Cho những ngày biết nhớ

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 17 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 482 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 07.09.2006 22:04:31
0
Vu vơ

Chữ "duyên" sao nỡ hững hờ
Cho ta ôm mãi chữ "chờ " hả anh?
Lượn lờ con suối vòng quanh
Nhờ dòng nước ngọt chở tình đôi ta

Cho dù hai nẻo cách xa
Nguyện cầu đẹp mãi như hoa bốn mùa...
Chập chờn dỗ giấc ban trưa
Anh bên cánh võng đu đưa giọng hò

Ơi à ! giấc ngủ trẻ thơ
Em - anh say giấc mộng đời bên nhau
Lời ru anh mãi ngọt ngào...
Bên thềm giọt nắng xôn xao lẻn nhìn...

Mây



===========


Chim lẻ bạn ngân sầu tiếng hót
giấc ngủ đêm dài lời tình tự ai ru
Em mệt hoài
Khối tình lịm thiên thu
Nỗi nhớ niềm đau trôi dần vào dĩ vãng
Chút dư âm
như khói sương mờ nhạt
Ta còn gì cho nhau
Xin giấc mơ trôi nhẹ ngoan hiền

anh đừng buồn
hãy ngủ giấc bình yên
Em sẽ cạnh bên
Mang ngọn lửa tình sưởi đời anh ấm áp
Ngủ đi anh
Trong giấc hồng
có muôn ngàn ánh biếc
Là ánh mắt em soi sáng góc đời
Em men theo từng ngõ ngách trái tim côi
Lay nhè nhẹ bóng tình đang lẫn trốn

Ngủ đi anh
Đừng chập chờn tỉnh giấc
Em dù xa
vẫn thấp thỏm đợi chờ
Trái tim anh đừng khép lại hửng hờ
Em sẽ đến bên và nhẹ nhàng lẽn vội
Hai tâm hồn ta kết thành một khối
Trọn đêm này hòa quyện
cõi thiên thai


--------Mây----------
 
 

Thả hồn lạc vào chốn tình hư ảo
Được mất gì ngoài miệng thế chê khen
Bóng thiêu thân chao đảo cạnh ánh đèn
Rồi gục ngã với thân đầy vết bỏng

Cánh vạt gọi sương...đêm trường lẻ bóng
Trăng vàng rơi từng mảnh giữa hồ thu
Gío vi vu lay gọi đám mây mù
Đêm chỉ gợi nỗi buồn đang lẫn trốn

Trăng tìm đâu chốn bình yên dỗ giấc
Sao lạc rồi mất hút giữa không trung
Cơn gió nào thổi tung miền hoang mạc
Cung đàn nào trầm mặc lắng dây rung

Đời viễn hành chưa mỏi bước chùn chân ?
Sóng dịu êm biển rì rào câu hát
Trời mãi trong một màu xanh ngan ngát
Thuyền dong buồm về lại bến quê hương...

 
---Mây---
 
 
 
=============
 
Đừng hỏi...!
 
Thuở bước vào yêu mộng mơ nhiều
Ngờ đâu kết bạn với cô liêu
Con nước bào mòn ghềnh đá rắn
Lấy gì bào mỏng kỷ niệm yêu ?

Mùa Hạ vội vàng bỏ rơi em
Giọt nắng ngu ngơ rớt bên thềm
Bao nhiêu cho đủ mang sưởi ấm
Vơi dần cơn rét trái tim đông

Từ đó vần thơ trầm sắc lạnh
Tâm sự chan hoà nét mực xanh
Tiếng thơ là tiếng lòng em đó
Em phải làm sao xoá đi dần ?

Ta đã cho nhau được những gì
Ân tình phai nhạt vẫn khắc ghi
Một kiếp đợi chờ mong vừa đủ...
Mây đừng rơi nữa giọt chia ly

Có ai hiểu được đâu là thật
Em khóc hay cười giữa thế nhân
Hạt nắng vu vơ từ phương lạ
Tô điểm được không má em hồng ?

Đừng hỏi vì sao em mãi buồn
Tơ lòng tuy mảnh vẫn quấn quanh
Bờ mộng nơi đây còn in bóng 
Người đợi chờ người mỗi hoàng hôn

Đừng hỏi vì sao làn mây trắng
Chưa tìm được chốn để dừng chân
Mộng đời chưa trọn đành rơi vỡ
Gửi trọn vào mưa khối tình nồng




------Mây --------
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 14:48:51 bởi Mây >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 07.09.2006 22:13:30
0
Em sẽ về với Hà Nội và anh

....................

Em sẽ về với Hà Nội bên anh
Ta dạo tiếp khúc tình ca dang dở
Tay đan tay chân quyện tròn bóng đổ
Hoàng hôn về ngắm mặt nước Hồ Tây

Em sẽ về với Hà Nội một ngày ...
Cùng bên nhau đuổi mùa Thu nhặt lá
Thời gian ơi ! sao vẫn còn xa lạ
Cho tình mình...khoảng cách vẫn mênh mông

Em sẽ về với Hà Nội ...và anh
Không phải là mơ ta ngủ vùi không muốn tỉnh
"Cô bé thiên thần" trong khu vườn cổ tích
Vay mượn phép mầu se chỉ buột tình xa ?

Em sẽ về bên cạnh ...anh nha !
Tưới mát vườn yêu bằng cơn mưa hạnh phúc
Tô điểm sắc xuân cây đơm chồi nẩy lộc
Chim hót mừng ríu rít giữa không trung

Ngày tháng dài ...anh vẫn đợi phải không ?
Nguyên vẹn hình hài một thời anh thương nhớ
Ngự mãi tim ai : " cô nhân tình bé nhỏ "
Chẳng núi sông nào ngăn cách được tình ta

Em ước rằng thời gian sẽ nhanh qua
Để có một ngày anh dang tay chờ đón
Để có một ngày vòng tay nhau gói trọn
Thôi muộn phiền thôi hết những chờ trông ...


Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2006 13:41:39 bởi Mây >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 08.09.2006 21:52:29
0
Thơ thẩn


Dấu yêu ơi tình mình xa vời vợi
Vẫn trinh nguyên nụ khép kín đợi chờ
Nhờ gió mây mang tình em đến với...
Vơi cồn cào con sóng nhớ người ơi !

Em chỉ là một cánh hoa chùm gởi
con đường yêu bước vội chẳng ngại ngần
Tình đi xa tay với tìm tiếc nuối
Tự giam mình vào ngõ vắng mênh mông

Đêm trăng sao em thả hồn thơ thẩn
Ngẩn mặt tìm ngàn tinh tú trên cao
Chú cuội già nheo mắt cười chế nhạo :
"Bởi Cuội yêu giờ tựa gốc đa già"

Em muốn hỏi tình nhiều ngang trái quá
Đổ tại trời hay phải đổ cho ai
Em muốn hỏi bao giờ tình trở lại
Để ủi an tìm giấc mộng nửa vời

Chân ngập ngừng dạo bước chốn xa xôi
Ngõ yêu đương nhiều chông gai đến thế
Kỷ niệm xưa còn dư âm tiếng gọi
Giữa đoạn đường ... lạc mất mảnh tim côi


Mây

 
========
 
 
Thu chờ


Từng chiếc lá rơi
Ngọn gió mùa thu đuổi tìm vất vả
Lá cuộn tròn ,giữa mảnh vườn xa lạ
Thu đến làm gì cho lá rụng chơi vơi

Màu áo trinh nguyên ngơ ngác giữa dòng đời
Một thoáng bâng khuâng...
tình yêu bất chợt
Thu vẩy tay chào...hoàng hôn thức giấc
Mùa thu về...
tiềm thức chẳng ngủ yên

Thu đếm từng ngày trong nỗi nhớ vô biên
Cây trơ cành khẳng khiu mòn sức sống
Thu đẹp thế ư ?
có điều gì thất vọng
Thu cuối đầu lặng lẽ đón sương đêm...

