "Em ơi! Thành phố lại mưa" - Cô giáo đánh giá hay vào hàng tuyệt tác -
http://www.nhuygialai.com...ua-Pham-Ngoc-Thai.html
http://www.bichkhe.org/ho...cat_id=147&id=3019


                Chân dung Cô giáo Hoàng

3/. Hoàng Thị Thảo - Một nữ trí thức yêu thơ. Chị viết:
"Cảm nhận về một bài thơ tình hay - Anh Vẫn Ở Bên Hồ Tây - của Phạm Ngọc Thái" -
http://www.vanchuongviet....on=detail&id=19891
http://vannghequangtri.bl...-nhan-mot-bai-tho.html
4/. Nhà giáo Đình Bồng - Giảng dậy tại trường THPT, Ba Đình, Hà Nội. Anh đã bình:
"Phạm Ngọc Thái với chùm thơ áo trắng "
(gồm ba bài thơ tình tuổi ban mai: Thời áo trắng, Phố thu và áo trắng, Cô áo trắng) -
http://vanthoviet.com/new...ng-dinh-bong.html?l=vn
http://www.bichkhe.org/ho...cat_id=147&id=2437
5/. Chuyên viên Trần Tứ Đức - Nguyên CB Viện ngôn ngữ & Văn hoá dân gian. Anh đã bình:
"Phạm Ngọc Thái với chùm thơ hay về tình yêu và đàn bà"
- Một chùm thơ ba bài. Trong đó, anh đánh giá Người Đàn Bà Trắng là một đỉnh cao thi ca! -
http://tranmygiong.blogti...i_var_i_chasm_thai_hay
http://vandanvn.net/vi/ne...n-ba-Tran-Tu-Duc-2275/
6/. NS. Sân khấu & Điện ảnh Anh Trần. Tuy không phải là người trong HỘI, nhưng cũng đã viết hai tiểu phẩm.
a- Bài "Phạm Ngọc Thái nhà thơ của tự do", để giới thiệu tập " Phê bình & Tiểu luận thi ca" của tác giả -
http://tranmygiong.blogti...i_nha_than_carba_tard_
http://vannghequangtri.bl...tho-cua-tu-do-anh.html
b- "Xem tranh bán loã thể" - Một kỳ tác thi ca Phạm Ngọc Thái -
http://www.nsvietnam.com/...sangtac/0724.binh.html
https://vuontaodan.wordpress.com/2012/04/07/45/
7/. Nghệ sĩ điện ảnh Đài truyền hình - Trần Việt Thịnh với bài:
"Phạm Ngọc Thái người hai lần thi sĩ" hay là " Một quái kiệt thi ca" -
http://binhchonthohay.com...tails.aspx?id=11100003
http://www.datvietjsc.net...amp;cid=52&id=1792



     Ngoài ra Ông còn được những văn nghệ sĩ tung toả bình thơ hay của Ông, như: Châu Thạch bình " Hàng cây lá đổ", "Anh vẫn ở bên hồ Tây" đăng trên Văn nghệ Quảng Trị, datdung.com với nhiều trang mạng. Nhà thơ Trúc Thông bình "Chiều hoàng hôn" đăng báo Đài TNVN và in trong tuyển " Bình 100 bài thơ hay", Nxb Thanh niên... cùng số văn nghệ sĩ và bạn đọc bốn phương khác viết đăng tạp chí và những trang báo ở các nơi. Những bài bình hay đã được nhà thơ chọn để in vào tập " Phê bình & tiểu luận thi ca" xuất bản tới.
Ông còn nhiều, rất nhiều những bài thơ tình hay hoặc khá hay, đa sắc, đa màu, tạo thành cả một thế giới thơ tình kỳ ảo để bay trong bầu trời thi ca thế gian mãi ngàn thu - Như:
Khóc bên Hồ Núi Cốc, Trước núi Mỹ Nhân, sáng thu vàng, Khoảng trôi trong lá, Anh vọng nghe tiếng em hát bên hồ, Một góc hồ Tây, Biển hát, Em về biển, Thông và biển, Người con gái sông xưa, mái tóc con gái, Sáng xuân nay, Tiếng rúc chim đêm, Cây hoa bằng lăng trong mưa, Đêm thiếu nữ, Thiếu nữ đi trong chiều mây...
Cùng nhiều bài thơ đời cũng không kém phần hay, thí dụ:
Cô quét lá đêm hồ, Nỗi trăn trở người đi tìm vàng, Chiều hoàng hôn, Em bé cầu bơ, Làm ma em vợ, Em bán xoài, Tiếng hát đời thường, Khóc Hàn Mặc Tử, Cỏ hoang...

