Cho những ngày biết nhớ
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 33 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 482 bài trong đề mục
Viễn Du 08.09.2007 10:01:11 (permalink)
0



Lỗi hẹn


Lời hẹn hò ngày xưa ,em vẫn nhớ
( Buổi tao phùng anh đợi ở bến mơ )
Nhưng bây giờ ...nhịp cầu duyên gãy đổ
Anh đâu rồi ...? dang dở nửa vần thơ

Đêm thì thầm ...gió lùa từng khóm lá
Gọi ai về ...xua đuổi giấc mơ hoang ...
Thu và em và nỗi buồn khó tả
Lạc mất nhau ..thu tím đến ngỡ ngàng

Em tẩn mẩn nhóm cho lòng bếp lửa
Ủ niềm tin ..vừa lẽn đến nhẹ nhàng
Anh đi rồi ...tìm ai ...còn ai nữa
Đốt dại khờ mong nỗi nhớ hoá tro than

Anh ra đi ...không gian ngừng tiếng thở
Mưa cũng buồn ...mưa đổ suốt đêm thâu
Chỉ mình em ...đêm càng thêm quạnh quẽ
Lá vàng rơi...cây lặng đếm nỗi sầu


Mây
Viễn Du 12.09.2007 20:17:02 (permalink)
0



Forever...
Khúc nhạc đêm mơ



Em viết một bài thơ cho tình yêu vừa chớm
Giữa thu vàng lá xao xuyến gọi tên nhau
Hãy nắm tay em bước qua miền phiền muộn
Forever...
Say đắm mắt môi trao...

Anh cứ là ngôi sao trên bầu trời phương Bắc
Sáng rực góc trời , sao dẫn lối em đi
Đừng là hạt bụi cô đơn trên đường vắng
Forever...
Ôi ! điệp khúc diệu kì

Anh đừng đứng lặng yên trong bóng tối
Mùa đông về...lạnh giá trái tim côi
Đừng là cơn gió lướt ngọn cây trôi nổi
Forever....
Ngày ấy....đã xa xôi

Gío có về ngang...gió ơi ! lời nhắn nhủ
Nắng phương này ... gió gởi đến cùng anh
Kèm hương vị nụ hôn đầu ấp ủ
Forever...
nỗi nhớ đã riêng dành

Anh cứ lang thang trong khoảng trời gió lộng
Buông thỏng cánh diều...xuôi kí ức tuổi thơ
Em mãi là em cùng tình yêu nồng thắm
Forever...
Trọn vẹn chữ đợi chờ

Trong vòng tay nhau.. ngủ đi cùng hạnh phúc
Không có nỗi buồn...đôi tim nhỏ...bình yên
Ta dìu nhau vào cơn mê bất tận
Forever....
Ngân mãi giữa đêm huyền...




Mây
 
 
Tặng L.A "bạn yêu quí của M"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2007 17:31:51 bởi Mây >
Viễn Du 22.09.2007 17:28:36 (permalink)
0
"Lỡ rồi ...!"


Em muốn trả ai nỗi nhớ
Từng đêm lẽo đẽo theo hoài
Em muốn tim mình bớt sợ
Khi ngồi đối diện mắt ai

Ô hay ! em nào đâu biết
Ai dùm định nghĩa chữ "yêu"
Dưng không làm quen chi ... (thiệt ...!)
Rồi nghe nhung nhớ thật nhiều

Anh tặng cho em bài hát
" Hãy là "mãi mãi" nha em "
Hãy là làn mây dịu mát
Tim anh vơi hết muộn phiền

Lỡ rồi ...trái tim đã lỡ
Trao về nhau những đêm mơ
Bé ơi ! thôi rồi đã lỡ ...
Yêu em ,anh hóa chàng khờ

Ừ thôi ! coi như đã lỡ
Xin đời hãy đẹp như thơ
Người ơi ! phải chăng duyên nợ ...?
Thuyền yêu đã cập bến bờ ...


