THƠ LƯU TRỮ NGUYỄN THỊ AN GIANG
MỪNG SINH NHẬT
Hân hoan kính chúc ngày sinh nhật.
THƯ QUÁN VIỆT NAM bốn tuổi tròn.
Ly rượu kính mừng ngày mã đáo.
Pháo hồng chào đón đại thành công.
An khang khoẻ mạnh như rồng cuốn.
Tiền bạc dồi dào tựa nước sông.
Kính chúc nhân viên Ban Quản Trị.
Muôn vàn hạnh phúc kết keo sơn. ( Trần Mạnh Hùng)
Muôn vàn hạnh phúc kết keo sơn
Người Việt năm châu giống lạc hồng
Kết chặt tình thân duyên nghệ sỹ
Nối vòng tay lớn nghiệp văn chương
Lời mừng chúc phúc ngày sinh nhật
Xin gởi “Việt… Thư” một tấm lòng
Mãi mãi yên vui và tiến triển
Nêu cao nghĩa khí rạng trời đông ( Nguyễn Thị An Giang )
Nêu cao nghĩa khí rạng trời đông.
Bốn biển năm châu một đại đồng.
Bắc Mỹ dân ta đoàn kết chặt.
Đông âu người Việt góp vai chung.
VIỆT NAM THƯ QUÁN cây cầu nối.
Giòng giống tiên rồng thẳng mắt trông.
Nối tiếp văn chương bao thế hệ
Việt Nam Thư Qúan biết bao công ( Trần Mạnh Hùng )
Ước mong quý vị thi hữu nối tiếp, Quý hoá lắm thay
Nguyễn Thi An Giang
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
GIÁP LÁ CÀ
Rạng ngời danh tướng một mình ta.
Một ngựa, một gươm giáp lá cà.
Quân địch ngả nghiêng ôm dáo chạy.
Quân ta cuồng nộ chẳng buông tha.
Trên lưng ngựa chiến nhông nhông đuổi.
Dưới đất giáp binh hét hét la.
Trống trận thúc quân như núi lở.
Thế như róc mía, thế xông pha. ( Trần Mạnh Hùng )
Thế như róc mía, thế xông pha.
Gươm kiếm vung lên ánh chói loà
Cưỡi ngựa truy phong như vũ bão
Ruỗi sao càn quét tựa phong ba
Quân ta thừa thắng xông xông tới
Quân địch bạt hồn cách cách xa
Ta địch giao tranh mờ mịt đất.
Được thua, thua được hả hê ca (Trần Mạnh Hùng )
Được thua thua được hả hê ca.
Trận chiến đầu hôm đã diển ra
Trong lúc quân ta say chiến thắng
Thừa cơ quân địch úp đồn ta
Trong cơn lửa bỏng ngon lành tướng
Vào chốn dầu sôi như ngắm hoa
Ta địch đối đầu trong hỗn loạn
Trời long đất lở, gió mưa sa ( Nguyễn Thị An Giang )
Trời long đất lở, gió mưa sa
Trận đánh cù cưa bất thắng hoà
Địch bở hơi tai - Vờ tháo chạy
Ta sùi bọt mép - Đánh dò la
Mưu sâu địch dụ ta vào bẫy
Sung sức ta công địch đẩy ra
Ta thế thượng phong trên cật ngựa
Chiến tranh vây hãm trọn đơi ta ( Trần Mạnh Hùng )
Chiến tranh vay hãm trọn đời ta.
Dũng tướng hiên ngang hưởng tuổi gìa.
Cứu khốn phò nguy trong hiển hách
Vào sanh ra tử rạng danh gia.
Tóc xanh mấy chốc thành sương muối.
Danh tiếng muôn đời trổ nắng hoa.
Ta địch, địch ta luôn đối trận.
Thi mưu thi sức với quân ngà ( nguyễn Thị An Giang )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 05:05:21 bởi Nguyen Thi An Giang >
VỊNH NGHỀ NÔNG
Nghề nông chúng tớ lắm điều hay
Trồng trọt,chăn nuôi việc suốt ngày
Vung cuốc phất phơ như PHƯỢNG múa
Đưa liềm thoăn thoắt tựa RỒNG bay
Sáng thèm:chung rượu,TÔM canh lẩu
Chiều thích:cốc bia,VỊT xé phay
Từ Thức bác ơi sao có nhẽ
Lẩn vào tiên cảnh phụ nơi này!