HỘI NHỮNG NGƯỜI YÊU MẶT TRỜI THI CA
                                         xin kính báo cùng độc giả bốn phương:
Tập "Phê bình & tiểu luận thi ca Phạm Ngọc Thái" dày khoảng 300 trang đang được xuất bản, sẽ ra mắt bạn đọc vào ngay cuối tháng 10/2013 này. Theo nhận định của chúng tôi: là một tác phẩm văn học tầm vóc hay, rất có khả năng sống trường tồn, để lưu lại cho nền văn hiến Thăng Long một tuyển bình luận thi ca phong phú và đặc sắc. Có thể nói: Nếu như trước đây ta đã có "Thi nhân Việt Nam" của Hoài Thanh, thì nay lại có thêm một "Phê bình & tiểu luận thi ca Phạm Ngọc Thái ".
Cũng theo NS. Anh Trần trong bài giới thiệu tập sách đã viết:
- Đọc tập " Phê bình & tiểu luận thi ca Phạm Ngọc Thái", bạn sẽ thấy hiện lên cả một thế giới thơ huyền diệu với những lời bình sắc sảo rất đáng chiêm ngưỡng. Văn của Ông súc tích, hấp dẫn cũng như thơ Ông, đẫm hồn và giàu cảm xúc.
Tác phẩm sẽ mở ra cánh cửa để bạn đọc có dịp khám phá một tâm hồn sâu sắc, một trí tuệ tài năng, mang đến cho mọi người sự đam mê trên từng trang sách, cùng những giá trị tinh thần vô hạn trong văn học và cuộc đời.
PHẠM NGỌC THÁI CHÍNH LÀ CHÂN DUNG CỦA MỘT THI HÀO!
Cô giáo Hoàng
Hà Nội, mùa thu 2013
                                      HỘI NHỮNG NGƯỜI YÊU MẶT TRỜI THI CA
                                                                kính báo!...
Ai muốn tìm hiểu "Hội những người yêu mặt trời thi ca"
                                                         Mở link sau:
http://nghiathuc.wordpres...ca-bai-cua-anh-nguyen/
http://www.namuctuanbao.n...Ngan/truyenngan_27.php
 
                 ĐĂNG TRÊN MỘT SỐ TRANG MẠNG SAU:
http://4phuong.net/ebook/...g-cua-mot-thi-hao.html
http://nghiathuc.wordpres...-dung-cua-mot-thi-hao/
http://www.namuctuanbao.n...nNgan/truyenngan_4.php
http://www.namviet.net/fo...&p=10952#post10952
http://hung-viet.org/blog...-dung-cua-mot-thi-hao/
http://www.truclamyentu.i...n-dung-mot-thi-hao.htm
.
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2013 23:37:25 bởi Nhân văn >
Nhatho_PhamNgocThai 10.11.2013 10:31:11 (permalink)

             Chùm thơ "Tình đã chết" - Phạm Ngọc Thái




        HỠI MẶT HỒ XANH
Ta đi lại con đường nàng từng bước
Sống những giờ trong hồ ngọt thiết tha
Nghe bên tai bao âm thanh dội vọng
Bóng nàng về say đắm trời xa.

Hàng cây có nhớ lời nàng nói?
Hỡi mặt hồ xanh thăm thẳm sóng vơi đầy
Tất cả đã cùng ta hạnh phúc
Liễu bên bờ, làn nước, trời mây…

Bóng câu đi qua nghe mùa lá rụng
Thềm cũ thẫn thờ xanh vắng bờ rêu
Ôi! Cuộc đời chơi vơi toàn sỏi, đá
Tạc vào tháng năm trái tim của tình yêu!

