đây là một kiểu học. ai có kiểu khác không?????
Huynh đệ tương phùng xá chi say
Rượu cay uống cạn, tình vẫn đầy
Thiên lý chi hành, thiên lý mã
Thơ đề ngọn bút chẳng hề ngây
Rượu uống hồn ta, rượu đã say
Nồng nàn khói rượu, phảng phất mây
Trời đông uống rượu lăn trên tuyết
Nhân tình cùng uống, tuyết tung bay
_____________________________
RƯỢU TIÊN CŨNG SAY rượu tiên khi uống cũng còn say huynh đệ cụng ly tình thật đầy rượu uống cho đường xa ngắn lại tình trao chén quá dài ngô ngây huynh nâng ly chúc tình thơ bút muội uống ly trao dạ phất mây vần thơ ai dấu trong tâm khảm cho tới bây giờ mới thả bay. YDLN
Đa tạ hiền muội thơ đối hay Yêu nhau, xin rót một chung đầy Nếu có chung tình xin uống cạn Ngàn năm tình nghĩa sá chi say Quân tử ngất ngây vì chén ngọc Thiếu nữ thẹn thùng má đỏ hây Uống cho mãi mãi ngàn năm nữa Vẫn là bằng hữu vẫn cùng say
THIÊN HẠ ĐỆ NHất NGẠO Mạn - HPL - LÃO Xích LÔ - TRÂN RUNG tự hoạ
Hồi nhỏ:
Phong Lan hồi nhỏ vốn thơ ngây
Trắng trẻo, thư sinh má đỏ hây
Thông minh thừa hưởng cha truyền lại
Học nhanh, trí tuệ càng thêm đầy
Có điều bản tính hơi đỏng đảnh
Bởi thế bạn bè thường đánh quây
Đặt cho biệt danh Công Tử Bột
Ý nghĩa chỉ là vô dụng đây
Trưởng thành:
Thời gian, thấm thoát đã qua nhanh
Công tử nhà ta đã trưởng thành
Mầu da giờ đã nhuộm hơi nắng
Tuyết, sương, bụi bặm, với gió hanh
Nhưng tính phong lưu là bản chất
Đa tình, dễ mến, lãng mạn lành
Bởi thế bạn bè cùng yêu mến
Đôi lúc gọi đùa Lão Phong Phanh
Lúc này:
Cuộc đời xích lô đã về già
Đầu gối lủng lẳng: củ lạc nha
Thân mai, lá liễu, gầy như hủi
Nhưng còn nghẹo nguyệt, cùng trêu hoa
Lại tự cho mình là đệ nhất
Đệ nhất ngạo mạn cùng tài hoa
Kiêu căng tự mãn ai cũng ghét
Ấy vậy mà còn gân cổ la
và:
Thực ra trên đời ai hiểu ta
Chê ta vừa ốm lại vừa già
Ngón tay khẳng khiu, gầy meo mốc
Răng thì khấp khểnh cái vào ra
Lão tưởng là mình còn ngon lắm
Nhìn lại quả thực lão đã già
Cũng đã đến thời hết xí quách
Đâu còn chịu nổi cơn phong ba
Vạn niên lai:
Thiên niên vạn đại nhiều năm nữa
Có ai còn nhớ đến lão ta
Thơ viết khấp khểnh tre và chuối
Cả ngày say xỉn khác chi ma
Năm xưa Tố Như, cụ đã khóc
Rồi lại ngửng mặt cười khà khà
Duyên thiên có hợp, rồi ly tán
Sống đời đừng có gượng ép nha!...
