Cho những ngày biết nhớ
Nỗi buồn mang giấu vào đâu ? Em giấu nỗi buồn trong mắt nâu Từng thu... sóng sánh những giọt sầu Phía sau cánh cửa lòng khép vội Là cả khối tình gởi tận đâu ...! Em giấu nỗi buồn trên lá xanh Chiều nay gió cuốn lá xa cành Cong queo lá rũ bên thềm mộng Nỗi buồn lặng lẽ bước loanh quanh... Em giấu nỗi buồn trong nắng mai Trưa về nắng rọi mắt cay cay Ô hay ! từng giọt buồn khe khẽ... Rơi lạc vào tim...thoáng thở dài Em giấu nỗi buồn vào tiếng thơ Có phải hoàng hôn lắm sương mờ ? Nỗi buồn loang tím màu thương nhớ Và...dường cô đọng đến ngây ngô ! Mang giấu nỗi buồn vào đâu đây Từng phút...từng giây cứ dâng đầy Có phải là em...ngây thơ quá Nỗi buồn mang giấu...chỉ vì "ai"...? Mây R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2007 00:58:46 bởi Viet duong nhan >
Ước !
Em ước gì thu đừng đổ mưa ngâu
Sẽ cạn khô nước mắt người chờ đợi
Ta đâu phải là thơ mà muôn đời không có tuổi
Tóc sẽ pha màu theo năm tháng buồn vui
Em ước mong từng tinh tú trên trời
Đừng rơi rụng như tình yêu vừa rơi vỡ
Phiến đá kia biết buồn vui lắm chớ
Nước vô tình đâu biết...thản nhiên trôi ...
Anh hớ hênh nên đánh mất nụ cười
Em ngu ngơ...giờ trái tim bật khóc
Ai nuối tiếc khoảng thời gian đã mất
Ai lạnh lùng mang nỗi nhớ về đâu...?
Em ước gì người phương ấy đừng đau
Đừng tha thẩn ngắm thu vàng lá chết
Hãy để mình em...(dù vô cùng mỏi mệt )
Mang tình đầu...cùng kỷ niệm...vùi chôn ...!
Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2007 10:46:39 bởi Mây >
Trích đoạn: Mây
Nỗi buồn mang giấu vào đâu ?
Em giấu nỗi buồn vào tiếng thơ
Có phải hoàng hôn lắm sương mờ ?
Nỗi buồn loang tím màu thương nhớ
Và...dường cô đọng đến ngây ngô !
Mây
R
Mây phơi nỗi buồn trên áng thơ
Giữa hoàng hôn tím lắm bụi mờ
Mây giăng phảng phất màu thương nhớ
Nhìn mây chợt thấy ta ngây ngô
Trích đoạn: hoang_sa
Mây phơi nỗi buồn trên áng thơ
Giữa hoàng hôn tím lắm bụi mờ
Mây giăng phảng phất màu thương nhớ
Nhìn mây chợt thấy ta ngây ngô
Lửng lờ một đám mây bay Chiều rơi tím ngắt buồn lây lất buồn Gío đùa... mây lạnh...mưa tuôn Vương vào mi mằt...dỗi hờn lệ rơi Từng ngày dỏi mắt xa xôi... Chút ngây thơ đã xa rời từ khi... ...tạ từ , kẻ ở...người đi Lãng du quên hẳn lối về quê xưa... Mây mang Cafe mời khách quí nè ! 
Xin một góc bình yên tình ngủ lại (Mây)
BIỂN SÓNG
Hoàng Hoa
Biển mênh mông
Gió muôn phương
Thuyền giong buồm lênh đênh
Sóng cuồn cuộn vỗ bờ
Dạ tràng miệt mài xe cát
Ngàn sao hoài dõi vết chân đêm ...
Ôi, biển như anh thế!
Nhưng,
bãi - bờ - Em - khát - khao bình yên thôi ạ!
Hạnh phúc là khoảng lặng giữa trùng khơi giông gió
Tình ơi!...
(viết cho biển, cho người...)
2007
**********
Chào năm mới, lạc bước bồng bềnh với áng mây!
HH
Trích đoạn: Mây
Lửng lờ một đám mây bay
Chiều rơi tím ngắt buồn lây lất buồn
Gío đùa... mây lạnh...mưa tuôn
Vương vào mi mằt...dỗi hờn lệ rơi
Từng ngày dỏi mắt xa xôi...
Chút ngây thơ đã xa rời từ khi...
...tạ từ , kẻ ở...người đi
Lãng du quên hẳn lối về quê xưa...
Mây mang Cafe mời khách quí nè !

Trầm ngâm bên đám mây bay
Cà phê đăng đắng lòng ngây ngây buồn
Mây hờn... mây khóc... mưa tuôn
Nhấp cà phê đắng... quên buồn mây ơi
Xa xôi vẫn mãi xa xôi...

Gió mang Mây tận chân trời
Gió còn quay lại Mây thời tuôn mưa
Giọt mưa làm mát buổi trưa
Bốc hơi rồi lại mây - mưa tuần hoàn
Sẵn đây Công tử hỏi nàng
Mây này có phải bạn vàng ngày xưa???
PCL
Trích đoạn: Phan_Cuu_Long
Sẵn đây Công tử hỏi nàng
Mây này có phải bạn vàng ngày xưa???
PCL
Bạn vàng từ thuở thiếu thời Lẽ nào không nhận người ơi , hiểu nhầm Tên người là Phan Cửu Long ? Huỳnh gia ra mặt được không chốn này ? Nàng Mây tuổi vẫn thơ ngây ( Nửa thời son trẻ xum vầy vườn thơ ) Một nửa vươn tới ước mơ Nửa còn lại góp vần thơ ghẹo đời... HM ps : Phan thiếu gia đã hiểu những gì HG nói chưa nhỉ ?
Mây
Ngày xưa mây ở trên trời
Ta rủ mây xuống làm người trần gian
Theo ta mây cũng lang thang
Những chiều tan học dưới hàng me xanh .
Thương thời cóc ổi qua nhanh
Một hôm mây lớn bỗng thành nàng tiên
Nàng tiên đã đẹp lại hiền
Sao mơ mộng mãi những miền xa xôi ?
Bây giờ mây bỏ về trời
Mình ta ở lại sống đời trần gian …
Phố chiều ai đó lang thang
Lệ mây rơi nhớ ướt hàng me xưa !
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
photo : mvatoi.com
...................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2012 22:20:09 bởi Viễn Du >
Đoá hồng bất tử Ngày lễ tình nhân Anh tặng em đoá hồng khô...!? Em hờn dỗi mắt lạ lùng...thất vọng Anh mĩm cười bí ẩn..... "Này em yêu đừng vội vàng hờn giận Hoa hồng tươi rồi sẽ mau tàn úa Và chỉ vài ngày em sẽ bỏ đi ngay Còn đóa hồng này tuy không sắc , chẳng hương bay Nhưng nó sẽ bên đời em bất tử Cũng như tình anh không ồn ào thác lũ Nhưng mãi êm đềm như cơn gió nhẹ ban trưa Tình yêu anh...! yêu biết mấy cho vừa Một đóa hồng khô - thay lời muốn nói Em tròn mắt nhìn anh...ngạc nhiên quá đỗi Em hiểu rồi... ý nghĩa lắm... tình ơi ! Trìu mến nhìn em , mắt giễu cợt...anh cười "Anh giải thích rồi ...đã hiểu chưa bé yêu ? " anh nói Em bẽn lẽn cuối đầu...lồng ngực anh nép vội Anh dành cho em sự bất ngờ thú vị Hoa hồng tuy khô . tình không khô anh nhỉ ! Và kiếp này...kiếp nữa chẳng đổi thay Nhưng... Đoá hoa hồng của ngày ấy...chiều nay Là đoá hồng em tặng người trước mộ Tim thổn thức như biển trào sóng vỗ Em nghe lòng mặn chát giọt chia ly Hoa hồng khô vẫn còn... anh vội vã ra đi ? Rời xa em , không một lời từ biệt Không giải thích...vì sao đời suy chuyển Anh quên cả rồi lời đã hứa... Anh ơi ...! Đóa hồng khô như muốn nói bao lời Anh mãi sống...trong lòng em mãi sống Ngày lại ngày bước tìm anh tha thẩn Dáng héo gầy tựa như đoá hồng khô Tình yêu anh... xưa chẳng có bến bờ Giờ như khói loang giữa chiều hoang lạnh Khóc cho anh...nước mắt em đã cạn... Lời thì thầm em nói : " ngủ thật ngon...! " Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2007 20:57:53 bởi Mây >