Anh bỏ mùa thu ngồi khóc bên thềm
Gío cợt đùa tóc mây dài tung rối
Sợi yêu thương cuộn đời em một mối
Thu vẫn chờ...
sao anh vẫn xa xôi ...?


===========
 
Mây và mưa


Mây ẩn mình trong một buổi chiều thu
Gió cợt đùa chi cho mây rơi nước mắt
Từng hạt pha lê thấm sâu vào mặt đất
Và vô tình xoá nhợt dấu chân xưa

Nhân thế cười hay khóc lúc trời mưa
Bởi vì đâu giọt dầm tuôn ướt mãi...?
Xin nắng hồng níu cơn mưa dừng lại
Lạnh buốt rồi , đừng dội nữa niềm đau ...



Mây
 
==========
 
 
Nụ cười của phố

Phố vẫn cười
Dù ánh mắt xa xôi
Ngóng bóng ai giữa điệp trùng cách trở
Phố và đêm lời thì thầm than thở
Đến bao giờ ngưng hẳn giọt mưa ngâu ?

Phố lên đèn thao thức trọn canh thâu
Vai lạnh lẽo sương đầm đìa vương đọng
Phố nhớ ai...tìm ai
dòng đời trôi bất tận
Mây bỗng buồn
dội ướt cả màn sương

Nỗi nhớ không tên
quay quắt giữa đêm trường
Ngọn gió khuya quất vào tim buốt giá
Phố lặng im...
bước chân nào vội vã
Nhịp tim dồn
Phố bừng tỉnh giấc mơ

Ánh sao mai le lói ở góc trời
Phố đón đưa dòng đời trôi khắp ngã
Cuộc sống đời thường
thản nhiên và xa lạ
Phố mĩm cười...
Che giấu nỗi niềm riêng


Mây
 
============
 
 

Ghét !

Ghét quá đi thôi kẻ cuối trời
Đã làm xao động trái tim tôi
Nhớ , thương ,chờ đợi...lòng ngơ ngẩn
Hờn , giận ,sầu ưu dạ rối bời
Vời vợi niềm đau vương mí mắt
Ngút ngàn nỗi nhớ đọng bờ môi
Tình xa vạn dặm làm sao hỡi ?
Ghét...quá đi rồi, ghét quá thôi...

Mây
__________________


<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 16:02:02 bởi Mây >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 09.09.2006 22:26:00
0
Thời gian trôi

Thời gian trôi dần...nỗi đau bất tử
Mùa Thu vàng ,vàng khoé mắt lo âu
Thuyền mãi xa...bến đợi...sóng bạc đầu
Con se cát vắt sức mình cạn kiệt

Thời gian trôi em bây giờ mới biết
Đã vô tình mang giấu mất quả tim
Giọt mưa Thu rơi rả rít bên thềm
Ai trả lại cho lòng em vơi lạnh

Anh đến bên dìu đời em chóng vánh
Vào cuộc tình... trong thoáng chốc rồi đi
Lời ủi an nào có nghĩa lý gì
Mùa Thu đến thêm một mùa xa vắng

Thời gian với em bây giờ đi rất chậm
Sáng... trưa... chiều...đêm đến lại....bình minh
Lá xa cành cây ngơ ngác lặng thinh
Thu đừng đến thu ơi ! buồn...buồn lắm


Mây

 
==========
 
Thời gian ơi !

Thời gian ơi ! có bao giờ đứng lại
Nhận dùm em và cất giữ dùm em
Lời hứa ngày nào...sao ai dể dàng quên
Bao dấu ái còn in sâu tiềm thức

Thời gian ơi ! nếu bây giờ trở giấc
Nắng có kịp hồng trong buổi sáng mờ sương
Một phút ngu ngơ mây lạc lõng ven đường
Se thắt lạnh nỗi cô đơn phủ kín

Thời gian ơi ! đang ngủ vùi hay tỉnh
Trả lại dùm em môi trọn vẹn nụ cười
Xoá sạch dùm vùng ký ức không vui
Mang nỗi nhớ gởi vào lòng biển cả

Thời gian ơi ! mắt nhìn xa lạ quá
Lời ngọt ngào còn đọng ở bờ môi
Hình bóng người xưa vời vợi cách xa rồi
Làm sao kịp đuổi tìm...ôi ! vất vả...

Thời gian ơi ! có được không...ngã giá
Đánh đổi gì để quay ngược về...xưa
Dù một lần thôi...bao nhiêu trả cho vừa...?
Em giữ lại những gì vừa tuột mất

Thời gian ơi ! tìm lãng quên...chật vật


Mây
 
=========
 
Có thể...

Có thể ngày mai
Ta gặp nhau trên quãng đường đời
Mắt ngỡ ngàng
Xa lạ
Phố lạnh lùng xô dòng người về muôn ngã
Bất chợt nhìn nhau...ngượng ngùng trong một thoáng
Môi mĩm cười chào nhẹ
Rồi đi...

Hình như trái tim ta muốn nói điều gì...
Trong thế giới này
Có phải chăng tình yêu không có thật ?
Giây phút vu vơ... lời yêu ươm vị mật
Lý trí mơ hồ
Tim yếu đuối
Thế là ...
yêu.

Có thể mùa thu không có những buổi chiều
Chao chác lá bay
Heo may buồn khoắc khoải
Thoang thoảng hương thơm một loài hoa dại
Kẻ phiêu bồng dừng lại...
Thoáng...bâng khuâng

Có thể ngày mai trời sẽ vào Đông
Sương phủ không gian
Chiều hoang vắng
Em rùn mình ôm đôi vai gầy mảnh
Nhưng chỉ một mình
Có lẽ...
phải không anh ?

Có thể bầu trời trong vắt một màu xanh
Tia hy vọng bừng mắt em ngời sáng
Hạnh phúc trong tay
Bàng hoàng đứng lặng
Trọn quãng đường đời ta bên cạnh sánh vai

Có thể....
Bao giờ là có thể....hỡi ai ?
Thu vẫn tím... mây vẫn buồn...nắng nhạt...
Ừ ! giấc mộng...ừ thôi ! là dĩ vãng ...
Tình chúng mình
Phút lãng mạn...
thế thôi ...!

Có thể
Bao giờ là có thể...người ơi !
Tim muốn bước...
chân ngập ngừng...đứng lại
Đêm đến tìm nhau...rồi xa nhau mãi mãi
Cơn lốc ảo tình....
lặn ngụp để rồi
Đau...


Mây
 
 
===============
 
Nỗi niềm

Mùa thu buồn mang nỗi nhớ về đâu
Sao cứ nhuộm sắc vàng từng phiến lá
Mãi đến hôm nay hai phương trời vẫn lạ
Khoảng cách mênh mông tay với đến mệt nhoài

Mùa Thu về nghèn nghẹn ngọn heo may
Thu có lạnh cõi lòng ngưòi phiêu bạt
Ở nơi này lá vẫn xanh ngan ngát
Lá không buồn , nhưng lá nhớ thu xa

Giấu nỗi niềm nhè nhẹ cất lời ca
Đêm ngọt ngào đưa anh vào giấc ngủ
Xin hạt mưa thu đừng chạnh lòng lữ thứ
Đừng xoá tình yêu từ dạo gởi theo người

Thu sắp tàn rồi , Đông lại đến ngay thôi
Em sợ lắm cái rét miền xa ấy
Cứ căm căm suốt đêm dài tê tái
Lạnh lòng người hay buốt giá tim em ?