THIÊN HẠ ĐỆ NHất NGẠO Mạn - HPL - LÃO Xích LÔ - TRÂN RUNG tự hoạ
Hồi nhỏ:
Phong Lan hồi nhỏ vốn thơ ngây
Trắng trẻo, thư sinh má đỏ hây
Thông minh thừa hưởng cha truyền lại
Học nhanh, trí tuệ càng thêm đầy
Có điều bản tính hơi đỏng đảnh
Bởi thế bạn bè thường đánh quây
Đặt cho biệt danh Công Tử Bột
Ý nghĩa chỉ là vô dụng đây
Trưởng thành:
Thời gian, thấm thoát đã qua nhanh
Công tử nhà ta đã trưởng thành
Mầu da giờ đã nhuộm hơi nắng
Tuyết, sương, bụi bặm, với gió hanh
Nhưng tính phong lưu là bản chất
Đa tình, dễ mến, lãng mạn lành
Bởi thế bạn bè cùng yêu mến
Đôi lúc gọi đùa Lão Phong Phanh
Lúc này:
Cuộc đời xích lô đã về già
Đầu gối lủng lẳng: củ lạc nha
Thân mai, lá liễu, gầy như hủi
Nhưng còn nghẹo nguyệt, cùng trêu hoa
Lại tự cho mình là đệ nhất
Đệ nhất ngạo mạn cùng tài hoa
Kiêu căng tự mãn ai cũng ghét
Ấy vậy mà còn gân cổ la
và:
Thực ra trên đời ai hiểu ta
Chê ta vừa ốm lại vừa già
Ngón tay khẳng khiu, gầy meo mốc
Răng thì khấp khểnh cái vào ra
Lão tưởng là mình còn ngon lắm
Nhìn lại quả thực lão đã già
Cũng đã đến thời hết xí quách
Đâu còn chịu nổi cơn phong ba
Vạn niên lai:
Thiên niên vạn đại nhiều năm nữa
Có ai còn nhớ đến lão ta
Thơ viết khấp khểnh tre và chuối
Cả ngày say xỉn khác chi ma
Năm xưa Tố Như, cụ đã khóc
Rồi lại ngửng mặt cười khà khà
Duyên thiên có hợp, rồi ly tán
Sống đời đừng có gượng ép nha!...
_____________________________
------------------------
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy PHONG lão gàn
Bày mực tàu giấy đỏ
Chẳng nghe lời ai can...
trăng chớ quên ta. phong lưu thói giữ tới khi già nỗi nhớ đường trần dải bước ta thơ viết tiên sa vào chén ngọc bút sầu lệ nhỏ lạnh đường ma Nguyễn Du từng khóc đời thi sĩ đến phận thơ ta chỉ biết khà hẹn trước khi ta về cát bụi trăng nhớ đừng quên ta đấy nha. YDLN/ MUỘI VIẾT TIẾP CHO HUYNH NÈ... VẬY MỚI ĐƯỢC huynh tính thử muội phải hôn nè... sao huynh không viết <nhớ nhé đừng quên > hay <xin đừng quên tôi >....vv... chúc huynh khỏe và vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2006 23:40:01 bởi YeuDieuLongNu >
Đông mùa, gió lạnh, bụi mưa bay Tiên nữ nhẹ nhàng bước đường mây Ai nỡ vô tình - hoa nhiệt đới Đưa về gói tuyết ở nơi đây Thi nhân ngất ngưởng ôm bầu rượu Nhìn ngắm cánh hoa lòng buồn lây Hoa héo vẫn còn tươi sắc nắng Chỉ còn người ấy uống chưa say...
Đông mùa, gió lạnh, bụi mưa bay
Tiên nữ nhẹ nhàng bước đường mây
Ai nỡ vô tình - hoa nhiệt đới
Đưa về gói tuyết ở nơi đây
Thi nhân ngất ngưởng ôm bầu rượu
Nhìn ngắm cánh hoa lòng buồn lây
Hoa héo vẫn còn tươi sắc nắng
Chỉ còn người ấy uống chưa say...
_____________________________
NÀNG THƠ không gàn
HUYNH SAY...RÙI
nàng thơ ĐÂU SAY tình buồn gặp phải cảnh mưa bay phùn rải đường trơn mãi xám mây lối hẹn lỡ làng không chốn gặp góc thương khắc khoải ở nơi đây rượu thơ hâm nóng tìm trong chén bóng dáng nàng say trong lất lây uống mãi nàng thơ còn chửa ngủ lâng lâng tâm tưởng chắc ta say YDLN HUYNH KHỎE KHÔNG VẬY PHONG LAN...?MUỘI CHÚC HUYNH VUI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2006 01:06:38 bởi YeuDieuLongNu >
Ta cúi nhặt một cánh hồng đang vỡ Ai nỡ vô tình bỏ quên cánh hoa rơi... Trên đường đời nhân sinh, ai vội bước... Phút lỡ làng ai đó đã đạp lên Cánh hoa vỡ, rực lên mầu sẫm biếc Hoa vỡ rồi, mầu chẳng chịu úa phai Giống như ai rời xa ai cũng vậy Bóng nhạt nhòa, nhưng tình mãi nơi đây...