Mây

 
Tặng L.a  "bạn yêu quí của M"
Viễn Du 03.10.2007 20:02:58 (permalink)
0
Như một lần em đến ...


Ai vừa đánh rơi giọt nhớ
Tim tím cả miền thơ em
Ai bảo thu buồn muôn thuở ?
Làm vương rối tóc mây mềm

Ừ nhỉ ! mùa thu buồn thật
Góc trời riêng vẫn vắng anh
Đêm hướng mắt về phương Bắc
Lời yêu thương ... bé thì thầm

Ai bảo em thích làm thơ
Khiến cho hồn anh ngơ ngẩn
Ai bảo anh cứ cợt đùa
Khiến cho người ta hờn giận

Ừ ! đã lỡ rồi ,chịu thôi
Dù tình mình xa ...xa thẳm
Tim anh ...em đã trọ rồi
Một giấc ngủ vùi thật ấm

Như một lần thôi ,em đến
Mãi mãi chúng mình bên nhau
Như một lần ,ta thề hẹn
Một lần ...nhưng vạn kiếp sau


Mây
Viễn Du 03.12.2007 07:12:35 (permalink)
0





Lặng...

Tôi giết vần thơ bằng sự lặng im
Mong thời gian xóa đi từng kỉ niệm
Tôi giết những vần thơ...
Rồi giận dỗi mình sao mãi còn lưu luyến
Còn lại gì...miền hư ảo hoang sơ ?

Tôi giết những vần thơ
Giết chết mộng và mơ
Quay lại nhìn người...ánh mắt nào lạ lẫm
Ngước mặt nhìn trời...tìm đâu tia nắng ấm ?
Đông đã về ...
lạnh quá...trái tim ơi !

Tôi giết những vần thơ
Như giết chết những nụ cười
Để rồi nghe lòng mình dường như trống rỗng
Đi tìm lại ngày xưa
chỉ tôi và chiếc bóng...
Chiếc bóng vô tình , chiếc bóng vỡ tan

Tôi quất vào thơ...
Vô hình những vết roi đan
Con chữ oằn đau , thân đầy thương tích
Hồn thơ lang thang trong đêm trường tĩnh mịch

Thơ ơi ! lỡ thơ chết đi rồi...
tôi còn lại gì không ?


Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2007 07:55:38 bởi Mây >
huongtuyet274 03.12.2007 08:05:18 (permalink)
0

Trích đoạn: Mây






Lặng...

Tôi giết vần thơ bằng sự lặng im
Mong thời gian xóa đi từng kỉ niệm
Tôi giết những vần thơ...
Rồi giận dỗi mình sao mãi còn lưu luyến
Còn lại gì...miền hư ảo hoang sơ ?

Tôi giết những vần thơ
Giết chết mộng và mơ
Quay lại nhìn người...ánh mắt nào lạ lẫm
Ngước mặt nhìn trời...tìm đâu tia nắng ấm ?
Đông đã về ...
lạnh quá...trái tim ơi !

Tôi giết những vần thơ
Như giết chết những nụ cười
Để rồi nghe lòng mình dường như trống rỗng
Đi tìm lại ngày xưa
chỉ tôi và chiếc bóng...
Chiếc bóng vô tình , chiếc bóng vỡ tan

Tôi quất vào thơ...
Vô hình những vết roi đan
Con chữ oằn đau , thân đầy thương tích
Hồn thơ lang thang trong đêm trường tĩnh mịch

Thơ ơi ! lỡ thơ chết thật rồi...
tôi còn lại gì không ?


Mây


 
              ƯU TƯ...
Có những điều lo sợ ở trong tim
Rất muốn nói ra nhưng vẫn kìm nó lại
Những nghĩ suy, những đắn đo khờ dại
Những chan chứa nhạt nhòa,
những e ngại....vu vơ!
 