Em hiển hiện giữa chiều hoàng sẫm đỏ
Ta nhìn thấy mắt em trong bóng gió đang bay
Nụ cười xưa vẫn dịu dàng bên ta đó
Người đàn bà của lòng anh mê say.




 
   VĨNH BIỆT CUỘC TÌNH
Thôi! Vĩnh biệt cuộc tình êm ả
Khúc nhạc đời chan chứa tuổi thanh xuân
Bên hồ liễu những đêm trăng tỏ
Đã lùi vào trong gió bụi trần gian.

Anh trở về như Na-pô-lê-ông đi tù ngoài hoang đảo
Ông dành thời gian viết hồi ký thuở tung hoành
Anh lấy tình xưa xây giấc mộng thi nhân
Chỉ tiếc nuối tình sao ngắn ngủi.
  Anh cứ bước lang thang lòng bối rối
Nhớ những khuya nào đã ân ái cùng em
 Bao trai gái quanh mình vẫn tha thiết yêu đương
Thơ xót đắng bởi tình xưa như rượu ngọt.



 

         TÌNH TRONG CHIỀU BUÔNG
Chiều buông xuống anh ngồi bến vắng
Bao âm thanh bờ bãi vô cùng
 Ai cứu nổi hồn ta trong bóng lạnh?
Nghe thành sầu đổ vỡ tan hoang.

Chiều rơi rơi và lằng lặng bóng
Đời buồn như chấu cắn, người ơi!
Những năm tháng mây trôi lờ lững
Cuộc sống xô bồ, thời thế đảo điên ôi...

Chiều tàn tạ, hoàng hôn bềnh bệch
Anh đứng chờ đêm ngóng trăng vàng?
Tuổi trẻ - tình yêu ư? Một bóng mình hiu quạnh...
Em dịu hiền lòng anh đắm miên man.

Tiếng mõ chùa rơi trong tịch lặng
Hồn phiêu diêu cõi trần hoang
Bảng lảng Tây Hồ màn sương khói
Chôn mình trong ảo mộng vô phương.

                    
  Đã đăng trên nhiều trang mạng thế giới:
 http://www.aihuubienhoa.c./D_1-2_2-69_4-4305_15-2/
  http://www.nhuygialai.com...et-pham-ngoc-thai.html
  http://tranmygiong.blogti...et/2013/10/31/p5506556
  http://blog.zing.vn/jb/dt...g/17267575?from=search
  http://nguyenduyxuan.net/...inh-a-cht-phm-ngc-thai
  http://www.vanganh.info/2...et-pham-ngoc-thai.html
  http://datvietjsc.net.vn/...amp;cid=32&id=2476
  http://to-quoc01.blogspot...et-pham-ngoc-thai.html
  http://www.tiengchimviet....et-pham-ngoc-thai.html
  http://binhtrung.org/D_1-...-tho-tinh-da-chet.html
  http://namuctuanbao.net/919/tho_NamUc.php
  http://vannghesongcuulong...on=detail&id=20494
  http://trannhuong.com/tin...a--pham-ngoc-thai.vhtm
  http://datdung.com/module...sid=9593#axzz2jXpqbuvy
  http://vannghequangtri.bl...et-pham-ngoc-thai.html
  http://trangvhntnguoncoi....goc-thai-tinh-da-chet/
  http://www.thuviengiadinh...ho-hay/hoi-mat-ho-xanh

  http://www.thuviengiadinh...ay/vinh-biet-cuoc-tinh
  http://vandanvn.net/vi/ne...a-Pham-Ngoc-Thai-2839/
  http://www.tintuchangngay...et-pham-ngoc-thai.html
  http://4phuong.net/ebook/...et-pham-ngoc-thai.html
   http://www.chinhluanvn.co...et-pham-ngoc-thai.html
  http://www.truclamyentu.i...m-tho-tinh-da-chet.htm
  http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=8918
   http://hung-viet.org/blog...chum-tho-tinh-da-chet/
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2013 11:34:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 07.12.2013 18:00:52 (permalink)
 
     Ta lại viết những bài thơ về mưa
                          Phạm Ngọc Thái
 


         ĐÊM NẰM NGHE MƯA RƠI
Đêm nằm nghe mưa rơi
Trên thềm trời vắng vẻ
Rỏ xuống như hàng lệ
Buồn ơi hay vui ơi?