Một chút tình dù tựa hạt nắng hanh
Em gởi đến bên người...xin giữ lấy
Mong đủ ấm nỗi lòng đang khoắc khoải
Chờ buổi hẹn hò ru trọn khúc tình ca

Sao tháng ngày cứ chầm chậm trôi qua
Chờ đợi mỏi mòn...thu đông về mấy bận
Lòng lo sợ giao mùa tình đi mất
Thu lại buồn tím ngắt cả trời mây ....


Mây
 
 
============
 
 
 
Từ mai thôi...

Tình đã xa...cợt đùa chi ngọn gió...
Mây rưng rưng từng giọt lạnh góc đời
Giữa chập chùng con sóng nhớ đầy vơi
Con thuyền mảnh làm sao tìm đến hẹn ?

Buông mái chèo mong chờ vào định mệnh
Lời nguyện cầu theo gió đến ngàn mây
Tim dại khờ trong chếch choáng men cay
Mưa có gửi giọt hồng lay cơn tỉnh ?

Hồn rong rêu...nỗi niềm quây phủ kín
Thu trầm ngâm...lá xếp mãi lớp dày
Cuối phương trời chầm chậm bóng mây bay
Chiều hoang vắng ,mắt nai buồn ngơ ngác

Vẳng xa xa giọng trầm buồn...ai hát :
"....mưa ngoài trời... như giọt nước mắt em "
Ai nỡ lòng mang vị mặn pha thêm
Cho đắng chát cả lòng em đến tủi...

Tìm nơi đâu lời dỗ dành an ủi...
Mắt nhìn quanh...người hờ hững thật rồi
Dù một lần...rồi mãi phải chia phôi...
Người dưng hỡi sao vô tình đến vậy...?

Em - người lạ...lẻn vào tim anh đấy
Đừng vội vàng lẫn tránh...chẳng kịp đâu
Đừng hình dung...từ ấy....đã nhạt màu
Xin tất cả đừng trôi vào quá khứ ...

Là giấc mơ...nhưng bấy nhiêu đã đủ
Dẫu nhọc nhằn...ru giấc ngủ thật sâu
Từ mai thôi....ta sẽ mãi là...nhau
Cho ký ức thẹn thùng quay trở lại...

Từ mai thôi...cuộc đời dù ngang trái
Cất vào lòng - miền tĩnh lặng xót xa
Giữ làm sao...ký ức chẳng nhạt nhòa...?
Và cứ thế...gửi tình vào miên viễn ...

Mây


============
 
 
Tàn Thu

Mây trắng lụa là ôm dáng hoa
Thảm lá lao xao cợt gót ngà
Tình Thu lơ lửng khung trời nhạt
Mơ hồ đâu đấy bóng người xa ...

Một thoáng thu chờ...nỗi buồn phai
Vẫn còn lưu luyến phút chia tay
Gío lạnh...mây mờ...đông tỉnh giấc
Thu gối vào đâu ...giấc ngủ dài ...?


Mây
 
 
===========
 
 
Thảo nguyên phủ kín chân trời
Chiều như hoang vắng chơi vơi nắng vàng
Gío dìu mây trắng lang thang
Sao tìm mãi...bóng tình lang xa vời...

Đông về bên ,dạ bồi hồi
Nương làn mây trắng gởi lời yêu thương...
Đây lời nhắn nhủ quê hương
Hẹn ngày quay lại bến tương vẹn thề .

Mây
 
 
===========
 

Ngày xưa ơi ! (2)


Nghe gió reo bồi hồi
Nhớ ngày nao chung đôi
Đông khép vòng đứng đợi
Hơi ấm toả quanh đời

Ngày xưa ngày xưa ơi !
Ngày xưa đã đi rồi
Đông quây tròn dáng mảnh...
Lạnh lẽo cả mây trời

Một lần có được không
Thời gian quay ngược vòng
Ta tìm nhau lần nữa
Một lần...vơi nhớ mong...?


Mây

=========
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 16:10:46 bởi Mây >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 11.09.2006 21:04:45
0



Em hát


Thu mở cửa đón chào tia nắng mới
Chiếc lá vàng ngây ngủ dáng co ro
Hạt sương khuya từ giả buổi hẹn hò.
Lời thủ thỉ : " hoa chờ đêm hoa nhé !"

Tiếng hát em gọi bình minh khe khẽ
Gió so dây dạo khúc nhạc thâm trầm
Lá xoay tròn trong vũ khúc mênh mông
Thu bắt nhịp đất trời hoà tiếng vọng

Thảo nguyên xanh phơi mình trong nắng sớm
Mây lửng lờ khoát nhẹ mảnh lụa thanh
Cỏ mỉm cười tươi tắn một màu xanh
Và mắt em trong xanh màu ngọc bích

Tiếng hát em ru đời quên mỏi mệt
Quên hận thù quên vất vả lo toan
Quên kiếp người cùng lắm cảnh đa đoan
Quên sầu muộn ,quên đi bao khắc nghiệt

Tiếng hát em theo tầng cao bay miết
Giọng trong lành sưỏi ấm giọt sương mai
Trăng thẹn thùa ghép lại giữa đêm nay
Mây vắt nhẹ chiếc màn nhung che chở

Tiếng hát em xoá bụi mờ từng con phố
Dìu cuộc đời từng bước mỏng nhẹ tênh
Bao nỗi buồn xin gởi chốn lãng quên
Tròn giai điệu khúc tình ca ngân mãi

Mây

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 12.09.2006 13:31:13
0

Thu lạnh

Gío heo may trở lạnh
Thu lẫn trốn về đâu
Từng chiếc lá gợi sầu
Thu có gì quyến rủ ?

Thời gian kia vừa đủ
Mang kỷ niệm đong đầy
Thu nằng nặng gót hài
Lá xạt xào lá khóc

Thu bừng lên phút chốc
Nỗi khắc khoải dìm sâu
Xin mùa thu đừng vào
Trái tim còn se lạnh

Tình thu còn đăm đắm
Giọt nhớ phủ mây chiều
Hoàng hôn lạnh đìu hiu
Sương giăng mờ tầm mắt

Thu gọi từng vạt nắng
Sưởi hồn thu từng ngày
Mong ngủ vùi đêm nay
Quên hết đời mộng mị...


Mây (KV)

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 13.09.2006 21:33:09
0



Thu chờ...


Từng chiếc lá rơi
Ngọn gió mùa thu đuổi tìm vất vả
Lá cuộn tròn giữa mảnh vườn xa lạ
Thu đến làm gì cho lá rụng chơi vơi

Màu áo trinh nguyên ngơ ngác giữa dòng đời
Một thoáng bâng khuâng...
tình yêu bất chợt
Thu vẩy tay chào...hoàng hôn thức giấc
Mùa thu về...
tiềm thức chẳng ngủ yên

Thu đếm từng ngày trong nỗi nhớ vô biên
Cây trơ cành khẳng khiu mòn sức sống
Thu đẹp thế ư ?
có điều gì thất vọng
Thu cuối đầu lặng lẽ đón sương đêm...

Anh bỏ mùa thu ngồi khóc bên thềm
Gío cợt đùa tóc mây dài tung rối
Sợi yêu thương cuộn đời em một mối
Thu vẫn chờ...
sao anh vẫn xa xôi ...?

Mây (KV)

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 17.09.2006 12:35:27
0


Bến mơ


Thời gian lưu giữ kỷ niệm xưa
Làm sao xoá hết để cho vừa...
Nỗi nhớ trào dâng tìm đâu trốn
Tìm đâu chỗ trú áng mây thưa ?

