Ấm áp ...!?
Em có ấm áp không ?
Không !
Khi mùa Thu qua và mùa Đông về ngang cửa .
Lời thì thầm "Có lạnh không em ? "
Người ngập ngừng , lần lựa ...
Đóng băng rồi ...và trôi dạt phía trời xa
Em có ấm áp không ?
Có !
Vì em vẫn còn cha
Một cái khoát vai nhẹ nhàng sau mỗi lần đứa con ngoan mệt mỏi
Một chiếc hôn sâu vào vầng trán thông minh thay lời muốn nói :
"Vững vàng nhé con yêu ! bao sóng gió cuộc đời "
Em có ấm áp không ?
Không !
Khi bàn tay với về phía xa xôi
Xuýt xoa mãi khi mùa đông ập tới
Người đã hứa rồi , sẽ có một ngày người đến bên ...
hãy đợi ?!
Ngày tháng trôi dần...lần lượt những mùa Đông
Em có ấm áp không ?
Có !
Rất nhiều những bờ vai tin cậy lúc em cần
Để òa khóc mỗi khi sắp buông ngừoi ngã quỵ
Là tình yêu của những ngừơi anh ,ngừơi chị
Lời an ủi dịu dàng :
"cô bé ! gắng lên cưng "
Em có ấm áp không ?
Không !
Khi còn lại một mình , ánh mắt rưng rưng ..
Ngắm chiếc áo của làn mây bồng bềnh trong kí ức
Mong khoác vào tim chừng ấm hơn một lúc
Chiếc áo vô hình , em tự dệt cho riêng
Em có ấm áp không ?
Có !
Vì bên em còn một nửa bình yên
Và tất cả tình thương đang hiện hữu
Em có muốn hơn không ?
Có lẽ không ,vì dừơng như đã đủ
Yêu thương chỉ cần là thế ...
Nhẹ nhàng hơn