"Triết lý" cà rem
hellomy9 15.06.2004 01:31:32 (permalink)
Thưởng thức một cây cà rem cũng giống cách cảm nhận một niềm hạnh phúc, dù ngắn ngủi nhưng trọn vẹn và ngọt ngào.

Khi bạn thưởng thức từ từ, hương vị của cây cà rem cũng sẽ từ từ thấm đượm và cảm giác dần dần lan tỏa

Khi bạn vội vã một chút thì bạn sẽ thấm thía sự "tê tái" tạm thời, cũng là vị ngọt ngào đó thôi nhưng cảm giác sẽ khác hẳn, và mất đi sự tận hưởng lẽ ra bạn được nhận

Bạn không thể giữ mãi một cây cà rem, cũng như bạn không thể sống mãi trong một niềm hạnh phúc . Cà rem sẽ tan, hạnh phúc sẽ không còn nguyên vẹn, dù muốn hay không, bạn cũng phải chọn cách hoặc là tận hưởng sự hiện hữu của nó, hoặc là để nó tự nhiên tan biến đi . Thế thì tại sao ... không ... (?!)

Không ai muốn mất đi cảm giác cảm nhận niềm hạnh phúc của mình, lẽ dĩ nhiên, nhưng thử hỏi mấy ai đủ can đảm để đi đến tận cùng sự khám phá ấy (?!)

Trẻ con thường thích ăn cà rem, vì một điều đơn giản là cà rem rất ngọt ngào và hương vị thật hấp dẫn, trẻ con không có khái niệm hạnh phúc, và tự nhiên, chúng nhận được cảm giác ấy. Người lớn không thích ăn cà rem, người lớn chỉ thích cảm nhận niềm hạnh phúc - cái niềm hạnh phúc ấy phải được gọi tên, và vô tình (đôi lúc cố tình) họ đã đánh mất cảm nhận ngọt ngào

Rồi thì hãy tận hưởng cây cà rem hạnh phúc của mỗi chúng ta, thời gian là của chúng ta, đừng nên vội vã, bạn nhé!

Văn học cũng như thơ ca, nếu như xuất phát từ trái tim sẽ đến được với trái tim. Hãy cầm bút lên và bạn sẽ biết rằng có rất nhiều cái bạn có thể viết, viết từ chính tâm hồn và nhận thức của bạn. Cuộc sống vẫn trôi ngoài kia, và chỉ có những dòng bạn viết hôm nay còn lưu lại mãi mãi, trong bạn, và trong tất cả chúng ta - những người đang thưởng thức. Rất có thể đâu đó trong cuộc sống này, một tâm hồn đồng điệu với ta đang chờ đợi...

Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu cầm bút, không bao giờ là quá muộn để bắt đầu viết lời thật của con tim, và cũng chẳng bao giờ là quá muộn để chúng ta có thể vừa thưởng thức một tác phẩm, vừa sáng tác tác phẩm của chính mình.


Bài viết trên là một trong những sáng tác hellomy cảm thấy rất yêu thích, cám ơn bạn và cây cà rem của bạn đã mang đến một điều gì đó giản đơn nhưng ý nghĩa. Rất mong thư quán của chúng ta sẽ có những bài sáng tác hay như thế (=


Trích đăng từ http://trangsite.com - Được viết vào 11/10/2003 dưới bút danh -trg
< Sửa đổi bởi: hellomy9 -- 14.6.2004 20:40:20 >
#1
    Bluesky 02.07.2006 11:05:12 (permalink)
    Bài này xứng đáng được Chú ý. Đọc nhiều bài về thuyết hãy tận hưởng khoảnh khắc hiện tại nhưng chưa có bài nào đơn giản ví hạnh phúc như cây cà rem.
    #2
      kenshin1 01.08.2006 13:36:16 (permalink)
      Thật ấn tượng,tui chưa bao giờ nghĩ đến chuyện so sánh hạnh phúc nhỏ nhoi của mình với một cây ca_rem.Uh nhỉ?Hạnh phúc đâu phải là cái gì đó quá to tát đến mơ hồ.Chúng ta hạnh phúc khi có một gia đình êm ấm;hạnh phúc khi đc cùng ai đó cùng ngắm sao trời;hạnh phúc khi chợt nhận ra rằng,luôn có những bè bạn quan tâm đến mình;thậm chí,hạnh phúc chỉ là niềm vui khi ta giúp đỡ một ai đó,là niềm vui khi ta mang nụ cười đến cho mọi người.[sm=comp.gif]
      Uh,lại một cái gì đó vỡ ra.Mấy ai có thể từ bỏ hạnh phúc nhỏ nhoi của mình.Mấy ai cảm nhận hết hạnh phúc mà mình đang có.Cũng dễ hiểu thôi,hạnh phúc giản dị đến thế,mong manh đến thế,chỉ khi chợt nhận ra niềm hạnh phúc vỡ tan(hì,hay tan chảy như cây ca_rem),ta mới thấy,hạnh phúc đáng giá nhường nào.Hì,chợt nghĩ,dù cây ca_rem có tan chảy,vẫn còn lại "que gỗ",tại sao lai không tạo dựng lại hạnh phúc cho bản thân từ "que gỗ" đó,tại sao chúng ta không làm lại từ con số "0"(?)

      #3
        Chuyển nhanh đến:

        Thống kê hiện tại

        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
        Kiểu:
        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9