Mình ra đời từ lúc tóc còn xanh
Nay trông đã mênh mông đầu bạc
Hạnh phúc và đổ nát
Trái tim nào muối xát chẳng xót  đau...

Em đầu tiên thơ ngây như trăng sao
Tình cũng trong mát suối
Tình thơ ấy trôi bay và tiếc nuối
Bị bao nhiêu tên, đạn... bắn trọng thương.

Em theo sau, sau nữa
Điệp khúc vui nối tiếp điệp khúc buồn
Trái tim đã hoang tàn
Các em tôi theo nhau đi muôn năm vào: vĩnh biệt!

Đêm nằm nghe mưa rơi
Những điều đơn giản tôi sắp nói ra:
Nếu đời không còn nước mắt
Trái đất sẽ chết khô.

Thì cứ xé lòng anh cho tan tác
Đời cứ xô, cát bụi cứ mênh mông 

Chiều lá đổ huy hoàng và hoàng hôn tuấn kiệt
Khúc thơ tình anh vần vũ yêu thương.

Đêm nằm nghe mưa rơi
Trên thềm trời vắng vẻ
Rỏ xuống như hàng lệ 
Buồn ơi hay vui ơi?



 
 MƯA TRÊN PHỐ LẠNH
Ta lại viết bài thơ về mưa!
Em đừng hỏi sao anh thèm thơ mưa đến thế?
Bởi em ơi, dù mưa bụi hay mưa tầm tã
Đều có hình em trong đó ẩn mình.

Mưa rơi trăm giọt nước trăm tình
Như trái tim anh những ngày ướt át
Thời ấy qua rồi dẫu là ta không khóc
Nên thơ anh dầm trong  xáo xác mưa tuôn.

Giờ ở nơi đâu cái bóng nhỏ yêu thương?
Có nghe tiếng bao hạt reo trên phố lạnh
Nhớ những buổi cùng em áo quần ướt đẫm
Mái tóc mềm nhoà giữa mưa rơi.

Ôi cái thời,
Càng gió mưa chúng mình càng hạnh phúc, em ơi!




          MƯA BAY TRONG TIẾNG CHUÔNG 
Chuông chùa thỉnh lên lời cầu nguyện
Nam-mô-a-di-đà!
Trong khúc mưa bay âm vang trời đất
Nửa tỉnh, nửa mê cũng thể như là…

Vi vút tầng cao mùa lá rụng
Nghe lao xao sóng vỗ bên hồ
Chân ta bước dưới khuông trời thành phố
Tiếng chuông buồn lại hoá bản nhạc thơ.

Thoắt tình đã vào xa vắng
Mình anh với bóng nhớ hoài em
Hồn như cánh chim vô định
Mái tóc em bay làn mưa mênh mang.

Ôi, tiếng chuông gảy lên bao ký ức?
Kia không gian thao thiết gót chân mềm...
Gió dìu dặt, ánh trăng suông dìu dặt
Bản thơ tình anh vọng giữa mưa đêm.
                           Phạm Ngọc Thái
 