Họa
MAI LAN CÚC TRÚC
Thú vui xướng vịnh cũng hay hay
Cay cú cùng thơ bận tối ngày
Mơn mởn đẫm sương hoa CÚC nở
Phất phơ trước gió cánh LAN bay
Đây bài xướng họa MAI khoe sắc
Nọ rượu trong ly TRÚC ấm tay (*)
Nặng nợ duyên thơ đâm ngớ ngẩn
Quanh quanh quẩn quẩn mãi trong này
Nguyễn Thị An Giang
(*) Tuyệt Thế Nhân Gian ơi gieo vần chữ PHAY làm sao mà họa đây
Ngòai chữ dao phay và xé phay còn chữ nào nữa không? Chỉ giùm đa tạ
Trí Trai
Làm trai sao xứng đáng danh trai
Vạn dậm xông pha nát dấu hài
Một cõi tung hoành trong nắng sớm
Một thân ngang dọc thắm sương mai
" Gan liền tướng quốc " thời chinh chiến
" Vị quốc vong thân " lọ đúng sai
Da ngựa bọc thân cùng hãn mã
Chiến tranh máu lửa chốn trần ai
An Giang
MẸ , CHỊ , Vợ
Qua sông lỡ chuyến hận trường giang
Không trách ta sao lại lắng nhằng
Núp bóng hồng quần bao những kẻ
Mượn danh nữ giới những hiền trang
Kia bà Trưng Trắc lưu danh sử
Nọ tướng Triệu nhi sách đã bàn
Phận gái là gì? MẸ, CHỊ, Vợ
Xin đừng bôi nhọ giữa nhân gian
Nguyễn Thị An Giang
CHÀO THẢO MY
Chào Tôn Nữ Thảo My
Nụ cười đẹp nhu mì
Ngây thơ vương ánh mắt
Ôi nét đẹp dậy thì
Thảo My ơi Thảo My
Hoa nở tràn ngập lối
Đón từng bước em đi
Cao tăng lòng xám hối
Trót phải lòng Thảo My
Cao tăng lòng tiếc nuối
Suốt một đời ngu si
Kinh kệ ơi kinh kệ
Lời cầu kinh rạng bể
Lời yêu thương diệu kỳ
Thảo My ơi Thảo My
An Giang
THI NHÂN ƠI THI NHÂN
Thi nhân với lại chẳng thi nhân
Rảnh rỗi làm ơn quét cái sân
Đêm ngủ nói mê , mơ với mộng
Ngày ngồi hút thuốc, hát rồi ngân
Chuyện nhà , chuyện nước bên ly rượu
Khiến vợ, khiến con nhọc cái thân
Mặc Tử ngày nay mà sống lại
Trợn trừng cặp mắt đứng chôn chân
An Giang
Gởi anh Đông Hoà
An Giang chẳng phải cãi nhau đâu.
Vì muốn yên thân mát bộ đầu.
Những chuyện trên trời rơi báng xuống.
Việc làm dưới đất quảng đi sao?
Mưa giông, gió bão gây tan vỡ.
Lời thuận ý hòa, xây dựng nhau.
Một nhịn , hai nhường, ba cũng phải !!!
HỘP THƠ Ý KIẾN với tay vào
HỘP THƠ Ý KIẾN với tay vào
Ý của An Giang sai chỗ nào
Hỏi chị HB cho ý kiến.(*)
Nhờ anh Thanh Vũ góp mưu cao (*)
Vì muốn trang thơ êm đẹp mãi.
Cho nên cương quyết chẳng hề nao
Vui thơ xướng họa, lòng thư thản.
Quảng gánh buồn đi , thích thú bao. . .
An Giang
(*)Huyền Băng
(*) Anh Vũ Kim Thanh
TRI KỶ
Xin đừng rung mạnh kẻo thơ đau
Lời bạn ngon thơm như rượu đào.
Đối ẩm với nhau hàng vạn chén.
Xướng thơ cùng bạn suốt đêm thâu.
Đồng thanh tương ứng ta tìm đến
Đồng khí tương cầu ta có nhau.
Tri kỷ , tri tâm , tri cảm thuận
Bạn tung, ta hứng đẹp làm sao ( An Giang )
HOÁN ÐỔI
Muôn người vạn ý biết làm sao?
Ðất thấp sương hàn cảnh giới cao
Có biết hồn thơ đau ứa lệ
Gươm đao , bút chiến thẹn hùng hào
Trèo lên thác núi tìm tri kỷ
Lặn xuống dòng sâu tứ ngọc trao
Ðổi giận thành vui êm đẹp lý
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao . (Vũ kim Thanh)
CÔNG BẰNG LUẬN
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao?
Anh đọc thơ Giang sai chỗ nào.