Hoa vỡ vụn nhưng mầu hoa sẫm biếc
Chia ly rồi lòng còn mãi tơ vương
Trách than chi âu cũng là số phận
Ngọt bùi nhiều cũng có lúc đắng cay
Ta cúi nhặt một cánh hồng đang vỡ
Ai nỡ vô tình bỏ quên cánh hoa rơi...
Trên đường đời nhân sinh, ai vội bước...
Phút lỡ làng ai đó đã đạp lên
Cánh hoa vỡ, rực lên mầu sẫm biếc
Hoa vỡ rồi, mầu chẳng chịu úa phai
Giống như ai rời xa ai cũng vậy
Bóng nhạt nhòa, nhưng tình mãi nơi đây...
_____________________________
NÀNG THƠ không gàn
chốn đào nguyên gặp gỡ ta tự trách những yếu mềm tâm lý thương vu vơ trong ý nghĩ dịu hiền ta không hiểu những điều như phi lý sự sống còn trong mấy cõi đi lên gặp hoa rơi ta thương khóc không quên nào có hiểu trên cây mềm nụ mới lại tươi nguyên -nét hoang sơ không bụi cánh ngác ngơ...cười nụ với dòng đời. tình nào nồng và nhạt ở chốn chơi chỉ có chữ với thơ lời cùng dệt người cung trăng và người tình trong nét mãi nhớ nhau -y hệt chốn đào nguyên. YDLN
Hoa vỡ vụn nhưng mầu hoa sẫm biếc
Chia ly rồi lòng còn mãi tơ vương
Trách than chi âu cũng là số phận
Ngọt bùi nhiều cũng có lúc đắng cay
CÓ BÓNG AI. hoa rơi rụng theo gió về chốn mới xuống đất mềm làm ấm gốc cho cây có ngọt bùi chơ quên lúc đắng cay rượu uống tủi...xin viết đầy thơ nhắn. mình đã hiểu trong thói đời tĩnh lặng ai tim ai trong tình thắm dâng đầy mắt mỏi tìm trong muôn áng mây bay người tâm hợp...có bóng này trong nhớ. YDLN
Thông điệp anh gửi mây và gió
Mang đến bên em đậm sắc tình
Anh muốn là người mang hơi ấm
Đến cạnh bên em lúc giá băng
Hy vọng mai này em luôn nhớ
Có kẻ si tình mãi ngóng theo
Đợi em quay lại trong tuyệt vọng
Cuốn chặt bóng hình, thoả nhớ mong
Thông điệp anh gửi mây và gió
Mang đến bên em đậm sắc tình
Anh muốn là người mang hơi ấm
Đến cạnh bên em lúc giá băng
Hy vọng mai này em luôn nhớ
Có kẻ si tình mãi ngóng theo
Đợi em quay lại trong tuyệt vọng
Cuốn chặt bóng hình, thoả nhớ mong
_____________________________
Ngày tháng ra đi mãi mãi không bao giờ quay trở lại
BÓNG PHAI thông điệp anh gửi quên dán tem phong thư còn để chốn hòm quen tâm tư anh nói em nào biết mấy nỗi trông mong lệ ướt nhèm thầm trách người ta vắng bóng nhạn bước tìm chốn mới vội xa em lòng người cách biệt ai nào biết trăng sáng hay không đã có đèn YDLN PHONG LAN...sao không thấy huynh vậy...hay là...đã quên muội rùi.
