(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 23 trang, bài viết từ 211 đến 240 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 21.03.2007 11:13:34
 

Bài thơ 214:


              TÌNH YÊU HỒI SINH TA

Ta - kẻ đời cho là gã cuồng điên đảo
Nhưng thế giới thơ tình ta sẽ sống ngàn thu!
Dù hôm nay hiu hắt, bơ vơ
Mai, vượt qua cát bụi tro tàn ta sẽ vào vĩnh cửu...

Ta vẫn là ta một trái tim hồng trên vạn nẻo
Nhận biết hằng ngày hạnh phúc lẫn đớn đau
Hồn ta bay như mây gió phiêu diêu
Tình yêu đã hồi sinh thể xác tinh thần ta tồn tại!

             
                           27/7/2005
              
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 11:01:57 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 22.03.2007 10:31:36
 

Bài thơ 215:



 
            CÁNH CHIM BẠT GIÓ Ở XỨ NGƯỜI


Buồn lắm, đêm nay anh lại nhớ
Hồn trôi... thơ ảo... vọng tình câm...
Gió lướt thướt bay động trước thềm
Hoa đã rụng đầy sân gieo tưởng tượng...

Anh về nước tình vẫn lay lắt bóng
Cũng xa rồi còn phả cõi trăng mơ
Trăng úa dần... tất cả đã hư vô
Chỉ để dấu cho ta làm kỉ niệm!

Gió bạt cánh chim ơi dòng sông vô tận
Mối tình người con gái lạ cứ xôn xao
Buồn lắm, đêm nay anh lại nhớ
Những tháng ngày gió tuyết trời Âu...

                              1/1/1996
           
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2011 13:29:57 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 23.03.2007 10:31:52
 

Bài thơ 216:


              CHIỀU CUỘC ĐỜI MÔNG LUNG

Không có tiếng chim kêu
Mái nhà hơi sương trắng
Ngửa lòng bàn tay anh đón lá bay

Một chiều cuộc đời mang màu giã biệt
Người qua nghe bánh xe lăn
Thấm tháp vị đời ngọn cỏ
Mây bồng bềnh khăn gói áo manh.

Một chiều cuộc đời không có cả hoàng hôn
Hoa đương sắc bỗng thành bối rối
Tình chỉ gợi đôi dòng như trăng trối
Quá bình yên nên gió hiu hiu...

Nhưng đó là sự bình yên của vỏ
Ai đến thả cho lòng ta chút gió
Trái tim ta thừa lửa, nên khô!
Cô đơn ư? Chưa hẳn, chưa hẳn đã đủ đầy?

Ai chẳng có những chiều mông lung thế
Nghe ly tan, buồn tẻ lẫn sinh sôi
Cứ để mặc ta ngồi cùng bóng xế
Lắng chiều đi... xa xót vị đời trôi...

                                 1997
                   
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 00:43:44 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 25.03.2007 12:16:55
 

Bài thơ 217:


              THIẾU NỮ VÀ CÀNH HOA


Thiếu nữ đến đặt cành hoa góc bàn
Những tiếng nói không lời hoa kiêu hãnh
Thiếu nữ toả làn thơm đằm thắm
Lên vút tận vòm trời cao mây xanh...

Mắt em nhìn con suối mai trinh
Đôi môi cũng nhả hương mớm mật
Tim tự do đã muốn vào xiềng xích
Và tiếng chim tình tự hót vang trời!

Không biết vì sao em bỗng mỉm cười
Hoa đã lạ, trong thân lại càng lạ...
Tôi từng đi qua bao vùng chủ nghĩa
Phút cuối cùng tĩnh lặng ngước hoàng thiên?

Vứt xuống chân hào nhoáng những vinh quang
Niềm khát vọng sánh ngang tầm non nước
Ngự ngay trên phẩm giá ngai vàng
Các chủ nghĩa dưới chân nàng than khóc!