" Trăm tiếng xấu xa dành phụ nữ"
" Nghìn lời mắng nhiếc thế là sao "?
Công bằng tìm kiếm sao mà khó
Công lý đành lòng đổ xuống ao.
Đừng lấp miệng em , và đánh trống.
Thử xem phải trái rõ anh hào
An Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 05:04:23 bởi Nguyen Thi An Giang >
XƯỚNG:
XÁP LÁ CÀ
Rạng ngời danh tướng một mình ta.
Một ngựa, một gươm giáp lá cà.
Quân địch ngả nghiêng ôm dáo chạy.
Quân ta cuồng nộ chẳng buông tha.
Trên lưng ngựa chiến nhông nhông đuổi.
Dưới đất giáp binh hét hét la.
Trống trận thúc quân như núi lở.
Thế như róc mía, thế xông pha. ( Trần Mạnh Hùng )
Thế như róc mía, thế xông pha.
Gươm kiếm vung lên ánh chói loà
Cưỡi ngựa truy phong như vũ bão
Ruỗi sao càn quét tựa phong ba
Quân ta thừa thắng xông xông tới
Quân địch bạt hồn cách cách xa
Ta địch giao tranh mờ mịt đất.
Được thua, thua được hả hê ca (Trần Mạnh Hùng )
Được thua thua được hả hê ca.
Trận chiến đầu hôm đã diển ra
Trong lúc quân ta say chiến thắng
Thừa cơ quân địch úp binh qua
Trong cơn lửa bỏng ngon lành tướng
Vào chốn dầu sôi như ngắm hoa
Ta địch đối đầu trong hỗn loạn
Trời long đất lở, gió mưa sa ( Nguyễn Thị An Giang )
Trời long đất lở, gió mưa sa
Trận đánh cù cưa bất thắng hoà
Địch bở hơi tai - Vờ tháo chạy
Ta sùi bọt mép - Đánh dò la
Mưu sâu địch dụ ta vào bẫy
Sung sức ta công địch đẩy ra
Ta thế thượng phong trên cật ngựa
Chiến tranh vây hãm trọn đơi ta ( Trần Mạnh Hùng )
Chiến tranh vây hãm trọn đời ta.
Dũng tướng hiên ngang hưởng tuổi gìa.
Cứu khốn phò nguy trong hiển hách
Vào sanh ra tử rạng danh gia.
Tóc xanh mấy chốc thành sương muối.
Danh tiếng muôn đời trổ nắng hoa.
Ta địch, địch ta luôn đối trận.
Văn ôn võ luyện với quân ngà ( Nguyễn Thị An Giang )
HỌA
AO TA
ta về ta tắm lại ao ta.
Thanh đạm cơm rau với muối cà.
Trên bếp lửa hồng xâu cá nướng.
Góc nhà đàn kiến hạt cơm tha.
Mấy cô thôn nữ mau mau bước.
Đàn trẻ chăn trâu rỡn rỡn la.
Chiều xuống chim bay về xóm núi.
Thôn làng êm ả khói sương pha.
Thôn làng êm ả khói sương pha.
Tia nắng cuối hôm chợt sáng lòa.
Đèn thắp từng nhà lan rộng khắp.
Tiếng chày giã gạo nhịp hai ba
Cơm canh ngon ngọt vừa vừa chín.
Mèo chó thòm thèm đứng đứng xa.
Đủ mặt gia đình trong bữa tối.
Êm đềm như một bản tình ca
Êm đềm như một bản tình ca
Khúc kích tiếng cười vang vọng ra
Con học i tờ, cha đọc báo
Mẹ đan áo ấm, cháu tô hoa.
Ngòai sân gío thoảng lay tàu lá.
Bên dậu chó gìa sủa thoảng qua.
Ngọn trúc trăng treo vằng vặc sáng.
Trống canh đã điểm với sương sa.
Trống canh đã điểm với sương sa.
Làng xóm yên vui sống thuận hòa
Gà vịt về chuồng kêu ỏm tỏi
Đàn heo chờ cám há mồm la
Bác nông hít vội vài hơi thuốc
Trâu ngựa thảnh thơi thở hắt ra
Thẳng cánh cò bay vờn sóng lúa
Câu hò tát nước mát lòng ta
Câu hò tát nước mát lòng ta
Thương quá thân yêu dáng mẹ gìa
Săn sóc vườn rau, yêu mảnh đất
Chăm lo con cháu cảnh tề gia
Gia đình hạnh phúc trong nề nếp
Giòng họ xinh tươi rạng nét hoa
Gái sắc, trai tài trong lễ giáo
Ánh ngời như ngọc, đẹp như ngà
An Giang
Quê Làng
Đây vùng núi Nhạn bến Đà giang
Sóng nước mênh mông khó buộc ràng.