                Đăng trên nhiều các trang mạng trong nước & thế giới:
 http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=8980
http://blog.zing.vn/jb/dt...ong/17521560?from=feed
http://4phuong.net/mobile...-nam-nghe-mua-roi.html
http://nguyenduyxuan.net/...a-chum-th-phm-ngc-thai
http://nhatkydinhquan.blo...ng-bai-tho-ve-mua.html
http://vanthientungqtlh.b...tho-cua-pham-ngoc.html
http://vannghequangtri.bl...hum-tho-pham-ngoc.html
http://hangnga14.violet.v...9902718/cat_id/3152478
  http://datdung.com/module...sid=9812#axzz2loMzrgWz
http://trangvhntnguoncoi....25/tho-pham-ngoc-thai/
http://www.nhuygialai.com...i-tho-ve-mua-pham.html
http://www.thuviengiadinh...-hay/mua-tren-pho-lanh
http://www.thuviengiadinh...bay-trong-tieng-chuong
http://vandanvn.net/vi/ne...o-Pham-Ngoc-Thai-2983/
http://lyhuong-rachgia.bl...i-tho-ve-mua.html#more
http://www.vanganh.info/2...i-tho-ve-mua-pham.html
http://www.tiengchimviet....i-tho-ve-mua-pham.html
http://www.batkhuat.net/tho-thovemua.htm
http://www.chinhluanvn.co...i-tho-ve-mua-pham.html
http://binhtrung.org/D_1-...ua-pham-ngoc-thai.html
http://tranmygiong.blogti...a_carsa_phaoim_ngar_c_
http://lalanhdumlarachvn....oi-tho-pham-ngoc-thai/
http://lalanhdumlarachvn....ng-tho-pham-ngoc-thai/
http://htruong.violet.vn/...9902712/cat_id/1668851
  http://namuctuanbao.net/923/tho_NamUc.php
http://vannghesongcuulong...on=detail&id=20539
http://bichkhe.org/home.php?cat_id=147&id=3388
http://vanhac.org/11/ta-l...ua-pham-ngoc-thai.html
  https://nghiathuc.wordpress.com/2013/11/25/98679/
  http://hung-viet.org/blog...-nhung-bai-tho-ve-mua/
http://to-quoc01.blogspot...i-tho-ve-mua-pham.html
  http://www.truclamyentu.i...ung-bai-tho-ve-mua.htm

 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2013 11:02:20 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 09.01.2014 10:05:55 (permalink)
              Chùm thơ 4 câu của Phạm Ngọc Thái



              TRÔNG NGUYỆT

Đêm trông nguyệt đang truồng trong gió
Con mèo đùa bên cửa vờn trăng
Của phụ nữ em thẹn thùng để ngỏ
Anh bước vào “vùng cấm” hoá thi nhân!
_______________

                  VỚT TRĂNG

Trăng khuya song chếch nghiêng hè rớt
Ta vớt trăng vào cái túi thơ
Suông canh cũng chỉ mình ta thức
Em ngủ bên chồng, có nhớ xưa?

________________

              TÌNH YÊU

Em bé nhỏ dịu dàng và thân thiết
Chứa tình yêu trong đôi mắt ngọt như hương
Màn bi kịch đằng sau niềm hạnh phúc
Bể nhân tình đặt chính giữa trái tim em.

__________________

            XUÂN VÀ... VỢ

Xuân ngẩn ngơ rơi xuống mái nhà
Chim bay bay mãi cõi bao la
Vợ ơi! Ngày tháng lo kiếm chợ
Anh cười ra lệ... chép vào thơ.

________________

             HOA HỒNG

Hoa hồng đỏ thắm môi em
Nở chênh vênh ở trên bàn lẻ loi
Hoa như em đấy, em ơi!
Cô đơn mà toả cho đời ngàn hương...

* Một cô gái cùng phòng làm việc với tôi - Có một buổi em đi đâu về tay cầm một bông hồng nhỏ, cắm vào một chiếc lọ cũng nhỏ xíu đặt ở trên bàn.
 
   Ngẫu cảnh, tôi đã viết bài thơ trên.

_________________

          NGHE TIẾNG CHUÔNG CHÙA

Tiếng chuông chùa ngân nga thánh thiện
Cõi lòng ta ấp ủ trong nhà
Nhóm bếp lửa cơm chiều quên lãng
Còn trái tim ta nhóm lửa thi ca...

_________________

               TRÁI EM

Em xinh như nguyệt mọc đêm đêm
Ấp ủ hoa thơm khắp thân mình
Vẫn biết trong em là trái lạ
Anh vào đó hái, có được không?


_________________

          NGƯỜI ĐÀN BÀ HOÁ THÂN

Người đàn bà đi quẹt qua cửa gió
Làm cháy bùng cả tim và da
Mắt em ngời trăng, môi em nhóm lửa
Em hoá thân thành Đức Phật Bà!

_______________
 

         CÂY HOA BẰNG LĂNG TRONG MƯA

Cứ cô đơn tắm sũng dưới mưa trời
Bằng lăng đứng một đời tím tái
Em hay là anh đấy
Mà con tim rơi giữa mưa bay…

                             Phạm Ngọc Thái

           Đã đăng trên nhiều trang mạng trong nước & thế giới:
http://www.chinhluanvn.co...ua-pham-ngoc-thai.html
http://www.nhuygialai.com...ua-pham-ngoc-thai.html
http://me.zing.vn/zb/dt/tranmygiong/17733370
http://tranmygiong.blogti...carba_phaonm_ngar_c_th
  http://www.aihuubienhoa.c...6-1_17-1368_14-2_15-2/
http://nguyenduyxuan.net/...-4-cau-ca-phm-ngc-thai
  http://vannghequangtri.bl...ai-chum-tho-4-cau.html
  http://www.tiengchimviet....pham-ngoc-thai_18.html
  http://www.vanganh.info/2...ua-pham-ngoc-thai.html
  http://phonuivabanbe.blog...ua-pham-ngoc-thai.html
http://vanthientungqtlh.b...tho-cua-pham-ngoc.html
http://bichkhe.org/home.php?cat_id=147&id=3454
http://vuontaodan.wordpre.../12/02/chum-tho-4-cau/
  http://vandanvn.net/vi/ne...a-Pham-Ngoc-Thai-3088/
  http://www.thuviengiadinh...cau-cua-pham-ngoc-thai
http://banvannghe.com/D_1...goc-thai-huy-uyen.html
http://nhatkydinhquan.blo...3/12/trong-nguyet.html
http://binhtrung.org/D_1-...6-1_17-1214_14-2_15-2/
http://www.nguoibanduong....t=article&sid=7437
http://hung-viet.org/blog...au-cua-pham-ngoc-thai/
http://to-quoc01.blogspot...ua-pham-ngoc-thai.html
  http://nghiathuc.wordpres...au-cua-pham-ngoc-thai/
  http://vietnamnet.vn/vn/b.../154894/vot-trang.html
http://www.baomoi.com/Vot-trang/139/12732817.epi
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 18:49:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 07.02.2014 21:52:06 (permalink)
 
        Chùm thơ tình đầu xuân - Phạm Ngọc Thái


 
ĐÓN XUÂN TRÊN SÂN KHẤU CUỘC ĐỜI

Ta chào xuân trên cái sân khấu cuộc đời
Bao năm mây mù che khuất
Nay dòng thơ ta đã bay đi tràn khắp
Như đàn én bay, hoa nở trời xa...

Cõi dân gian muôn năm hơn mọi đế vương kia!
Chính trị cường quyền phải chăng là tạp dịch?
Hồn thơ ta trên trời cao non nước
Lưu truyền vọng tới mai sau.

Đã từng nổi trôi trong bao nỗi bể dâu
Lăn lộn chốn nhân quần, mộng mơ đời thi sĩ
Trái tim ta một đoá hồng kỳ vĩ
Đêm ngày thơm toả hương say.

Ôi! Cái sân khấu cuộc đời, bức màn chót rồi đây
Những phông cảnh diễn qua trôi vào quá khứ
Thời thế ư? Ta dẫm đạp lên thời thế!
Đón xuân về vui giữa dân gian.



              RÉT HÀ NỘI

Rét Hà Nội anh đi phố vắng
Hoa sữa bay nhưng chẳng để cho ai
Mái tóc em ru miên man bóng lặng
Mối tình trong trắng thuở ban mai...