                                       Hà Nội * 1995
 

             
   
Cuộc đời của nhà thơ thăng trầm trong lịch sử, anh mới nhận ra rằng : bể nhân tình điên đảo - cường quyền, phe phái, tới cả các chủ nghĩa suy cho cùng... lại cũng chỉ là những thứ "trò người"! Anh đã khóc, tĩnh lặng mà khóc, khóc dàn dụa nước mằt - chỉ biết ngửa mặt lên mà... khóc trời!
          Phút cuối cùng tĩnh lặng: khóc hoàng thiên!
Cái hương thơm từ người thiếu nữ cùng bông hoa bay vút lên tận vòm trời cao mây xanh thăm thẳm kia - Tiếng con chim tình yêu đã cất lên:
          Tim tự do đã muốn vào xiềng xích
          Và tiếng chim tình tự hót vang trời!
   Để rồi tác giả kết lại cả bài:
          Vứt xuống chân hào nhoáng những vinh quang
          Niềm khát vọng sánh ngang tầm non nước
          Ngự ngay trên phẩm giá các ngai vàng
          Nơi trú ngụ của đời ta: Hạnh phúc!
  Đây chính là tuyên ngôn của bài thơ, đồng thời nó vừa chứa ẩn cả nhân sinh quan xã hội và thế giới mà chúng ta đang sống hôm nay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2011 11:26:19 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 26.03.2007 12:29:42
 

Bài thơ 218:


          VỀ NGƯỜI ĐÀN BÀ

Người đàn bà đi như bông hoa
Gợi lòng ta một bờ xa bờ xa
Của trời đất ban cho và gieo khổ
Để trái tim anh bỗng chốc hoá mù loà...

             
                            1994
          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 11:31:13 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 27.03.2007 12:23:33
 

Bài thơ 219:


                   TRÁI TIM HOANG

Tiếng niệm hư hao nơi cõi tối
Sương ngoài giời giăng loãng như mưa
Người sống thiện mà phập phồng không yên gối
Đâu phải bao giờ chân lý cũng ra hoa?

Thánh cũng chỉ tâm linh nơi tưởng tượng
Vỗ an lòng qui ở thiền môn.
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình ta nương ngủ trái tim hoang.

Vườn nhân thế trồng cây hoài bão
Năm tháng, gió mưa, điên đảo cũng coi thường
Tóc đã bạc dần hoa cũng ra trái đỏ
Quả trĩu cành mà chỉ để chóc chim ăn...

Ta gọi thánh thần, ta rung chuông phật
Rồi lang thang nhặt lá các hàng cây
Đáp lại lời ta trong đêm cả bầy lũ chuột
Hội hữu, bạn bè? Ta vẫn ta thôi...

                                   15/3/1995
           
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2011 13:37:15 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 28.03.2007 12:24:04
 

Bài thơ 220:


                                " Viết cho tuổi 17"
                      
                       Gió hiu hắt gọi buồn thương chín mộng
                       Mây tương tư vương vấn cả tâm hồn.
                       Nhớ khi mình gặp gỡ lúc hoàng hôn
                       Tình luyến nhớ quyện hồn em lốc xoáy.

                       Anh có nghe cửa tim mình vừa mở
                       Gọi tình yêu dìu dặt chốn mông lung,
                       Hai chúng ta cùng vọng tưởng xa xăm
                       Tìm hạnh phúc trong chân trời nhạt nắng.

                       Chiều mây trắng tiếng nhạn đà xa vắng,
                       Anh thầm thì những ngôn ngữ yêu đương
                       Dù ngoài kia trời ảm đạm thê lương,
                       Nhưng mình vẫn nghe lòng mình nao nức.

                                     (Thơ Huyền Băng)

        Bài thơ chỉ ảo như một làn mây bay trong một chiều hoàng hôn nhạt nắng... 
 mà lắng đọng bên trong tình thơ vẫn tràn đầy cảm xúc và nao nức. “Viết cho tuổi 17”
 của Huyền Băng là một bài thơ đẹp, rất đẹp và đáng yêu! Đầm trong cái đẹp  
 của hình ảnh, cảm xúc và của cả làn điệu thi ca có thể làm mê say lòng người !..Còn
 bây giờ thì Huyền Băng hãy xem, anh sẽ họa cùng bài thơ “Viết cho tuổi 17” của em nghe!
 
     

                  VIẾT CHO BUỔI HOÀNG HÔN                      
                                          Kỷ niệm Huyền Băng
 
Đừng buồn nhé, đời người tuy khoảnh khắc
Vụt như câu bay bóng lạc giữa trời...
Em có nghe tiếng bên bờ biển ấy
Trong mãi hồn ta thăm thẳm khắp trùng khơi.

Em nhìn lên hoàng hôn với một làn mây trắng
Dưới bãi bờ trai gái vẫn sinh sôi
Và khát vọng đâu đã phải là tắt ngấm
Ta lại ru ta trong biển lớn cuộc đời.

Buổi hoàng hôn, em ơi rất đẹp !
Có nắng vàng rạng rỡ ánh pha lê
Có thế giới, vũ trụ quay quanh mộng
Dưới những hàng cây xanh mình lặng lẽ đi...

Cánh nhạn đã về dẫu đà xa vắng
Mùa xuân kia mây cũng nhởn nhơ bay
Em không phải gối đầu bên rêu
                                      mà là lên hoa thắm
Của buổi hoàng hôn hương nhụy ngọt ngào say.

Ôi hoàng hôn, hoàng hôn, hồn ta làm lốc xoáy
Tình ru trong nhung êm, như dòng suối dạt dào
Ta sẽ nói với nhau những lời nhỏ bé
Còn cuộc đời nhờ lịch sử ta trao.

Em có nghe, có nghe, tiếng đôi bờ vang động
Anh thầm thì gọi vọng giữa trăng sao.



                              Phạm Ngọc Thái
                             Hà Nội * tháng 3/2007
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2011 02:50:24 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 29.03.2007 11:32:09
 

Bài thơ 221:


         
                  RU THƠ
 
Anh ru thơ trong giấc ngủ nửa vời:
Nửa tỉnh, nửa say, nửa đời, nửa mộng
Khi xa xót, khi chập chờn hình bóng
Thức cũng buồn thì ta sống trong mơ...

Ngày lại ngày tháng tháng anh ru
Mơn man tấm thân em hoang dại
Mặc mưa gió, cánh cửa hồn trống trải...
Khúc thơ tình anh hát với thiên thu!

                              15/7/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2011 11:59:45 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 30.03.2007 11:49:33
 

Bài thơ 222:


                   NGẮM PHỐ PHƯỜNG


Anh ngồi ngắm phố phường yên lặng
Khói thuốc bay vơ vẩn vương cây,
Nhìn tất cả đang dần vào cát bụi...
Cả tình yêu cuộc sống cũng hao gầy.

Ta muốn hỏi hỡi bàu trời xanh thắm
Cuộc sống cho hôm nay 
Sao lại đắm mãi khát vọng ngày mai?
Thấy tất cả giờ đều tạm bợ
Tiền bạc xô bồ một mớ lai rai...

Ngồi ngắm phố càng nhớ em da diết
Gió Tây Hồ thoang thoảng mát đưa sang
Bên hồ ấy mình đã hôn nhau tha thiết
Mà nay buồn tẻ khói sương buông.

Ừ, thì uống - vì tình yêu bất tử!
Trái tim anh vẫn giàu lắm tình thương,
Giá như có em hàn vá cho khỏi vỡ...
Em lại cởi áo váy của em ra 
                      ta thoả mộng yêu đương!..
     

                                         13/8/2005
        
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2011 00:36:07 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 31.03.2007 11:44:57
 

Bài thơ 223:


          LỜI CỦA ĐẠI BÀNG

Ta đi tìm ta vua xứ vĩnh hằng
Nơi không vua quan, không ngai vàng châu báu
Nhưng có đất trời và người nương náu
Quanh quất quỉ thần cùng vạn tuế, tung hô!

Một nước cờ đi mà thắng hết mai, xưa...
Nhẹ như bóc bánh ra ăn lấy trong ngăn trong túi
Giang sải cánh bay vượt trên bao quách, thành tên tuổi
Bản tình ca đời còn chất ngất muôn sau!

Ta ngủ hay ta mơ, t
hiên thu ơi ta đứng đỉnh non đầu
Chiếm một giang sơn qua ngân hà bốn bể
Đừng có hỏi vì sao ta dám xưng hùng nói thế?
Chúa tể đã phán truyền vạn kiếp nếp thoa son!

                                      5/8/2001
          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2011 13:32:51 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 02.04.2007 11:20:52
 

Bài thơ 224:


            CHIỀU MƯA EM Ở ĐÂU


Chiều mưa em ở đâu?
Trong không gian lạnh ngắt
Anh nghe gió xao xác
Nhớ em lòng vơi đầy.

Hồn anh treo trên cây
Thoảng mùi hương hoa dại
Bảng lảng sương hồ Tây
Dạ vấn vương đêm ngày.

Như vẫn còn em đây!
Trái tim anh thao thức
Tình em như rượu ngọt
Trời đầy mây, mưa bay...

                   14/10/2005
    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2011 23:43:08 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 03.04.2007 11:42:16
 

Bài thơ 225:


                 CHIỀU RƠI NHẸ

Chiều rơi nhẹ xuống hồn ta rồi ngủ
Thoảng đưa vài cơn gió thổi hiu hiu,
Lòng tĩnh lặng hay là đang ấp ủ?...
Tiếng chuông chùa đâu đó bật lên reo!

Ở xa kia trong cõi vắng
Bảng lảng bay vài đám mây chiều
Ngày đã hết, dẫu tình còn say lắm
Tiếng nam-mô tai nghe vẫn đều đều.

Cũng chẳng rõ mình nghĩ về đâu không biết?
Tình với em, hay thơ phú văn chương?
Ôi, quanh quẩn chỉ lăng nhăng, nhắng nhít...
Cuộc sống bên ngoài toàn những chuyện đảo điên.

Thì cứ mộng vui đời thi sĩ
Ta bay qua bàu trời, ta đến với mai sau,
Còn hôm nay xin chôn mình như tu sĩ!
Và tháng năm tóc đã hoá không màu.

Chiều rơi nhẹ - em ơi, chiều rơi nhẹ
Hãy cứ yêu như thế! Cứ yêu đi!
Đám nhà thơ tên tuổi quanh ta rặt phường nhăng cuội...
Chúng rác bụi cả thôi, để ý làm gì?

                                          20/7/2005
    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2011 22:46:32 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 04.04.2007 11:37:55
 

Bài thơ 226:


         
         THẾ GIỚI VÀ CUỘC ĐỜI


Thế giới không ta chán đi một tý
Như thiếu đi một loài hoa để thêm vị hương đời,
Ta sống trong cơn cuồng phong thế kỉ
Âm thầm gieo "loài hoa yêu" say đắm cho người!...

                                         12/2003
          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 10:49:36 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 05.04.2007 11:50:50
 

Bài thơ 227:


                TIẾNG MÈO KÊU

Trăng nửa chiếc soi đêm lẻ bóng
Nó tìm con trong các góc nhà
Cây đa chùa, tượng phật di-đà
Cùng thiên tuế đều nghe rất rõ!

 
Con mèo nhỏ như tiếng bà mẹ khổ
Kêu gọi loài người hãy yêu nhau...
Nó cứ đi không biết về đâu
Để kiếm tìm con nó?

Con mèo nhỏ chạy lang thang ra phố
Rũ vào đêm như kiếp cỏ gào đau...

                               1993
       
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2011 12:17:38 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 06.04.2007 12:17:17
 

Bài thơ 228:


             CỨ TƯỞNG EM BỊ ỐM


Ở tận phương trời cứ tưởng em bị ốm
Anh buông xuống cuộc đời vài cánh hoa thơ,
Mùa này Pa Ri chắc vẫn còn tuyết trắng
Gửi cho em một chút tình mơ...

Em đừng hỏi chàng thơ sao lãng mạn
Người đàn bà nào có tuổi đâu em?
Ai bảo em làm hoa để cho người phải mến
Anh lắng về phương em sóng biển vỗ đêm đêm...

Các chủ nghĩa vẫn đánh nhau ư? Thôi cũng mặc,
Đó chưa phải là đường đến của tình yêu - hạnh phúc - hoà bình!
Em là cả bàu trời tuyệt đích
Dẫu chỉ giành cho anh một chút hương thầm.

Bản tình trong tim anh - em ơi, không bao giờ tắt nữa!
Không có cái riêng thì sao có cái chung?
Đi giữa mênh mông, 
Ta đến  với nhau cuộc tình duyên thường tình nhỏ bé
Em đừng hỏi vì sao anh thương em?

                                3/2007
              
                
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 00:17:34 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 06.04.2007 12:40:27
 

Bài thơ 229:


          
CHIỀU THƠ THẨN NHỚ EM


Chiều thơ thẩn nghĩ về em chín mộng

Mây vương xa rải lụa xuống tâm hồn
Phía chân trời bổi hổi ánh hoàng hôn
Phút tưởng nhớ lòng anh đà luyến ái...

Em vốn dĩ là một bông hoa dại
Giữa non ngàn hay thành phố sáng nê-ông
Hương bay đi vấn vít cõi hồng trần
Anh, một cánh ong trời đơm hút nhụy.

Và dẫu có cách xa em thế kỷ
Vẫn rất gần em đó chỉ gang tay
Trái tim anh bay hay hồn của anh bay
Anh làm cây thông, em có là biển sóng?

Cây thông anh giữa đời reo bài ca sự sống
Biển em ơi, lòng biển rộng vô cùng
Anh hôn lên làn sóng thẳm mênh mông
Mang khát vọng tới chân trời ngọc bích!

Anh ru em, ru em biển xanh ơi tha thiết
Gió cuộc đời mang anh đến nơi em...

                                     5/4/2007
         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2011 11:53:30 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 07.04.2007 12:12:49
 

Bài thơ 230:


             QUA HÀNG CÂY      
 
Nghe gió thổi anh ngồi nơi bến mộng
Bóng hình em trong lá đổ ào ào
Đôi mắt ấy tự miền xa vời vợi
Mối tình năm tháng tựa chiêm bao

Hàng cây có nhớ không?
Em ta qua những chiều năm trước
Bao đêm về tha thiết dưới trăng
Ta đã bế, đã hôn tấm thân em nồng nàn trắng muốt
Giờ đây sương mịt mù giăng...

                      
                     27/10/2005
          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 11:40:23 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 08.04.2007 11:45:02
 

Bài thơ 231:


           NGƯỜI ĐÀN BÀ CỦA MÙA THU


Thu đã chết theo tháng năm tàn úa
Qua mỗi mùa lá rụng, em ơi!
Anh đi giữa những mùa xa vắng ấy
Tình em bay trong ảo giác tơi bời

Cuộc sống trôi đi những ngày hoang lạnh
Như lá vàng rơi trên mồ lão Giăng Van Giăng
Và anh sống trên đời côi cút
Lang thang bờ bãi của bóng đêm.

Lại nhớ đến bao nhiêu mùa trước
Người đàn bà từng thao thức bên anh
Thu trong em. Ôi! Mùa thu rạo rực
Tình em như biển thẳm trời xanh.

Người đàn bà! Ôi, mùa thu mùa thu
Nàng có đôi mắt mơ hiền đẹp
Vòm ngực nàng như một bầu trái ngọt
Những đêm thâu nghe thổn thức bên hồ.

Anh viết về mùa thu mà câu thơ lại không lối xô bồ
Dẫu trái tim còn tràn đầy cảm xúc
Em có nghe tiếng của hàng cây đương nhắc
Trong hư vô hun hút quyện vào đêm...

                
                  22/10/2005
      
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 11:46:59 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 09.04.2007 18:24:08
 

Bài thơ 232:


                    NGƯỜI ĐÀN BÀ
              CỦA NHỮNG HÀNG CÂY



Dưới những hàng cây lá đổ đêm đêm
Em nghén thai linh hồn và thể chất
Mang cho tình yêu khát vọng vô biên!
Từ thưở còn trinh nữ đến khi trở thành một đàn bà...

                                     25/8/2005
         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2011 01:31:24 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 10.04.2007 12:45:04
 

Bài thơ 233:


                 ĐI VỀ PHÍA BIỂN

Anh đi về phía biển cùng em
Một phút giây, một phút giây nỗi nhớ...
Tình yêu của chúng mình dẫu đã thành quá khứ
Biển vẫn khôn cùng bao la trong anh

Hãy quên đi những bức bối trong lòng!
Để cuộc sống đời thường ở lại!
Anh đã về đây! Em ơi trẻ mãi,
Những cuộc tình sau mình có nhiều quá: nghĩa trang!

Tình ta chửa chết đâu
Cũng chẳng hám thiên đàng
Nhớ câu dân ca qua cầu cởi áo
Hoa phượng đỏ mùa hè, đời sinh viên mờ ảo...
Tóc anh bóng mây rồi, tóc em cũng mây bay

Một phút giây, một phút giây anh nhỏ lệ em ơi!
Trong hư ảo mới là ta sống thực
Biển vẫn rì rào rì rào tha thiết
Anh ngã vào lòng biển, lòng em...

                    Biển Sầm Sơn * Mùa hạ 1997 
             
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2011 00:59:00 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 11.04.2007 11:36:24
 

Bài thơ 234:


                 BÓNG EM

Chiều sương sa
Ngắm làn mây nhẹ cuối thu
Bóng em thao thiết thềm anh đứng...

Lòng đang buồn ảm đạm đã vang ca
Buổi hoàng hôn đời anh - tình đã chết!
Bỗng bổi hổi nghe con tim thổn thức
Chiều sương sa rượi bóng xuống tâm hồn.

Kìa, mặt trăng lên khuất sau màn sương
Tấm thân trần em buông trắng phủ,
Ảnh hình thiếu nữ...
Huy hoàng tráng lệ: ôi, thiên thai!

Em cứ loã mình trên bàu trời thành phố đêm nay
Cất bản tình ca cuộc sống!

                                      2004


<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2011 23:59:41 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 12.04.2007 11:30:54
 

Bài thơ 235:


                 TÌNH YÊU (2)  
 
 

Thế giới vẫn ngày ngày chiến tranh chết chóc
Em yêu anh như bồ-tát để hồi sinh...
Đơn giản thế,
Nhưng chỉ có tình yêu mới xoá vợi đi tội ác
Khai sinh ra nhân dân và bất tử cõi vĩnh hằng!

                 
                        6/7/2004
           
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 11:52:03 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 13.04.2007 11:45:41
 

Bài thơ 236:


            CÂY LIỄU TRONG SƯƠNG MAI

Dáng gầy và tóc xoã
Cây liễu trong sương mai
Ồ, mùa xuân đấy nhỉ?
Anh viết bài thơ chơi.

Sáng nay sương bồng bềnh
Tựa một con thuyền trắng
Thiếu nữ cười đằm thắm
Ngực tròn căng mông mênh

Cô em ca sĩ trẻ xinh ghê!
(dù chỉ nhìn em trên ti vi)
Ước chi tạo hoá cho không nhỉ?
Để được cùng em gái cặp kè

Cuộc sống người ơi có vui buồn
Cứ yêu hết thảy sẽ như tiên!
Lại đây một chút cùng xuân ấm
Mà ướp lòng ta với nhài, sen.

Anh lại nhìn sang phía Tháp Rùa
Soi vào sử sách bóng ngàn xưa
Nếu như không có em và liễu
Chắc hẳn hồn anh cũng cứng đơ

Anh tưới thơ anh xuống thảm đời
Tình anh dong duổi áng mây trôi
Tình anh xem tựa hoa trên núi
Bảng lảng vờn quanh các em thôi!

Anh gửi mai sau chút tình anh
Mai sau khi ấy chẳng còn anh
Hãy cứ tin là nơi chín suối
Anh vẫn đem lòng cả trăm em...

Hôm nay anh sống chẳng thiếu thơ
Nhưng trong thiên hạ quá ơ hờ!
Than ôi, cái kiếp đời thi sĩ
Có khác gì đâu nắm bọt chua?

Liễu kia đưa đẩy trong sương trắng
Gọi tạt qua đường một tí thơ.


                              2/1994
          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2011 10:59:09 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 14.04.2007 11:53:40
 

Bài thơ 237:


             THU TĨNH

Đây yên tĩnh quá chừng
Như không còn tiếng động
Ta bước vào quán vắng.

Trong đen cùng trong đắng
Vẫn bao hương ngạt ngào

Cà phê mùa thu thắm.

Mấy thiếu nữ trẻ măng
Môi son và váy rộng
khuấy khoả tý gì chăng?

 
Hồn ta bay như hoang
Cánh chim đời đơn chiếc
Lá vàng rơi mênh mông...

           

                10/1993
    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 21:57:40 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 15.04.2007 11:23:30
 

Bài thơ 238:


              NHẶT BÓNG MÂY TRÔI

Thơ không tuổi nhưng người thì có tuổi
Bến sông tình anh nhặt bóng mây trôi
Nghe lá rơi trong một buổi chiều trời
Vi vút thổi con đường vắng vẻ

Ôi, tình ái mênh mang như bể
Hỏi làm chi chuyện hạnh phúc, em ơi?
Anh: cây thông trên núi đá lâu rồi!
Trái tim cô đơn ngày đêm reo bên sóng...

                                     6/1996
          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2011 00:26:44 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 16.04.2007 12:00:17
 

Bài thơ 239:


                  VÌ SAO LẠC  
 
Anh giống như vì sao lang thang
Nửa đắm vào trăng, nửa lạc ngoài xã hội
Dẫu vẫn biết tình xưa không dễ phủi
Chuyện của chúng mình nhớ lắm, phải không em!?

Tiếng lá rơi xao xác thâu canh
Bỗng thấy bóng em không áo quần, chân đất
Đêm ngủ bên chồng sao em lại thức
Về bên anh tha thiết chẳng muốn rời...

                                          1996
         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2011 22:24:37 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 17.04.2007 11:18:35
 


Bài thơ 240:


          
CHÁU NHỎ TRÊN VỈA HÈ HÀ NỘI


Trời mùa hè xanh ve gió thổi
Quán xá đầy cả bên đường rộn kẻ bán, người mua
Không khí thị trường tàu xe inh ỏi
Mấy bà, cô phấn khởi đi-về...

Nhếch nhác bờ hè cháu bé ăn xin
Cháu ngửa chiếc bát nhựa xanh in màu da trời
Xin cô hàng bún
Bị người ta đuổi.

Da cháu xanh vòi vọi
Sợ hãi cháu lùi... mắt xanh leo...
Tuổi xanh ơi: Cháu mới bao nhiêu
Sao nhiều màu xanh thế?

Người thành phố vẫn chào nhau vui vẻ
Hà Nội vẫn xanh, gió thổi rì rào
Trong cát bụi bờ hè bóng hình con trẻ
Bước xa dần đôi ống chân gầy lao...

                                 5/1991
       
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2011 13:06:39 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 18.04.2007 11:20:10
 


Bài thơ 241:


            TÌNH TRONG QUÁ KHỨ
                          
          
... Đó cuộc tình đầu vỡ lở,
               Đây chỉ còn những hương nhạt màu yêu
               Lòng của tôi giờ đã đóng rong rêu
               Tim tê dại khi trời chiều tắt nắng.

                  
(trích Trường Khúc Cho Đời Buồn của Huyền Băng)
                               - Xin viết tặng lại người nữ sĩ.


Em đi qua đời anh với cuộc tình
Con tim giằng xé bởi yêu thương
Đây hàng cây cũ vi vút gió
Ảnh hình em quyện trong khói sương...

Tháng ngày trôi trái tim thành bão tố
Rỏ máu đào...đời sa mạc cát mênh mông
Từ buổi chia tay em đâu còn trở lại
Để cả mùa qua trong sắc lá vàng.

Tình một thưở xanh rờn đảo-ốc
Hồn ngát hương tắm mát cõi lòng anh
Nhớ những đêm đã cùng em tha thiết
Giữa thành phố ánh đèn ta đón bóng trăng lên!

Ôi, con sông tình cứ chảy mãi êm êm
Cuộc sống nay là gì ta chẳng còn biết nữa?
Em cũng đã trôi dần vào quá khứ
Nhưng trái tim thơ anh tan nát mất rồi!

                            Mùa xuân năm Đinh Hợi
         
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2011 01:32:28 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 18.04.2007 11:36:05
 


Bài thơ 242:


      THẾ GIỚI & GIỐNG MA CHƠI  
 
 
Anh ngồi lắng một mình nơi thanh vắng
Thấy mọi điều nhàn nhạt như nước trôi
Mơ bóng hình em - phút giây xao động
Ngỡ nguyệt ở trên trời mở toang cửa vào chơi...

Ta muốn ngủ trong bể tình say đắm
Trái tim lại hồi sinh mà hưng phấn cuộc đời
Vòm ngực em đây - Thế giới ngay dưới bụng...
Còn chủ nghĩa xã hội này? - Chỉ là giống ma chơi! (*)

                                          13/7/2004

(*)  Marx hoang tưởng – Hàng loạt nhà nước XHCN ở Đông Âu cũng như trên khắp thế giới…đã hoàn toàn sụp đổ!

          
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2011 22:34:43 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 20.04.2007 11:59:31
 


Bài thơ 243:


          ĐÊM NẰM NGHE MƯA RƠI

Đêm nằm nghe mưa rơi
Trên thềm trời vắng vẻ
Rỏ xuống như hàng lệ
Buồn ơi hay vui ơi?

Mình ra đời từ lúc tóc còn xanh
Nay trông đã phơ phơ mái bạc
Hạnh phúc và mất mát
Trái tim nào tan nát chẳng thấy đau?

Em đầu tiên thơ ngây như trăng sao
Tình cũng trong mát suối
Tình xưa ấy trôi bay và tiếc nuối
Bị bao nhiêu đá sỏi bắn trọng thương!

Em theo sau, sau nữa
Điệp khúc vui nối tiếp điệp khúc buồn
Hết bão táp mưa dông
Trái tim vỡ rồi lành
Các em theo nhau vào muôn năm...vĩnh biệt!

Đêm nằm nghe mưa rơi
Những điều đơn giản tôi sắp nói ra:
Nếu đời không còn nước mắt
Trái đất sẽ chết khô...

Thì cứ xé lòng anh cho tan nát
Đời cứ xô, cát bụi cứ mênh mông
Chiều lá đổ huy hoàng và hoàng hôn tuấn kiệt!
Khúc thơ tình anh vần vũ yêu thương.

Đêm nằm nghe mưa rơi
Trên thềm trời vắng vẻ
Rỏ xuống như hàng lệ 
Buồn ơi hay vui ơi? 


                      11/1993
       
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2011 11:10:02 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 23 trang, bài viết từ 211 đến 240 trên tổng số 666 bài trong đề mục