Cuốn hút con thuyền trong nước lũ.
Nổi trôi cánh nhạn chốn non ngàn.
Thương ai còn nhớ tình bằng hữu.
Ghét kẻ đã quên nghiã đá vàng.
Bến nước Đà giang trăm bến đậu.
Mời người rời bến viếng quê làng.
An Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 05:03:03 bởi Nguyen Thi An Giang >
HOÁN ÐỔI
Muôn người vạn ý biết làm sao?
Ðất thấp sương hàn cảnh giới cao
Có biết hồn thơ đau ứa lệ
Gươm đao , bút chiến thẹn hùng hào
Trèo lên thác núi tìm tri kỷ
Lặn xuống dòng sâu tứ ngọc trao
Ðổi giận thành vui êm đẹp lý
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao . (Vũ kim Thanh)
CÔNG BẰNG LUẬN
Nhân gian thiện mỹ giấc chiêm bao?
Anh đọc thơ Giang sai chỗ nào.
" Trăm tiếng xấu xa dành phụ nữ"
" Nghìn lời mắng nhiếc thế là sao "?
Công bằng tìm kiếm sao mà khó
Công lý đành lòng đổ xuống ao.
Đừng lấp miệng em , và đánh trống.
Thử xem phải trái rõ anh hào
An Giang
MẸ TÔI
Mẹ một đời đầu tăm mặt tối
Mẹ làm dâu " bá tánh ' ở nhà chồng
Mẹ quần quật suốt đêm về sáng
Mẹ ngược xuối ngoài ngõ cuối thôn
Mẹ khóc âm thầm cho số phận
Mẹ vui lặng lẽ cạnh chồng con.
Niềm mơ của mẹ đàn con nhỏ.
Mắt Mẹ hân hoan tựa ánh hồng
Nguyễn Thị An Giang
NHỚ
Ta nhớ em ánh mắt rạng vui. (*)
Nhớ lưng thon nhỏ, nhớ ai cười.
Nhớ làn tóc ngắn ôm sau gáy.
Nhớ nụ hôn đầu cắn đỏ môi.
Nhớ gót chân trần , da mũn mĩm
Nhớ bàn tay ngọc , thịt hồng tươi.
Nhớ em nũng nịu và hờn dỗi.
Nhớ dáng em đi, nhớ mãi thôi
Nguyễn Thị An Giang
Trích trong thơ TMH
NHỚ
Em nhớ anh ánh mắt rạng vui. (*)
Nhớ lưng vạm vỡ, nhớ ai cười.
Nhớ làn tóc ngắn ôm sau gáy.
Nhớ nụ hôn đầu cắn đỏ môi.
Nhớ cổ tay tròn , màu nắng xạm
Nhớ bàn chân lớn , kém hồng tươi.
Nhớ anh quỷ quái hay hờn mát.
Nhớ dáng anh đi, chỉ thế thôi
Nguyễn Thị An Giang
XƯỚNG:
NHƯ CHIẾC QUE DIÊM*
"Cũng đành như một chiếc que diêm"
Dẫu tỏ chẳng hơn Trăng lưỡi liềm
Nắn nót chút thôi, tình sót lại
Ướm ươm cho đặng, nghĩa từ liêm
Trước còn khờ khạo nào lo giữ
Giờ đã khéo khôn bị kẹp kiềm
Biết chẳng mộng chi điều quá thể
"Nên đành như một chiếc que diêm".
Tulip
*: Tên bài hát
Hoạ
EM BÁN DIÊM
Que diêm bật sáng xé màn đêm.
Ánh sáng bùng reo loé tắt liền.
Lửa ngọn ấm soi môi nứt nẻ.
Khói mờ lạnh tỏa má hom hem.
Diêm que vừa tắt, diêm que nữa.
Tuyết trắng chưa tan , tuyết trắng thêm
Cái lạnh mùa đông sao khắc nghiệt.
Trẻ thơ chết cóng dưới ô đèn.
Nguyễn Thị An Giang
QUÁNG GÀ
Đã hết thời sao lại quáng gà.
Trời vừa chẳng vạng chẳng là ta.
Xù chùm lông cổ - Mơ thời trẻ.
Cụp mớ lông đuôi - thoái bộ già.
Ấy thế rạng đông chen tiếng gáy.
Thừa cơ xập tối ló mòi tà.
Thều thào cục cục sè sè cánh.
