Viết cho nỗi đau anh !
Anh đã quên rồi...
nhưng dĩ vãng bỏ đi chưa...?
Vầng trăng non đứng bên lề
thầm lo ngại...
Trong ánh mắt anh
nỗi buồn ngưng đọng mãi
Có lẽ nào
hình bóng ấy...không phai..?
Ta dắt nhau về
cho kí ức ngủ say
Em xin nguyện
vá lành tim vết xướt
Đừng níu kéo...
mong thời gian chảy ngược
Nhìn anh buồn...
Tim bé thắt từng cơn
Em có khóc đâu...
Là hạt bụi bên đường
Trời ngập gió
vô tình vương khoé mắt ...!
Về thôi anh...
nhóm lửa lòng
sưởi ấm
vầng trăng gầy
lạnh quá...anh có hay ?
Dìu nhau về...
tay khép trọn vòng tay
Để từng đêm...
trăng không buồn đơn lẻ.
Anh có nghe lời trái tim hỏi khẽ :
"Có hạnh phúc nào không đánh đổi...nỗi đau...? "
Mây
Nỗi buồn Thu
Hãy để mùa thu làm bạn với nỗi buồn
Đọng mãi hồn thơ một màu tim tím
Khoảnh khắc lặng yên... trái tim dường chết lịm
Khi ngỡ ngàng... nhìn xác lá thu bay...?
Ở phương trời..người hạnh phúc...đang say...
Hẳn quên rồi những vần thơ dấu ái
Con đường xưa...chưa một lần quay lại
Nên mùa thu... vướng mãi những ưu phiền
Đã đau lòng... sao người lại thản nhiên
Nói mà chi...một chữ "yêu" trống rỗng
Để mùa Thu từng đêm dài mong ngóng
Mặc gió lùa lạnh buốt những đêm mơ...?
Những vần thơ đăng đắng những vần thơ
Từng con chữ buồn tơi từng con chữ
Em gom về ...làm lời ru cho giấc ngủ
Xa xôi rồi...trống vắng những mùa Thu ...
Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2007 16:39:22 bởi Mây >