Bóng biệt lưng trời bụi cuốn bay
Bỏ lại sau lưng tiếng thở dài
Anh đi dạo ấy trời se nắng
Tôi về nỗi nhớ lạnh phủ vây

Kỷ niệm vẫn còn mãi trong tôi
Chẳng biết làm sao ...dạ rối bời
Nhớ ai nhớ quá ai nào biết
Se thắt từng ngày mãi đầy vơi

Sợi dây tình ái buột mà chi
Trái tim khờ khạo hiểu được gì
Tình đến dịu dàng cùng say đắm
Cuốn vào cơn xoáy nhận chìm đi

Lữ khách một lần ghé bến mơ
Lời hẹn trăm năm để đợi chờ
Cánh chim phiêu bạt giờ bay miết
Chết lặng nơi này bóng bơ vơ...




Mây

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 17.09.2006 23:14:00
0
Xướng :
- Mây

Hoạ:
- Mây
- Trần Mạnh Hùng

Thơ thẩn
Thu đến lâu rồi ai có hay
Heo may trút lá lối đi dày
Bâng khuâng ngày rộng đường đơn bóng
Trăn trở đêm gầy ngõ sánh vai
Nổi nhớ so dây... tim thổn thức
Niềm thương trổi khúc ...dạ u hoài
Tình xa ngàn dặm lời xin hỏi
Thu hởi bao giờ tay nắm tay ?
Mây

HỌA

Nhớ

Người từ độ ấy hẳn đâu hay
Dỗ giấc đêm khuya mộng trãi dày
Trăng bạc trở mình treo bóng khuyết
Mây hồng nhỏ giọt ướt bờ vai
Nơi đây xoa dịu lòng nhung nhớ
Phương ấy vấn vương kỷ niệm hoài
Có vắng có xa thì có đợi
Mai này tao ngộ tay trong tay
Mây

HỌA (hoạ ngược )

Tập yêu
Vừa bước vào đời đã quá tay
Tập yêu chi để dạ u hoài
Thơ thơ thẩn thẩn oằn trang giấy
Đợi đợi chờ chờ nặng cả vai
Một nữa địa cầu mây phủ kín
Cả miền biển lớn sóng giăng dày
Yêu kẻ xa xăm giờ thấy khổ
Tập tành chi thế ...thật là hay
Mây

Hoạ

( thương tặng người yêu dấu)

MÙA THU TRƯỚC
Vội vã thu về em có hay.
Dáng thu tha thuớt lá tươi dày.
Mưa thu chưa nhuộm vàng màu lá.
Nắng hạ còn đây đỏ nám vai.
Ngọn gió thu phong sao chẳng đến.
Băng hàn đông chí nhớ mong hoài.
Anh tìm trong mắt xanh ngày trước.
Một thuở rụt rè tay xiết tay.

0 0
0

Em đến với anh tay gối tay.
Nụ hôn đầu chuyện cảm thương hoài.
Anh yêu ánh mắt còn thơ dại
Anh nhớ nét buồn lúc dựa vai.
Xiết chặt vòng tay trong nỗi nhớ
Ôm tròn vẻ ngọc mộng dâng dày
Này em thu đến – mùa thu trước
Em nhớ chăng em … tuyệt đẹp hay
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2006 01:45:54 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 18.09.2006 14:59:27
0
Mưa buồn

Em ngồi
đếm giọt mưa tuôn
Giọt thương đan lẫn giọt buồn
mông mênh
Xin đừng...
em nhớ người thêm
Bao nhiêu kỷ niệm...
ngủ yên không nào ?

Mưa buồn
mưa đổ về đâu
Riêng em cô đọng
nỗi sầu trong tim
Lặng thầm
thao thức trong đêm
Làm sao che giấu nỗi niềm
hỡi mưa...


Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2006 17:29:34 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 19.09.2006 14:46:32
0


Nụ cười của phố

Phố vẫn cười
Dù ánh mắt xa xôi
Ngóng chờ ai giữa điệp trùng cách trở
Phố và đêm lời thì thầm than thở
Đến bao giờ ngưng hẳn giọt mưa ngâu ?

Phố lên đèn thao thức trọn canh thâu
Vai lạnh lẽo sương đầm đìa vương đọng
Phố nhớ ai...tìm ai
dòng đời trôi bất tận...
Phố bồi hồi...
một cảm xúc không tên

Phố mệt nhoài ngây ngủ tựa màn đêm
Ngọn gió khuya quất vào tim buốt giá
Phố lặng im...
bước chân nào vội vã
nhịp tim dồn
Phố bừng tỉnh giấc mơ

Ánh sao mai le lói ở góc trời
Phố lại đón đưa dòng người đi khắp ngã
Cuộc sống đời thường
thản nhiên và xa lạ
Phố mĩm cười...
Che giấu nỗi niềm riêng


Mây

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 20.09.2006 14:33:09
0
Tình si

Chữ tình khắc đậm tim côi
Làm sao tích tắc buông xuôi nỗi lòng
Gío kia nặng gánh phiêu bồng
Tình mây dạo ấy vẫn còn riêng mang

Thôi đành duyên nợ ly tan
Trao nhờ làn gió lang thang gánh gồng
Nỗi đau từng lớp chất chồng
Oằn vai vẫn cố nén dòng châu loang

Xin dùm một chút thời gian
Xua tan cơn lốc đa đoan quây tròn
Dỗ yên giấc mộng si cuồng
Xoa dần vết xướt tim hồng ngây ngô

Đâu rồi giây phút mộng mơ ?
Ta mang ghép lại để vờ đắm say ...


Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2006 17:32:55 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 20.09.2006 14:38:37
0
Nỗi lòng

Nỗi lòng trãi kín giọt thơ em
Nỗi nhớ lấy gì để đặt tên
Nỗi khổ chia phôi trăng khuyết nghẹn
Nỗi đau ngăn cách áng mây mềm
Nỗi thương vời vợi lời khôn đến
Nỗi hận ngậm ngùi thốt chẳng nên ..
Nỗi xót xa này từng chút quyện
Nỗi sầu đeo đẳng chỉ mình em

Mây

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 21.09.2006 22:05:32
0
Mùa Thu tím

Đã lâu rồi thu vắng bóng người xưa
Giọt lệ dỗi hờn rơi dầm dề khắp ngã
Đặt chiếc lá thu , "kim đợi chờ" khâu vá
Aó ân tình vàng úa sắc thời gian

Thu vô tình lạc bước chốn đồng hoang
Gío thì thầm ru thu vào giấc mộng
Đốt không gian ngọn lửa tình nhen nhóm
Sương rơi đầy làn khói mỏng phiêu du

Mượn gió ngàn em nhẹ cất lời ru
Thu ly biệt thu chìm trong nỗi nhớ
Ta tìm nhau giữa muôn ngàn trăn trở
Khoảng cách vô hình chia cách mãi tình xanh

Đông chưa về ,thu ấy lạnh không anh ?
Khoát thêm vào mảnh tình em sẽ ấm
Con thuyền yêu giữa biển đời hư ảnh
Chóng quay về bến hẹn , tránh phong ba

Tình đôi mình sao mãi chập chùng xa
Tay với tay khoảng đời mông mênh quá
Trời trong xanh nắng vờn tia lấp loá
Mây vẫn buồn nên tím cả chiều thu...


Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2006 10:29:25 bởi Mây >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 25.09.2006 17:48:13
0
Hư ảo

Mười năm...hai mươi năm...

Câu chuyện thần tiên của một thời quá khứ
Vẫn in sâu trong tiềm thức ngọt ngào
Một thoáng của riêng mình chìm vào tư lự
Phiêu du về miền hư ảo...tìm nhau

Gìơ còn lại gì...thôi nén lại nỗi đau
Biết trách ai đây...có lẽ đời là thế đấy
Kỷ niệm xưa nhờ thời gian ghi lại
Từng trang buồn tím xẩm mực nhớ nhung

Thu vừa thả rơi những chiếc lá cuối cùng
Cố thản nhiên cây vươn mình bên nắng
Nào ai biết cây buồn hiu lẳng lặng
Bóng khô cằn chờ đợi một ngày mai...

