Cho những ngày biết nhớ
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 33 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 482 bài trong đề mục
Viễn Du 13.03.2008 16:56:19 (permalink)
0
Đã qua...
 
 
Nặng gánh lòng ...mơ ước vẽ nên thơ
Từng nét chữ mựơn vay màu hoa tím
Yêu thương nhắn một mùa thu biền biệt
Ở cuối trời xa lắc ... bóng cô đơn
 

Không biết đêm nay ai sẽ nhặt những nụ hôn
Mang kết vẹn hình trái tim hoài niệm
Góc bình yên du miên tình miên viễn
Và nguyện cầu ...thôi hết những băn khoăn ...!
 

Hết Đông rồi ... sao nỗi nhớ vẫn đóng băng
Làm sao gửi một lần về nơi ấy ?
Nhờ giọt nắng đốt dần cho tan chảy
Trả lại em nguyên vẹn những hồn nhiên
 

Lỡ biết nhau , gánh nặng nỗi ưu phiền
Nghiêng vai đổ ..mây chiều lơ đãng trút ...
Những giọt mưa ...hòa chung đời ảo -thực
Hóa thành dòng lệ trắng ngấm vào tim
 

Đêm bước một mình trên con phố lãng quên
Đôi tay lạnh xoa vào nhau dường không ấm
Tìm điểm tựa - bờ vai anh ...xa lắm
Thôi quay về ! quãng đường ấy đã qua ...
 


Mây

R








<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2008 21:13:21 bởi CÔ ĐƠN >
Viễn Du 13.03.2008 21:36:21 (permalink)
0
Du miên
 
Em lạnh lùng buông gọn chữ "du miên"
Xua kỉ nịêm ngủ ngoan miền hoang tửơng
Xua Hà Nội lùi xa về một hướng
Mong một lần quên hết chuyện hôm nay

Chiếc cầu vồng một nửa khuất trong mây
Cố giữ lại sắc màu ,mong tô điểm ...
Cho hoàng hôn đừng ngỡ ngàng khi kiếm
Ở chốn ồn ào ...một chút của bình yên

Em bước vội vàng ...tránh nhặt nỗi buồn riêng
Nằm rơi rớt trên con đường đầy sỏi đá
và cứ thế cho đến khi mệt lã
Mới quay về nẻo không có ai bên

Hà Nội đi rồi ...con phố cũ vắng tênh
Ngọn gió mùa đông cố tình vương một thoáng
Đủ cái lạnh cho mặt trời phát hoảng ...
Chiếc cầu vồng tan ...loãng ... trống - trơ ...

 
Em làm sao lùa cái bóng cũ nhốt vào mơ .
Đã chật kín ngàn vạn lần câu nói .
 Đã chật kín ngàn vạn lần dấu chấm hỏi ....
Hà Nội xa rồi ...sao  nỗi nhớ  lại mang theo ?


Mây


P/s : M nhìn thấy chữ R của huynh trưởng rồi  nhé ! Chúc mừng huynh trưởng của M .
Vất vả lắm đấy nhưng cũng vui vui .
 Kính chúc huynh trưởng thật nhiều sức khỏe để gánh vác công việc nặng nhọc này
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2008 21:05:08 bởi Mây >
Viễn Du 17.03.2008 13:06:54 (permalink)
0
Bức tranh đêm
 
Có phải cánh thiên di vẫn cô độc giữa trời đông .
 Đôi cánh mỏng tan nên trái tim nhỏ chưa bao giờ đủ ấm ?
 Em  kể cho ai nghe về  câu chuyện ngày xưa ?
khi những ánh mắt của người ta vô tình và sắc lạnh .
 Thôi nhé ! hãy quay về nơi nào đó thật bình yên
 
Kí ức ...
trong lòng bàn tay dường hụt hẫng đến nhẹ tênh .
 Nó bỏ em  đi thật xa
để rồi tình yêu kia cuối cùng cũng vơi một nửa .
Nỗi đau ấy đâu phải do ta cố tình chọn lựa .
Đắng chát do người...
ta nếm thử ..tại ta thôi !
 
Khi em hồn nhiên mang tặng cho tất cả những nụ cừơi
Có ai biết được không?
đó là lúc em  muốn đếm thử trong bức tranh đêm pha bao dòng lệ nóng .
Muốn mượn một bờ vai để dựa vào  một chốc .
Giấc mơ qua rồi...
Tiếng cừơi như vỡ vụn giữa đôi môi
 
Hạnh phúc ...!
Là lời chúc mà bây giờ  em chỉ có thể nói với người thôi .
Khi  vô tình bước qua nhau giữa dòng đời tấp nập .
Có đọng lại gì không ...?
hay chỉ như chiếc bong bóng nước !
 Trong cơn mưa buổi chiều chợt thấy , chợt tan ...
 
Em  vẫn phải  cười ...
để nối tiếp những dở dang ...
 
 
Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2008 13:38:44 bởi Mây >
Viễn Du 22.03.2008 21:02:40 (permalink)
0
Nhặt...
 
 
Em nhặt về nửa mùa đông xa lạ
Để buồn dâng man mác cả khung trời
Em nhặt về ngọn gió mùa buốt giá
Nửa nụ cười ...gượng gạo giữa cuộc chơi .

Giữ lời hứa ..."hạnh phúc người - mang trả"
"Yêu thương " giờ là tiếng vọng xa xôi
Nước mắt ơi , ngoan nào đừng rơi nhá !
Bước chân xa ...người không phải rối bời

Chút hương xưa bây giờ còn len lõi
Người đi rồi ..gom nỗi nhớ mang đi
Tia nắng nhạt ...rơi dần vào khoảng tối
Còn lại mình em ...mơ ước ...để được gì ?

Tháng ngày trôi ...miên man đời hai lối
Vắng nhau rồi ...nơi ấy có còn vui ?
Em loay hoay cùng những câu xin lỗi !
Và im lìm nhặt kỉ niệm vừa rơi ...


Mây

 
r
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 21:38:19 bởi Huyền Băng >
Viễn Du 24.03.2008 20:48:51 (permalink)
0
Đêm...
 
 
 
Đêm ...
lặng yên
Chỉ còn lại nỗi buồn trú ngụ
Lạc trong giấc ngủ
Mơ ...
...

Đêm ...
vô tình
Giọt mưa rớt vào thơ
ướt ...lạnh ...
Em bỏ một bên lòng kiêu hãnh
Để mong ...chờ
...
Đêm
Ngọn gió cũng thờ ơ
Mặc nỗi nhớ xoay tròn
quay quắt
Nỗi nhớ bây giờ rất thật
Nhớ ai ?
...
Đêm ...
Hình như có tiếng thở dài ...
của lá
Rón rén lắng nghe ...
Tiếng thở dài rất lạ
Xa xa ...
 
 





22/03/08
 
 

Mây
Viễn Du 26.03.2008 20:19:57 (permalink)
0
Em đếm thời gian trên ngón tay
Để kịp hiểu mình đã trải qua bao mùa gió
Hạnh phúc là một điều gì đó giản đơn mà người đời hình như vẫn bỏ ngỏ
Em chưa dám nhận về mình dù em đã chạm tới điều gần giống với Bình Yên .

Em đã đi qua một mùa gió - mà em chẳng thể gọi thành tên
Với những ưu tư và bình yên một nửa
Và hôm nay những cơn gió mùa lại trở về nơi ô cửa
Em sẽ kể cho người câu chuyện kể Tình Yêu .

Chuyện kể rằng có hai người yêu nhau ....thật nhiều
Cứ cho là thế bởi em đã cảm nhận niềm vui trên khóe mắt người con gái
Và cho dù có thêm 1 lần phải nhắc lại
Em vẫn tin rằng họ đã có điều hạnh phúc thật giản đơn .

Chuyện kể rằng cô gái ấy rất hay giận , hay hờn
Nhưng chẳng phải thật đâu - chỉ là chút vu vơ để đong đếm chiều dài của nỗi nhớ
Nếu người con trai là anh - liệu rằng anh có sợ ?
Khi mảnh tình hai đứa dường như vẫn có điều gì đó dở dang ?

Này, câu chuyện của em chỉ mới mở màn
Đừng có vội lướt qua để rồi cho rằng sáo rỗng
Em kể tiếp nhé ...một buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống
Cố giấu nét buồn , chàng trai nói sẽ phải đi .

Chỉ là những lặng im thôi , bởi cô gái chẳng biết nói gì
Yếu mềm lắm nhưng vẫn giữ cho mình nét thản nhiên để thôi không òa khóc
Câu thơ dở dang - nỗi buồn còn lăn lóc
Nhưng nếu là Em - hẳn sẽ chẳng kịp ngăn giọt nước mắt rơi trên má nghẹn ngào .

Câu chuyện của em còn có cả những vì sao
Bởi những đêm lặng thinh cô gái muốn tạo cho mình thêm điều ước
Và em tin - nơi tình yêu -tất cả sẽ trở thành hiện thực
Cũng như Anh và Em - với tình yêu khoảng cách sẽ thật gần .

Anh nghe gì không ? bản nhạc cũ một lần nữa lại ngân
Đợi em nhé , bức tranh đời vẫn còn nguyên nét vẽ
Anh nghe gì không ? gió mùa về - rất khẽ
Em sẽ chờ anh về sưởi ấm một bàn tay .....

.................

Buzz ...

=====================
 
 
 

Biết không ?

Em vừa kể Người nghe ...
Đó là câu chuyện của người ta ...
Nhưng em nghe hình như có bóng dáng mình trong ấy
Những bước chân đã xa ...hẳn không bao giờ quay trở lại
Nên không hề biết giữa Hạ vàng ...dường lạc bước ngọn heo may..!?
Em lại thầm ước giá như thời gian kia đủ dài ...
Để đo thử xem tình yêu em dành cho người đến bao giờ là điểm cuối
Ừ ! thì cô gái trong em ,trái tim luôn yếu đuối
Đâu phải như người ... thoắt nhớ ,thoắt quên !
Ngày mai ...có lẽ Em sẽ đóng gói tình yêu và gửi theo một chuyến du thuyền
Thả vào con sóng cho trôi về hoang đảo
Và nơi ấy ...tìm một chỗ thật an toàn ,giam mình ẩn náo
Để gìn giữ hạnh phúc cho một người không phải là em
Ở chốn lạ - quen em chỉ nhận lấy cho riêng mình hai chữ "không quên "
Và như thế mỉm cười với những điều mà người ta thường gọi là dối trá
Và như thế hiểu rằng "dường như ta đã ..."

Không thể ... thôi thì ...thà như thế ...vẫn hơn !?


M ây

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2008 09:29:23 bởi Mây >
Viễn Du 27.03.2008 20:03:39 (permalink)
0
Gửi người đi xa...
 
"Mỗi nỗi buồn mang một cái tên riêng"
Nỗi buồn chị...mang cái tên  "vĩnh biệt"
Chị bỏ đi về một nơi không ai biết
Phủi bụi trần thanh thản những bước chân
 
Người vẫy tay chào...dòng lệ nóng rưng rưng
Là cõi tạm...vẫn biết là như vậy
 " Bình an nhé !" Nguyện cầu người nơi ấy
Kệ nơi nầy bề bộn những lo toan
 
Ngủ yên rồi...! Những khoắc khoải đa đoan...
Những cơn sóng...trào dâng lòng kiêu hãnh
Đã bình lặng vùi chôn miền hoang lạnh
Quên giận - hờn , quên hết...để rong chơi

 
Mây
Viễn Du 01.04.2008 09:21:36 (permalink)
0
...............................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2012 15:59:28 bởi Viễn Du >
Viễn Du 01.04.2008 09:26:07 (permalink)
0
Hình dung ...
 
 
Hình dung một bức tranh buồnChỉ toàn gam lạnh đóng khuôn nụ cười Gọi ngàn sao tít trên trời Nhận lời nguyện ước em - người bên nhauNhưng mùa thu đã đi mau Chỉ còn xác lá úa màu phôi phai Hình dung tay nắm bàn tay Để không buông tiếng thở dài xa xămChỉ còn khoảng lặng mênh mông Chỉ còn em với mùa đông lạnh lùng ...  Mây
 
#414
    Viễn Du 01.04.2008 09:50:24 (permalink)
    0
    Đắng
     
     
    Tôi tập uống cafe
    Để hiểu được thế nào là vị đắng
    Không có sữa và đường ...
     Ô hay ! cảm giác này lạ thật
    Đắng - chát ...đi kèm sự tê dại ở đầu môi
     
    Rồi Tôi lang thang trên những con phố không người
    Chỉ thấy thấp thoáng những dở dang ẩn hiện trên từng khuôn chữ
    Đi tìm mãi những điều được nâng niu đặt cho cái tên là " yêu dấu cũ "
    Phố ảo bây giờ ...xa lạ quá ngày xưa
     
    Ngày ấy ...
     