Kỉ niệm ban sơ sao quá ơ hờ
Sao cứ khắc sâu vết lằn trong kí ức
Giữa hoang mang,giữa ngả nghiêng tức bực
Lại chẳng dằn lòng cứ phá nát hồn thơ
 
Lưu luyến ư?Là chút thực hay mơ
Hay chỉ dở dang làm hồn ai chớm nhớ
Một ánh mắt, một giọt buồn...
vẫn đắm chìm hơi thở...
Để lại cõi lòng những ngờ ngợ....nhạt phai
 
Khi đang yêu người ta thấy miệt mài
Vun đắp cho nhau cho lâu dài duyên kiếp
Nhưng khi xa lại lố lăng lừa bịp
Lại phá lòng mình lại xé nát tim thơ
 
Trống rỗng ư? Thực tại hay mơ?
Hay chỉ đớn đau rồi vờ cho số phận
Giết mộng mơ giết hồn người lạ lẫm
Cũng chỉ làm lòng tê dại bóng hư không
 
Rồi sẽ trông sẽ đợi đến hoài mong
Một nụ cười, một bóng hình...vô vọng
Trong xa xăm vần thơ mang lạc lõng
Bởi vô hồn bởi đã khuất lặng câm
 
Cứ thế thôi để mặc nó thăng trầm
Mặc nó đớn đau trong thói đời chán ngán
Đừng giết chi một hồn thơ đã rạn
Đã sớm nhạt nhòa theo bóng dáng....mây tan!
 
Hãy cố gắng lên...trong sự thật phũ phàng
Ta vẫn dở dang...trong tình thơ dang dở
Hãy cố kìm những ưu tư hoang sợ
Bởi vần thơ...chẳng chết được bao giờ!
 
 
Mạn phép nhé!Lâu lắm mói ghé, chúc vui và hạnh phúc!
 
 
 
 
Viễn Du 04.12.2007 18:43:56 (permalink)
0

Trích đoạn: huongtuyet274

Hãy cố gắng lên...trong sự thật phũ phàng
Ta vẫn dở dang...trong tình thơ dang dở
Hãy cố kìm những ưu tư hoang sợ
Bởi vần thơ...chẳng chết được bao giờ!


Mạn phép nhé!Lâu lắm mói ghé, chúc vui và hạnh phúc!






Là vu vơ thôi ,nhưng Mây cảm ơn những vần thơ chia sẻ của sis nhiều nhiều
Mây cảm thấy ấm lòng hơn và vui hơn rồi.

Đông nhớ...
 
Những khúc tình thơ của ngày ấy
đâu rồi ?
Để mùa đông nơi em đừng bao giờ lạnh giá
Người đã đi ...
và chắc đang bình yên nơi phương trời lạ
Chút mộng mơ đầu
giờ theo gió...xa bay
 
Rồi mùa Đông năm nay
em lại lang thang...
đếm bước từng ngày
đếm nỗi nhớ đang hoà quyện vào hơi thở
Có phải không anh 
 nỗi buồn kia vô cớ
Sao ai mãi âm thầm mang buột 
thắt vào tim ?
 
Ngày ấy quen nhau...
có thể một chút duyên
Miền hư ảo xôn xao...
Đêm từng đêm hò hẹn
Những khúc tình thơ
như tình anh trìu mến
 Em như lạc vào miền hạnh phúc khó đặt tên
 
Và bây giờ em nên nhớ ...
hay quên ?
Khi mùa đông lại về... đóng băng từng kỉ niệm 
Bờ cát bơ vơ...
 thuyền anh đã vô tình rẽ bến
Hai tiếng giã từ...
Con sóng vỗ  
chơi vơi...
 
Những vần thơ xa ...
 xin một lần thôi , em gửi gió đến cho người
Gửi cả nắng Sài gòn
mong dịu dàng truyền hơi ấm
 ( Còn ai nhận nữa đâu
Sao vẫn thầm hi vọng ? )
Chiều nhạt dần
Nắng tắt
Người xa...
 