Xưa cũng rét nhưng trong lòng thấy ấm
Có em dù đông đến vẫn là xuân
Em hiển hiện làn mây trôi lãng đãng
Ánh mắt như nhung, giọng nói dịu êm.

Trời sương giá lại mưa rơi, em ạ!
Càng về đêm càng gió lạnh hơn
Tình yêu hai ta tháng năm đứt đoạn
Nhớ đôi môi em mềm, ngọt và thơm.


          EM NGHE
Em nghe trong sương khuya
Cứ im ắng... thầm thì... đằm thắm...

Em nghe trên phố vắng
Bác xích lô già yên lặng ngủ trong xe

Em nghe nơi cỏ hoa
Lời ân ái lũ bướm vàng chiều còn vương phấn.

Em nghe dẫu đã thành dĩ vãng
Tiếng của ngày xưa đôi ta…



ANH YÊU EM KHÔNG CẦN CÓ ÁO QUẦN
                               Tặng nữ sỹ Thuận Vy - Nhân đọc tập thơ
                                       "Giấc mơ ban mai" của em.

Anh lắng những dòng thơ “mơ giấc ban mai”
Lặng lẽ đón trái đời ngọt lịm
Hôn nhè nhẹ đôi môi hồng bịn rịn
Tình muôn đời, hạnh phúc đẫm đầy tay.

Xin ào ạt lên giông bão của ta ơi!
Sóng cũng cấu vụn em đừng tiếc tưởng
Anh làm biển làm hồ cho em tắm
Thành phố chúng mình vui em nhỉ, đón đôi ta.

Con thuyền tình khả ái với phong ba
Ta cúng nén hương thơm trái tim thời con gái
Em "hoá thánh" dù trần truồng không che đậy
Êm đềm trôi và nước mắt tuôn trào.

Biển rì rào... biển vẫn rì rào...
Hàng thông anh reo hát lời vô tận
Ta dẫu chết nhưng hai trái tim không yên lặng
Anh yêu em không cần có áo quần.

Hãy ào ạt đi giông bão của tình em!
Sóng gào thét đừng bao giờ phẳng lặng
Vì tất cả rồi sẽ vào cõi vắng
Dầu anh có thương em vỗ tan bờ.

Hãy ào ạt lên cho cuồng loạn những dòng thơ
Giây phút cuối ta ghì xiết lấy nhau, xé hư vô thành điên dại.
             Phạm Ngọc Thái
                  Đầu năm Giáp Ngọ

                 Đăng ở nhiều trang mạng trên thế giới:
http://tranmygiong.blogti..._aobu_xua_n_phaoim_nga
http://www.nhuygialai.com...an-pham-ngoc-thai.html
http://lyhuong-rachgia.bl...an-pham-ngoc-thai.html
http://www.tintuchangngay...an-pham-ngoc-thai.html
http://toquocvn.wordpress...u-xuan-pham-ngoc-thai/
http://vandanvn.net/vi/ne...a-Pham-Ngoc-Thai-3311/
http://www.chinhluanvn.co...an-pham-ngoc-thai.html
http://nghiathuc.wordpres...u-xuan-pham-ngoc-thai/
http://blog.zing.vn/jb/dt...giong/18166534?from=my
http://binhtrung.org/D_1-...an-pham-ngoc-thai.html
http://www.banvannghe.com...an-pham-ngoc-thai.html
http://nguyenduyxuan.net/...02-2014-02-02-13-02-47
http://www.haingoaiphiemd.../News/Detail/?id=12854
http://www.vanganh.info/2...an-pham-ngoc-thai.html
http://datdung.com/module...id=10501#axzz2sVDALc8R
http://www.tiengchimviet....an-pham-ngoc-thai.html
http://trangvhntnguoncoi..../tho-pham-ngoc-thai-2/
http://vannghecuocsong.co...ho-xuan-Giap-Ngo-1349/
http://batkhuat.net/tho-thoxuan-daunam.htm
http://trannhuong.com/tin...ua-pham-ngoc-thai.vhtm
http://4phuong.net/ebook/...san-khau-cuoc-doi.html
http://4phuong.net/ebook/...ng-can-co-ao-quan.html
http://4phuong.net/ebook/...750425687/em-nghe.html
http://4phuong.net/ebook/...423182/ret-ha-noi.html
http://nhatkydinhquan.blo...quan-tang-nu_4356.html
https://nghiathuc.wordpre...u-xuan-pham-ngoc-thai/
http://vannghequangtri.bl...an-pham-ngoc-thai.html
http://www.thuviengiadinh...duc/tho-hay/ret-ha-noi
http://lalanhdumlarachvn....oi-tho-pham-ngoc-thai/
http://hung-viet.org/blog...hum-tho-tinh-dau-xuan/
http://htruong.violet.vn/...show/entry_id/10087194
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2014 10:36:25 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Nhatho_PhamNgocThai 06.03.2014 18:05:18 (permalink)
 