Dỗ ngọt mái tơ rượt chẳng tha.
An Giang
AN GIANG- LONG XUYÊN-
An Giang chánh quán tại An Giang.
Ngoại kể chuyện xưa sự tích nàng.
Châu Đốc uy thiêng BÀ CHÚA XỨ.
Núi Sam hùng dũng Địa sơn trang
Suôi giòng sông hậu cùng ba má.
Ngược bến Long xuyên khó sớt sang.
Bao tháng ngày qua thương nhớ ngoại.
Thân dừa cầu tạm rạch băng ngang
An Giang
MẠ THIẾP VÀNG
Tiết phụ khả phong mạ thiếp vàng
Tuổi vừa mười chín quấn khăn tang.
Goá chồng xuân sắc đương tròn mộng .
Cô phụ xinh tươi biếng điểm trang.
Thủ tiết thờ chồng danh tiết gía.
Kiên trinh tòng tử hạnh đoan trang.
Cuộc đời vây hãm Tam Tòng Đạo.
Mòn mỏi cô đơn quá phũ phàng.
An Giang
SAO LÒNG NỠ...
Thế giới chẳng còn lửa chiến tranh
Một câu nhường nhịn chín yên lành
Gà cùng một mẹ - sao lòng nỡ. . .
Chị ngã em nâng - ngoảnh mặt đành. .
Lấy oán báo thù , thù hận mãi
Lấy ân trả oán , oán tiêu tan
Gío đâu gom lại gieo thành bão
Ngậm máu phun người miệng sẽ tanh
An Giang
4-may-2006
CHỊU SAO KHAM
Lòng ngay không muốn hiểu sai lầm
Chuyện nọ chuyện kia cứ rối căm
Cả nể, cả tin nên mắc bẫy
Có mồm có miệng cũng như câm
Lời đưa ngon ngọt mong xong việc
Trở mặt chua cay giở thói xàm
Bắt nạt trẻ con, gìa áp trẻ
Giọng to la lối chịu sao kham
An Giang
GIÒNG AN GIANG
ĐÂY AN GIANG GIÒNG SÔNG XANH NƯỚC BIẾC.
VỚI CÂU HÒ ĐIỆU HÁT TỰ NGÀN XƯA
EM NHỚ KHÔNG NGÀY MỪNG MÙA LUÁ CHÍN.
TA BÊN EM, EM E THẸN SAO VỪA.
ĐÂY AN GIANG GIÒNG SÔNG XANH NƯỚC BẠC.
NƯỚC MÊNH MÔNG LẤP LÁNH ÁNH SAO RƠI
BÓNG DỪA XANH TƯƠI MÁT DÁNG EM NGỒI
MÙA TRÁI NGỌT TÓC EM THƠM TRONG GIÓ
ĐÂY AN GIANG ĐẤT LÀNH CHIM LÀM TỔ
ĐÓN EM VỀ MIỆT DƯỚI SỐNG BÊN ANH.
THÁNG NGÀY YÊN VUI MÊNH MÔNG SÓNG NƯỚC
ÔI QUÊ HƯƠNG NỘI NGOẠI ĐẸP AN LÀNH
Nguyễn Thị An Giang XƯỚNG:
- Nguyễn Thị An Giang
HOẠ:
- HNLC
GIÒNG AN GIANG NƯỚC BIẾC
ĐÂY xứ sông xanh anh có hay.
AN cư lập nghiệp đã bao ngày.
GIANG hồ viển khách dừng chân bước.
GÌÒNG nước chim trời lả cánh bay
SÔNG chở duyên lành neo bến đậu.
XANH tươi mạ lúa nối vòng tay.
NƯỚC, trời bàng bạc màu sương khói
BIẾC mắt ai trao hẹn đợi này
An Giang
CÂU HÒ ĐIỆU HÁT
VỚI tiếng mái chèo đánh nhịp hay
CÂU ca vòng vọng xế chiều ngày
HÒ lơ con nước triều lên xuống.
ĐIỆU hát nhân tình cao vút bay.
HÁT múa mừng trăng mùa lúa mới
TỰ tình trái gái nối vòng tay.
NGÀN sông nhớ biển về chung lối.
XƯA lắm em quên hẳn chốn này
An Giang
CHÍN NHỚ MƯỜI THƯƠNG
EM vẫn chờ mong tin tức hay.
NHỚ người và ngóng đợi từng ngày
KHÔNG gian hai đứa còn hay mất.
NGÀY tháng chúng mình có thoáng bay.
MỪNG hội trăng tròn vui nước lớn.
MÙA đầu cầy cấy chẳng rời tay.