Chờ đợi gì và chờ đợi những ai...?
Thắp cho ta niềm tin vào cuộc sống
Đến bên ta một thứ tình cháy bỏng
Như tình đầu ngaỳ ấy...khó nhạt phai

Chờ đợi gì và chờ đợi những ai...?

Mây(KV)

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 01.10.2006 09:45:14
0
,,,,,,,,,,,,,,,,,
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2012 22:25:10 bởi Viễn Du >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 01.10.2006 18:31:47
0
Bối rối


Giọt nước mắt rơi ...dạ rối bời
Mi buồn gì thế hởi tôi ơi ?
Vì đâu xao xuyến làn mây mảnh
Bởi cớ bồi hồi ngọn gió côi
Chiều xuống lang thang tìm khắp nẽo !...
Đêm nằm thao thức nhớ xa xôi...
Bâng khuâng tự hỏi vì sao thế
Có phải tình yêu đến thật rồi ?

Mây

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 01.10.2006 18:35:29
0
Dại khờ

Không hiểu vì đâu mãi dại khờ
Mang niềm tâm sự ghép vào thơ
Từng trang lạc lõng miền hư ảnh
Trỉu nặng lòng tôi đến không ngờ

Một chút thôi mà một chút đi
Tình trong ảo mộng có là chi
Luyến lưu chi kẻ đời phiêu bạt
Không hẹn ngày mai ...sẽ được gì ?

Anh có bao giờ nghe tiếng tôi
Bay theo làn gió vọng xa xôi
Bao nhiêu nhung nhớ từ sâu thẳm...
Chực bung vỡ vụn giữa lưng trời ?

Có phải hợp tan chuyện tình cờ...
Cuộc đời vốn dĩ chẳng là mơ
Vì sao... ai trả lời tôi với
Thu về... cây trụi lá chơ vơ ?

Đâu đấy bên song nắng khẻ cười
Thu về thay sắc lá vàng tươi...
Lời hẹn giao mùa đông sẽ tới
Đông khối tình thơ tím trọn đời ....

Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2006 10:33:51 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 02.10.2006 18:15:21
0

Thu - Đông ơi ! đừng buồn

Trống tan trường em bước giữa nắng Thu
Mắt trầm tư nhìn Thu về khắp ngã
Chim chuyền cành hót điệu gì rất lạ...
Thu chốn này lá xanh ngắt trên cao

Thu nói gì mà khóm lá xôn xao
Lời ký ức trêu đùa em si dại
Một thoáng bâng khuâng trái tim khờ ngoảnh lại
Đã xa rồi kỷ niệm của mùa Đông

Bước nhọc nhằn em lẫn vội giữa mênh mông
Tránh vòng tay vừa thân quen vừa lạ lẫm
Em hiểu rồi vị thơm nồng của mật
Thu sẽ đợi chờ lời yêu dấu ngày xưa...

Cuối chân trời mây mắc võng đong đưa
Chiều nhuốm thu gió hiu hiu thổi lạnh
Vắt ngang người một vài tia nắng mảnh
Thu gợn buồn mây se lạnh...ai hay ?

Tháng ngày trôi em nén chặt nỗi u hoài
Trang giấy học sinh đang chờ dòng mực tím
Khép lại nhớ nhung buông rèm ru kỷ niệm
Đông đừng về... hạt nắng vẫn rong chơi...

Đông đừng về cho vạt nắng nghỉ ngơi
Hoa tuyết ơi , năm nay đừng rơi nhé !
Ừ ! Đông sẽ đến thôi , nhưng rồi đi thật lẹ
Xuân mỉm cười...phố nhỏ rộn bước chân ...

Mây

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 03.10.2006 18:09:39
0
Sao không thể ?

Tuổi thơ đi...em trở thành thiếu nữ
Nắng điểm tô đôi má sắc mây hồng
Bỗng một ngày bất chợt biết nhớ mong
Hình bóng ấy lẽn vào tim chế ngự...!

Van xin đó tim ơi ! đừng mê ngủ
Đừng bao giờ căng mắt dỏi đêm đen
Đừng yêu người ,đừng hờn giận... đừng ghen
Đừng hy vọng chiều thu hừng hực nắng

Em chỉ muốn dòng sông trôi bình lặng
Ghét thật nhiều , con thuyền nhỏ ngu ngơ
Tin làm gì một lời hẹn vu vơ
Rồi lặng lẽ neo bờ yêu ngóng đợi

Giá ngày xưa lời yêu thương chớ vội...
Để đêm dài chìm đắm giữa cơn mơ
Để bây giờ nỗi nhớ đọng hồn thơ
Loang tím cả hoàng hôn buồn rưng rức

Em không biết phải làm sao đánh thức
Rời xa dần miền ảo mộng mong manh
Thoát khỏi chiếc lồng kiên cố - trái tim anh
Ôi ! không thể...làm sao đây...? thật ngốc

Em có phải mĩm cười khi muốn khóc ?
Tạo cho mình chiếc vỏ bọc màu xanh
Khi chẳng còn một ai ở xung quanh
Giọt nước mắt cứ lăn tròn bướng bỉnh...

Em chẳng tin chữ nợ duyên tiền định
Càng không hề mang ảo - thực đan xen
Em chỉ cần tươi mãi nụ cười em
Nhưng thật khó... bởi vì sao...không thể...?

Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 20:54:20 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 06.10.2006 08:56:26
0
Trốn tìm

Em mãi là khát vọng một đời
Nhưng trái tim anh lại chối mình
trốn chạy
Em vẫn biết tình em anh giữ mãi...
Theo tận cuối đời
và ray rức băn khoăn

Em mãi là một nửa ánh trăng
Anh một nửa
cuối mùa le lói sáng
Sao chẳng là trăng của đêm rằm tỏ rạng
Bóng dịu dàng
vằng vặc giữa trời thanh

Em mãi là một nửa trái tim anh
Vẫn chờ đợi
khơi thông từng mạch sống
Bởi yếu mềm nên tình vào lận đận
Trò trốn tìm ta đuổi bắt ...
để hoài công

17/7/06

----------Mây-------------

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 06.10.2006 09:25:31
0
Hãy mĩm cười cho lòng bớt nặng
.............

Ai không có nỗi buồn ly biệt
Dằm trong tim nỗi nhớ cuộc tình đầu
Rồi âm thầm mang kỷ niệm dìm sâu
Miệng đùa cợt nhưng lòng đau tựa cắt

Ai không có nụ cười pha nước mắt
Chốn hoang tàn tìm mãi chẳng lối ra
Vấn vương hoài một hình bóng đã xa
Mang yêu dấu cất vào trong thăm thẳm

Bầu trời xanh vẫn ngập tràn nắng ấm
Sưỏi cho lòng từng chút giảm giá băng
Thôi hãy cố quên và cố hiểu cho rằng
"Điều không thuộc về ta đành buông vậy"

Ngắm nhìn mây trên bầu trời sẽ thấy
Đang êm đềm cùng chàng gió rong chơi
Cũng có khi mây lòng rối bời
Nhưng vẫn phải trải đời xoa dịu nắng

Hãy cười đi cho tim mình bớt nặng...


.............Mây..............


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2006 14:42:22 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 06.10.2006 09:53:12
0
Là im lặng...

Thu đến chi cho lá vàng rơi rụng
Cành cây giờ trơ lại những khẳng khiu
Chiều thu buồn hoa cỏ cũng đìu hiu
Thu hẹn ước đưa mùa Đông trở lại...

Trái tim em giờ co mình nghi ngại
Cửa khép rồi trầm mặc ngắm thời gian
Con đường tình một nửa bước lang thang
Tường ký ức rong rêu tìm vây kín

Nước mắt em từ lâu rồi bướng bỉnh
Chẳng còn rơi khóc cho cuộc tình đầu
Em kiếm tìm không hiểu chảy về đâu
Là im lặng...là đợi chờ...vô vọng

Bờ vai nào em dựa vào để khóc?
Vòng tay nào cho một giấc ngủ ngoan?...
Gom lời yêu xin xếp lại gọn gàng
Tìm góc nhỏ - khoảng trời riêng cất giữ...


---------Mây ---------

 
 
================
 
 
 Bóng mây

Xuân về mây hân hoan
Hoa khoe sắc rộn ràng
Mây trắng màu tinh khiết
Chẳng muộn phiền hoang mang

Mây bay giữa Hạ vàng
Nắng cợt đùa ghé ngang
Pha vào mây bảy sắc
Rực rở dưới trời quang

Thu đến gieo nỗi buồn
Mây gọi gió lời thương
Gío mãi mê phiêu lãng
Mây tựa bờ sông Tương

Đông đến để mà chi
Đông định nói điều gì ?
Sao không gian rét buốt
Tuyết phủ mờ lối đi

Đời mây là thế đấy
Bốn mùa cứ đổi thay
Đời bao nhiêu nghiệt ngã
Vẫn lang thang tháng ngày

Tình Mây là thế đó
Mặc miệng đời nhỏ to
Nguyện kết đời cùng trăng gió
Đêm từng đêm hẹn hò

Mây phơn phớt nỗi buồn
Mây duổi người mưa tuôn
Chồi xanh vươn sức sống
Tươi tắn những cánh hồng

Mây giấu hết muộn phiền
Ru nỗi buồn ngủ yên
Giữa bầu trời xanh thẳm
Mây nhẹ nhàng trôi êm


Mây

 
 
============
 
Làm sao ???

Lại thêm một ngày ta xa nhau
Em không đếm thời gian bằng tháng bằng ngày
Mà từng giây từng khắc
Có những lúc em muốn mình bật khóc
Nhưng giọt mắt đã đi đâu không hiểu
Và em lại phải đùa phải giỡn...
Phải hát ,phải cười...
Tiếng cười giòn tan lời ca trong vắt
Em hoà mình vào dòng đời tất bật
Để tìm quên...
Em đâu hiểu được rằng tận sâu thẳm trái tim
Bỗng rơi nhanh những giọt gì nóng ấm
Trái tim biết khóc ?
Nó biết khóc thật chăng ?
em lắng nghe...có phải ?
Vâng !
Nó bây giờ đang khóc
Nó rơi lệ thật rồi
Từng giọt từng giọt nhỏ thôi

và có lẽ sắp cạn rồi khô kiệt...
Anh giờ đang cười
đang say trong hạnh phúc ?
Hay cũng giống như em
Cũng rất buồn...nhưng không khóc ?
Anh -người đàn ông chân thật:
"Anh không muốn em buồn"
Anh bảo.
Nhưng anh à ! anh có vui không ?...
Em hiểu rồi ,

anh cũng chẳng vui đâu
Anh không muốn tình chìm cảnh bể dâu
Đành chọn cách xa em...xa mãi
Anh không muốn ta lẽn vào thực tại
Bằng chỉ một giấc mơ
Anh à !
Em sẽ rất ngoan
Sẽ không nói nhớ đâu vì anh luôn ở cạnh
Dẫu hôm nay và muôn đời... là ảo ảnh
Vẫn là anh trọn vẹn tình đầu
Em hứa mà ! sẽ chẳng buồn đâu
Xin đừng thở dài cho lòng em bối rối
Đừng đau lòng khi tình chia hai lối
Anh hiểu được rất nhiều
Em thì hiểu bao nhiêu
Anh à !
Em thật quá ngu ngơ
nên cứ nghĩ đời toàn hoa mộng
Cô bé dại khờ cùng tình yêu cháy bỏng
Đã yêu thật nhiều
giờ không quên được...
làm sao ???

Mây
 
 
===========
 
Một thoáng phiêu du

Chiếc lá Thu đời nhuộm màu héo rủ
Ngày phiêu du cho sương lạnh giăng đầy
Tình phiêu du vườn thượng uyển ngất ngây
Đời luân chuyển thực hư xoay lẫn lộn

Trước mắt em biển một màu xanh ngắt
Gọi trùng khơi chuyên chở những chuyến buồn
Đưa dùm về bến vắng gởi vào... quên
Tìm quay lại chốn nào không nuối tiếc

Nếu một ngày tình không còn lưu luyến
Chẳng còn trời vì thượng đế ngủ say
Bên đời em trái đất chẳng có ngày
Và mây gió trăng sao còn lẫn trốn

Là chiếc bóng đuổi bắt hoài chật vật
Chuyện tình mình chìm hư ảo hoang mang
Chừng mất nhau níu kéo quá muộn màng
" Tình yêu hỡi ,đời chỉ còn hoang vắng..."

=============
 
 
Thu nhớ

Thu đến rồi thu đi
Bao mùa thu đổ lá
Tình bay về muôn ngã
Bụi mờ giăng lối về

Mây đổi màu nhớ thương
Thu chầm chậm trôi buồn
Bóng nghiêng gầy soi bóng
Thu nào ta xa nhau ?

Gió thu gọi lao xao
Lá run rẩy đáp lời
Mây ôm vờn đỉnh núi
Bao giờ người bên tôi ?

Thu quyến rủ đưa lời
Hỡi người tình xa xôi
Mùa thu về rồi đó
Có nhặt lá vàng rơi ?
 
Nhớ lắm người yêu tôi
Có hạnh phúc bên người ?
Riêng tôi sầu vây quyện
Thu rũ buồn lặng trôi...


==========
 
 
 
Rơi đáy nước trăng lung linh ánh bạc
Vắt chân trời mây dệt mảnh lụa thanh
Sao lung lình từng ánh mắt soi nhìn
Đêm êm ả ta thả hồn mơ mộng


.........Mây............
 
=========
 
 
Trăng tìm đâu chốn bình yên dỗ giấc
Sao lạc rồi mất hút giữa không trung
Cơn gió nào thổi tung miền hoang mạc
Cung đàn nào trầm mặc lắng dây rung

Đời viễn hành chưa mỏi bước chùn chân ?
Sóng dịu êm biển rì rào câu hát
Trời mãi trong một màu xanh ngan ngát
Thuyền dong buồm về lại bến quê hương


.........Mây............

=============
 
 
Nói với tình đầu của tôi

Cuộc đời sao lắm nỗi buồn anh hả ?
Chữ hợp tan đeo đẳng đến nặng quằn
Em vùng vẫy rồi tự mình hờn giận
Sao vội vàng xua đuổi để sầu loang

Bóng mịt mờ xa khuất nẻo thênh thang
Giờ còn lại bao ngỡ ngàng tiếc nuối
Giá ngày xưa mình đừng yêu nhau vội
Cho bẽ bàng vì duyên phận long đong

Anh đã bao giờ một thoáng bâng khuâng
Phút lạc lòng để rơi nhanh giọt lệ
Nghỉ đến em và đau lòng như thể
Trời thu buồn lá chết rủ quạnh hiu

Em bây giờ gom kỷ niệm nâng niu
Vần thơ xưa giữ cạnh mình làm bạn
Biết làm sao xua nỗi buồn đi hẳn
Giọt lệ ban đầu sao lại khóc tình phai ?

Đã bao giờ anh nói với một ai ?
Lòng ân hận khi tình yêu đi mất
Sao đến bên em rồi chỉ trong phút chốc
Lại xa rời cho dĩ vãng đặt tên

Đến bao giờ.... sao chẳng thể lãng quên ?
Duyên tiền kiếp mang ta vào chấp vá
Trong bóng đêm ta kiếm tìm muôn ngã
Trước mắt toàn khoảng trống vắng lạnh tênh

-----Mây -----
============
 
 

Em khép cửa dỗi hờn
Mặc gió gọi bên song
Tiếng vành khuyên lảnh lót
Ngưng bặt giữa trời thanh
Bóng cuối trời quạnh hiu
Đời vắng anh từng chiều
Em còn chăng để nhớ
Bước đi về liêu xiêu

...

Giờ một bóng đơn côi
Đếm tháng ngày quẩn quanh
Cơn mưa phùn rơi vội
Thấm vai gầy mỏng manh
Chiều sương vương ướt cỏ
Cơn gió nào cuồng say
Thổi tình vào hư ảo
Tóc mây mềm tung bay
Xin dừng lại thời gian
Ru ngủ bóng tình tan
Lời dịu dàng tha thiết
Ầu ơ ...giấc muộn màng

...........

Chập chùng núi cách sông ngăn
Thân xa ngàn dặm tình không đổi vời

Mây


============
 
Thì có thể được không ?

Thì có thể được không...vời xa quá
Đuổi bắt tìm như ảo thật mong manh
Quay lại miền quá khứ chẳng tên anh
Mắt vướng mãi một chút gì bụi bậm

Ai bảo yêu chi rồi dặn lòng quên hẳn
Có lẽ nào cái giá đến là cao
Ngỡ lòng mình chỉ một chút xôn xao
Nào đâu biết vết lặn rồi không dể xoá...

................

Trái tim này ! gõ nhịp nhé...cất lời ca
Nắng vẫn hồng trời vẫn xanh và mây vẫn trắng
Nhịp sống rộn ràng hãy cất đi gánh nặng
Hoà dòng đời để thấy vẫn là vui .

Cảm ơn ai tặng em nửa nụ cười
Nửa còn lại cuộc đời chưa trao tặng
Em hy vọng vào một ngày nắng ấm
Sẽ dung hoà hai nửa trọn môi xinh

Vẫn còn đây duyên nợ chúng mình...
Dệt ý thơ ta mài nghiêng khua bút
Dù vẫn chỉ là những dòng lơi vụng
Trải vui buồn... con chữ bớt cô đơn




--------Mây ----------
 
 
=============
 
 
Mây dỗi hờn

Xin hỏi áng mây treo lửng lờ trên trời biếc
Để hiểu được rằng em hạnh phúc hay không ?
Chàng gió lang thang bao lần buông tiếng khóc
Bấy lần đau mây tím sẩm khung trời

Đã bao lần chàng gió mãi rong chơi
Mây gợn buồn trên bầu trời hoang vắng
Gío nào hiểu mây nỗi buồn bất tận
Cả cuộc đời rơi mãi giọt tỉ tê

Gío giận ai bụi giăng kín nẻo về
Từng cơn xoáy tròn cả đất trời xao xác
Mây cuống tìm góc trời nào lánh mặt
Có được đâu nào đành cam chịu nổi trôi

Đến mùa thu gió nhẹ mỉm môi cười
Mây thanh thản treo mình nằm ngơi nghỉ
Thu ru mây từng buổi chiều thi vị
Gío dịu dàng trao những bức tình thơ

Biết bao giờ thôi tiếng khóc bâng quơ
Mây dại khờ chờ gió vòng tay trọn
Gío và mây hai đời xao xuyến nhớ
Gío khóc tình buồn...Mây hờn dỗi cô đơn

Mây
 
===============
 
 
Vẫn còn đây - kỷ niệm

Kỷ niệm còn đây một chiều đông giá lạnh
Ta gặp mình góc trời nhỏ mộng mơ
Chiếc hôn đầu thoáng nhanh hồn xao động
Mắt mở tròn e ấp dáng ngây thơ

Tim khẻ khàng tình đến rồi cứ ngỡ...
Khoảng không nào ? tay với mãi tìm tay
Ảo mộng rồi...nhưng sao thật nên thơ
Cùng đuổi bắt bóng tình dần xa vợi

Khoảng tối mênh mông chân dò lần bước tới
Vần thơ người ru điệp khúc dịu êm
Em say ngủ trong vòng tay âu yếm
Xin trọn đời không tỉnh...ngại mất nhau

Nhưng bây giờ kỷ niệm đã đi đâu
Em còn lại một khoảng trời hoang phế
Trời vào thu mây buồn nên nhỏ lệ
Xa lắm rồi kỷ niệm đã trùng xa

Rồi mai này mùa đông lại đi qua
Ôm cái rét người đơn côi - phương ấy
Thương biết mấy... ( tim mình ôi ! khờ dại )
Người đã quên rồi sao cứ mãi vấn vương ?...


21/06/06

Mây
 
 
============
 
 
 
Xin mưa thu đừng rơi


Mưa mùa thu bầu trời rơi thật thấp
Giọt rơi đều mưa trút giận vào đâu
Nỗi sầu tư len lỏi suốt canh thâu
Mưa không tạnh gọi đêm lời tâm sự

Câu yêu thương nói bao nhiêu cho đủ
Gởi vào mưa thấm lạnh giọt rối bời
Thu dặn thầm đừng mưa nữa thu ơi !
Đường trơn ướt bóng hao gầy gượng bước

Có những cuộc tình theo thời gian mất được
Em được gì khi đời vẫn không anh
Thu đến thu về phố cũ rộng thênh
Mưa giăng mắc tắm lòng em sủng ướt

Em còn đây khối sầu tuôn chưa dứt
Nên mưa chiều rơi rả rít từng cơn
Nhìn mưa thu em lại thoáng dỗi hờn
Anh đi miết nên mưa buồn đến thế


23/08/06

Mây
 
 
===============
 
 
Thu chờ


Thu...
Có một cái gì hình như xao động
Lá rơi chăng ?
lá cuối đời chỉ chờ thu đưa tiển
Mưa rơi chăng ?
Mưa chực chờ tắm mát cả không gian

Thu đến làm chi cho ký ức ngập tràn
Tiển người đi cũng mùa thu năm ấy
Con đường thân quen thu về - đi vẫn vậy
Chiều thật buồn em đếm bước lẻ loi

Nắng mùa thu dịu lắm cả khung trời
Màu xanh trong khoát thu tà áo mỏng
Thu miên man với bao niềm hy vọng
Mai anh về màu nắng đẹp tươi hơn

Thu biết không chiếc lá nhỏ dỗi hờn
Bỏ cành rơi để rồi lòng tiếc nuối
Gío xót xa cuộn tròn thân lá mỏi
Tiếng xạt xào than thở quyện bước chân

Thu...
Giọt nước mắt lau nhanh...
Một thoáng bâng khuâng mây gọi gió thì thầm
Ừ ! trời vẫn màu xanh nắng chan hoà tia ấm
Đôi mắt mùa thu thôi buồn...thôi trông ngóng
Anh sẽ về xua đuổi ngọn heo may
 
 
29/08/06
 
Mây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 15:11:05 bởi Mây >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 06.10.2006 18:03:47
0
Bến mơ

Thời gian lưu giữ kỷ niệm xưa
Làm sao xoá hết để cho vừa...
Nỗi nhớ trào dâng tìm đâu trốn
Tìm đâu chỗ trú áng mây thưa ?

Hai chữ "tình đầu" có nghĩa chi ?
Trái tim chưa kịp hiểu được gì
Đã đến cạnh đời như cơn lốc
Cuốn vào tâm xoáy nhận chìm đi

Bóng biệt lưng trời bụi cuốn bay
Bỏ lại sau lưng tiếng thở dài
Anh đi dạo ấy trời se nắng
Tôi về nỗi nhớ lạnh phủ vây

Kỷ niệm vẫn còn mãi trong tôi
Đêm thâu trở giấc mệt rả rời
Gío gọi bên song , lòng se lạnh
Hoang vắng cuộc đời mộng ước trôi

Lữ khách một lần ghé bến mơ
Lời hẹn trăm năm để đợi chờ
Cánh chim phiêu bạt giờ bay miết
Chết lặng nơi này bóng bơ vơ...


-----------Mây ------------

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 07.10.2006 18:12:17
0
Hoang mang

Cơn mưa nào lã chã trọn canh thâu
Xin hãy xoá trôi nỗi buồn đang lẫn quất
Đám mây trời buông rơi từng hạt nặng
Có lẽ nào mây cũng khóc vì yêu...?

Bất chợt cay nồng...giọt vương lạnh đầu môi
Lạnh mi mắt , lạnh lòng tôi ướt sũng .
Trái tim mù loà , con đường nào cho đúng...
Hay thêm một lần hằn tím vết roi đau ?

Tia sáng màu hồng vừa loé vội...đã tàn mau
Ngây mắt nhìn khoảng trống không xám ngắt
Tay đuổi bắt bóng tình yêu vừa vuột mất
Như một kẻ khờ lạc lõng chốn hoang vu

Thu vẫn từng ngày chờ đợi những dòng thư
Gói cả yêu thương từ nơi xa ...xa ấy
Nhưng tự bao giờ chỉ lặng thinh đáp lại
Nên nỗi buồn đầy ắp cả không gian

Lòng dâng đầy một cảm giác hoang mang
Có lẽ bụi thời gian xoá mờ dần kỷ niệm ?
Cánh hoa ngày xưa vẫn còn đây sắc tím
Người lỗi hẹn rồi...hoa lạnh lẽo giữa đêm mưa... !



Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2006 20:33:00 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 08.10.2006 21:34:25
0

Chỉ là giấc mơ thôi

(Gởi anh - người chưa gặp)


Tỉnh giấc chưa anh bình minh về rồi đó
Vầng thái dương rạng rỡ một góc trời
Bước chân người từng con phố ngược xuôi
Bao vất vả vẫn chờ ta đọ sức

Tỉnh giấc chưa anh để đong đo mất được
Ai thương mình ai ghét bỏ... hôm qua
Ai dìu mình trên những đoạn đường xa
Ai chia sẻ nỗi buồn vừa nếm trải

Chỉ là giấc mơ ,đừng bao giờ quay lại
Hãy hướng về phía trước mạnh bước chân
Hãy xua tay cho dĩ vãng tan dần
Hãy quên hết niềm đau còn sót lại

Anh có nghe không tiếng thời gian đều nhịp mãi
Một khắc dừng là một khắc đớn đau
Sẽ được gì ? dòng đời vẫn trôi mau
Ta chỉ đánh mất chứ không hề nhặt được

Nếu có ai cho ta quyền được ước
Xin một lần quên quá khứ không vui
Hoà thiên nhiên trong trẻo rộn tiếng cười
Đơn giản thế có gì đâu...thật khó

Hãy lắng nghe trái tim mình đang nói nhỏ :
Từ lâu rồi tình ấy đã nhạt phai
Buông nhẹ nhàng dù nuối tiếc hôm nay
Nhưng đã thế...thì thôi đành thế vậy

Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2006 10:07:00 bởi Huyền Băng >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 14.10.2006 22:20:33
0
Mưa Khóc

Cơn mưa lạ kéo về trong một tối
Tưới vầng trăng ướt sũng giữa lưng trời
Mây lạnh lùng phủ trọn tấm thân côi
Đêm hờ hững biết tìm đâu chỗ trốn ?

Tưởng chừng như cuộc đời đầy bận rộn
Xô đời mình về ngược hướng không nhau
Thời gian trôi vùng ký ức bạc màu
Mưa bật khóc thương khối tình lận đận

Bản tình ca nửa chừng đành im bặt
Từng nốt lạnh lùng trên phím mỏng co ro
Bến đợi trông ,biền biệt bóng con đò
Đêm...nỗi nhớ quây tròn mờ bóng nguyệt

Dòng sông thơ theo thời gian chảy xiết
Nét chữ mềm đeo bám những ưu tư
Biết gởi vào đâu, trang giấy đã mệt nhừ
Đành im lặng lau khô dòng mực nóng

Mưa khóc ư ! hay tình tôi đang khóc ?
Đêm buồn ư ! trăng khuyết mãi kia mà
Ai gọi dùm...mờ nhạt bóng người xa
Sau giấc ngủ mong bình minh gọi nắng

Giọt mưa rơi pha dùm không vị mặn ?
Kỷ niệm ngày nào xin sống mãi trong nhau
Lời dịu dàng ru nhẹ giấc ca dao
Gối tiềm thức tựa hồn vào ngơi nghỉ

Xin cảm nhận cuộc đời còn thi vị
Để tự nhủ lòng : "thanh thản nhé tôi ơi !"
Xin được một lần an ủi trái tim thôi
Và được khóc như mưa... rồi quên hẳn


Mây


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2006 01:37:08 bởi diên vỹ >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 15.10.2006 10:05:37
0
....................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2012 22:31:51 bởi Viễn Du >

Viễn Du
  • Số bài : 399
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 15.10.2006 19:42:02
0

Thu muộn

Ai tìm ai giữa hoang mang
Mịt mờ hư ảnh sầu đan nỗi sầu
Thu về gọi lá đi đâu
Tiếc thương cũng chỉ xạt xào tiếng than
Hoàng hôn đếm bước mênh mang
Giọt thời gian đã vội vàng lãng quên
Dường như lá ngủ bên thềm
Mặc mùa thu rụng chật nêm cỏi lòng
Lạnh lùng tiếng gọi sang đông
Thu còn lơ lững giữa dòng hoang vu....

Mây

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: Những vần thơ vụng của Mây - 16.10.2006 08:18:06
0

Trích đoạn: Mây

Ký ức chưa ngủ yên


Hoàng hôn tiển bước ngày phiêu bạt
Mây gởi nỗi buồn chốn đồng hoang
Gío gọi vi vu chiều lặng vắng
Xa xa biển nhớ sóng vỗ tràn

Vần thơ soi rọi niềm tâm sự
Chốn này chờ mãi phút mộng hư
Từng giọt pha lê vừa rơi vỡ
Xôn xao nổi nhớ vọng tiếng ru

Một thuở dấu yêu xây lầu mộng
Đuổi bắt ảo tình chỉ hoài công
Mây bước lang thang chiều giăng xám
Gío cũng buồn thiu hẳn chạnh lòng

Một thoáng phiêu du mây nào biết
Nỗi buồn đeo đẳng đến triền miên
Lối cũ quay về chân mỏi mệt
Chỉ còn kỷ niệm đứng lặng yên...

Mây



Thân tặng Mây một bài thơ xưa

Chúc vui

MÂY
Ta đã lang thang như cánh mây.
Vật vờ cùng gió chốn nào đây.
Trời cao biển rộng đâu là bến.
Thăm thẳm mây bay kiếp đọa đầy.

Tản mạn phương trời mây với mây.
Thướt tha, quyến rũ, ấm nồng mây.
Lẳng lơ, huyền ảo mây muôn vẻ.
Xám xịt, hung tàn cũng áng mây.

Trăng đẹp lung linh mây trắng che.
Mây ngàn gió núi phủ sơn khê.
Cuối trời đôi cánh chim mòn mỏi.
Tiếng Hạc kêu sương vọng não nề.

Mây tụ ngang trời đỉnh núi cao.
Mây dừng giây lát gío lao xao.
Bồng bềnh chốn cũ mây chao xuống
Mưa thấm tóc em, đắm má đào.

Cứ thế ngàn năm mây vẫn trôi
Hỏi trăng - trăng vẫn mãi đơn côi.
Hỏi người yêu dấu còn mong đợi.
Hay đã cùng ai thắm nụ cười
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2006 08:21:54 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 17 trang, bài viết từ 121 đến 150 trên tổng số 482 bài trong đề mục