    Phải chi đừng tập mộng mơ cho ngòi bút hóa thành mưa
    Rơi ướt đẫm trên con đường mang tên "khoắc khoải "
    Nhưng cơn mưa rồi cũng tan , giấc mơ rồi cũng tàn...
    chỉ còn Tôi và thời gian ở lại
    Ngơ ngác đứng nhìn ...
    khoảng trống vắng trong đêm
     
    Tôi quay ngược chiếc kim đồng hồ , để tìm lại sự bình yên
    Không gian lắng ..
    .tưởng chừng như bất động
    Kí ức bỗng rơi vào khoảng không ...
    hụt hẫng
    Thôi thì trả nó về với hiện tại ...những tiếng khua .
     
    Và bây giờ Tôi phải bắt đầu cho một cuộc chạy đua
    Mà đích đến phải là nơi xúât phát .
    Như chú ốc Sên bé nhỏ ngô nghê và nhút nhát
    Chỉ biết ngắm sao trời và mơ ước : "giá như ...!!!"
     
    Ừ ! giá như ....
    (Thôi ! đừng làm bạn với ưu tư
    Tất cả có thể sẽ đi xa ...nhưng tình yêu luôn ở lại
    Tất cả có thể nhạt nhòa ...
    nhưng "ngày xưa" vẫn còn ở yên tại đấy
    Gom lại , cất vào ... về Tôi nhé ! ...về thôi ...)
     

    Mây
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2008 09:54:39 bởi Mây >
    #415
      Viễn Du 01.04.2008 09:56:36 (permalink)
      0
      .......................
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2012 09:12:27 bởi Viễn Du >
      #416
        Viễn Du 06.04.2008 15:24:08 (permalink)
        0
        Viết cho Sài Gòn mơ ngủ
         
         
        Khi Sài gòn rời xa anh !
        là lúc Sài gòn hiểu được nỗi đau .
        của một bàn tay với về khoảng không và chới với .
         Ánh mắt Hà Nội xa cứ ngó về nơi đây ...
         lòng như cơn bão nổi
        Cuộc chia li này là một vết cắt ...
         quặn đau
        .......
        Anh giống như con thuyền lênh đênh trên con sóng ngọt ngào
        đang mất phương hướng trước trăm ngàn bến đỗ.
        Trái tim lắm vách ngăn ....
         Ai , anh cũng muốn dành cho một chỗ .
        Nên Sài gòn chỉ còn một khoảnh rất nhỏ để ...ngủ say !?
         
        Đừng ngắt lời em nhé ! "người em yêu quí thứ hai"
        Có lẽ em mắc nợ những con người mang tên "Hà Nội" .
        Vì ngày xưa vô tình , em đã gây ra điều gì lầm lỗi .
        Nên bây giờ dai dẳng trả ...
        mãi từ ấy đến hôm nay
         
        ( Có ai biết em đang tạo cho riêng một vỏ bọc thật dày ,
        thật lạnh ,thật vô tình ...
        để nén lại không cho phép trái tim bật khóc ) .
        Uh ! anh cứ chế diễu em trẻ con và rất ngốc .
        Không đủ sức nghĩ cho anh ,lại muốn nghĩ cho người
         
        Em rất muốn những cơn mưa Sài gòn trôi sạch những kí ức xa xôi .
        Nhưng rồi xuýt xoa đau...
        vội ôm choàng lấy dỗ dành bằng những vần thơ vụng dại ...
        Hôm nay , ngày mai ...và những ngày tiếp theo ...
         ( có khi là mãi mãi ).
        Tự giấu cất cho riêng mình nguyên vẹn giấc liêu trai .
         

        Em muốn giữ chặt lấy nhau ...
        nhưng ...
        Ai vừa gỡ mất vòng tay ...?
         
         
        Mây
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 22:45:58 bởi Mây >
        #417
          Viễn Du 06.04.2008 22:43:17 (permalink)
          0
          Viết cho Hà Nội gần nhưng...xa thẳm...
           
           
          Hà Nội biết không !
          Hà Nội có thể sẽ buồn vì nhớ ..rồi cũng sẽ quên nhanh .
          Vì trên lối rẽ anh qua , dòng người vẫn đang tấp nập
          ( Em đánh rơi tiếng thở dài giữa trời đêm thật hẫng .
           Khi chọn lấy cho mình một chiếc bóng bạc màu tên gọi "lãng quên" )
           
          Đừng nhìn em ! mà hãy lắng nghe lời thì thầm tâm sự của màn đêm .
           Nơi có một trái tim đang khẽ khàng run lên từng cung thở .
          Nơi có con đường một chiều đã từng mang tên "nỗi nhớ "
          Sâu lắng ...
          cuối cùng rồi cũng chỉ là dang dở những ước mơ
           
          Và em lại quay trở về với những vần thơ .
          Nơi chỉ có em và ánh lửa tình yêu vừa lóe lên rồi lụi tắt .
           Nơi chỉ có nửa vầng trăng cứ đợi mỗi đêm về để nghe lòng lạnh ngắt .
           Nơi chỉ có nửa nụ cười còn lại cho người vì một lời hứa mông lung
           
          Khi em đi rồi , Hà nội có xóa tên em trong góc nhỏ trái tim không ?
          ( Không đủ sức bước cùng anh trên đoạn đường đầy gai của hoa hồng ...
           Nên em đành buông người ngã khụy )
          Tình yêu không thể xẻ chia , đó là điều vốn dĩ .
          Thì em đã nhận lấy về mình sự thua thiệt của kẻ đến sau
           
          Hà Nội chỉ thoáng buồn ,rồi Hà Nội sẽ quên mau .
           Như quên cả mùa đông có một thời làm con tim người giá lạnh .
          Như quên cả biển xanh có một thời cuộn bước chân ngừơi hất tung vào ngọn sóng .
           Như quên cả những lần nghe lòng mình trống vắng đến buồn tênh
           
          Giả dụ như nỗi nhớ ở nơi này cứ mãi nhân lên ...
          Em sẽ gọi tên người ... một lần thôi...Hà Nội nhé !
          Sẽ không ai nghe thấy đâu vì em sẽ gọi khẽ thôi , rất khẽ
          Để biết được rằng bên cạnh vẫn có nhau .
           




          Mây
           
          Cho ngừoi cho ta...
           


          ===========
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 22:46:56 bởi Mây >
          #418
            truthful 07.04.2008 01:45:09 (permalink)
            0
            Hà Nội ngày anh về
             
             
            Hà Nội muà này gió lạnh se se ?
            Cho ai nhớ vĩa hè đan tay ấm
            Hương hoa Sữa một chiều vương mái tóc
            Buổi hẹn hò ngày đó vết son in

            Hà Nội lặng thầm trong tiếng cầu kinh
            Ngày trở lại một mình lang thang phố
            Nhớ aó tím mẹ đan từ thuở nọ
            Thật tình cờ em rực rỡ lên ngôi

            Mưa lại về trên những cánh Phượng rơi
            Điệp khúc thân quen cuả một thời lãng mạn
            Kem Tràng Tiền có thơm bờ môi lạ ?
            Anh luôn là kẻ bỏ dỡ cuộc chơi !

            Traí Sấu anh về nay có chín bùi ?
            Hay vẫn xanh những ngày xưa chờ đợi
            Mây trắng lấp khoảng trời tay anh với
            Nên đôi mình mãi mãi rẽ đôi nơi

            Anh đi rồi.... đường vắng lá me rơi
            Nghĩa yêu thương không đủ lời trăn trối
            Sóng vỗ buồn chiều bờ hồ nắng đỏ
            Đoá hoa lòng không nở trọn ngày thơ !

            Hà Nội bây giờ ... chỉ mỗi em cô đơn !

            #419
              Viễn Du 15.04.2008 21:54:45 (permalink)
              0
              .........................
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2012 10:37:05 bởi Viễn Du >
              #420
                Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 33 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 482 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9