LÚA đồng đã gặt lòng thư thái.
CHÍN nhớ, thương anh ở chỗ này
An Giang
BÊN EM
TA đã trao nhau vạn ý hay
BÊN giòng sóng biếc chảy đêm ngày
EM yêu những buổi chiều sông vắng.
EM thích ngắm nhìn mây trắng bay.
E ấp chuyện lòng cười lẽn bẽn.
THẸN thùng ngày cưới nhẫn đeo tay.
SAO em còn nhớ ngày hôm ấy
VỪA hưởng nụ hôn nóng bỏng này
Nguyễn Thị An Giang
GIÒNG AN GIANG NƯỚC BẠC
ĐÂY sợi tơ duyên buộc chẳng hay.
AN nhiên tự tại tháng, năm, ngày. . .
GIANG tay cố niú thời gian lại.
GIÒNG tóc thêm dài để gió bay.
SÔNG chảy về nguồn - vang tiếng suối.
XANH màu hy vọng- ấm vòng tay.
NƯỚC trong tẩy sạch đời đen tối.
BẠC trắng đầu ai ước hẹn này.
Nguyễn Thị An Giang
BẾN NƯỚC AN GIANG
NƯỚC bạc An Giang sóng nhấp nhô.
MÊNH mang trắng xoá bụi mưa mờ.
MÔNG lung lạc bến thuyền lơi mái.
LẤP loáng chân trời mây lửng lơ.
LÁNH gió chim BẰNG nghiêng cánh đậu.
ÁNH trăng đáy nước sáng vàng tơ.
SAO băng vụt xé sương khuya lạnh.
RƠI vọng tiếng đêm sóng vỗ bờ
An Giang
CON GÁI XỨ AN GIANG
BÓNG ai thấp thoáng khuyất sau rèm.
DỪA trái trong lành mướt tóc em.
XANH biếc tầng mây màu mắt ngọc.
TƯƠI hồng nắng sớm thắm môi duyên.
MÁT lòng khách đến câu chào hỏi.
DÁNG bước em đi dấu nỗi niềm.
EM đẹp như giòng sông nước bạc.
NGỒI chờ anh đến đắm lòng thêm.
An Giang
TÌNH NHỚ
MÙA xuân ngấp nghé nắng vàng tươi.
TRÁI mộng thương yêu chín nửa vời.
NGỌT lịm tình ai đuôi mắt liếc.
TÓC thề chờ đợi thả buông lơi.
EM mơ màng nhớ, mơ ngày cưới.
THƠM ngát ngào hương, ngát nụ cười.
TRONG tiếng tim lòng lời thổn thức.
GÍO xuân mơn trớn hạt mưa rơi
An Giang
AN GIANG CÂY LÀNH CHIM ĐẬU
ĐÂY An Giang trái lành thơm ngọt
AN hưởng yên vui chốn thái bình
GIANG cảnh hữu tình dân chất phát
ĐẤT đai mầu mỡ xóm tươi xinh
LÀNH êm sóng gió thời hào kiệt
CHIM rủ nhau về xứ địa linh
LÀM tỏ con dân BÀ CHÚA SỨ
TỔ truyền thờ phượng xiết bao tình
An Giang
ĐÓN EM
ĐÓN người xưa dưới hạt mưa rào
EM vẫn hồn nhiên như thuở nào.
VỀ ngược dòng sông trong nước lũ.
MIỆT mài đồng ruộng với hồ ao.
DƯỚI vườn hoa cỏ lòng thư thái.
SỐNG cảnh thiên nhiên dạ dạt dào,
BÊN cạnh nước ròng vang tiếng hát
ANH hùng vướng sắc lắm thương đau.
An Giang
YÊN ẤM
NGÀY về bao lượt đón trăng rằm.
THÁNG rộng, năm dài nhớ gío nam.
YÊN phận quê nhà trên nước bạc.
VUI trong hạnh phúc sống bình an.
MÊNH mang dừa nước tươi màu lá.
MÔNG quạnh nhà ai phủ khói lam.
SÓNG cuốn phù sa tràn ruộng đất.
NƯỚC sông xuôi ngược, lúa đầy sân.
An Giang
TÌNH QUÊ
QUÊ làng em có giòng sông Hậu.
HƯƠNG khói quanh năm lễ cúng thần.
NGOẠI cảnh sinh tình say bến nước
NỘI tâm tức cảnh hoạ thơ văn.
ĐẸP lòng hiếu khách tình thôn xóm
XINH nết gái trái tính dịu dàng.
AN phận kính nhường trong lễ giáo.
LÀNH yên như sóng nước AN Giang
An Giang
GHÉT Thương
Ai ghét, ai thương cũng vậy thôi.
Cuộc đời nhân thế tựa mây trôi.
Nhịn trong hờn dỗi sao mà dễ.
Nhường lúc nồi điên khó quá trời.
Dạ kẻ tiểu nhân luôn oán , hận.
Lòng người quân tử trọn vui tươi.
Tình đời tương cận đâu như thế.
Đừng lấy bụng ta đoán bụng người
AN GIANG
XÓT THƯƠNG
Ngồi buồn lật lại trang thơ cũ.
Cảm thấy xót xa lẫn muộn phiền.
Vẫn cố quên đi - Nhưng chẳng được.
Nên đành phải nhớ - Lẽ đương nhiên.
Thương mình oan uổng - danh bôi nhọ
Ghét kẻ vu oan - tính nhỏ nhen.
Một vết hằn sâu trong ý thức.
Làm sao lấy lại thuở bình yên.
An Giang
BẾN XƯA
Nếu dòng sông không có thuyền trở lại (*)
Sông rũ buồn tràn ngập nước triều dâng.
Sóng rì rào trao những lời tâm sự
Để gío về trêu cợt nỗi mênh mang
Buổi chiều tà sẽ chẳng có nghĩa gì đâu (*)
Vắng bóng thân yêu con thuyền neo bến
Nhớ những chiều xưa khi thuyền ghé đến.
Sóng quanh thuyền kể lể chuyện về nhau
Rối rít hàn huyên nồng ấm ngọt ngào.
Của quyến luyến của mối tình sóng nước
Rồi một hôm... thuyền quên lời hẹn ước
Vui phiêu du... quên hẳn bến sông xưa....
. . . .
Nếu dòng sông không có thuyền trở lại
Sông rũ buồn tràn ngập nước triều dâng.
An Giang
(*) Thơ của Conangdongdanh
Nếu dòng sông không bên lở bên bồi
Mà lở mãi sông sẽ là vô tận
Tình em như con sóng xanh lạc lối
Giữa biển khơi không tìm được bến con đò
Nếu dòng sông không bên lở bên bồi
Mà bồi mãi thuyền đâu còn những lối
Và tình em khát chờ nơi bến đợi
Giữa cát vàng em hát lời nhớ thương.
Conangdongdanh
NẾU MỘT NGÀY
NẾU một ngày anh không nhớ đến.
DÒNG đời là một cõi mờ sương.
SÔNG trăn trở bên bồi, bên lở.
KHÔNG trách hờn vẫn nhớ, vẫn mong.
BÊN cạnh lòng bao nhiêu kỷ niệm.
LỠ duyên tình tất cả hư không.
BÊN anh dù một giây huyền ảo.
BỒI đắp tình yêu thật mặn nồng
An Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 22:19:54 bởi Nguyen Thi An Giang >
NỤ HÔN YÊU
Nhớ khi cắn nhẹ bờ môi mộng
Thương lúc vui buồn nối chuyện xưa
Thương gót chân trần đau nứt nẻ
Thương đôi mắt biếc khóc sao vừa
Thương bờ vai mỏng nhiều trăn trở
Thương vóc thân gầy nỗi tịch liêu
Thương mái tóc dài mùi khét nắng
Thương vòng tay ấm nụ hôn yêu
Nguyễn Thị An Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 05:01:28 bởi Nguyen Thi An Giang >
CHÚC XUÂN
Khoe sắc nơi nơi hoa với hoa
Hương hoa thơm toả khắp muôn nhà.
Này lan, này cúc , này mai trắng.
Nọ bánh, nọ xôi, nọ nhạc ca.
Náo nhiệt, hân hoan xem pháo nổ
Vui tươi, nồng thắm cạnh chung trà..
Mừng xuân xin chúc câu an lạc.
May mắn. lộc tài phải nắm qua
AN GIANG
MƯỜI PHƯƠNG
Dãi dầu một nắng với hai sương
Xuôi ngược, ngược xuôi những đoạn trường
Mờ sáng lưng cong quầy gánh nặng
Sương khuya còm cõi cọng chân hương
Nợ cơm tất bật đêm chờ sáng
Nợ áo lãng quên chuyện nhớ thương
Con trẻ hồn nhiên trong giấc ngủ.
Lo tiền, lo gạo chạy mười phương
An Giang Không Duyên Nợ
Tôi nói với anh hãy cứ vui.
Tôi không đùa nữa ,chẳng nên cười.