Mùa đông ơi !
vần thơ cũ đã nhoà
Có lẽ " ngày xưa..."
 là một thoáng vu vơ đến và đi chóng vánh 
để mùa đông xứ xa...trái tim ngườì vơi cái lạnh
Khi tuyết tan rồi
Nắng tràn ngập.
Chỉ thế thôi... 

Nhưng...
em biết làm thế nào xoá kỉ niệm 
Đông ơi !
Khi nỗi nhớ từng đêm cứ đầy thêm...
thêm mãi ?
Một cơn gió lứơt qua 
  nghe lòng lạnh tái...
 Vắng anh rồi ...
Thơ bật khóc giữa trời đông...
 
 


Mây
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2007 22:39:16 bởi Mây >
bachvan 05.12.2007 08:48:41 (permalink)
0

Trích đoạn: Mây

Nhưng...
em biết làm thế nào xoá kỉ niệm 
Đông ơi !
Khi nỗi nhớ từng đêm cứ đầy thêm...
thêm mãi ?
Một cơn gió lứơt qua 
  nghe lòng lạnh tái...
 Vắng anh rồi ...
Thơ bật khóc giữa trời đông...
 
 

Mây
 
 
 
 
 
 
 
 
 

-Đọc mấy câu này tôi cảm thấy bạn vẫn còn "buồn".Vậy tôi xin mạn phép gởi đến bạn mấy câu mong bạn "ấm lòng "hơn.Chúc vui

Tiễn mùa thu lòng buồn chi lạ
Đón đông về bật tiếng khóc than.


Chuyện Tình

Chuyện tình yêu sao còn phân hơn thiệt
Thấy ngại ngùng,sợ lắm,cũng là yêu
Nào mong chi người ấp ủ thương chiều
Dù sai nhịp vẫn là tình yêu đó

Nói đến yêu không cần lời bày tỏ
Chỉ thấy buồn vơ vẩn lúc chiều buông
Thậm chí người ngồi cạnh vẫn thấy buồn
Buồn khi đó chỉ là buồn nũng nịu

Đẹp làm sao khi có người cùng chịu
Nghe chuyện tình vơ vẩn lúc trăng lên
Kể cả khi âm thầm nhắc khẽ tên
Nhưng giờ thấy buồn buồn.....vì đông đến

-bachvan-

Viễn Du 09.12.2007 06:14:58 (permalink)
0
Mây em cảm ơn Mây anh ghé thăm  ! Là Thơ của Mây em buồn thiu chứ Mây em đâu có biết buồn là gì đâu nè .
 
 Thơ không buồn nữa....
 
Ru giấc mơ xưa

Mây đang thầm ru ngủ
giấc thời gian
Đừng lay nhé !
kẻo giật mình tỉnh mất

Từng kỉ niệm
Xếp chồng nhau
một góc
Chờ gió về...
lau lớp bụi
đơn côi

Nhờ gió đưa
về cuối nẻo đất trời
Không có nắng
buổi trưa hè
bỏng rát

Không có mưa
khiến mùa thu
nhàn nhạt
Không có đông hàn
lạnh giá
suốt đêm thâu

Cho đến bao giờ
mây - gió gặp nhau
Mây sẽ kể gió nghe
về giấc mơ
ngày cũ

Đừng lay nhé !
giấc mơ vừa say ngủ
Mây sẽ chờ
dù không kịp chuyến
viễn du...


Mây

 
bachvan 10.12.2007 07:15:59 (permalink)
0

Trích đoạn: Mây

Mây em cảm ơn Mây anh ghé thăm  ! Là Thơ của Mây em buồn thiu chứ Mây em đâu có biết buồn là gì đâu nè .
 
 Thơ không buồn nữa....
 
Ru giấc mơ xưa

Mây đang thầm ru ngủ
giấc thời gian
Đừng lay nhé !
kẻo giật mình tỉnh mất

Từng kỉ niệm
Xếp chồng nhau
một góc
Chờ gió về...
lau lớp bụi
đơn côi

Nhờ gió đưa
về cuối nẻo đất trời
Không có nắng
buổi trưa hè
bỏng rát

Không có mưa
khiến mùa thu
nhàn nhạt
Không có đông hàn
lạnh giá
suốt đêm thâu

Cho đến bao giờ
mây - gió gặp nhau
Mây sẽ kể gió nghe
về giấc mơ
ngày cũ

Đừng lay nhé !
giấc mơ vừa say ngủ
Mây sẽ chờ
dù không kịp chuyến
viễn du...


Mây

 

-Vậy mà Mây trắng cứ tưởng....Dù sao cũng tiếp với Mây "em" mấy câu .
 
Vẫn Đợi.
 
Sắp tiễn thu đi trời nổi sương mù
Mang về gió bấc đêm càng heo hút
Thức giấc thâu canh đốt cành củi mục
Bình minh đã gọi sao tình mãi chưa tan

 
Phía cuối xa kia mây xếp hàng hàng
Lại đón một ngày một ngày đông giá
Người đã đi xa mà lòng buồn chi lạ
Bỏ mình ở lại với khúc biệt ly

 
Nhớ lúc chia tay chẳng nói năng gì
Thuyền nay xa bến ,bến buồn vẫn đợi...
Nước dẫu trôi xuôi , dẫu sầu vời vợi
Mây vẫn đợi ngày gió cuốn mây theo ...

 
-bachvan-
 
 
Viễn Du 27.12.2007 21:23:51 (permalink)
0
Hi ! quá lâu Mây em mới vô đây đá lông nheo cộp...cộp ...ví Mây anh được nè . Bi giờ Mây em học lu bù hết mần nổi thơ rồi . Thôi thì họa 1 bài lạc đề . Mây anh thông củm cho Mây em nghen !
 
Viết cho một mùa Đông



Một nửa trái tim mặc một nửa trái tim (*)
Khi gió bấc thốc từng cơn như cứa
Em cuống quít (Làm sao khơi bếp lửa ? )
Tay vụng về ...
xa cách ...
trái tim đau

Ôi ! mùa đông ....
xin mùa đông hãy đi mau
Nơi ấy lạnh ....
lòng em nhen nhúm lạnh
Đêm giáng sinh .
Thời gian như ....
thăm thẳm ...
Không thấy đông hàn ...
sao cơn lạnh cứ lan ...?

Tháo cuộn tơ lòng ....
em cố học cách đan
Gửi tâm tư vào mũi kim thương nhớ
Mặc thời gian âm thầm trôi như hơi thở
Mong sớm mai về ủ ấm một mùa đông

Anh - mùa đông ! ...
em gọi mãi một mùa đông
Lời của trái tim ...nào ai hay biết
Chiếc khăn tình yêu đan xong rồi ...
Chờ dịp
Khoát vào lòng
Sưởi ấm một tình yêu

Ôi ! mùa đông ...
Nhung nhớ quá ...thật nhiều ...
Đêm chờ đợi
Tuyết không rơi ...sao lạnh giá !?
Bất chợt nghe nỗi buồn giăng
kín cả ...

Rồi ngơ ngẩn tự hỏi mình :
"đông...có lạnh nơi anh !?"


Mây

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2007 09:14:26 bởi Mây >
Minh Tuấn 27.12.2007 22:02:09 (permalink)
0

Viết cho một mùa Đông



Một nửa trái tim mặc một nửa trái tim
Khi gió bấc thốc từng cơn như cứa
Làm sao kịp nhóm cho lòng bếp lửa
Em vụng về ...
xa cách ...
trái tim đau

Ôi ! mùa đông ....
xin mùa đông hãy đi mau
Nơi ấy lạnh ....
lòng em nhen nhúm lạnh
Bước lang thang ...
giáng sinh buồn ....
buồn lắm !
Biết phải làm sao san sẻ nửa đông hàn ?

Tháo cuộn tơ lòng ....
em cố học cách đan
Gửi tâm tư vào mũi kim thương nhớ
Mặc thời gian âm thầm trôi như hơi thở
Mong sớm mai về ủ ấm một mùa đông

Anh - mùa đông ! ...
em gọi mãi một mùa đông
Lời của trái tim ...nào ai hay biết
Chiếc khăn tình yêu đan xong rồi ...
Đông hết

Ngơ ngẩn tự hỏi mình :
"đông có lạnh nơi anh !?"


Mây

 
 

 
 
 
MÙA ĐÔNG NƠI ANH.
 
Không như gió lạnh tràn từ phương bắc.
Mang rét châm da cứa thịt thân mình
Không như mưa phùn tái tê nơi đồng ruộng
Khô héo mạ non khi rễ mới bám bùn...
 
Rét nơi này niềm nhớ trải mông lung
Con đường trắng như quên bàn chân cũ
Đôi bờ cây tuyết ủ đông không ngủ
Gió chẳng còn lay ,như mộng cũ đêm hè.
 
Từng bước chân mòn mỏi  bước xa quê 
Đôi tất em đan như tràn trề hơi ấm
Cổ ngoái trông...Giữa tuyết rơi thầm lặng
Quấn ấm khăn em ,chẳng thấy lạnh đang về
 
Muốn yên lòng em cứ dệt mãi đi
Những đôi tất ,hay khăn gì cũng được
Mùa đông tới dẫu có dùng sau trước
Những vật em đan...Vẫn được kẻ yêu dùng.
 
Một mùa đông chia xẻ nỗi riêng chung
Hai cái rét ở mỗi vùng dẫu khác
Riêng nỗi nhớ ta cùng chung điệu nhạc.
bởi đã yêu nhau ,nguyện một lối đi về.
 
MINH TUẤN
 
 
 
 
Chúc Mây năm mới hạnh phúc nhiều em nhé...
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2007 22:12:02 bởi Minh Tuấn >
Viễn Du 02.01.2008 18:38:24 (permalink)
0

Trích đoạn: Minh Tuấn

[ 

 
 
 
MÙA ĐÔNG NƠI ANH.
 
Không như gió lạnh tràn từ phương bắc.
Mang rét châm da cứa thịt thân mình
Không như mưa phùn tái tê nơi đồng ruộng
Khô héo mạ non khi rễ mới bám bùn...
 
Rét nơi này niềm nhớ trải mông lung
Con đường trắng như quên bàn chân cũ
Đôi bờ cây tuyết ủ đông không ngủ
Gió chẳng còn lay ,như mộng cũ đêm hè.
 
Từng bước chân mòn mỏi  bước xa quê 
Đôi tất em đan như tràn trề hơi ấm
Cổ ngoái trông...Giữa tuyết rơi thầm lặng
Quấn ấm khăn em ,chẳng thấy lạnh đang về
 
Muốn yên lòng em cứ dệt mãi đi
Những đôi tất ,hay khăn gì cũng được
Mùa đông tới dẫu có dùng sau trước
Những vật em đan...Vẫn được kẻ yêu dùng.
 
Một mùa đông chia xẻ nỗi riêng chung
Hai cái rét ở mỗi vùng dẫu khác
Riêng nỗi nhớ ta cùng chung điệu nhạc.
bởi đã yêu nhau ,nguyện một lối đi về.
 
MINH TUẤN
 
 
 
 
Chúc Mây năm mới hạnh phúc nhiều em nhé...
 
 
 
 


Em cảm ơn anh MT nhiều . Bên ấy lạnh ghê lắm hả anh ? Mong mùa đông qua thật nhanh.Hoa đẹp quá
Mây chúc anh năm mới với tất cả những gì đẹp nhất...
 


Đông dại khờ ! 
 
 
Ở nơi ấy mùa đông đến thật rồi
Từng cơn gió cắt da...
 trái tim người đơn lẻ
Em gửi đến cho anh chiếc khăn tình...
 anh nhé !
Áp vào người ,băng giá sẽ tan ngay
 
Mùa đông ơi !
có nghe thấy ta van nài
Đi nhanh nhé !
"người ta"
đang rất lạnh

Hai chữ "yêu anh" có đủ truyền hơi ấm ?
Đêm ngóng chờ...nơi ấy...
một hồi âm
 
Đêm ngóng chờ...
rồi lại chẳng an tâm
Ừ ! cái rét không thể san một nửa
Nên một nửa phương trời nam
em hứa :
" Lời ru hời... giấc ngủ đến thật êm "
 
Dù giữa trời đông ,anh nhớ nhé !
 vẫn còn em
Và tình yêu  ấm nồng hơn bếp lửa
Một nửa trái tim đang đợi chờ một nửa
Mai ta về...
hai nửa...sẽ là Xuân.
 
Một chút tình khờ...
anh có nhận hay không ?
Hay lại chê : "vụng về tay...cô bé "
Qúa vội vàng nhủ thầm :" đan cho lẹ"
Luống cuống thế nào...
màu sắc chẳng đẹp xinh ?
 
Ừ ! biết yêu anh...
cô bé giỏi bất thình lình
Xưa mẹ dạy...
ngoảnh mặt không thèm học
Nên bây giờ len cứ xiết vào tay...
đau muốn khóc
Chỉ sợ đêm về không kịp khoát tặng ai.
 
 
Mây
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2008 21:47:41 bởi Mây >
Viễn Du 03.01.2008 18:52:32 (permalink)
0
Đông chờ ...

Đừng hỏi sớm mai em có kịp về không
Sao không hỏi :

 "đêm - sương có làm em lạnh ?"
Mùa đông nơi anh mong một lần ủ ấm
Có được bao giờ ...

xa vắng ...
nhớ miên man

- Sân ga buồn ...

anh một bóng lang thang !
Em không kịp...

hay anh không đợi nữa ?
Đêm bơ vơ

sương ngã màu lá úa
Anh đâu rồi !

 hụt hẫng nửa vòng tay ...

Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2008 18:53:48 bởi Mây >
Viễn Du 06.01.2008 19:15:45 (permalink)
0
Đánh mất
 
Tôi nhủ lòng :
" Nếu đã biết yêu anh"
Thì một nửa thôi ,quả tim dâng tặng (*)
Còn một nửa , dành riêng mang giấu cất
Kẻo sau này người lấy hết ...
chẳng còn chi

Anh như khối nam châm lạnh lẽo...biết đi
Mang sức hút uyền uy và mãnh liệt
Tôi chỉ dám đứng từ xa...
( hẳn anh không hề biết )
Gọi nửa tim khờ : " bờ yêu quá cheo leo "

-Nghe không nè !
đừng vội vã chạy theo
Người ngoảnh mặt...
không chừng mi khụy ngã
Lòng vực sâu chỉ có toàn sỏi đá
Xây xát rồi...
nửa còn lại xót xa

Nửa trái tim ơi !
cứ mặc kệ người ta
dường một kẻ lạc đường...đang chờ giúp
Mi dang tay cứu người ta lên triền vực
Hai tiếng " cảm ơn ! " rất dể thốt nên lời

Nửa trái tim ơi !
tình yêu ấy , giấu đi thôi
Và im lặng nguyện cầu người hạnh phúc
"I - love - you " nhịp lòng đừng thôi thúc
Một nụ cười buồn - như thế vẫn là vui...

Thế tại vì sao hai nửa mãi bùi ngùi
Trao một nửa...
một nửa kia hờn giận ?
Thôi ! thì thôi âm thầm mang trao tất
Dù biết rằng sẽ đánh mất...kể từ đây


Mây

 
(*) Mượn ý thơ "Một nửa con tim" của Cô bé yuri
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 33 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 482 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9