             Chùm thơ thế sự và văn đàn của Phạm Ngọc Thái




         NÓI THẬT THÌ PHẢI VÀO TÙ
Nói thật thì phải vào tù nên đành sống giả
Thơ viết mãi về tình yêu và đàn bà,
                                            cũng đã chán rồi
Mười năm chiến trường huân chương đầy ngực
Nay lặng nhìn theo dòng nước buông xuôi.
Ta ủng hộ ai? Ủng hộ chính thể nào?
XHCN ư?
Marx đã thành hoang tưởng.
Theo Lê-nin?
Hóa ra lại  gây tổn hại cho dân tộc, giống nòi (*)
Con đường này cả thế giới đều sai.
“Độc lập” gì mà nhân quyền sụp đổ?
“Tự do” gì mà đàn áp lương tri cả nhân dân?
-----------                               

 (*)   Marx hoang tưởng. Lãnh tụ Lê Nin cũng ngộ tưởng khi tuyên bố: những nước thuộc địa vừa ra khỏi ách thống trị như Việt Nam, Trung Quốc... có thể tiến thẳng lên CNXH, đốt cháy giai đoạn không cần qua TBCN, khi đã có Liên bang Xô viết - Thì chính Liên Xô cùng các nước XHCN ở Đông Âu lại bị sụp đổ đầu tiên.
      Nay nhiều nơi trên thế giới, nhất là ở Ukraine từng thuộc Liên bang Xô viết cũ, hàng loạt tượng đài Lê Nin bị nhân dân kéo sập đổ - Cảnh báo CNCS đã và đang hoàn toàn bị suy sụp.



Hữu Thỉnh Chủ tịch HNVVN
 
                   NGƯỜI CHƠI MƯA                     
 Tặng Chủ tịch Hữu Thỉnh
  và Hội đồng thơ HNVVN
 
Mưa dại, mưa khôn, mưa rừng, mưa rú
Mưa mãi rồi võng mái nhà tôi
Tiểu tiện vào mưa làm cái thú đời
Nước này trắng hơn
Hay các thứ mưa của Hội nhà văn qua làng, qua phố?
                
Ta lấy mưa chơi cho thoả chí
Sao lu hết rồi. Ếch nhái nhảy tứ tung.
Ngẫm khúc mưa nay mà thấy lạ lùng
Khi gió giật lung tung, lúc lại lầm rầm như thằng lẫn.
 
 
Xem những thứ mưa hò reo làm trò quẫn
Điệp khúc nào nghe mãi cũng nhàm tai
Mới lấy mưa để mưa chơi
Nhìn các loại: Chủ tịch, Hội đồng…

Rặt những phường chèo múa may thơ phú.

Hữu ý - vô tình: ai biết ai nhân bản?
Họ lên diễn đàn còn tôi đứng chơi mưa
Tiểu tiện vào mưa như một trò đùa
Oàm oạp quanh hồ tai nghe toàn chão chuộc.

                                      Phạm Ngọc Thái
                               Mùa xuân Giáp Ngọ 2014
.
 

Đã đăng trên nhiều trang mạng thế giới:



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2014 10:19:21 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 37 của 45 trang, bài viết từ 541 đến 555 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9