Tôi chờ anh nói không buồn nữa
Tôi đợi anh trong dáng trẻ tươi
Tôi hiểu tình anh - sâu thắm thiết
Tôi mong tình bạn - sẽ sầu nguôi
Tôi mong anh hiểu không duyên nợ.
Xin hãy quyên đi một bóng người
An Giang
CHẲNG MONG
Xuân đến, xuân đi, đến nữa rồi
Xuân rằng xuân cứ mãi xinh tươi.
Em thì mong mỏi xuân đừng đến.
Anh nữa lo âu xuân kén chơi
Nhìn sợi tóc mây pha điểm trắng.
Ngắm làn da mịn nhuộm mù hơi.
Xuân về số tuổi thêm chồng chất.
Ghét lắm. Xuân tan giữa đất trời.
An Giang
1-2007
Như Chuyện Thật
Em mong anh trọn vẹn niềm vui
Đừng có ngẩn ngơ vắng tiếng cười
Ngày cũ trôi theo vào dĩ vãng
Ngày mai đón nhận sự trong tươi
Ích gì dằn vặt lời ngoài ý
Chẳng bỏ đau thương chuyện đã nguôi
Người ấy xem ra nhiều khổ não
Yêu nhau, hiểu tính, hiểu lòng người
An Giang
Chuyện như thật
Thân tặng anh
Say Mèm
Nhớ khi anh khẽ nói "yêu em"
Lòng bỗng lao đao dạ sũng mềm
Là giống men say, là ngộp thở
Nửa như xao xuyến, nửa êm đềm.
Lòng run cuống quýt ngây ngơ nữa
Tim đập rộn ràng lính quýnh thêm
Anh nói, em nghe lòng dịu ngọt.
Tình anh ly rượu chuốc say mèm
An Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2007 08:54:33 bởi Nguyen Thi An Giang >
NHƯ ĐẮM ĐUỐI
Anh cúi xuống dìu em nhập cuộc.
Bờ môi mềm quấn quýt cuồng ngây
Vòng tay vụng dại ôm không chặt
Đôi mắt mơ màng khép ngất say
Như đắm đuối tận cùng đắm đuối.
Như tung bay tận cõi tung bay
Nụ hôn đầu, thuở tình dâng hiến.
Anh mến yêu - tròn giấc mộng đ ầy
An Giang
1-2007
XUÂN VỀ TRẮNG TÓC
Mặc sức xuân về trắng tóc ai!
Tóc mình đã trắng tự lâu nay
Trắng thêm hay chẳng đều đem nhuộm
Ai biết cùng không vẫn có xài
Chẳng sợ xóm làng nhìn thấu ruột
Chỉ lo em út ngắm bề ngoài
Tóc đen tóc trắng thay không khó
Mà mối tình đen lại khó thay!
Lá chờ rơi
CHUYỆN CŨ, MỚI
Ngoảnh đi, ngoảng lại chẳng còn ai.
Bạn hữu bao người, còn đến nay.
Thì thụt, thì thầm ăn uống vụng.
Dấm da, dấm dúi phủi tay xài.
Hí ha hí hửng nâng ly rượu.
Tíu tít tíu ta dạ để ngoài.
Bạn cũ hả hê câu chuyện cũ.
Tìm đâu chuyện mới để mà thay
An Giang
DỄ THƯƠNG
Anh tuyệt diệu, tình em tuyệt diệu.
Vòng tay đan ngập cõi thiên đường.
Anh ơi anh! tiếng lòng êm ngọt.
Anh hỡi anh! hơi thở ngát hương
Ôm chặt em nồng nàn chút nữa
Nói đi anh thắm thiết vô cùng .
Anh, anh đâu! tiếng đêm vang vọng.
Đêm tuyệt trần, anh thật dễ thương.
An Giang
1-2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2007 11:49:31 bởi Nguyen Thi An Giang >
Thơ hay ... tâm hồn chính trực
thân ái
dh
Nguyên Hải rất cảm động khi được Nguyễn Thị An Giang ghé thăm nhà NH.
Kính chúc An Giang Năm mới và nhiều năm mới sau nữa, luôn luôn vui - trẻ - khoẻ - đẹp - hạnh phúc - phát tài và thành đạt. Ngày nào cũng có niềm vui, luôn gặp điều may mắn và luôn được ấm áp trong vòng tay yêu thuơng của cuộc đời nầy.
Chúc mùa Xuân vui vẻ & may mắn
Vạn sự như ý
Thân ái
TK gửi nhầm nhà
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/C3855A253C9D48778CB0EFEB95CDAC07.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2011 08:28:54 bởi ThanhThanhKhiet >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: