Trích đoạn: Mây
Đoản khúc cuối
Cuối cùng rồi anh cũng bật thốt lên...
Lời của trái tim , từ lâu nén lặng :
"Anh mãi yêu em dù đôi đường chia cách...
Mãi trong anh , nguyên vẹn một dáng hình ... "
Nước mắt rơi rồi trong một sớm bình minh
Khi ngày mới bắt đầu lên tiếng gọi
Anh thao thức...Tàn đêm rồi vẫn đợi...
Em nghẹn lời...ai buộc thắt cả tim ...?
Anh - kẻ khờ sao chẳng cứ lặng im
Em đã thử quên ,cố quên từ lâu lắm
Nửa vầng trăng sắp quen rồi...cô quạnh
Thắp làm gì tia hy vọng mỏng manh...?
Có bao giờ là hạnh phúc em - anh ?
Ta đã lạc vào khu rừng không lối thoát
Giữa chiều đông , gánh tình yêu gãy đoạn ...
Từng mảnh tim hồng lạnh lẽo chốn hoang vu
Hãy ru tình vào giấc ngủ thiên thu
Để đêm đêm tìm nhau trong cỏi mộng
Trái tim ơi ! ngoan nào , đừng nổi sóng...
Để trọn đời ký ức mãi là thơ
Chẳng bao giờ hiện thực hoá giấc mơ
Ao ước mãi có được đâu , em biết !
Thì thôi nhé , hãy nói lời vĩnh biệt
Dù rất đau lòng...nhưng đành vậy...được không ...?
Mây
NIỆM KHÚC CHỜ
Chờ ai gió kia cho ngừng thổi
Đêm về ai dõi áng mây trôi
Cho cơn gió kia theo định hướng
Chuyển lời thương nhớ tới em yêu
Niềm nhớ di cư vào tâm khảm
Đêm từng đêm ai dõi bóng ai
Cho thảng thốt kêu người trong mộng
Chập chờn say mơ thấy em về!