Nàng thơ không quên HPL, làm sao HPL dám quên nàng... Chân anh bước trên dải bờ cát trắng
Bóng em đi thấp thoáng cuối chân trời
Anh đâu biết một lần mình chia tay
Là xa mãi không thấy ngày gặp lại
Từng hạt cát nhỏ lăn tăn...
Con dã tràng cặm cụi...
Một ngọn sóng tràn bờ...
Ai còn thấy nữa không?
Anh những tưởng đã nắm trong tay
Nhành hoa em tặng ngày nào
Đâu có ngờ thời gian trôi mãi
Cuốn trôi theo bao kỷ niệm buồn vui...
Nhưng em ơi...
Trong anh còn đọng lại
Tiếng cười em ròn vang hôm nào
Ánh mắt em chan chứa thiết tha
Như ánh lửa trong tim em cháy mãi
Dù không còn gặp nhau
Nhưng anh luôn cảm nhận
Em như ở rất gần
Nơi đáy tim sâu thẳm
Ngọn lửa mạnh có thể không cháy mãi
Nhưng lửa lòng chẳng tắt nổi đâu em...
Em có hiểu bao điều anh muốn nói
Lúc gần nhau không cất nổi lên lời
Xa mãi rồi kỷ niệm của một thời
Và cơn gió đưa anh vào dĩ vãng...
Nàng thơ không quên HPL, làm sao HPL dám quên nàng...
Chân anh bước trên dải bờ cát trắng
Bóng em đi thấp thoáng cuối chân trời
Anh đâu biết một lần mình chia tay
Là xa mãi không thấy ngày gặp lại
Từng hạt cát nhỏ lăn tăn...
Con dã tràng cặm cụi...
Một ngọn sóng tràn bờ...
Ai còn thấy nữa không?
Anh những tưởng đã nắm trong tay
Nhành hoa em tặng ngày nào
Đâu có ngờ thời gian trôi mãi
Cuốn trôi theo bao kỷ niệm buồn vui...
Nhưng em ơi...
Trong anh còn đọng lại
Tiếng cười em ròn vang hôm nào
Ánh mắt em chan chứa thiết tha
Như ánh lửa trong tim em cháy mãi
Dù không còn gặp nhau
Nhưng anh luôn cảm nhận
Em như ở rất gần
Nơi đáy tim sâu thẳm
Ngọn lửa mạnh có thể không cháy mãi
Nhưng lửa lòng chẳng tắt nổi đâu em...
Em có hiểu bao điều anh muốn nói
Lúc gần nhau không cất nổi lên lời
Xa mãi rồi kỷ niệm của một thời
Và cơn gió đưa anh vào dĩ vãng...
_____________________________
NÀNG THƠ không gàn
TÌNH BIỂN kỷ niệm xưa ta dệt bao lãng mạn cho cách xa dâng buồn chán tâm hồn tiếng gió nào quanh quẩn với hoàng hôn giúp hải âu chập chờn đôi cánh khỏe. anh ra khơi trong một chiều lặng gió tiếng con tàu như bày tỏ niềm tin trên bờ xa em lặng lẽ ngắm nhìn tàu xa bến...để bóng chìm yêu dấu. biển xanh ơi cho con sóng hiền hậu giúp người tôi yêu trong con nước không bờ khi nào buồn anh viết nhật ký bằng thơ hẹn cập bến -trao từng giờ nhung nhớ. vần thơ anh khắc ghi từng hơi thở nỗi nhớ em -trong mỗi ý gieo vần thơ viết dài như biển nước mênh mông em đọc mãi thấy trong lòng gợn sóng. em chờ đợi bên một trời trống vắng đếm biển anh bằng giọt nắng đi về gửi thơ tình trong muôn ánh sao khuya gom nỗi nhớ sóng vô bờ cát trắng. YeuDieuLongNu/ phong lan/huynh làm thơ tự do cũng khá quá hà. chúc huynh vui
Thu: em tiễn người yêu đi biệt xứ
Đông: em một mình tựa cửa ngóng hình ai
Xuân: người đi xa, bóng hình còn chưa thấy
Hạ: gió vít hàng thông, gió ru hoài... chữ ký của ta: thơ của nàng...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: